hoa chết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

em có riêng cho mình một khu vườn nhỏ xinh ở sân sau nhà. nơi này tràn ngập những nét đẹp em đã gắng sức chăm chút thật tỉ mỉ. những đóa oải hương ngả lưng trên thảm cỏ xanh rờn, những nhành hồng e thẹn lấp ló trong các ngóc ngách. còn có loài hoa của mặt trời luôn hướng về phía ánh dương chói lọi, quanh đó là những bông cúc được điểm xuyết trên tán cỏ rì rào.

cảm giác xuyến xao nơi này mang đến cho em thật không thể tả bằng câu chữ. em dành thời gian cho mảnh vườn nhỏ của mình hằng ngày, ân cần ăn sóc từng chút một. rồi em lại nằm xuống trên lớp cỏ mát rượi mà hoà mình vào muôn loài hoa khoe sắc thắm.

dần dần, những loài ong bướm bắt đầu lượn lờ xung quanh khu vườn của em. chúng thưởng thức mật ngọt chiết từ những nét đẹp em đã cất công xây dựng. khi ấy, lòng em dâng lên một nỗi vui mừng không tả xiết, dù việc ấy chẳng có gì lớn lao cả. những khen ngợi tấm tắc xuất hiện nhiều hơn. đôi khi có những thì thầm to nhỏ, và những lăng kính săm soi nữa. nhưng em chẳng quan tâm đâu. vì sau cùng, những lời đàm tiếu ấy chẳng thể giảm đi sắc đẹp của em dù chỉ một chút.

và cứ thế, em tiếp tục trang hoàng mảnh sân nhỏ của em ngày một lộng lẫy.

rồi em phát hiện ra, ẩn náu sau những búp hoa xinh tươi, có một thứ gì đó xấu xí đang rình rập. ban đầu em chẳng bận tâm, nhưng lâu dần, em nhận ra cái thứ tạp chất ấy đang hủy hoại khu vườn. sau đó, một đóa hoa bắt đầu suy nhược, và lìa xa cõi đời. hoảng hốt, em vội làm mọi cách để bảo vệ những đóa còn lại.

dường như không gì hiệu quả. nỗi đau âm ỉ kia dần dần giết chết khu vườn của em từng chút một. đương nhiên em không cam tâm. em sẽ tự tay loại bỏ thứ sâu bọ kia.

bao nỗ lực tìm kiếm đưa em đến một chùm hoa rỉ máu. chất độc có lẽ phát tán ra từ đó. không ngần ngại, em thẳng tay giật nó ra khỏi mặt đất. lúc này, một thứ đặc sệt, đỏ ngầu bắt đầu tràn lan mạnh mẽ từ dưới nền cỏ xanh. từng chút một, cả khu vườn trở nên nhớp nháp, nhễ nhại. em gào thét dữ dội, ra tay ngăn chặn. với bàn tay đang vô cùng nóng nảy, em tàn phá mọi thứ đang khiến khu vườn của em tổn hại. lẫn trong tiếng gào thét là những thanh âm kinh hãi tột độ, cả những lời thì thầm to nhỏ em vốn chẳng để tâm lúc đầu. em gắng sức trút bỏ hết những cánh hoa đã bắt đầu vấy máu. kì lạ là, chất lỏng độc hại ấy vẫn không ngừng lan rộng.

nhơ nhoét khắp thân em giờ đây là cái thứ kịch độc kia. em ngã xuống thảm cỏ đã không còn xanh tươi như trước, chìm trong vũng nhớt nhơ nhuốc. lúc này, những lăng kính săm soi quay lại, vẫn những lời đàm tiếu đáng ghét chua chát ấy. em vẫn nằm đó, lặng lẽ quan sát những gì em đã tàn sát.

xin lỗi.

nhưng có lẽ, em vẫn là em thôi.

từ cơ thể đang nhầy nhụa chất thải màu máu, một đóa hoa tuyệt đẹp khẽ mọc lên. tuyệt đẹp nhưng đầy rẫy chết chóc, mang tên cà độc dược.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro