Chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nam vương phủ

Yết Vân Tịnh (Thiên Yết), Song Tử Lan ( Song Tử), Nhân Cửu Cát Tư (Nhân Mã), Kim Uyển Thư Nghiên (Kim Ngưu), Xử Dung Dao (Xử Nữ)

Vì lạ lẫm với Nam vực nên tứ đại nữa quan khó lòng nắm bắt được toàn bộ tình hình đang diễn ra, đặc biệt là bề chìm của nó. Hóa ra sự yên tĩnh vài ngày vừa rồi chỉ là chiếc mặt nạ che giấu cơn bão tố dữ dội đằng sau. Những cuộc thanh trừng lớn nhỏ, nhanh chậm đều có, chỉ vì một mục đích duy nhất, truy tìm tung tích của Minh Dung.

Cũng chỉ mới đây Tử Ngạn thương đoàn mới phát giác ra chuyện này. Mặc dù có địa bàn hoạt động chính ở Khánh Khiếu tại Nam vực tuy nhiên thế lực đằng sau vươn tay quá rộng, che giấu cũng quá kỹ nên không dễ dàng cảm nhận được cơn bão kia. Sau khi biết, Tử Chiêu Viên cho rằng tình huống này không thể làm tổn hại tới lợi ích của thương đoàn nên đã lệnh Yết Vân Tịnh tạm thời án binh bất động quan sát. Tuy nhiên, ngày hôm nay Song Tử Lan cùng Kim Uyển Thư Nghiên thực sự đã gây náo động lớn giữa lòng Nam vực, không còn cách nào khác ngoài lập tức ứng cứu. Yết Vân Tịnh cũng biết mặc dù chưa rõ thế lực gây chuyện là ai nhưng Tử Chiêu Viên tuyệt đối không vì thế lùi bước, bỏ qua cơ hội khiến sợi dây liên kết của Tử Ngạn với kinh thành ngày một trở nên chặt chẽ. Chính vì vậy, trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc, Yết Vân Tịnh đã tự chủ trương, cố gắng hết sức để giúp bọn họ.

"Dạ Ca các chủ, chắc hẳn cô cũng ít nhiều đã điều tra qua Minh Dung rốt cuộc là ai và vì sao lại bị truy lùng đúng không?"

"Đương nhiên là có tuy nhiên thông tin tra được không nhiều. Có thể nói mỗi lúc gần tìm ra đáp án manh mối đều sẽ bị đứt đoạn. Thương chủ của chúng tôi cũng chỉ là bước đầu đánh giá tình huống, đảm bảo chuyện này sẽ không gây ảnh hưởng gì tới thương đoàn mà thôi. Về Minh Dung, thân phận thực sự vẫn chưa tra được tra rõ ràng, chuyện duy nhất tôi biết chính là người này đã bỏ trốn, cả một đội quân, đương nhiên không thể ước tính số lượng, đang truy lùng gắt gao. Chuyện này đã bắt đầu từ vài ngày trước, nhìn vào tình hình hôm nay chắc hai đại nữ quan cũng đã biết được hiện giờ vẫn chưa bắt được người. Có thể từ đó suy đoán một chút, năng lực của người này nhất định không tầm thường, đơn độc một mình trước thế lực hùng hậu như thế, yên ổn qua vài ngày đã là kỳ tích."

"Hoặc cũng có thể người đó sở hữu kỹ năng đặc biệt.". Song Tử Lan đột nhiên lên tiếng thu hút sự chú ý của cả hai người bên cạnh, Yết Vân Tịnh đã cảm thấy có vấn đề gì đó nhưng không tiện hỏi nhiều còn Kim Uyển Thư Nghiên thì lập tức hiểu ý.

Vài ngày sau khi gây ra một trận náo động lớn giữa lòng Nam vực, cuối cùng Nam vương phủ đã có động thái rõ ràng, tứ đại nữ quan đều được mời tới làm khách. Bước vào khuôn viên rộng lớn, hoàn toàn khác với Tây vương phủ nguy nga tráng lệ, thực sự thể hiện khí thế của một đại vương phủ, Nam vương phủ có phần giản dị hơn rất nhiều. Mọi bố trí đều rất gọn gàng, có chủ đích rõ ràng, thể hiện được ít nhiều tính cách của chủ nhân. Tuy nhiên không hiểu sao khi quan sát một cách cẩn thận, Nhân Cửu Cát Tư vẫn có cảm giác nơi này dù đẹp nhưng lại không có sinh khí, không có cảm giác chân thực.

Tiếng tách trà va chạm kéo tâm trí của nàng nhanh chóng trở lại người ở đối diện. Nam vương trông có vẻ mệt mỏi, chậm rãi lên tiếng, âm thanh ôn hòa giống trước không hề thay đổi.

"Ta đã được thông báo tứ đại nữ quan tới Nam vực làm nhiệm vụ từ nhiều ngày trước thế nhưng bệnh cũ đột nhiên trở nặng, dù có mời các nữ quan tới vương phủ làm khách cũng không thể tiếp đón chu đáo. Vậy nên hiện giờ khỏe lại đôi chút mới chậm trễ cho người mời các nữ quan đến. Nếu có gì ta có thể giúp ta sẵn sàng giúp đỡ hết sức."

"Vương gia đã quá lời, lần này tới Nam vực làm nhiệm vụ hoàng thượng đã căn dặn tránh làm ảnh hưởng tới bách tính Nam vực ít nhất có thể thế nhưng hôm qua vừa gây náo động lớn tới vậy, Thanh Phong cảm thấy rất áy náy."

"Thanh Phong cô nương không cần lo lắng, chút xáo trộn không hề gây ra tổn thất nhiều, bách tính nơi đây có thể cống hiến cho đại quốc và bệ hạ là điều may mắn."

Nam vương xưa nay là người cực kỳ ôn hòa, đối với mọi mệnh lệnh của Khánh Hưng luôn quy củ tuân theo, chưa từng có bất kỳ hành động nào thể hiện suy nghĩ không an phận. Một vương gia như vậy, người ngoài không thể dị nghị càng không thể chê trách bất cứ điều gì. Thế nhưng một vương gia như vậy, giống như vương phủ giản dị, an tĩnh này, đều không hề chân thực. Nhân Cửu Cát Tư đưa tách trà nóng hổi lên cảm nhận hương thơm từ làn khói trắng. Là loại trà thượng hạng hiếm có của Nam vực, còn vương cả mùi hộp gỗ đựng, hương gỗ không dễ nhầm lẫn, dư vị quanh quẩn trong ly trà. Nếu thường xuyên thưởng trà, lá trà tuyệt đối không thể lẫn mùi hộp đựng, chỉ có thể là hộp trà mới được sử dụng hoặc là đã giữ trà trong hộp rất rất lâu.

"Nếu thực sự có tâm thì đã sớm mời chúng ta tới vương phủ từ lâu rồi. Dưới trướng có nhiều nhi tử đã trưởng thành cùng thuộc hạ như vậy, lí do không thể đón tiếp chu đáo nghe cũng thật khiên cưỡng. Nam vương gia này có thực sự là bệnh thật hay không.". Sau khi rời khỏi vương phủ, Kim Uyển Thư Nghiên lên tiếng vạch trần.

"Thật ra chúng ta tới làm nhiệm vụ nhưng bách tính đều không biết. Đột nhiên cùng ra vào vương phủ khó tránh chuyện Nam vương bị đồn thổi, nghi ngờ là phạm tội gì đó. Dù là vương gia nào cũng sẽ có vài phần muốn tránh các tình huống như vậy, họ đều không muốn uy danh của mình trong lòng dân chúng phân vực bị ảnh hưởng. Ngược lại sau khi chúng ta gây náo động lớn như thế, có được mời tới hỏi vài câu thì lại thành chuyện thường tình, ít nhiều bớt vài phần điều tiếng.". Song Tử Lan giải thích.

"Những chuyện như vậy muội không hiểu rõ, uy nghi của đại vương gia rồi việc dân chúng suy xét, muội càng không hiểu rõ. Muội chỉ thấy Nam vương phủ cùng vương gia đều khá kì lạ, dù sao chúng ta cũng vẫn phải lưu tâm một chút.". Nhân Cửu Cát Tư vẫn phải công nhận giải thích hợp lí của Song Tử Lan, tuy nhiên điều này có thể đang che giấu sự bất thường ở phía sau. Dù nghi ngờ chỉ đến từ cảm nhận chủ quan của nàng, Nhân Cửu Cát Tư cũng không muốn dễ dàng bỏ qua.

"Giống như ta đã từng nói với Dung Dao trước đây, các vương gia đều không tầm thường. Người thể hiện tâm cơ rõ ràng không đáng sợ, người mà trong ngoài bất nhất, che giấu tâm cơ mới thực sự đáng sợ. Nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, chúng ta cứ âm thầm quan sát, đừng để mọi thứ vượt ngoài tầm kiểm soát."

"Mặc dù đưa ra giải thích hợp lí nhưng trong lòng tỷ vẫn nghi ngờ đúng không?". Xử Dung Dao lên tiếng hỏi.

"Điều đó là đương nhiên, ta không muốn nghi oan cho người tốt cũng không muốn để kẻ xấu che mắt."

"Còn chuyện về Minh Dung ta nên tính sao đây?". Kim Uyển Thư Nghiên nhìn xuống dòng người tấp nập bên dưới, hẳn người đó vẫn chưa ra khỏi được Nam vực. Dù sao cũng bị truy lùng gắt gao như thế, trốn trong một chiếc lồng lớn thì dễ, thoát khỏi nó lại rất khó. 

"Trước tiên, các muội có suy đoán gì về thân phận của người này hay không?"

"Từ ngày gặp Dạ Ca các chủ bên Tử Ngạn thương đoàn, trong đầu muội đã nghĩ ra một kịch bản rất hay cho chuyện này rồi.". Kim Uyển Thư Nghiên vừa đưa tay phủi những nhánh lá nhỏ trên vai xuống vừa nói. "Nghe nói cả một đội quân đang đuổi theo Minh Dung nhưng nhiều ngày rồi vẫn chưa bắt được, thực lực của bọn chúng muội và Tử Lan tỷ đều biết rõ. Với năng lực tới đó dù một người có là cao thủ cũng khó thoát, muội cực kỳ đồng tình khi tỷ nói hẳn Minh Dung hẳn phải có năng lực đặc biệt khác người."

"Chính là người đã dịch dung cho thương nhân giả danh kia."

Kim Uyển Thư Nghiên khẽ gật đầu, lấy từ trong tay áo ra một mẩu giấy nhỏ đưa tới. "Mới nãy trên đường từ vương phủ trở về, các thuộc hạ dưới trướng đã xác nhân danh tính của người chúng ta cố gắng bảo vệ hôm trước. Dù hơi khó vì ít người biết đến ông ta nhưng không phải là không thể, một dịch dung giả. Ngoài ra, cuộc càn quét này đã bắt đầu từ nhiều ngày trước cả khi chúng ta tới đây, rất nhiều dịch dung giả đã biến mất không một tung tích, chắc hẳn chỉ để tìm ra Minh Dung. Điều này có thể khẳng định, chúng ta đang đối đầu với một đối thủ không hề tầm thường, hơn nữa còn rất vững mạnh tại phân vực mới dám ngang tàng truy bắt diện rộng như thế. Sau khi đảm bảo mọi thứ suôn sẻ mới tìm người diệt khẩu tuy nhiên diệt trừ không dễ, náo động tới tận lúc chúng ta đến cũng chưa xong mới để lộ dấu vết thế này."

"Cũng coi như chúng ta may mắn, từ nay nếu đã nắm được mấu chốt vấn đề thì sẽ tìm ra cách hiệu quả nhất giải quyết vấn đề...". Xử Dung Dao đang nói, ánh mắt lơ đãng nhìn về phía sau, chợt thấy một bóng dáng quen thuộc. Nàng ngạc nhiên tới nỗi mở to mắt: "Sư phụ?!"

Nam Chi chậm rãi từ bên ngoài bước vào, mạn che mặt cực kì kín đáo nhưng Xử Dung Dao lại quá dễ dàng để nhận ra. Thân ảnh người tựa như cơn gió mới ghé qua khe cửa ban nãy, tới vô cùng bất ngờ cũng không có một chút tiếng động nào.

"Mấy đứa vô tâm các con đã đến hẳn Nam vực nhưng lại không tới thăm ta nên ta đây dành tự mình đến."

Song Tử Lan khẽ bật cười đáp lời: "Lúc chúng con tới người đều cho ở lại chỉ duy nhất một ngày, thậm chí có lần nửa năm không gặp người cũng không hỏi một câu nào. Đột nhiên người lại muốn đến thăm tụi con, xem ra chắc chắn là bị trận náo động vừa rồi làm ảnh hưởng."

"Thứ nhất, mấy đứa các con có rất nhiều việc cần làm, nếu ta lúc nào cũng tỏ ra cần người ở bên thì sẽ chỉ khiến mấy đứa thêm bận lòng. Thứ hai, quả thực là qua trận náo động vừa rồi ta mới thực sự nắm rõ tình hình đang diễn ra ở Nam vực đồng thời cũng nghĩ sự việc không đơn giản mà liên đới rất rộng."

Khi nghe sư phụ nói, Nhân Cửu Cát Tư không quá chú ý tới vế sau mà cực kỳ để ý vế trước. "Sư phụ, nếu người cũng muốn chúng con ở bên thì tại sao năm xưa còn gửi cả bốn tới hoàng cung?"

Nam Chi thoáng mỉm cười, ánh mắt nhìn xa xôi ở một nơi bất định. "Đó là do thay vì mong muốn các con ở bên cạnh, sự lo lắng dành cho người đó lớn hơn rất nhiều.  Chúng ta đều là điểm yếu chí mạng của nhau, chỉ có để các con ở bên cạnh chàng ấy thì ta mới có thể yên tâm tự lo cho chính mình."

"Dù thế, tỷ muội chúng con cũng có thể chia nhau."

"Không thể, bởi vì chính mấy đứa cũng biết, mỗi đứa đều có thế mạnh riêng, trước mọi tình huống bất ngờ xảy tới ta cần tất cả các con. Hơn nữa, mọi khúc mắc cả đời của ta đều nằm ở hoàng cung nhưng bản thân lại không có tư cách gì ở đấy, chuyện duy nhất làm được là thông qua các con, tìm cho mình chút yên tâm. Chí ít vào những lúc khó khăn nhất ta vẫn có thể an ủi bản thân rằng không sao, ta vẫn còn bốn đứa nhỏ ở phía sau là hậu phương vững chắc."

Sư phụ là người nghiêm khắc, bình thường cũng không dễ dàng nói với các nàng những lời như vậy. Hoặc có khi đó là do các nàng trước đây đều không dám hỏi, đều sợ chạm vào nỗi đau nơi đáy lòng của người, lo người vì sự tò mò nhất thời đó mà thêm một lần nữa chịu đựng vết thương chưa bao giờ ngừng rỉ máu. Cuối cùng là tự ngầm hiểu với nhau, ngầm hiểu mọi sắp xếp cũng như tâm ý của sư phụ, dùng sức lực nhỏ bé bản thân giúp người chữa lành từng chút một.

"Thôi không nói chuyện này nữa, Tử Lan, Thư Nghiên cả hai không bị thương gì chứ?"

"Tuy thực sự có chút nguy hiểm nhưng chúng con đều không sao, chỉ là hỗn loạn một góc trung tâm Nam vực, ít nhiều ảnh hưởng dân chúng, mới khi nãy cũng phải qua trò chuyện với Nam vương đôi lời. Dù vậy đây không phải chuyện đáng quan tâm, đáng nói là đối phương truy bắt rất nhiều dịch dung giả hòng tìm tung tích của một người tên Minh Dung."

Nam Chi thể hiện rõ sự lo lắng lên tiếng: "Người này có thể là một đầu mối rất quan trọng. Mặc dù trước đó cả một lực lượng đi tìm không ra nhưng không có nghĩa chúng ta cũng vậy. Các con còn nhớ trước đây ta từng có cơ duyên học được thuật dịch dung từ một bậc thầy hay không?"

"Chúng con vẫn luôn nhớ, chính vì thế mới dần nghi ngờ theo chiều hướng này. Tuy nhiên cuộc thanh trừng rất lớn, không biết bậc thầy mà người quen biết liệu có bình an vô sự hay không?"

"Ta cũng không nắm chắc chuyện này. Cách đây vài năm người đó đã ngừng hoàn toàn việc truyền dạy kỹ nghệ của bản thân đồng thời mai danh ẩn tích. Thế nhưng, vì thâm niên cực kỳ sâu dày trong giới cùng hiểu biết thế sự tường tận, nếu hỏi chắc chắn sẽ có đáp án về Minh Dung."

Vừa dứt lời Nam Chi cũng đồng thời đứng lên, mạn che mặt lại một lần nữa phủ xuống. 

"Ta sẽ tìm người đó, trong lúc ấy, điều gì nên làm các con cứ làm, không cần lo lắng cho ta."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro