Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yo- mina~~~~Lâu quá mới gặp lại hen. Ahihi.Mik thi xong rồi...hurray..... Chap này mik cũng tặng bạn DangTrinh0 nhak. Ngoài truyện này ra mik còn có 2 truyện nữa, cũng về couple Bảo-Yết đó. Các bạn nhớ ủng hộ giúp mik nữa nhak <3. Cảm ơn các bạn nhìu nhìu. Vô truyện nào

----------------------Go to the story--------------------------

6 giờ sáng hôm sau......

- Sao mẹ dậy sớm vậy???- Bảo Bình đến cạnh bà Thiên, khẽ hỏi

- Hôm nay con mới biết à..-Bà cười-Mọi bữa con có biết ta dậy giờ nào đâu mà bảo sớm!!!!

- A...ha....ha...ha...-Cô đỏ mặt

- À, mà sao hôm nay con cũng dậy sớm vậy????

- Hôm nay con nhập học mà mẹ!!

- Ra thế, để tí nữa bảo chồng con chở đi luôn!!!

- Thôi, con muốn tự đi hơn...

- Bằng chiếc mô tô đó à???Mẹ thật không hiểu tại sao thằng Yết lại mua cho con cái đó nữa???

Đưa mắt nhìn chiếc mô tô, cô thích lắm. Hồi đó cô đã bao đêm nằm mơ thấy nó mà, không ngờ bây giờ lại trở thành sự thật. Nhưng đồng thời nhìn thấy nó, cô cũng thấy khó chịu vô cùng, làm sao cô có thể quên cái buổi tối nói chuyện với "ông chồng" của cô cơ chứ

- Dạ.....tại vì.....-Cô ấp úng

- Vợ con thích mà mẹ!- Yết đã xuống tới phòng khách, giọng anh ngọt lịm- Mà con thì không chịu nổi đâu nếu thấy vợ con buồn!!!!

- Haizzz.....để vợ con đi thứ đó thật là nguy hiểm quá!

- Không sao đâu mẹ, chừng vài bữa là vợ con chán ấy mà. Cô ấy còn "trẻ" mà mẹ!!!!

Bảo Bình quắc mắt nhìn Thiên Yết, cứ xem cái kiểu kéo dài chữ "trẻ" ra làm cô phát bực

- Bảo người ta con nít thì nói đại đi! đồ cù lần dị hợm...-Cô lẩm bẩm

- Con nói gì đó Bảo Bình????

- Ơ.....dạ...có gì đâu mẹ! tại con "cảm kích" chồng con quá thôi mà!!!!

- Ôi, bà già này thật không hiểu các cô cậu nữa!!!Thôi, vào ăn sáng đi....- Bà đổi giọng nghiêm- Nhưng hôm nay con phải đi với chồng con đó Bảo Bình, đưa bé Minh đi học mẫu giáo nữa. Không được đi cái xe nguy hiểm đó đâu...

Nói rồi, bà đi vào phòng ăn. Cô cũng nhăn nhó đi theo bà, không quên lườm Yết một cái. Anh mỉm cười, nụ cười hiếm hoi suốt hai tuần qua, nhìn theo cái dáng giận dỗi của cô, anh khẽ nói

- Trẻ con!

Ngồi trong xe với Thiên Yết, Bảo Bình cảm thấy ngột ngạt vô cùng. Cũng may là có thêm nhóc Minh, cái miệng thằng bé cứ tíu tít suốt. Đó, đó, nó lại nói nữa đấy

- Hihihi, mẹ của mấy đứa bạn con không có đi học đâu!!!

- Rồi sao???

- Chỉ có mẹ là đi học thôi! hihi....hihi....

- Thì mẹ là hàng độc! Có gì mà con phải cười???

- Chú Sư Tử với ba nói chỉ có con nít mới phải đi học thôi!!!!- Thằng bé ngây thơ trả lời

Cô tức muốn lộn ruột, lườm Yết một cái, cô cười cười nói

- Uk, mẹ con nít, đâu có già bằng ba con với chú Sư Tử!!!!

- Vậy mẹ trẻ, ba già hả mẹ....???

- Uk, giống như cái câu gì mà hôm qua con đọc sách thấy đấy....

- Cuốn sách tối hôm qua con đọc với mẹ á hả????

- Uk,con nhớ câu đó hông????

- Dạ nhớ......"Trâu già khoái gặm cỏ non"-Thiên Minh ngây ngô trả lời

- Hahahahahahaha, đúng rồi đó con...."Trâu già khoái gặm cỏ non"....Hahahahahahahahahaha

- Hihihi....hihihi....

Thấy cô cười, nhóc Minh cũng cười theo

[Kettttttttttttttt....]

- Ui da!!!!!

Đầu cô đập vào kính kêu một cái coong. Đau quá là đau. Cô quay sang Thiên Yết,thấy anh đang cười, cô bực mình nói

- Ông lái xe bao nhiêu năm rồi hả????

- Cô có ý kiến gì à????

- Chạy xe như ông mà cũng bảo biết chạy nữa hả?????

- Sao lại không???- Yết tỉnh bơ trả lời- Mà tôi có làm gì cô chưa mà cô lớn tiếng thế???

- Ông làm tôi u đầu rồi này....

- Này, không có "ông làm" nha! Tôi chẳng đụng tay đụng chân gì đến cô cả????

- Tự nhiên thắng gấp là sao????

- Tới trường cô rồi, nhiều chuyện quá nên không thấy à????

- Nhiều chuyện kệ tôi????-Cô cãi bướng- Con Trâu cù lần....

- Tôi mà là trâu già thì cô cũng chẳng phải là cỏ non đâu nhé, tuổi thì nhỏ mà cái mặt như bà cụ....

Bảo Bình điên tiết mở cửa bước ra khỏi xe, tiện thể nhéo cho Yết một cái rõ đau, cô nói

- Lần sau sẽ hơn thế đó! Hứ!

Thiên Yết lầm lì nhìn cô "Nhóc con, tôi sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ". Anh nhấn ga phóng đi, cô chợt nghe tiếng Thiên Minh gọi

- Mẹ ơi mẹ, sao mẹ không lấy cặp????

Hoảng hồn, cô vội phóng ngay theo chiếc xe. Mắc mẩm vụ này Yết đang chơi khăm cô. Anh chạy không nhanh nhưng vẫn giữ một khoảng cách mà cô không chạy lại gần được. Được một quãng, mệt quá, cô ngồi bệt xuống đất, thở hồng hộc

- Chị ơi!- Một thằng nhóc đứng trước mặt cô, chìa cái cặp của cô ra trước mặt cô...-Cái này anh kia bảo em đưa cho chị này...- Thằng nhóc đưa cho cô chiếc cặp rồi dúi vào tay cô một mẩu giấy rồi phóng đi

Có tiếng điện thoại reo. cô bật máy, nhẹ giọng

- A...aloo.... 

- Hahaha...cô thi chạy Maratong coi bộ được đó...

Cô điên tiết tắt máy, rồi nhận ra mẩu giấy, cô cầm lên đọc

"Mẹ ơi, chiều nay mẹ đón con nha!!! Ở trường mầm non Zodiac đó mẹ! Con yêu mẹ!!!"

- Hazzz, không vì thằng nhóc này thì mình chẳng khổ thế này...

Nhìn lại đoan đường đến trường, cô lắc đầu ngán ngẩm

- Mô phật!

Cô vừa đi vừa thở. Càng nghĩ càng tức, vung chân cô đá mạnh hòn sỏi một cái

- Ui da!

Ngước nhìn ánh mắt cực kì "ăn năn" lên, cô nhìn xem nạn nhân của mình là ai.Chợt cô phá lên cười

- Hahahahahahahaha

- Anh bẻ gãy răng bây giờ!! I....I...M...M

- Tưởng ai, hóa ra là anh hai, hihihi- Cô vẫn cười- Cái mặt anh trông "đáng yêu" quá!

- Nhờ phước của em đấy- Ma Kết nhăn nhó- Sao em cứ theo ám anh hoài vậy?

- Tại em là em anh mà! Chết anh đi!

Cô đấm thùm thụp vào vai Ma Kết, hai anh em cười nắc nẻ. Công nhận anh hai là nhất!!!!

---------------------------------------Hết chap 5---------------------------------------

Vote vote nào <3





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro