Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

''Đi theo ta!''

Nhân Mã nói, đoạn rời bước đi thẳng.Thu Hương khó hiểu gãi đầu, rốt cục là tiểu thư muốn đi đâu mà lại thần bí như thế,thôi thì đã lỡ nhảy xuống đây rồi thì phải theo thôi.

Hai người họ rón rén đi ra bằng cửa sau,chiêu cũ này đã dùng đến chục lần rồi mà vẫn hữu hiệu,Nhân Mã tự hỏi, liệu cha nàng có quá ngốc không?

...

Hồi tưởng lại mọi chuyện, Nhân Mã không khỏi bật cười thành tiếng, xem ra cha nàng thực có phúc khi có một đứa con gái còn thông minh, cao tay hơn mình.

Chợt,nàng để ý ở phía trước có một tửu lầu lớn mới mở, người ra kẻ vào tấp nập, bà chủ ở đây quả kiếm được không ít.

Cũng nghe ngóng được, tửu lầu này có chút khác biệt với các nơi khác,đó là chỉ tiếp những người có tiền hoặc cao thủ võ lâm, tài nghệ xuất chúng,ở đó còn có rất nhiều mỹ nữ xinh đẹp tuyệt trần,quyến rũ không sao tả xiết.Chính vì những điểm đặc biệt này, nhất là lại có nhiều cao thủ hội tụ nên đã khiến Nhân Mã rất hứng thú, quyết phải trốn khỏi nhà bằng được.Cũng là lý do vì sao nàng cố ý giả trang nam nhi, ăn vận y phục đắt tiền để đạt tiêu chuẩn trở thành khách của tửu lầu.

Nhân Mã cười rạng rỡ, chạy ngay đến trước tửu lầu mặc cho Thu Hương lật đật đằng sau hết sức vất vả.

Chỉnh lại y phục, đầu tóc,Nhân Mã lập tức thay đổi điệu bộ,bước đi nghênh ngang,rất giống kẻ có tiền.Cùng lúc đó, Thu Hương đuổi đến nơi, ngước mắt nhìn lên bảng hiệu.

''Ngọc Tửu Lầu''

Trời ơi, sao tiểu thư của nó có thể đến nơi thị phi như thế này chứ?Không suy nghĩ nhiều,Thu Hương chạy tới giữ Nhân Mã lại, nhỏ giọng.

''Công tử, sao lại đến đây?Nơi này không tốt đâu, về đi!''

''Bỏ ta ra, ta tới đây thì đã sao?Ngươi có ý kiến?''

Nhân Mã trợn mắt nhìn Thu Hương rồi lại quay sang nhìn bà chủ tửu lầu,cười miễn cưỡng.

''À, bà chủ không biết đấy thôi, gia nhân của tại hạ thường ngày luôn như vậy, không có chuyện gì đâu!''

Bà chủ này đã không còn trẻ trung nhưng nhờ lớp son phấn trên mặt nên trông vẫn rất đẹp.Từ nãy tới giờ, bà ta nhìn Nhân Mã với Thu Hương giằng co liền cảm thấy có chút kì lạ nhưng vẫn tươi cười, đon đả mời cả hai vào trong.

Khung cảnh bên trong thật mỹ lệ,tửu lầu này có cấu trúc hai tầng.Sảnh chính ở bên dưới là để các đấng mày râu thỏa sức rượu chè,thưởng thức ca vũ.Còn lầu trên thì bao gồm rất nhiều gian phòng,cửa đóng kín mít,bên trong mập mờ ánh đèn,thực ám muội.

Đâu đâu cũng ngập tràn tiếng cười lớn cùng những lời châm chọc đầy ghê tởm của những gã đàn ông,tiếng mời mọc quyến rũ cùng điệu bộ lả lơi của các mỹ nữ xinh đẹp,tất cả hòa vào nhau tạo thành một thứ thanh âm ồn ào, hỗn tạp rót vào tai, khiến Nhân Mã cùng Thu Hương không khỏi rùng mình.

Từ khi hiểu biết đến giờ, Nhân Mã đây là lần đầu tiên tiếp xúc với một chốn phức tạp,thị phi như thế này, khác hẳn với cuộc sống yên bình,thoải mái của nàng ở Phủ Thượng Thư.Cũng chính vì vậy nên trong người nàng chợt dấy lên hai loại cảm giác đối lập nhau:một là sự tò mò,thích thú, hai là sự e dè,sợ hãi trước một nơi mới lạ.Tuy nhiên, nàng vẫn có điều không hiểu, tại sao một nơi như vậy lại có thể tạo sức chú ý lớn đối với các vị hảo hán trong giang hồ cơ chứ?

Đoạn, nàng kéo tay Thu Hương ra một bàn gần đấy,gọi ít rượu và đồ ăn,hôm nay nhất định phải giải quyết được khúc mắc trong lòng nàng.

...

Tại một nơi khác ở Ngọc Tửu Lầu,có bốn nam nhân đang ngồi chung một bàn,nói chuyện gì đó,trông rất thần bí.

''Huynh bảo đệ hỗ trợ điều tra ở cái nơi quái quỷ này sao?Còn nói thanh danh của đệ sẽ không bị tổn hại''

Một người đặt chén rượu xuống,bình thản lên tiếng.Mặc dù cả thái độ lẫn giọng điệu đều bình thường nhưng nội dung câu nói lại vô cùng sắc bén, như là một con dao đâm xuyên qua ngực, khiến đối phương ''vô ngôn dĩ đối'',chỉ có thể im lặng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro