Introduce

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

•Summary•
Ngày đó chúng ta đều là những nụ hoa non nớt, chập chững đợi sương chờ nắng để đến được lúc nở rộ.

Mỗi người đều sẽ trải qua khoản thời gian như nụ hoa nhỏ đó, chúng ta nhỏ bé, chưa thể tỏa sắc dâng hương.  Nhưng cũng vì thế mà nụ hoa lại chẳng bị nhiễm bụi trần, không lo ngày héo tàn.

Thời khắc đó đến cạnh nhau, bước cùng nhau trên một con đường mà không phân chia cao thấp, không phân biệt gia thế xã hội vì mỗi chúng ta đều coi nhau là người một nhà.

3 năm.Không dài cũng không ngắn nhưng đủ để ta có được một khoản hồi ức thanh xuân rực rỡ, chỉ tiếc vì nó lại không hoàn hảo cho tới cuối cùng. Đến sau này gặp lại sẽ chẳng còn ai muốn nhìn mặt nhau thậm chí đối với nhau như kẻ thù.

Tận cùng đều là vì hai chữ "Rung động" mà xa cách, vì hiểu lầm mà mỗi người một nơi chẳng mong tương phùng chẳng cầu gặp lại.

Hồi ức ngày niên thiếu năm đó là chúng ta ngày trước sẽ vẫn là một kỉ niệm đẹp và tràn đầy hạnh phúc , còn chúng ta của sau này mỗi người một ngã chẳng còn cơ hội trở về, cũng không còn ai muốn về.

_Characters_

Lâm Bạch Dương

" Tôi giấu người tôi yêu ở một nơi mà em cả đời cũng không thể tìm thấy "

" Dù tôi không yêu em nhưng duyên nợ đã ràng buột chúng ta trở thành vợ chồng "

  Thiên Mịch Kim Ngưu

" Tôi nói anh đừng cố chấp nữa "

" Mộng đã tan tình đã tàn, cô ấy đến gặp tôi rồi anh đừng giải thích nữa "

Thái Song Tử

" Tham vọng đã khiến anh đánh mất em mãi mãi "

" Vốn đã có thể sống bình dị cùng em mỉm cười, bây giờ anh đã có tất cả nhưng lại chẳng còn em "

Kim Cự Giải

" Em không thể lau nước mắt cho anh nữa rồi, ngoan đừng khóc nữa nhé "

" Tiếng súng nổ lên, em đỡ cho anh anh lại che cho cô ấy "

Diễn Sư Tử

" Gạt đi khoảng thời gian yên bình nhất, hiện tại chúng ta cần là đạt được mong muốn "

" 10 giây thôi, làm ơn hãy để em được ngắm nhìn anh "

Minh Xử Nữ

" Từ đầu chỉ nên ngoan ngoãn làm công chúa của tòa lâu đài "

" Em đã hạ mình rồi, đã đem hết tự tôn đời này dâng cho chàng kị sĩ rồi "

Lãnh Thiên Bình

" Em đừng mù quáng nữa, cả đời này anh thề chỉ bảo vệ và yêu thương mình cô ấy "

" Hối hận hay không? Tôi cũng luôn đặt cho mình câu hỏi này nhiều lần rồi "

Trắc Thuận Thiên Yết

" Năm ấy là tôi mềm lòng mới tha cho cô "

" Trắc Thuận không có yêu không rung động, tôi chỉ mang ý niệm trả thù. Mượn em giết người "

Lỗi Nhân Mã

" Em có thể hận tôi, có thể giết tôi nhưng tôi vẫn sẽ mãi mãi bảo vệ em như năm ấy em bảo vệ tôi "

" Mở mắt ra, tôi ra lệnh cho cô không được ngủ, tôi cấm cô chết trước mặt tôi"

Lỗi Ma Kết

" Hóa ra hồi ức tươi đẹp ấy giữa hai chúng ta chỉ có mình em xem nó là thật"

" Em đi đây, anh cũng mau trở về với cô ấy đi nhé chồng yêu của em "

Doãn Bảo Bình

" Hoa anh đào nở rồi, em cho anh cơ hội được chứ ? "

" Cái gì cũng sẽ có giới hạn, em sẽ không hối hận anh biết nhưng ít ra anh đã không còn nặng lòng "

Tư Lạc Song Ngư

" Cành vàng lá ngọc chỉ là hư danh, em chỉ là món đồ của người khác dễ bán dễ mua "

" Nhát dao và phát súng này là anh nợ tôi, dù là cá nhỏ và nam khôi hay là minh tinh và ca sĩ thì sau này giữa chúng ta chỉ là người xa lạ "

- Hình ảnh được lấy từ nhiều nguồn khác nhau trên Pinteresr.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro