Aizawa Shota - Mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

• OOC, OE, R16
.
.
.
.
.
Trời mưa tí tách. Những hạt mưa luồn lách qua các kẽ lá, gió nhẹ nhàng xoa lên nhành cây ngoài cửa sổ khiến chúng rung rinh những giọt lấp lánh.

-Mưa nữa rồi...

Em ngồi trong lớp học, gần cuối dãy, kế bên cửa sổ. Em chẳng muốn nghe giảng chút nào, tiếng thầy giáo cứ ù ù bên tai. Mệt mỏi gục mặt xuống bàn, tay em vừa táy máy nghịch nghịch mấy trang vở và chiếc bút, mắt lim dim nhắm lại.

- T/b! Tập trung nghe giảng vào - thầy Aizawa lên tiếng làm em giật mình, uể oải ngồi thẳng lưng dậy.

Em vội cầm bút, giả vờ ngoáy ngoáy vào vở để thầy không để ý.

Thế là cuối cùng cũng tan học, tiếng chuông báo hiệu tiết học kết thúc kêu vang dãy hành lang, dội vào tai em. Em nhanh chóng thu dọn sách vở, xốc cái cặp sách lên đi về phía cửa lớp.
Cả lớp đã ùa ra cả rồi, chỉ còn em vẫn còn lề mề, và cả thầy giáo cũng vẫn còn ở đây, đang sắp xếp giấy tờ. Ngại quá, hôm nay em không tập trung, lại để thầy réo tên nữa rồi. Em tính chỉ chào thầy rồi lẳng lặng ra về.

- Em cứ học hành thế này thì tôi biết nói sao với phụ huynh của em? - chưa kịp hé miệng thì thầy đã nói trước. Thầy không nhìn em, giọng thầy hơi nghiêm làm em có chút rùng mình.

- Dạ... Em xin lỗi

Em mấp máy miệng. Thầy cứ im lặng một hồi như thế làm bầu không khí chẳng những căng thẳng mà còn pha chút gượng gạo. Chốc em lại liếc lên nhìn thầy.

- Về trước đi, tôi không đưa em về được, lát nữa tôi có việc bận rồi.

- Vâng ạ, vậy em xin phép.

Em luống cuống lướt qua thầy. Hôm nay oải thật đấy. Đã vậy mây trời còn âm u, mưa gió nữa.

Em móc tay vào chiếc cặp đeo sau lưng, lần mò tìm chiếc ô. Nhưng mà tìm mãi chẳng thấy, em đoán ngay mình lại não cá vàng để quên ở đâu đó rồi. Khẽ thở dài, em đứng dưới mái che sốt ruột ngóng trời sẽ ngớt mưa. Cơ mà ông trời phụ lòng em mất rồi, đã vậy em đội chiếc cặp lên đầu, lấy đà phi ra ngoài.

Em chạy thục mạng như một con điên dưới trời mưa, mặc cho chân dẫm phải những vũng nước lớn tù đọng dưới mảng đường gập ghềnh. Nước bắn tóe lên đôi chân gấp gáp, vấy cả lên chiếc váy đồng phục của em.

Sau một lúc chạy, em đứng lại, giữa trời, mưa cứ trút xuống, gột rửa sạch sự mệt mỏi của những buổi học trong em. Em chẳng muốn chạy thật nhanh về nhà nữa, đằng nào cả người cũng ướt như chuột lột rồi. Thế là cái tính trẻ con của em lại sống dậy, em vừa đi trên đường vừa nhảy chân sáo, đá vào những nhánh cây xòe ra trên đường, chốc lại nhảy cái oạch vào vũng nước.

Em chơi chả biết để ý giờ giấc gì, thế là cũng gần sáu giờ tối, em mới lết xác về nhà.

- Ơ? Ai kia?

Em nheo mắt nhìn hình bóng của người đang đứng trước cửa nhà em, tay còn cầm một túi đồ. Mưa làm em khó nhìn quá.

- T/b? Em đang làm gì thế kia!? Sao người lại ướt thế?

À, thầy Aizawa aka người yêu của em. Mối tình của em và thầy ấy được giữ bí mật, chỉ có một vài thầy cô biết.

Em đứng lơ ngơ mãi mới nhận ra giọng thầy, vội chạy vào.

- Mồm đâu? Sao tôi hỏi không trả lời? Sao người ướt thế??

- Dá? Em xin lỗi - em xị mặt, lí nhí

- Lại quên ô chứ gì?

Thầy gõ vào đầu em một cái làm em ôm đầu xuýt xoa. Khẽ kéo cửa vào nhà, thầy nhanh chóng kéo tay em vào phòng tắm, xả nước.

- Em làm sao đấy!? Quên ô cũng phải mở mồm ra bảo tôi một tiếng chứ! Dầm mưa vậy lỡ ốm thì ai lo cho em?

Thầy vừa vặn vòi nước, chỉnh nhiệt độ nước cho phù hợp, vừa mắng em xa xả làm mặt em đỏ bừng, chỉ biết cúi gằm xuống.

- Rồi cả cái áo sơ mi của em nữa! Nước mưa ngấm vào lộ hết cả rồi kìa, lỡ như trên đường gặp phải thằng nào quấy rối thì tôi biết đường nào mà lần bây giờ!

- Em xin lỗi rồi màaaa

Thầy lườm nguýt em một cái rồi đi ra ngoài, đóng cửa phòng tắm lại, còn không quên dặn dò:

- Tắm nhanh lên đấy nhớ

Một lát sau, em bước ra khỏi phòng tắm. Thấy thầy đang đứng trong nhà bếp, bận rộn với đống nồi niêu xoong chảo. Mùi đồ ăn thoang thoảng quấn lấy mọi ngóc ngách trong căn nhà. Em khẽ nhón chân lại gần thầy, vòng tay ôm thầy từ đằng sau.

- Đã sấy tóc chưa đấy? - thầy không quay lại nhìn em, chất giọng vẫn trầm trầm hỏi han.

Thấy em không nói gì, thầy biết chắc câu trả lời là "chưa". Thầy quay lại nhìn em, cúi xuống hôn lên trán em một cái, rồi ra hiệu, ý bảo em muốn theo thầy để thầy sấy tóc cho.

Ừm, nếu như cuộc sống của em cứ trôi qua yên bình như này thì tốt nhỉ, kiểu em có một anh người yêu tinh tế và trưởng thành, biết chăm lo cho em, quan tâm em vậy ấy.

- Xong rồi - lời nói của thầy cắt ngang dòng suy nghĩ bâng quơ của em.

Em quay lại tính cảm ơn thầy, bỗng có một lực kéo làm em bất ngờ khép chặt mắt lại. Lúc định hình được vấn đề thì em đã nằm gọn trong lòng thầy rồi. Thầy cúi xuống, vùi mặt vào vai em, hít hà mùi hương quyến rũ của sữa tắm, để chúng quyến luyến nơi chóp mũi. Thầy luồn tay phía sau gáy em, khẽ đan ngón tay vào làn tóc đang buông lơi của em, vuốt nhẹ.

- Mùi sữa tắm mới à?

Thầy gầm gừ trong cổ họng. Hơi thở nóng ấm của thầy phả vào hõm cổ em, nhảy nhót trên làn da mỏng làm em khẽ rùng mình rên rỉ

- Thầy ơi, nhột em

Vòng tay của thầy siết eo em chặt hơn. Thầy kéo áo em lên, nhẹ nhàng luồn tay vào chiếc áo mỏng, khẽ rê một đường ngón tay trên bờ lưng em.

- Em không mặc áo ngực? Tính quyến rũ ai đấy?

Thầy thầm thì vào tai em. Trên mặt em dần nổi lên những vệt đỏ dài từ hai bên má kéo đến tận vành tai.

Thầy cọ xát gò má ửng hồng của em, kéo em lại gần khuôn mặt của thầy hơn, rồi nghiêng đầu áp môi mình vào khuôn miệng của cô học trò nhỏ.

Em đơ người, đứng như trời trồng, chả dám nhúc nhích mà để yên cho thầy làm tới.

Em cảm nhận được chiếc lưỡi hồng ướt át của thầy mơn trớn trên đôi môi, nhẹ nhàng cạy miệng em ra, đưa lưỡi vào quậy phá.

Cơ thể của em với thầy chẳng thèm giữ khoảng cách, mà trực tiếp động chạm nhau. Đôi gò bông nhấn lên người thầy, vì em không mặc áo ngực nên viên ngọc hồng của em được thầy cảm nhận thấy rõ.

Khoái cảm che mờ lí trí khi em chủ động vòng tay qua cổ thầy, đưa thầy lại gần em hơn nữa. Trong nhà tràn ngập bầu không khí ám muội, và nhưng tiếng tiếp xúc ướt át của hai thầy trò. Hai lưỡi quấn quýt lấy nhau, dây dưa đưa qua đưa lại.

Em càng hé miệng húp lấy từng ngụm không khí vì khó thở, càng bị thầy lấn át, kéo em vào nụ hôn sâu đầy nóng bỏng.

Hai người quấn lấy nhau một lúc, em hơi rụt lại, ngượng ngùng chả dám nhìn vào mắt thầy.

Người yêu em không chỉ tinh tế và trưởng thành, đôi khi cũng lộ tính trẻ con, thích bám dính lấy em và còn làm mấy trò bậy bạ của người lớn nữa. Em đưa tay vỗ lưng thầy rồi thủ thỉ:

- Thầy ơi, đồ ăn cháy kìa...
.
.
.
.
.
21/07/2023

1432 words


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro