Chương4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch Dương chỉnh trang lại trang phục, chuẩn bị tâm lý cho buổi tối quan trọng. Khi đồng hồ điểm đúng 19h, Trịnh Bảo Bình xuất hiện trước cửa nhà cô, lái chiếc xe sang trọng đến đón.

Bạch Dương mở cửa, nở nụ cười tươi tắn và bước ra ngoài. Trịnh Bảo Bình, với vẻ ngoài bảnh bao và lịch thiệp, đã sẵn sàng chờ cô.

- Chào Bạch Dương.

Anh mỉm cười "Sẵn sàng chưa?"

Bạch Dương khẽ gật đầu, bước vào xe, và cả hai cùng đi về phía bữa tiệc. Trong suốt quãng đường, Bạch Dương cố gắng duy trì không khí thoải mái và vui vẻ.

- Cậu nói xem, rốt cuộc cậu xem tôi là gì? - cô hỏi với vẻ tinh nghịch.

Trịnh Bảo Bình nhìn cô, đôi mắt có phần bất ngờ nhưng vẫn giữ được sự điềm tĩnh.

- Thanh mai trúc mã.

Anh trả lời, giọng anh không thể hiện cảm xúc nhiều, chỉ đơn thuần là sự thật.

Bạch Dương cười nhẹ. Cô không thể không cảm thấy hài lòng với cách trả lời của Trịnh Bảo Bình, nhưng cũng nhận thấy sự lạ lẫm trong ánh mắt anh. Có lẽ vì sự đùa giỡn của cô mà anh cảm thấy có điều gì đó khác thường.

Khi bữa tiệc bắt đầu, cả hai hòa mình vào không khí trang trọng, nhưng Bạch Dương không ngừng quan sát Trịnh Bảo Bình, tìm cách để làm cho mối quan hệ giữa hai người trở nên gần gũi hơn, theo cách mà cô đã dự định từ trước.

Bạch Dương và Trịnh Bảo Bình bước vào đại sảnh của bữa tiệc, nơi được trang trí lộng lẫy với đèn chùm lấp lánh và những bó hoa tươi sắc. Không khí sang trọng và ấm cúng, với những tiếng cười và cuộc trò chuyện rộn ràng từ các vị khách.

Trịnh Bảo Bình dẫn Bạch Dương tới khu vực tiếp đón, nơi một số nhân vật quan trọng của các gia tộc lớn đang tụ tập. Anh giới thiệu cô với một số đối tác và bạn bè, tất cả đều tỏ ra ấn tượng với sự tự tin và vẻ ngoài của cô.

Trong khi Bạch Dương đứng cạnh Trịnh Bảo Bình, cô không ngừng quan sát những người xung quanh và tìm cách để gây ấn tượng. Thỉnh thoảng, cô trao đổi vài câu chuyện vui vẻ với các khách mời, khiến không khí xung quanh thêm phần thoải mái.

Khi buổi tiệc tiến triển, Bạch Dương cảm thấy sự chú ý từ một số vị khách và nhận ra rằng mình đang được sự quan tâm lớn. Cô sử dụng cơ hội này để tạo mối quan hệ với những người có ảnh hưởng và dần dần cảm thấy mình đang hòa nhập tốt hơn vào thế giới của bữa tiệc.

Trịnh Bảo Bình, trong khi đó, vẫn giữ sự điềm tĩnh và tận tâm với vai trò của mình. Thỉnh thoảng, anh quay sang Bạch Dương với một nụ cười nhẹ, thể hiện sự hài lòng với cách cô xử lý tình huống.

Khi bữa tiệc tiếp tục, một thiếu gia trẻ tuổi, ăn mặc lịch lãm và hào nhoáng, tiếp cận Bạch Dương với một nụ cười quyến rũ.

- Chào cô, tôi là Thái Hòa. Rất vui được làm quen với cô.

Anh ta nói, ánh mắt không rời khỏi Bạch Dương.

Bạch Dương mỉm cười và đáp.

- Chào anh, tôi là Vũ Bạch Dương. Cũng rất vui được gặp anh.

Thái Hòa bắt đầu trò chuyện với Bạch Dương về các chủ đề thú vị, khiến cô cảm thấy dễ chịu và hứng thú. Nhưng không lâu sau, Trịnh Bảo Bình xuất hiện gần đó và chứng kiến cảnh này.

Anh đi đến, vẻ mặt không hề hài lòng.

- Bạch Dương, chúng ta có chuyện cần trao đổi.

Anh nói, giọng điệu có phần cứng nhắc.

Bạch Dương quay sang, ngạc nhiên trước sự can thiệp của anh.

- Không phải anh vừa nói chúng ta là thanh mai trúc mã sao?

Cô hỏi, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh nhưng có phần hờn dỗi.

Trịnh Bảo Bình nhìn cô, vẻ mặt không che giấu sự khó chịu.

- Chúng ta là thanh mai trúc mã, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi chấp nhận sự quan tâm của người khác dành cho cô.

Anh trả lời, giọng điệu có phần lạnh lùng.

Thái Hòa cảm thấy không khí có phần căng thẳng, nhanh chóng lui về phía sau và rút lui khỏi cuộc trò chuyện. Bạch Dương cảm nhận được sự thay đổi trong thái độ của Trịnh Bảo Bình và không khỏi bối rối.

- Anh làm gì vậy? Tôi chỉ đang trò chuyện với một người mới mà thôi.

Cô nói, cố gắng giữ bình tĩnh nhưng không giấu được sự bất mãn.

Trịnh Bảo Bình hít một hơi sâu, nhướng mày anh đáp.

- Có thể tôi không thích cách cô thu hút sự chú ý của người khác, đặc biệt là trong những buổi tiệc như thế này.

Bạch Dương nhận ra rằng Trịnh Bảo Bình có vẻ thật sự khó chịu. Cô không muốn làm căng thẳng thêm và quyết định thay đổi chủ đề, nhẹ nhàng nói.

- Được rồi.

Trịnh Bảo Bình gật đầu, ánh mắt có phần mềm mỏng hơn, và cả hai tiếp tục tham gia vào bữa tiệc, nhưng không khí giữa họ đã có phần thay đổi.

----------

Khi Vương Sư Tử tới đón Thiên Bình tại căn biệt thự, không khí giữa họ lập tức trở nên căng thẳng. Vương Sư Tử bước vào với dáng vẻ lạnh lùng và nghiêm nghị, và Thiên Bình không thể không cảm thấy sự lạnh lẽo từ ánh mắt anh.

- Thiếu phu nhân, chúng ta đi thôi.

Giọng nói của anh cứng nhắc và không có chút tình cảm nào. Thiên Bình chỉ biết gật đầu, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh khi theo anh ra khỏi cửa.

Suốt quãng đường tới buổi tiệc, không có lấy một lời trò chuyện giữa hai người. Vương Sư Tử lái xe với vẻ mặt tập trung vào con đường phía trước, trong khi Thiên Bình nhìn ra ngoài cửa sổ, cảm giác sự xa cách giữa họ càng lúc càng rõ rệt.

Khi đến nơi, Vương Sư Tử dẫn Thiên Bình vào trong buổi tiệc. Anh chỉ đơn thuần giới thiệu cô với vài người, sau đó nhanh chóng rời đi. Thiên Bình nhìn theo anh, cảm nhận rõ sự bỏ rơi khi Vương Sư Tử chầm chậm tiếp cận một nhóm người, trong đó có nữ chính - thanh mai trúc mã của anh.

Cảnh tượng khiến Thiên Bình cảm thấy hụt hẫng. Vương Sư Tử hoàn toàn bỏ mặc cô, dành toàn bộ thời gian và sự chú ý của mình cho nữ chính. Cô đứng một mình giữa đám đông, cảm thấy như một người ngoài cuộc. Sự lạnh lùng của Vương Sư Tử chỉ càng làm cho không khí càng thêm ngột ngạt.

Thiên Bình cố gắng lấy lại tinh thần và tìm cách hòa nhập vào buổi tiệc. Dù bị bỏ lại một mình, cô vẫn không để cho cảm xúc của mình làm ảnh hưởng đến thái độ của mình. Cô tiếp tục di chuyển qua các nhóm người, nỗ lực để làm quen và tìm hiểu thêm về những người xung quanh, đồng thời hy vọng rằng buổi tối này sẽ mang lại cho cô những cơ hội mới.

Thiên Bình đứng giữa buổi tiệc, cảm giác lạc lõng và căng thẳng. Đột nhiên, mắt cô bắt gặp Cự Giải, người bạn thân thiết của mình, đang bận rộn với khay đồ ăn. Cảm xúc hồi hộp tràn ngập, Thiên Bình vội vã đi đến chỗ Cự Giải.

- Cự Giải! Câụ ở đây sao?

Cự Giải ngẩng lên, ánh mắt cô sáng lên với sự ngạc nhiên và vui mừng khi thấy Thiên Bình. Cô nhanh chóng đặt khay đồ xuống và lao đến ôm chầm lấy bạn mình.

- Thiên Bình! Không thể tin được là câụ cũng ở đây! Tớ đã rất lo lắng, không biết cậu có gặp phải tình cảnh gì không.

Thiên Bình ôm lại Cự Giải, cảm giác ấm áp và sự an ủi khi gặp lại người bạn thân thiết khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm.

- Tớ cũng không nghĩ mình lại gặp lại câụ ở đây. Đúng là một cú sốc! Nhưng ít nhất giờ chúng ta đã tìm thấy nhau.

Cự Giải mỉm cười, nụ cười của cô tỏa sáng như một tia sáng trong đêm tối. Cô kéo Thiên Bình ra xa một chút để nhìn cô bạn mình từ trên xuống dưới, vẻ mặt hiện rõ sự vui vẻ và bất ngờ.

- Câụ trông thật ổn! Nhưng sao câụ lại ở đây với cái tình trạng này? Còn tớ thì... tớ bị biến thành người hầu và bonus thêm là tình nhân của nam chính.

Thiên Bình thở dài, gương mặt hiện rõ sự lo lắng.

- Tớ cũng không khá hơn đâu. Vương Sư Tử, người chồng mà tớ phải sống cùng, hoàn toàn bỏ mặc tớ. Anh ta không quan tâm đến tớ chút nào, và tớ cảm thấy bị gạt ra ngoài.

- Tớ muốn đá anh ta một cái cho đỡ tức ghê.

Vương Sư Tử nhìn Thiên Bình đang nói chuyện vui vẻ với người phục vụ, đôi mắt anh không rời khỏi cảnh tượng đó. Cô thường xuyên đeo bám anh, làm phiền anh mỗi khi có cơ hội, nhưng hôm nay, lại có một sự xa cách kỳ lạ. Thiên Bình đang cười, ánh mắt sáng rực khi trò chuyện với người phục vụ, dường như quên mất sự hiện diện của anh.

Vương Sư Tử cảm thấy một nỗi lo lắng mơ hồ len lỏi trong lòng. Anh không quen với sự thay đổi đột ngột này, không quen với việc Thiên Bình không còn tập trung vào anh như mọi khi. Mặc dù anh không thể nói rõ được cảm giác của mình, nhưng sự xa cách này khiến anh cảm thấy bất an. Vương Sư Tử không biết liệu cô có cố tình tránh mặt mình hay không, nhưng điều đó rõ ràng đã làm tâm trạng anh thêm phần nặng nề.

Vương Sử Tử cảm nhận được một sự thay đổi trong chính mình, một cảm giác lạ lẫm khi nhìn thấy Thiên Bình. Anh nhận ra mình đã bận tâm đến cô. Sự xa cách của Thiên Bình đã châm ngòi cho những suy nghĩ mà trước đây anh chưa từng để ý.

Anh cố gắng lờ đi cảm xúc của mình, để nó không chi phối tâm trạng và hành động của anh nữa.

Nữ chính Lục Linh nhận ra sự biến động nhẹ trên khuôn mặt Vương Sư Tử. Dù chỉ là một biểu hiện nhỏ, nhưng điều đó đủ để cô cảm thấy có gì không ổn. Sự căng thẳng thoáng qua trong ánh mắt và sự thay đổi trong nét mặt của anh khiến Lục Linh cảm thấy lo lắng.

Cô quyết định sát gần Sử Tử, cảm giác sự bất an đang lấn át sự vui vẻ của anh. Khi đến gần, Lục Linh nhẹ nhàng hỏi:

- Sư? Anh đang không khoẻ?

- Linh nhi! Anh ổn.

Thiên Bình ở bên này cau mày nhìn đôi bạn trẻ liếc mắt đưa tình.

- Trai có vợ, gái chưa chồng làm vậy coi được đó!

- Thiên Bình! Tớ phải đi làm việc.

Cự Giải nhanh chóng chào tạm biệt.

Thiên Bình gật đầu * cô bạn mình thật bận rộn *

Cự Giải rời đi để lại Thiên Bình đứng một mình ở buổi tiệc.

----------

Hứa Nhân Mã đi ngang qua khu vườn, ánh mắt vô tình dừng lại cảnh Ma Kết nằm ngủ trên xích đu. Đôi tay cô thả lỏng, mái tóc rối bù trải dài trên ghế xích đu, tạo nên một hình ảnh thanh bình mà anh chưa từng thấy.

Nhân Mã bước gần hơn, ánh mắt mê man nhìn người con gái trước mắt. Khi anh nhẹ nhàng đưa tay chạm vào mái tóc của cô, Ma Kết bỗng nhiên tỉnh dậy, đôi mắt mở to đầy ngạc nhiên. Trong khoảnh khắc ngạc nhiên, Ma Kết nắm lấy tay của Nhân Mã, và không khí xung quanh họ dường như trở nên có chút kì lạ.

- Em... em ngủ quên.

Ma Kết lắp bắp, gương mặt đỏ bừng vì sự xấu hổ. Cô vội vàng rút tay lại, đứng dậy và cố gắng khôi phục vẻ bình tĩnh.

Nhân Mã nhìn Ma Kết với vẻ lạnh lùng, không tỏ ra quan tâm.

Ma Kết cảm thấy sự lạnh lùng của Nhân Mã, trái tim cô thắt lại vì cảm giác bị phớt lờ. Cô vội vàng quay người bỏ chạy khỏi khu vườn, cảm giác hồi hộp và bối rối trong lòng. Nhân Mã nhìn theo bóng dáng của Ma Kết một lúc, không hiểu sao cảm giác trong anh lại trở nên lẫn lộn.

Ma Kết chạy lên phòng, đóng sầm cửa lại sau lưng. Đầu óc cô vẫn còn bối rối vì sự cố vừa xảy ra. Cô dựa lưng vào cửa, hít thở sâu để bình tĩnh lại.

Cảnh tượng vừa rồi liên tục hiện lên trong đầu cô. Ma Kết ngồi xuống giường, cố gắng xua đi cảm giác lo lắng và xấu hổ. Cô cảm thấy trái tim mình đập nhanh và không ngừng nhảy loạn, và đầu óc thì mơ hồ, không biết phải làm gì tiếp theo. Những suy nghĩ về ánh mắt lạnh lùng của Nhân Mã làm cô càng thêm căng thẳng.

Cô tự nhủ với bản thân rằng đây chỉ là một sự hiểu lầm nhỏ, nhưng không thể phủ nhận cảm giác bối rối và ngại ngùng đang chiếm lĩnh tâm trí cô. Ma Kết tiếp tục ngồi đó, cố gắng tập trung vào việc bình tĩnh lại và lấy lại sự tự tin của mình.

Khi Ma Kết đang ngồi trên giường, suy nghĩ mông lung, tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên. Mẹ Hứa đứng ngoài, gọi vào:

"Con xong chưa? Anh con chờ đấy."

Ma Kết giật mình, vội vàng đứng dậy và nhanh chóng sửa soạn lại bản thân. Cô thở phào một hơi rồi bước xuống lầu.

Khi cô xuất hiện ở chân cầu thang, ánh nhìn của Nhân Mã bất giác dừng lại trên vẻ đẹp của Ma Kết. Tuy nhiên, anh nhanh chóng thu lại cảm xúc, lấy lại vẻ lạnh lùng thường thấy.

- Đi thôi.

Nhân Mã nói với giọng điệu nhạt nhẽo, rồi bước ra cửa. Ma Kết cảm thấy một chút châm chọc trong lời nói của anh nhưng vẫn đi theo, cố gắng không để tâm đến sự lạnh lùng của anh.

Khi Ma Kết và Nhân Mã ngồi trên xe, không khí giữa hai người trở nên ngột ngạt. Ma Kết cố gắng phá vỡ sự im lặng bằng cách bắt chuyện:

- Anh hai, hôm nay chúng ta đi dự tiệc ở đâu?

Nhân Mã nhìn Ma Kết với ánh mắt lạnh lùng, trả lời dứt khoát: "Tôi mãi mãi không bao giờ xem cô là em gái tôi."

Ma Kết cảm thấy một nỗi đau nhẹ, nhưng chỉ đáp lại bằng một câu ngắn gọn: "Tôi biết."

Trong lòng cô, một ý nghĩ chợt lóe lên * chắc làm vợ anh thì được *

Ma kết mỉm cười một cách ngốc nghếch, cảm thấy mình thật kỳ lạ.

Nhân Mã nhìn người con gái bên cạnh, nhận thấy nụ cười của cô có phần ngây ngô. Một cảm giác khó hiểu dâng lên trong anh, nhưng anh nhanh chóng quay mắt về phía cửa sổ, cố gắng giữ lại sự lạnh lùng của mình.

Khi Ma Kết và Hứa Nhân Mã bước vào buổi tiệc, ánh mắt của mọi người lập tức đổ dồn về phía Ma Kết. Vẻ đẹp và sự duyên dáng của cô nhanh chóng thu hút sự chú ý của các thiếu gia có mặt tại sự kiện.

Các chàng trai tiến lại gần, bắt đầu trò chuyện và khen ngợi Ma Kết. Cô ngại ngùng đáp lại, gương mặt ửng hồng vì xấu hổ và cảm thấy khá bối rối trước sự chú ý.

Hứa Nhân Mã đứng từ xa, cảm thấy không hài lòng với sự chú ý mà Ma Kết đang nhận được. Anh đi đến, kéo Ma Kết lại gần mình, ánh mắt không dấu được sự khó chịu.

- Đừng để họ làm phiền em.

Nhân Mã nói với giọng lạnh lùng, giữ Ma Kết gần bên mình như thể anh muốn bảo vệ cô khỏi sự chú ý không mong muốn.

Ma Kết cảm thấy bất ngờ và khó hiểu trước hành động của Nhân Mã. Cô nhìn anh với ánh mắt lạ lẫm, không hiểu tại sao anh lại hành xử như vậy.

"Anh... sao vậy?" Ma Kết hỏi, cố gắng giữ bình tĩnh mặc dù sự khó hiểu hiện rõ trên gương mặt cô.

Nhân Mã không đáp lời ngay lập tức, chỉ giữ Ma Kết gần bên mình với vẻ mặt lạnh lùng. Trong khi đó, Ma Kết cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng lại không biết phải giải thích như thế nào về thái độ của Nhân Mã. Cô tiếp tục nhìn anh, cố gắng tìm hiểu lý do phía sau sự hành động của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro