Chương 7: Thái tử Nguyệt Quang quốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ad: Vì lí do riêng nên mình sẽ sửa lại một chút về các quốc gia nhá


Chỉ trong chốc lát đã có người cầm hình cụ đến, Nhạc Tử Dung sợ đến mức sắc mặt tái nhợt, Thanh Trúc cũng không khá hơn chút nào, các cung nữ lấy hình cụ mang cho hai người, dùng sức lôi kéo, nỗi đau đớn trên ngón tay xuyên khắp tứ chi các nàng. "A... aaaaa.... Hoàng Hậu nương nương tha mạng..." Hai người quá đau thét lên, chỉ tiếc là Hoàng Hậu đã hạ quyết tâm phải lập uy. Nhóm cung nữ làm liên tục vài lần, hai người đều hôn mê bất tỉnh, nhưng Hoàng Hậu vẫn chưa cho phép ngừng, nên tạt nước lạnh vào mặt các nàng, rồi lần hành hình thứ hai bắt đầu, ngón tay của hai người đã biến dạng nghiêm trọng. Hoàng Hậu mới cho người dừng tay, tha ra ngoài.

Hoàng Thượng từ lúc nãy đến giờ vẫn không nói gì bỗng chốc lên tiếng nhìn Xử Nữ một chút, cười nói: "Thật là dọa ngươi rồi, không phải là do hoàng hậu ác độc, mà do tỷ tỷ ngươi phạm lỗi, trẫm nhất định sẽ không liên lụy đến ngươi. Nhìn gương mặt ngươi kìa, đều tái nhợt hết rồi. Mau đến đây, để trẫm xem một chút."

Xữ Nữ cúi đầu tới, nàng biết rõ Hoàng Thượng là xem trọng mặt mũi của gia tộc, dù sao cũng là cánh tay đắc lực của quốc gia, gia tộc lại nắm trọng quyền, làm cho một đứa con gái bị thương, tất nhiên phải cho người con gái còn lại vẻ mặt hòa nhã, để tránh làm tổn hại đến sự trung thành của lão thần. Hoàng hậu và hoàng thượng đúng là không hổ danh, thủ đoạn cười nói đùa giỡn nhưng thật ra là tinh thâm.

"Ha ha, thật giống, thật giống." Hoàng thượng sau khi nhìn thấy dung nhan của Xử Nữ thì bỗng cười to, còn về phần giống ai thì mọi người làm sao dám hỏi đến.

Một lát sau khi giọng cười kia đã lắng nàng đi tới trước người Hoàng thượng và hoàng hậu cung kính hành lễ nói: "Thần nữ tạ ơn Hoàng Hậu nương nương và Hoàng Thượng, mong nương nương và hoàng thượng đừng tức giận tỷ tỷ nữa."

Hoàng Hậu thấy tình cảm tỷ muội sâu nặng của nàng, cảm thán nói: "Tỷ tỷ ngươi chưa chắc có được tình cảm tỷ muội sâu sắc như ngươi, vừa rồi nhìn thấy ngươi cầu tình, bổn cung thực sự cảm nhận được Nữ  nhi là một cô nương trọng tình trọng nghĩa."

Hoàng Hậu vừa dứt lời Hoàng Thượng đã lên tiếng "Dưới gối trẫm chỉ có hai đứa con trai, hôm nay trẫm sẽ thu ngươi làm nghĩa nữ, như vậy hoàng hậu và Nghi quý phi cũng có người bầu bạn."

Hoàng hậu chậm rãi cười nói: "Thần thiếp cũng thấy việc này rất hay, vậy thì phong làm Nhạc Quận Chúa đi."

"Tuyết nhi tạ ơn Hoàng Thượng, Hoàng Hậu."

Hoàng Hậu cười hài lòng, kéo lấy tay của nàng nói: "Sau này phải thường xuyên đến chơi với Mẫu Hậu đấy, bây giờ Mẫu Hậu cũng có được một tiểu áo bông tri tâm rồi."

Sư Tử nghe vậy liền cười cười nói "Hoàng hậu là quên nghĩa nữ này của người rồi sao?"

Nghe Sư Tử nói vậy hoàng hậu liền cười khoái chí "ha ha, Tử nhi ngoan nghĩa mẫu làm sao quên ngươi chứ?" Nghe lời này của hoàng hậu Sư Tử liền bậc cười, một nụ cười kiêu ngạo nhất của nàng.

Dưới gối Hoàng Hậu chỉ có một đứa con trai là Bạch Dương Vương Gia, nhưng cuối cùng lại chết trong tay Thiên Yết Vương. Hoàng Hậu nương nương không có con gái, Bạch Dương Vương Gia tuy rằng phong lưu nhưng chắc chắn chưa có nữ nhân tri kỷ, Xử Nữ thấy trong mắt Hoàng Hậu toát ra vài phần chân tình, lại nhất thời xúc động nói: "Mẫu Hậu yên tâm, Nữ nhi nhất dịnh sẽ thường xuyên đến thăm người, cùng người trò chuyện." Lúc này Hoàng Hậu mới cảm thấy vừa lòng, để nàng trở về chỗ ngồi.

Từ trước đến nay, Nhạc Tử Dung luôn có tâm niệm hại Xử Nữ, lúc này lại chỉ có thể tự ăn lấy quả đắng. Có khổ nói không nên lời

"Khởi bẩm hoàng thượng Thái Tử Nguyệt Quang quốc đã đến." Lúc này có một tên tiểu thái giám vội vàng chạy vào quì rạp dưới thảm đỏ.

'Thái tử Nguyệt Quang quốc?' Kiếp trước nàng vì bị hãm hại nên đã sớm bị đưa ra ngoài nên không thể gặp được vị hoàng tử trong truyền thuyết này, nàng nghe nói Hoàng thượng đệ nhất đế quốc Nguyệt Quang quốc là người chung thủy trong hậu cung chỉ có một hoàng hậu nhưng trước kia hoàng hậu cùng công chúa đã mất tích, Nguyệt đế chỉ có một đứa con trai dĩ nhiên sẽ phong hắn làm thái tử, nàng còn nghe nói vị thái tử này có dung mạo tuyệt sắc không kiếm gì tên nam nhân cặn bã kia với Bạch Dương nha~~~(Ảnh mà biết chị gọi ảnh là nam nhân cặn bã thì ko biết sao nha~~~)

"Thái tử Nguyệt quang quốc đến!" Một tiếng hô to vang lên, phía sau những hàng cây rậm rạp trong hoa viên một bóng áo tím thoát ẩn thoát hiện làm cắt đứt suy nghĩ của Xử Nữ.

Xử Nữ nghe tiếng hô liền hiếu kỳ nhìn chằm chằm nam nhân đang đi tới. Một thiếu niên đang bước vào, hắn mặc một thân y phục màu tím sậm ma mị, đường viền được thêu chỉ bạc, bên ngoài khoác một áo choàng da hồ tuyết trắng. Một đôi mắt tinh anh làm người ta say mê, lại thêm mặt mày ẩn tình, môi nếu đan chu. Tư thái tao nhã, thần thái phong lưu phóng khoáng, tiêu sái không nói nên lời. Xử Nữ vừa nhìn thấy gương mặt tuấn mỹ kia nhất thời bất động nhìn chăm chú như bị ai điểm huyệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro