Chương 17 : Nếu đụng tới Thiên Bình dù là con gái tôi cũng không tha đâu!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


_Mấy... mấy người là ai - Cô hoảng hốt
_______
TRONG LỚP
_Ơ ơ Thiên Bình - Song Tử gọi với theo khi Thiên Bình xách túi chạy một mạch đi nhưng hình như Thiên Bình không nghe thấy
_Cậu ấy hôm nay sao thế? - Nhân Mã nhìn theo hướng Thiên Bình chạy
_Có khi nào hẹn với ai không? Song Tử bị phõng tay trên rồi haha - Bạch Dương ngồi lên bàn cười
_Không có đâu, thôi mình về đi - Cự Giải nói rồi cùng mọi người bước ra khỏi lớp, còn lại Song Ngư, Sư Tử vói Song Tử.
_Thôi nào, đừng buồn, nãy Bạch Dương chỉ đùa thôi mà - Sư Tử thấy Song Tử có chút gì đó buồn nên lại an ủi.
_Cậu cũng biết tính hắn hay giỡn thế mà .... Ủa - Song Ngư tiến gần lại bàn Song Tử, ngó xung quanh thì thấy trong hộc bàn Thiên Bình có gì màu trắng. Tò mò cô mở ra xem - Song Tử, không phải cậu hẹn Thiên Bình ở nhà kho sân sau sao? Mà nhà kho đó bỏ hoang rồi mà.
_Tớ có hẹn Thiên Bình đâu chứ? Định ra về rủ cậu ấy về chung thì cậu ấy chạy biến đi rồi - Song Tử ngơ ngác nhìn sang Song Ngư đang cầm một cái phong bì
_Thế đây là sao?- Song Ngư đưa tờ giấy cho Song Tử và Sư Tử
"Thiên Bình, ra về xuống nhà kho gấp nha, tớ sẽ xuống sau, đừng cho ai biết, không xuống thì cậu đừng hối hận....
Song Tử "
_Thế này là sao, Song Tử? - Sư Tử nhìn sang Song Tử
_Tớ không biết, đây không phải nét chữ của tớ - Song Tử lắc đầu
_Thế có người mạo danh cậu để gọi Thiên Bình xuống đó sao? - Song Ngư thất thần
_Chết rồi - Song Tử chợt nghĩ đến điều chẳng lành cậu vỗi vã chạy xuống sân sau chỗ nhà kho, Sư Tử và Song Ngư cũng lo lắng chạy theo.

TẠI NHÀ KHO PHÍA SAU TRƯỜNG ZODIAC
_Mấy... mấy người là ai?
_Cô em cũng đẹp phết nhỉ - Một trong năm tên con trai dường như là nắm trùm cả bọn bước lại gần Thiên Bình sờ vào má cô
_Tránh xa tôi ra - Thiên Bình lấy tay hất tay hắn ra, vô tình móng tay cô cào trầy một vết trên mặt hắn
_Khốn khiếp - Hắn đẩy mạnh Thiên Bình té xuống đất
Cô em biết điều thì ngoan ngoãn tí đi, bọn anh thương - Tên khác lên tiếng
_Rốt cuộc mấy người là ai? Định làm gì tôi..tôi.. tôi có làm gì mấy người đâu chứ - Thiên Bình bắt đầu hoảng sợ thật sự, tay cô run lên
_Là ai ư? Cô em không cần biết, đây là cái giá phải trả cho cô em dám cướp bồ người khác - Hắn tiến lại gần Thiên Bình
_Tôi, tôi cướp bồ ai khi nào? Mấy người nhầm rồi - Thiên Bình mắt rưng rưng
_Haha, đừng chối. Cô em đẹp đấy, làm mồi cho bọn này đi. Tụi bây xử nó!!!- Chúng nhào vô xé toạc cái áo cô ra làm bung hết cúc áo...
_Tha... tha cho tôi đi .....Có ai không??? Song Tử, cứu tôi!!!!!! - Thiên Bình cố lấy tay gập hai bên vạt áo để che đi phần bên trong, cô khóc, cô thét lớn, bất giác cô gọi tên Song Tử. Nhưng có lẽ cô biết là vô vọng, vì giờ này người ta đã về hết và đây là sân sau, cái nhà kho này đã bị bỏ trống. Cô chỉ biết cầu trời.

"RẦM" tiếng ai đạp cửa rất mạnh, làm cánh cửa nhà kho đã cũ bị văng ra.Mọi người chú ý đến cánh cửa

_Song.....Song Tử - khuôn mặt Thiên Bình như giãn ra, bỗng nhiên khi thấy Song Tử cô không còn sợ nữa. Tim cô phút chốc đập rộn ràng
Song Tử khi chạy lại phía nhà kho, nghe tiếng kêu cứu của Thiên Bình, anh tức giận đạp mạnh cái cửa. Và khi cái cửa mở ra anh bàng hoàng nhìn đám con trai, chúng đang sàm sỡ Thiên Bình. Lửa thiêng trong lòng bốc lên, muốn lao vào giết người. Anh chạy lại chỗ bọn chúng, đạp thằng cầm đầu ngã lăn ra.
_Chết tiệt, bọn bây còn đứng đó làm gì? Đánh nó cho tao - Thằng cầm đầu té xuống, hắn tức giận quát đám đàn em khi chúng vẫn ngơ ngác nhìn Song Tử
Bọn chúng giật mình khi nghe thằng cầm đầu quát. Chúng hùng hổ định lao vào đập Song Tử, thì Sư Tử từ cửa chạy vào đánh nhau với chúng.
_ Song Tử, đừng lo tụi này, lo Thiên Bình trước đi - Sư Tử tả xung hủ đột với cả đám.
_Ừ- Song Tử gật đầu xoay qua TB, anh nhìn cô
_ Song Tử!!! - Thiên Bình vẫn còn đang bấn loạn, người cô vẫn còn đang run lên. Áo đã bị bọn chúng xé toạc đứt hết cúc, nên cô phải bắt chéo hai tay che lại.
_ Thiên Bình, Thiên Bình anh xin lỗi, xin lỗi đã đến trễ làm em hoảng sợ- Song Tử ôm chầm lấy Thiên Bình để trấn an cô, anh vội cởi bỏ áo khoác của mình để quàng cho cô.
Thiên Bình không nói gì, cô chỉ biết khóc. Cô biết, trái tim cô từ lâu đã có bóng hình của Song Tử, cô ghen khi Song Tử đùa giỡn với mấy đứa con gái khác. Tim cô đập nhanh khi bên cạnh Song Tử. Khi đọc lá thư đó cô thậm chí còn không để ý nó không phải Song Tử viết, cô chỉ để ý đến tên Song Tử mà làm theo. Và nhất là khi cô có chuyện gì, người cô nghĩ đến đầu tiên không phải là ba mẹ, không phải là đứa bạn thân nào mà khi đó trong đầu cô chỉ có hình bóng của Song Tử

_Ổn rồi, đừng sợ nữa, có anh rồi - Song Tử vỗ nhẹ vào vai Thiên Bình khi thấy người cô vẫn còn run rất nhiều. Song Ngư đứng ở ngoài vội vàng chạy vào bên Thiên Bình
_ Thiên Bình, cậu có sao không? - Song Ngư nắm tay Thiên Bình, vẻ mặt hoảng sợ
_Mình, mình không sao, nếu các cậu tới trễ tí thì mình ..... - Thiên Bình nói thế nhưng Song Tử biết cô đang cố trấn an mình và Song Ngư.
_ Song Ngư, cậu ngồi đây với Thiên Bình nha - Song Tử đứng dậy
_Cậu làm gì? - SN thắc mắc
_Ra giúp Sư Tử, chẳng lẽ để cậu ấy một mình chống mấy tên kia - Song Tử nói, xắn tay áo, tháo nút đầu tiên của áo sơ mi ra chạy lại chỗ Sư Tử đang đánh nhau
_Khốn kiếp - Song Tử tức giận lao vào, cầm cây đập thằng đang định đánh lén Sư Tử
_Cám ơn - Sư Tử giật mình quay lại thì thấy tên đó đã bị Song Tử đánh cho đo đất.
Nhìn lại thì thấy chỉ còn tên cầm đầu và một tên khác còn trụ lại, những tên kia đã nằm lăn ra đất ...
_Hai bây, hai bây là ai? - Tên cầm đầu lên tiếng, hắn có chút gì đó sợ sệt
_Câu này phải là bọn tao hỏi chứ nhỉ? - Song Tử nhếch mép cười

"BỐP"
Tên kia cầm cây định lao vào đánh Song Tử, thì bị Sư Tử đá vào bụng văng ra xa, bất tỉnh
_Chết tiệt - Tên cằm đầu tức cũng xông vào
_*RẮC* TAO NHẮC LẠI LẦN CUỐI , TAO HỎI MÀY LÀ AI??? - Song Tử nắm tay hắn bẻ gập xuống làm rớt con dao hắn đang cầm, anh hét lớn.
_Aaaa, tha... tha cho tôi - Hắn đau đớn nhăn mặt, khuỵu gối xuống xin tha mạng
_Mày lì à? - Song Tử bẻ mạnh hơn
_Aaaaa...nói, nói mà, tôi... tôi được người khác nhờ vào đây để xử cô gái đó l...
_Là ai nhờ, mà tại sao lại xử cô ấy
_A.....ara - Hắn đau đớn, nói không nên lời
_Chết tiệt - Song Tử tức giận hơn, đạp mạnh vào chân hắn. Anh như mất hết lí trí, lấy gậy đập xối xả vào người hắn
_ Song Tử, bình tĩnh, chết hắn đó - Sư Tử hoảng hốt khi thấy Song Tử như điên, đánh tên cằm đầu tới tấp làm hắn chỉ biết thét lên đau đớn van xin
_Buông ra, tớ phải cho hắn chết, dám đụng tới Thiên Bình, tụi bây tới số rồi - Song Tử đẩy mạnh Sư Tử làm Sư Tử suýt ngã
Anh lại điên cuồng lao vào đạp tên cằm đầu. Sư Tử không biết làm sao để ngăn thằng bạn của mình, anh vội vàng chạy vào chỗ Thiên Bình
_ Thiên Bình, Thiên Bình, chết rồi ... - Sư Tử thở dốc
_Chuyện gì thế Sư Tử?- Song Ngư, Thiên Bình ngơ ngác
_Cậu phải ra ngăn tên Song Song ấy lại ngay đi. Hắn điên rồi, không ngăn kịp là hắn giết người đó - Sư Tử vội vã nói
Thiên Bình, Song Ngư nghe thấy thế liền hoảng hốt chạy ra cửa nhà kho, đập vào mắt hai cô là cảnh tượng những tên khác nằm rải rác trước cửa nhà kho. Song Tử đang đứng đó đạp liên tục vào người tên cằm đầu đến nỗi người hắn chảy đầy máu và hắn không còn hơi sức để hét nữa. Anh như không còn là Song Tử thường ngày nữa, giờ đây nhìn anh như một con quỷ dữ đang hành hạ điên cuồng người khác.
_ Song Tử, cậu làm sao thế ... ngừng lại đi- Song Ngư nói nhưng dường như Song Tử không nghe, đúng hơn là không để tâm tới
_ Song Tử, dừng lại đi mà - Thiên Bình chực khóc khi thấy cảnh tượng đó
_Đừng cản tớ, hắn phải chết vì dám làm trò đê tiện ấy với cậu - Song Tử vẫn đạp hắn không thương tiếc
_Dừng lại, dừng lại đi mà - Thiên Bình khóc nấc lên, cô chạy lại ôm chầm lấy Song Tử
Sư Tử và Song Ngư thấy thế liền đi về trước.
_Đủ rồi, đủ rồi, dừng lại đi Song Tử, tớ xin cậu, năn nỉ cậu đó
_Nhưng, nó đã .... - Song Tử chợt thức tỉnh, anh ngừng hành động của mình lại
_Đừng như thế nữa, tớ không sao.
....
_Mình về thôi - Thiên Bình nắm tay Song Tử mỉm cười
_Ừ- Song Tử đỏ mặt siết chặt bàn tay Thiên Bình hơn
.

_Sư à, anh sao thế? - Song Ngư hỏi khi thấy Sư Tử cứ lo lo điều gì
_Không biết Thiên Bình với Song Tử sao rồi nữa
_Anh ngốc, đừng lo, em chơi thân với Thiên Bình mà. Em biết từ lâu Thiên Bình đã có cảm tình với Song Tử mà - Song Ngư cốc yêu Sư Tử
_Hơ, thế sao Thiên Bình không nói và không chấp nhận tình cảm của Song Tử?- Sư Tử ngơ ngác
_Anh không thấy tên Song ấy đào hoa lắm sao, Thiên Bình sợ hắn chỉ đùa giỡn với mình, vả lại Thiên Bình cần thời gian để chấp nhận chứ - Song Ngư thấy mặt Sư Tử vẫn ngơ ra, cô nói tiếp - Hic, anh quan tâm họ không quan tâm em sao, em đói quá rồi nè. Mà nãy anh có sao không?
_Hì, anh không sao. Bọn tép riu ấy làm gì được anh. Đi, đi ăn sủi cảo đi- Sư Tử mỉm cười
_Ừ.
....................
Trên con đường về nhà Thiên Bình
_ Thiên Bình, e....em không sao thiệt chứ - Song Tử thẹn thùng khi kêu Thiên Bình là "em"
_Em...em á!!??? Ai cho ông kêu tôi là em - Thiên Bình cũng ngại không kém
_Thì....a ....thì tại - Song Tử không biết nói sao
_Hứ, tôi vô nhà - Thiên Bình vội quay vào nhà để che giấu khuôn mặt đang đỏ ửng của mình
_Anh chờ câu trả lời của em - Song Tử nắm tay Thiên Bình nói rồi khẽ quay đầu đi về, giọng nói có chút gì đó buồn buồn. Thiên Bình đứng lặng vài giây..
_ Song Tử, em.... Em cũng....
_Hả? Em nói sao - Song Tử vui mừng quay lại
_Em cũng thích anh - Thiên Bình cố gắng nói nhỏ nhất để chỉ mình Song Tử nghe thấy
_Em nói gì anh nghe không rõ - Song Tử đi nhanh về phía Thiên Bình, lấy tay đưa lên tai làm bộ dạng như không nghe Thiên Bình nói gì
_Em thích anh - Cô nói nhỏ hơn
_Nói lại đi, không nghe - Song Tử thầm la hét trong bụng
_Ngươi đi chết đi - Thiên Bình đạp mạnh chân Song Tử, rồi đi vào nhà
_Aa, chân anh đang đau mà sao em ác thế hic - Song Tử ngồi xuống ôm chân kêu réo. Không thấy động tĩnh gì anh la tohơn - Oaoa, chảy máu rồi nè huhu
_Sao? Anh có sao không? - Thiên Bình nghe Song Tử nói liền hốt hoảng chạy nhanh ra ngồi xuống xem chân SOT, nhưng không thấy gì
_Phụt .... Haha, có sao đâu, em nghĩ anh dễ bị tụi kia làm cho bị thương lắm sao - Song Tử ôm bụng cười
_Ông.... Ông - Thiên Bình ngượng chín mặt, đứng bật dậy đi vào nhà
_Thôi mà, anh đùa thôi .... Anh yêu em - Song Tử kéo tay Thiên Bình xuống ôm chầm lấy cô.

Qua hôm sau, ở canteen, các chòm sao đã biết đựoc chuyện của Thiên Bình, ai cũng tỏ ra tức giận
_ Thiên Bình, cậu có sao không? - Cự Giải lo lắng
_Bọn chúng thật đê tiện - Xử Nữ tức giận
_Sao hôm qua không cho tớ tham gia với - Bạch Dương háo thắng
_Lúc đó mà có tớ hả, tớ cho tụi nó ăn mỗi thằng 1 trái boom vô mặt cho biết - Bảo Bình tỏ ra nguy hiểm
_Thôi, vậy tôi không chơi với ông đâu, mốt bị ăn boom nữa, đồ "binlađen"- Xử Nữ lè luời chọc Bảo Bình
_Thế bọn kia ra sao rồi? - Ma Kết đặt quyển sách xuống
_Ai đã qua tay Sư Tử này sao còn nguyên vẹn được - Sư Tử khoái chí cười lớn
_Cũng có phần Song Tử chứ bộ, mèo bự dành công cho mình không à - Song Ngư nhéo Sư Tử
_Aaa đau anh mà - Sư Tử nhăn mặt
_Thôi mà, bỏ qua đi. Dù sao cũng qua rồi mà. Tớ cũng không sao, tội là tội thằng cằm đầu kìa bị Song Tử đánh nhập viện luôn rồi - Thiên Bình cuời
_Hừ, chúng đáng bị thế mà, dám đụng tới Thiên Bình yêu quý của ta - Nhân Mã ranh ma - Tớ mà có ở đó hả, tớ cho tụi nó gãy hết hàm răng, bầm dập blah.... blah nói chung phải nằm viện cả năm tớ mới hả giận.
_Con ngựa lùn chỉ giỏi nói thôi, dám làm mới lạ - Bạch Dương chống tay xuống bàn cuời
_Thế ta làm mẫu lên ngươi cho ngươi biết nha - Nhân Mã thủ thế võ .
_Hình như tụi nó kìa phải không? - Kim Ngưu chỉ đám con gái vừa bước vào vừa cười đùa. Đi đầu là đứa con gái có mái tóc tím
_Đúng rồi, là con nhỏ Ara đó - Song Ngư nói
_Thế tớ phải cho nó biết tay - Nhân Mã xoăn tay áo định đi qua bên đó
_Được rồi mà Mã, đừng làm lớn chuyện nữa - Thiên Bình nắm tay Nhân Mã lại
_ Song Tử tới rồi kìa - TY lên tiếng
Song Tử đi ngang qua đám con gái đó và nghe loáng thoáng gì đó
_Con Thiên Bình đó chết chắc rồi - Ara cười đắc chí
_Chừa cái tội dám quyến rũ anh Song Tử của tụi mình - Đứa khác nói rồi cả đám cùng cười lớn mà không để ý Song Tử đang tiến đến
_Ô, là mấy bạn à? Gì mà vui thế? - Song Tử giả điên nhưng trong lòng anh đang bốc lửa
_ Song Tử cậu... cậu tới hồi nào vậy?- Ara lắp bắp
_Sao thế, mới đi ngang thôi. Có gì không muốn cho tớ biết à? - Song Tử bắt chéo hai tay trước ngực
_Tất nhiên là không rồi, bọn tớ luôn luôn đón tiếp cậu mà - Đứa khác lên tiếng
_Hình như có chuyện mà tớ chưa biết nhỉ? - Song Tử gằn giọng, cố gợi ý cho tụi nó
_Không có!!! - Nguyên đám giật mình la lớn
_THẬT KHÔNG? Không có chuyện mà các cậu phản ứng như thế à?
_Thật... thật mà - Ara cố giấu vẻ hốt hoảng
_À vậy tớ kể cho các cậu nghe. Hôm qua tớ mới cho một đám du côn đang tính làm bậy Thiên Bình trong nhà kho sân sau đấy một bài học. Chúng còn dám giả danh tớ viết thư cho Thiên Bình nữa - Song Tử vừa nói vừa liếc mắt qua Ara - Khi tớ đánh xong các cậu biết ai là chủ mưu không? - mặt Ara tái mét khi nghe tới đây
_Cái tên chết tiệt kia, mi còn đứng đó mà tán gái với bọn này à - Nhân Mã tức giận chạy lại. Thiên Bình cố giữ nhưng không nổi, cả đám cùng chạy lại đấy
_Cô.... Cô - Ara càng hốt hỏang hơn khi thấy Thiên Bình không bị gì hết
_Cái tên kia!!! Mi không trả thù cho bạn gái mi mà còn vui vẻ với chúng à - Nhân Mã đẩy Song Tử và tỏ ra như muốn cho Song Tử một trận
_Đừng mà Nhân Mã - Thiên Bình ghì chặt Nhân Mã
_Mấy người đứng im đi - Song Tử quát lớn, quay lại chỉ thẳng vào mặt Ara - Có phải cô chính là nguời chủ mưu hôm qua không?
_Tớ ... tớ.... không phải .... tớ... - Ara bắt đầu sợ sệt
_Còn chối à?- Thiên Yết từ ngoài đi vào lôi theo một người nào đó, Song Tử liền nhìn nó - Mày nói đi, ai làm? Một là nói hai là vào bệnh viện chung với đại ca của mày
_Tôi nói ..... là cô đó, em của đại ca - Tên ấy chỉ thẳng vào Ara - Cô ấy đã nhờ chúng tôi làm như thế
_ Song Tử,Song Tử nghe nghe tớ nói... - Ara cố gắng biện minh

RẦMMM
Song Tử đập mạnh tay mạnh xuống bàn
_Cô còn nói gì nữa hả?
_Con hồ li kia cô còn muốn nói gì nữa? - Nhân Mã toang lao vào định đánh Ara
_Được rồi ngựa lùn, chuyện này của Song Tử, đừng xen vào - Bạch Dương giữ chặt Nhân Mã lại.
_Thì ra là cô à? - Thiên Bình nhìn thẳng vào mặt Ara, ánh mắt như con dao đâm xuyên qua tim đen của Ara
_ Song Tử à nghe tớ đi, chỉ vì tớ yêu cậu .... Tớ mới làm như thế - Ara làm vẻ tội nghiệp nắm tay Song Tử. Điều này làm ngọn lửa trong Thiên Bình bốc cao hơn
*BỐP*, năm ngón tay in hằn trên mặt Ara trước bao con mắt ngạc nhiên của mọi người trong canteen
_Tôi trả lại cho cô đấy - Thiên Bình vẻ mặt vô cùng giận dữ
_ Song Tử thấy đấy, cô ta còn đánh tớ này. Cô ta không tốt đâu, chỉ có tớ mới thật lòng yêu cậu thôi - Ara thút thít
_Tôi nói cho cô hay, nếu cô còn làm như thế với Thiên Bình một lần nữa. Dù cô là con gái tôi cũng không tha cho cái mạng của cô đâu, NHỚ ĐẤY - Song Tử lạnh lùng nói, hất tay Ara ra khỏi cái áo mình - Đừng làm dơ bẩn áo tôi
_Thôi, đủ rồi, vào học thôi - Ma Kết kéo kéo Song Tử
_Đúng rồi đấy - Cự Giải chạy lại đẩy mọi người về lớp. Để lại sự ngơ ngác cho biết bao nguời ở canteen và Ara xấu hổ không biết giấu mặt mình ở đâu
_Cô vào bệnh viện mà thăm anh trai cô đi - Thiên Yết mặt lạnh nói rồi cũng bước theo mọi nguời.
Ara khuỵu xuống đất. Qua hôm sau cô ta cũng chuyển trường

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro