Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Bước ra ngoài, Nhân Mã thoải mái vươn vai,đoạn quay sang Kim Ngưu.

''Muội là nữ nhi thì đến đây làm gì để bị bắt nạt?''

Trông Kim Ngưu có vẻ im lặng,sắc mặt nàng trở nghiêm trọng.

''Đừng nói là muội là người của Tửu Lầu này nha!''

''Không phải...''

Bấy giờ,Kim Ngưu mới lấy lại tinh thần,vội vàng phủ định.Hắn cũng rất bất ngờ,vị huynh đài này còn nhanh hơn cả Sư Tử,chưa gì đã đánh bại tên kia,mà cũng chẳng biết nhảy từ đâu ra nữa.Còn kéo hắn đi nhanh như vậy, làm hắn chưa kịp mật báo một tiếng cho Sư Tử huynh.

''Xin hỏi quí tính đại danh của ân nhân?''

Kim Ngưu nhẹ giọng hỏi,dù sao đây cũng là việc nên làm.

Nhân Mã vui vẻ định nói thì bỗng khựng lại.Không được, nàng đang giả nam trang thì sao có thể dễ dàng khai ra danh tính chứ, thôi thì đành nói dối vậy, dù sao tiểu cô nương trước mặt trông cũng hiền lành, chắc sẽ không nghi ngờ gì.

''Ta là Triệu Mã Mã''

Dứt lời,Kim Ngưu bụm miệng cười,cái tên gì mà kì cục vậy,hắn mà đang ăn thì chắc phụt hết ra quá.Đang cười thì đột nhiên hắn nhận được câu hỏi ngược lại liền cứng đơ ra,hắn không thể nói ra hắn là nam,hơn nữa còn là người đứng đầu Thượng Thư Sảnh,đối với triều đình có sức ảnh hưởng không nhỏ được.

''Muội...là Vương Ngưu Ngưu''

Trời ạ,sao hắn có thể ngu ngốc mà đặt cái tên theo kiểu mà hắn cho là nực cười cơ chứ?

Khác với thái độ của hắn ban nãy, chỉ là cười trộm thì đây Nhân Mã nhịn không được cười một tràng lớn,vô cùng sảng khoái.

Kim Ngưu chợt cảm thấy mình càng ngày càng bé đi.

...Phủ Nhật Vương...

''Báo!!!!''

Nghe tiếng của thuộc hạ từ xa,Sư Tử bất giác đứng bật dậy.Vào đến cửa, Lâm Vũ vội vàng quỳ xuống.

''Bẩm,theo chỉ thị của Vương gia, chúng thuộc hạ đã truy lùng khắp Tản Diệu Cốc, quả thực đã tìm được hang ổ của bọn Hắc Lang.Ngoài tiêu hủy được hết số vũ khí đó, còn đưa được tất cả nữ nhân bị bắt trả về gia đình!''

Sư Tử hài lòng gật đầu sau khi nghe Lâm Vũ tường thuật lại mọi chuyện,sực nhớ ra điều gì đó, hắn hỏi về tên trùm sỏ nhưng chỉ nhận được câu trả lời đầy bế tắc.

''Hắc Lang đã chạy thoát nên vẫn chưa có được những thông tin về kẻ cầm đầu!''

Nghe vậy,Sư Tử có chút thất vọng, vụ việc này xem ra vẫn phải điều tra thêm.Đoạn,hắn xua tay ra hiệu, Lâm Vũ biết điều lui ra, nhưng đến cửa thì chợt dừng lại.

''Bẩm,còn một chuyện...''

Thấy chủ nhân tỏ ra quan tâm,Lâm Vũ tiếp.''Có một cô nương trong số nữ nhân bị bắt cóc có vẻ rất kì lạ,luôn im lặng không nói bất cứ thứ gì, kể cả về gia đình mình nên chúng thuộc hạ vẫn chưa đưa được cô ta về nhà!''

Một cô nương kì lạ ư?Quả nhiên làm Sư Tử hắn rất để ý,có lẽ ả biết điều gì đó.Hắn quay lại nhìn thuộc hạ của mình một lúc rồi ra lệnh giữ cô nương kia lại,hắn sẽ đích thân đi xem.Xem xem.. ả có điều gì có thể khiến hắn hứng thú?  



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro