44. Bar

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trường học trở lại những ngày bận rộn. Số lần học sinh gặp bạn cùng lớp còn nhiều hơn số giờ được thấy gia đình mình. Đặc biệt đối với học sinh có nhiều tài sản, Bạch Dương là một ví dụ điển hình.

Gia đình làm lớn, cha mẹ cả tuần, thậm chí có khi là cả tháng ăn ngủ ở công ty. Căn nhà đồ sộ, chỉ một người là cô ở. Ban ngày còn người làm ra vào. Về đêm thì so với nhà ma còn quạnh quẽ hơn.

Phòng ngủ lớn thừa sức cho bốn năm người lăn lộn chứa đầy những con gấu bông. Giữa phòng, chỉ có cô gái mảnh khảnh một mình trò chuyện cùng mấy con vật đồ chơi.

Bạch Dương nói rất nhiều, kể về ngày hôm nay của cô ở trường. Lịch trình đi học thêm. Điểm số kiểm tra luôn top đầu. Và cả những cuộc đối thoại với các bạn cùng lớp.

Trong bầu không khí ấm áp, giọng điệu hào hứng của Bạch Dương không ngớt. Ngoài ra, không còn tiếng ai khác.

Bạch Dương mừng vì chỉ nghe được giọng của mình, giờ mà có tiếng ai nữa thì chắc cô xách cái giò lên mà chạy tám chục hướng.

"Cha mẹ lại không về, lần này phải đợi rất lâu. Lâu hơn so với tháng trước." Bạch Dương ôm thỏ bông trắng ngã người xuống giường lớn. Co chân, cuộn người lại như con ốc.

Giữ tư thế đó một lúc lâu, Bạch Dương với tay mò mẫm kiếm điện thoại gần đó. Bắt đầu lướt xem có ai còn online giờ này không.

Gần mười hai giờ, người đi ngủ đã ngủ, người sắp ngủ cũng tắt màn hình gối đầu, đắp chăn.

"Mai là chủ nhật mà, sao mọi người ngủ sớm thế nhỉ?"

Lần nữa giơ thỏ bông lên đối diện mình, Bạch Dương nhìn nó và hỏi. Vẫn không có tiếng trả lời.

Cô gái đỏ mắt. "Đang mong chờ cái gì thế không biết."

[ Get up on the floor
Dancing all night long-- ]

"Alo!"

[ Ơ? Còn thức thật nè! ]

"Song Tử hẻn? Gọi tao chi dợ?"

[ Ê, lên đồ đi quẩy không? ]

"Bây giờ?"

[ Yes! ]

"...Mày tha hóa rồi. Song Tử ngoan hiền trước kia của tao đâu? Trả cô ấy lại cho tao!"

[ Có đi không? ]

"Đi! Ở đâu?"

[ Quán bar, mọi khi. ]

"Đợi tao ba mươi phút!"

Bạch Dương cúp máy, nhanh chóng thay đồ, khóa cửa cẩn thận, lái xe từ gara vụt đi.

Chưa đầy ba mươi phút, Bạch Dương đã đứng trước cửa quán bar. Âm nhạc xập xình cùng ánh đèn đủ loại màu sắc lọt vào tai mắt cô nàng. Trái tim đập thình thịch. Cảm giác phấn khích khó thể miêu tả thành lời ngay khi cô bước vào thế giới về đêm.

Không mất quá lâu để Bạch Dương có thể tìm thấy nhóm Song Tử. Người quen rất nhiều.

"Ơ? Nhân Mã! Mày về nước hồi nào vậy?"

"Mới chiều này. Gặp đúng bác sĩ, chữa nhanh lắm."

Cậu trai tóc vuốt ngược, tay cầm ly rượu lạnh lắc lư theo nhịp. Vừa thấy Bạch Dương đã đập tay thay lời chào hỏi.

"Hi bro!"

"Hi girl!"

Song Ngư cụng tay với cô bạn. Bên miệng ngậm điếu thuốc lá vừa châm.

"Song Tử bé iu! Cưng cháy nhất đêm nhé!"

Trực tiếp bỏ qua Thiên Bình, Bạch Dương sà đến ngồi dựa vào Song Tử.

Hai cô nàng mặc áo body, nửa kín nửa hở, cực kì nóng bỏng. Lũ sói đói dồn ánh mắt về phía họ, nhưng không ai tiến lên. Vì mấy thằng trai ngồi cùng các cô gái, trông chẳng hiền lành gì.

DJ không ngừng đánh nhạc, trên đài dancer nhảy múa nhiệt tình. Quán bar đêm thứ bảy, ầm ĩ náo loạn.

Song Tử lia mắt, nhanh chóng dừng lại trên thân ảnh người đàn ông đang ở quầy rượu nói chuyện với bartender. Đôi mắt đen tuyền hơi sáng lên. Nghiêng đầu to nhỏ với Bạch Dương kế bên.

"Cá cược không?"

"Nói thử xem."

"Người mặc sweater đen ở quầy. Cược xem ai thu được nhiều thông tin cá nhân của anh ta nhất."

"Ủa, dễ mà. Biết mặt xong về có info ngay. Nghề của tao."

"Không! Thông tin từ chính miệng ảnh nói ra mới tính."

"Cái này... Hơi mới lạ với tao."

"Tao nhường mày trước luôn. Thắng được bao cà phê cả tháng!"

"Chốt!"

Bạch Dương hí hửng lượn lờ tới chỗ đối phương.

Song Tử nhấp môi ly rượu, mắt dõi theo sau. Như con thú săn mồi chờ đợi thời cơ đến.

"Ê, đụng bậy đụng bạ mấy thằng mặt lớn thì không ai cứu nổi đâu đấy!"

Thiên Bình gọi với theo, nhưng nhạc quá lớn, căn bản Bạch Dương không nghe được. Hoặc có chăng, thì cô nàng ham chơi này cũng không thèm để vào tai.

Song Ngư bận cưa cẩm các chị gái ngoài sàn nhảy, không rảnh quan tâm tới trò chơi nhỏ của hai cô bạn.

Nhân Mã ngồi thừ ra. Một người bá chiếm cả ghế dài. Cậu hơi muốn dùng thuốc. Nhưng nhớ lại tình trạng của mình, chỉ có thể lắc đầu, nạp thêm rượu vào người.

Bạch Dương quay về với vẻ mặt tức giận.

"Tên khốn đó đúng là thô lỗ! Không những không cho số, còn châm chọc tao!"

"Dừa cái nư tao lắm!"

Thiên Bình vểnh tai lên nghe ngóng, cười thẳng vào mặt cô nàng. Bị Bạch Dương đá cho một cú điếng người.

Song Tử tự tin, đứng lên "Tới lượt tao!"

Nhưng sau đó, kết quả không khác gì Bạch Dương.

"Thôi, bực làm gì, vào đây chơi thì xõa đi chứ!"

Song Ngư vui vẻ chạy về, giơ ly bia lên cao. Nhìn dấu son đỏ trên cổ áo cậu chàng, có vẻ như đêm nay bội thu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro