Chương 2: Hoàng Tuyền gặp hồng y nữ tử...tái sinh?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Hoàng Tuyền... Bờ sông vong xuyên khắp mọi nơi đều là hoa bỉ ngạn đỏ tươi như máu. Trong mắt Xử Nữ chứa đầy thù hận,nước mắt từng giọt lăn xuống. Mạnh Bà cho mỗi người qua đó một chén canh, ngẫm lại là canh Mạnh bà uống vào liền có thể quên kiếp này. Xử Nữ trong lòng tràn ngập thù hận, không, nàng không thể nào quên được, nàng nhất định phải để cho bọn họ trả giá thật đắc. "

Nàng còn nhớ trước kia nàng là một phế vật, lên mười mà vẫn không thể luyện võ, bị cha mình chán ghét.

Là một phế vật may mắn được gả vào vương phủ làm vương phi.

Là một phế vật từ nhỏ bị tỷ tỷ tính kế sau lưng.

Là một phế vật bị bọn họ lừa...

Lúc này thứ cắt đứt hồi tưởng của nàng là người đưa chén canh kia đến cho nàng không phải là Mạnh Bà mà là một nữ tử mặt hồng y có một khuôn mặt diễm lệ khuynh thành, nữ tử lạnh lùng chén canh cho nhạc Xử Nữ, hận thù trong mắt Nhạc Xử Nữ hóa thành huyết lệ rơi vào trong canh.

Choảng! Trong chớp mắt chén canh Mạnh Bà bị nữ tử hồng y hất văng ra đất thay vào đó là tiếng nữ tử hồng y cười ngạo nghễ " Ha Ha, Bị tỷ tỷ giết? Bị phu quân phản bội? Ngươi cứ muốn như thế vãn kiếp sao?"

Mặt Xử Nữ liền trầm xuống, lòng đau như dao cắt "Sao cô lại biết?". Nữ tử hồng y không trả lời câu hỏi của Xử Nữ mà chỉ nhìn chằm chằm nàng. "Ta có thể giúp ngươi bào thù, ngươi thấy sao?" Một lát sau nữ hồng y lên tiếng sau khi Xử nữ nghe được lời này ánh mắt chợt lóe trong đầu nàng lúc này chỉ có một suy nghĩ chính là trả thù "Cao nhân có gì chỉ giáo?" trong mắt Xử nữ ánh lên tia hận thù, nếu nàng có thể quay lại nàng sẽ làm cho bọn họ phải hối hận.

"Tốt! Nếu ngươi muốn như vậy." Nữ hồng y thoáng đã ở sau lưng Xử Nữ dùng một tay truyền vào người Xử Nữ một luồng khí, Xử Nữ cảm giác trong người là một luồng khi mãnh liệt đang xâm nhập vào cơ thể, mắt nàng vô thức nhắm lại, người nàng dần tan biến bên bờ vong xuyên.

Nử tử hồng y thấy nàng biến mất liền thu tay lại cùng lúc đó Mạnh bà đi tới "Sao ngươi lại giúp nàng tái sinh?" Mạnh Bà tò mò hỏi.

"Đều là oan nghiệt, hận ý trên người nàng quá mạnh mẽ, huyết lệ đã nhỏ vào canh, nàng không thể quên được kiếp trước. Nàng cũng xem như có duyên với ta, ta không muốn nhìn nàng phải như ta vì yêu, vì hận mà chấp" Nữ hồng y vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng đối đáp với mạnh bà.

"Ai, nàng ta hồi sinh thiên cơ ắt sẽ biến đổi." Mạnh Bà thở dài nhìn về phía cầu Nại Hà.

Nữ tử hồng y cười đắc ý "Thiên cơ cái quái gì? Mấy năm nay trên dương gian thiên hạ đại loạn, người người lầm than còn chưa đủ sao?Có lẽ sẽ có kỳ duyên, ta tin nàng có thể thay đổi số mệnh của chính mình, thay đổi thiên hạ." nữ hồng y vừa nói vừa nhìn theo hướng Mạnh Bà.

Xử Nữ không biết chính mình đã tới nơi nào, Đầu nàng đau như muốn nứt ra mở to mắt chỉ thấy ánh mặt trời chói chang. Ngẩng đầu nhìn lại, nơi này không phảỉ là phòng của nàng trước khi nàng xuất giá sao? Nàng vội vàng lấy gương đồng ra soi, khi nhìn thấy chính mình trong gương đã khiến nàng không khỏi giật mình, nàng đã quay lại năm 15 tuổi? Nàng nhớ lại lời của nữ hồng y nói bên tay "Ta truyền lại cho ngươi võ công, sẽ có ích cho ngươi sau này." Nàng chợt nhớ đến lời đó mắt nàng liền nhắm lại, chỉ cảm thấy một nội lực kỳ quái phát ra tinh quang màu đỏ chỉ không biết rằng là loại võ công gì. Tốt! nữ tử hồng y không gạt nàng. Khéo môi nàng cong lên một nụ cười âm hiểm trong lòng thầm nghĩ kiếp này nàng sẽ trả đủ cho bọn họ. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro