2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ ASIDE ]

Ngày 2

5 giờ 48 phút sáng,

Anh bác sĩ hôm nay có ca trực đến tận đêm muộn nên dậy sớm một chút để chuẩn bị các thứ cần thiết.

Ting tong

Quái lạ, bây giờ mới có 6 giờ kém mà, sao đã có người bấm chuông nhỉ. Jimmy khó hiểu chạy xuống mở cửa, à là Sea, trên tay cậu là một hộp cơm khá đáng yêu.

"Mới sáng ra, sao em qua đây?"

"Ừm..em nghe có người nói hôm nay Hia phải trực đến tận tối đêm, em mang qua cho anh hộp cơm ăn trưa nè." Tim anh đập thình thịch nãy giờ chưa nguôi, người gì mà đáng yêu đảm đang khéo tay ghê vậy, đúng là người yêu tương lai của Jimmu.

"Em dậy sớm để làm chút cơm này cho Hia luôn á hả? Trời ơi cảm ơn Sea nhiều, anh sẽ ăn hết rồi rửa sạch mang qua cho bé nhé!" Mỏ xoa đầu Sea, nhìn cậu với vẻ cưng chiều.

"Vâng ạ! Hia đừng làm quá sức nhé."

"Hia biết rồi. Em mới xin được việc làm đúng không, làm việc chăm chỉ nhé!"

"Dạ. Hia vào chuẩn bị nốt đi, em về đây ạ."

"Chào em!" Jimmy liền chạy vào nhà ngắm nghía hộp cơm màu xanh bơ, bên trong là 1 miếng cơm nắm lớn, trứng chiên, cà ri , thịt chiên và một ít salad, thìa và đũa. Ôi trời, cậu sinh viên sẽ gián tiếp giết chết anh vì sự ngọt ngào này mất.

Ở nắp hộp còn có một tờ note nhỏ xinh ghi "Chúc Hia ăn ngon miệng, em nấu không được ngon như đầu bếp nên mong anh hông chê ạ!"

Sẽ không việc gì nếu cậu không vẽ thêm hình trái tim bên cạnh, tim anh nhảy ra ngoài mất, muốn hét lên thật to,

SEA TAWINAN NARAK VÃI ĐÁI !!!

Nhưng bác sĩ nào dám hét, chỉ dám để lòng mình nhộn nhịp cả ngày. Đứa em họ tên Force của Jim ngứa mắt ngán ngẩm.

"Anh có thôi không Jimmy? Hôm nào cũng Sea Sea Sea Sea, mệt hết cả người."

"Mày nín, ra với Kasibook của mày đi."

"Anh đừng có trêu tức thằng này, đã tán được đâu mà ra.."

"Em còn non và xanh lắm, anh mày được người ta làm cơm cho ăn đây này."

"Đừng có mà khoe, em sẽ tán được ổng sớm thôi, hứ."

"Thôi anh đi đây, ở nhà ngoan nhé!"

"Anh nghĩ em là con chó hay gì mà ở nhà ngoan nhé, xúc phạm vl."

"Chưa ai nói mày con chó đâu, là tự mày nhận mình là con chó nhé."

"Đi đi, muộn làm đừng trách em."

"Ừ, anh sẽ về sớm."

"Anh sống luôn ở bệnh viện đi chứ ở đấy mà về sớm."

Phía Sea,

"Mày nấu ngon dữ vậy? Ăn món nào cũng ngon. Mỗi tội không ngon bằng bồ tao..."

"MARK!!"

"Anh đùa thôi mà huhuhu.."

"Sao rồi Sea, mày với Jimmy sao rồi, kể mae nghe coi."

"Thì sáng em mang cơm sang cho ổng, rồi mae biết sao hông, ổng xoa đầu em. Sướng quá trời, cờ xanh chắc lun."

"Sao mày tán dễ quá vậy? Mae tán Film muốn chết đi sống lại ẻm mới đổ."

"Ai bảo chị xinh quá làm gì? Em sợ không xứng nên lúc chị tỏ tình em mới không đồng ý đó."

"Không mà, Film của chị đáng iu nhắm, chinh nhắm!"

"Mà sao Mark lại thích em ta?"

"Tại mày dễ thương, mặt lại còn có nét giống nhau nữa, hợp quá còn gì."

"Em dễ thương ở đâu vậy?"

"Thôi em ăn đi bé à."

...

12 giờ 18 phút trưa,

Anh bác sĩ hiện đang ngồi nhìn hộp cơm chằm chằm, Jim không nỡ ăn, anh muốn để thứ quý giá này vào hộp kính để mỗi ngày đều được nhìn thấy tình yêu của Sea dành cho mình.

"Anh ăn đi còn ngồi đần ra đấy làm gì?" Namtan khó hiểu hỏi.

"Thứ đáng giá bằng cả một trái tim này tôi không nỡ ăn."

"Lên cơn à, cơm ngoài thì chê lên chê xuống, còn cơm Sea làm thì ngồi nhìn mãi không chán. Anh điên à?"

"Tôi điên tình."

"Tôi lạy anh, ăn lẹ lên, tí nữa có ca rửa ruột đó."

"Nhưng tôi không nỡ.."

"Bà nội cha, anh bảo anh sẽ ăn hết mà!? Anh muốn Sea buồn à?"

"Không mà, tôi ăn liền đây.

...

Jimmy vừa hoàn thành xong ca rửa ruột kia, rảnh tay nên lôi điện thoại ra nghịch một chút, ai ngờ đâu cậu vừa nhắn cái gì đấy cho anh khoảng 30 phút trước.

________ Tin nhắn chưa đọc _______

3:12 p.m

@seatheocean
Hia ăn trưa chưa ạ?

3:48 p.m

@jimmu_
Anh đây, anh ăn rồi.
Ngon tuyệt vời luôn

Vợ anh làm ngon tuyệt (x)

@seatheocean
Em cảm ơn.
Mà nãy có việc gì hả anh?

Em nhớ Jim quá trời (x)

@jimmu_
Ừm, nãy Hia có ca nên bây giờ mới nhắn được cho em.

@seatheocean
Vâng ạ, thế anh làm việc tiếp đi ạ.
Bye Hia🤓

@jimmu_
Chào em.

Hia nhớ em chết mất (x)

...

7 giờ 57 phút tối,

Sea tan làm vừa về đến nhà người ngợm ướt sũng, mệt mỏi chạy lên phòng nằm phịch xuống giường. Mắt cậu cứ díu lại, buồn ngủ quá đi mất thôi, đành đánh một giấc vậy.

Phía Jimmy,

Mỏ đang xem lại đống hồ sơ bệnh án, nhận được cuộc gọi từ Namtan,

"-P'Jim, mau đến phòng cấp cứu số 3, bệnh nhân bị xuất huyết não, cần phẫu thuật gấp!-" Giọng cô gấp gáp, anh nghe vậy liền tắt máy chạy ra đến phòng cấp cứu, trước cửa có hai người , hình như là người nhà của bệnh nhân.

"Bác sĩ..hức..xin cậu hãy cứu lấy con trai tôi!"

"Hai người cần phải bình tĩnh, đợi ở đây chờ tôi nhé!" Nói rồi Jim nhanh chóng vào phòng..

...

9 giờ 51 phút tối,

Đèn trước phòng cấp cứu hiện xanh, hai người kia lập tức đứng dậy mong ngóng thực trạng của con trai mình.
Anh bước ra, mặt mày không được tốt cho lắm.

"Sao rồi bác sĩ, con trai tôi..?"

"Xin lỗi anh chị, vì thời gian ủ bệnh quá dài, tôi đã cố gắng hết sức,...nhưng vẫn không cứu được cậu bé.." Tin chấn động lọt qua tai, người mẹ gục xuống, khóc không ra tiếng, người cha thì đứng đỡ vợ mình, tâm lý chắc cũng không tốt hơn là bao.

"Xin chia buồn với hai anh chị." Jimmy đỡ người mẹ lên, anh ôm bà động viên.

"Tôi..hức là người mẹ tồi tệ, đến cả con mình bị bệnh tôi cũng chẳng hay.."

"Chị đừng tự đổ lỗi lên mình, cố lên."

Hôm nay mưa tầm tã, Jimmy tâm trạng không tốt, chậm chạp đi về phòng, vừa đi vừa tự nhủ với lòng mình rằng không được dằn vặt bản thân, nhưng chẳng hiểu sao, anh vẫn cứ nghĩ rằng mình đã khiến một người ra đi, mình đã làm không tốt...

Reng reng reng

"-Sao?-"

"-N'Sea của anh sốt sắp chết rồi đây này.-" Như sét đánh vào tai, Jimmy lập tức hoảng loạn hỏi lên hỏi xuống.

"-Làm sao mà ốm!?-"

"-Dầm mưa, người ướt sũng, không chịu thay quần áo ra mà ngủ luôn, đến lúc em vào phòng thì người nó nóng như lửa ấy.-"

"-Chậc, thế giờ sao rồi?-"

"-Giờ vẫn chưa hạ sốt, không chịu uống thuốc hay ăn gì cả.-"

"-Để anh về.-"

"-Mà cũng nói luôn, nó bảo là anh mà về thì nó dỗi anh cả tháng.-"

"-Cái gì nữa vậy!?-"

"-Em không biết gì đâu đấy.-"

Tút tút tút

Nay là cái ngày quỷ gì vậy hả!?? Đã không cứu được người rồi, xong em bé lại ốm nặng nữa.

NGÀY GÌ MÀ HÃM LON THẾ HẢ!?

Còn tiếp...

_________

Đừng có đọc chùa nữa coiii !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro