Chương 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nằm viện nửa tháng, cậu thực sự không thể chịu thêm được nữa! Không khí ở bệnh viện lúc nào cũng toàn mùi thuốc khử trùng, lại thêm sự tĩnh mịch như chết chóc, ngoài ra cậu còn sợ người khác phát hiện ra bí mật của cậu, sợ họ thấy cơ thể dị dạng của cậu.

Dù bọn họ bị Wonho uy hiếp cái gì cũng không biết, cái gì cũng không thấy, nhưng cậu cảm nhận rất rõ ràng ánh mắt nghi hoặc của họ. Cậu không thể tự lừa dối bản thân là không có chuyện gì.

Cậu liên tục yêu cầu Wonho, cũng có thể nói là cầu xin hắn, Wonho cuối cùng cũng đáp ứng cho cậu về nhà.

Nhưng ở nhà lúc nào cũng người giám sát, ngay cả ngủ cũng có người, chỉ trừ lúc Wonho cùng cậu ngủ.

Vốn tin tưởng Wonho sẽ không biết cậu cố ý ngã, nhưng nhìn thái độ của hắn, có thể tự hỏi hắn có hay không đã biết, nên mới ngày đêm giám sát cậu. Nhưng nhìn ánh mắt của hắn lại không giống như đã biết, bởi vì tính cách của hắn rất không tốt, khó chịu hay giận dữ liền lập tức bộc lộ ra.

Cậu càng lúc càng mơ hồ, cậu phải biết rõ ràng, để còn tìm cơ hội làm sẩy thai lần nữa.

" Kia.. Anh có phải hay không giận tôi bị ngã..." Cậu cắn môi, quyết định trực tiếp hỏi hắn! Hắn vừa nằm lên giường, đã nhanh chóng thiếp đi.

Hắn chậm rãi mở mắt, cậu mới phát hiện khuôn mặt hắn không chỉ thanh tú, mà đôi mắt của hắn đặc biệt xinh đẹp, một màu đen u ám như màn đêm. "Không có... Tại sao em hỏi vậy? Hay là em bị ma ám ?"

Tim cậu đập nhanh như muốn chu ra khỏi lòng ngục "Không, không có..."
"Vậy em hỏi làm gì?" Hắn thong thả nói, vẻ mặt càng lúc càng thâm trầm, hắn vốn không hoài nghi cậu, chỉ thuận miệng hỏi. Nhưng thái độ của cậu càng lúc càng khiến hắn nghi ngờ...

"Không phải, bởi vì, bởi vì anh rất lâu rồi không làm chuyện đó, tôi nghĩ có phải hay không..."

Mình đang nói cái gì vậy... Tuy rằng không tìm được lý do, nhưng nói thế này cũng... quá kỳ lạ rồi, cậu thầm nghĩ.

Ai ngờ hắn lại tà mị cười, bò đến gần cậu, hắn không áp lên bụng cậu, mà từ trên cao che khuất toàn bộ cơ thể cậu.

"Nguyên lai là bảo bối cơ khát rồi !" Hắn vừa nói vừa  mơn trớn cổ cậu.

Cậu lập tức run rẩy, cơ thể đặc biệt nhạy cảm với hắn.

Hắn xuyên qua lớp quần áo, chạm vào da thịt nơi bắp đùi non mền của cậu, rồi cầm lấy phân thân cậu, thừa lúc cậu mở miệng thở dốc thì tiến nhập vào, đầu lưỡi ma mãnh càn quét khoang miệng, chà xát vào nướu răng, như rắn trườn bò khắp nơi... Cơ thể cậu rất nhanh đã phát nhiệt.. Tay hắn liên tục ma sát, những ngón tay thô cứng mềm nhẹ cứ thế ve vuốt phân thân cậu... Đỉnh rồi chóp, lúc lên lúc xuống, làm cơ thể cậu càng lúc càng nóng... Cậu cắn môi, bị áp nằm phía dưới không khác gì một nữ nhân, nhưng cậu nhớ trước đây hắn đã từng nói, cậu là chính 'nữ nhân của hắn', cậu giật mình, nghĩ lại thai nhi trong cơ thể mình, có khác gì 'nữ nhân' đâu... Phân thân nhỏ bé bị hắn ma sát, lát sau đã xuất ra bạch dịch nóng bỏng. Nước mắt cậu cũng theo đó mà lăn dài...

"Khóc cái gì, không đùa em nữa!" Hắn liếm nước mắt trên má cậu, buông phân thân của cậu ra.

Cậu cắn môi, bởi vì hắn mà nước mắt cậu mới rơi.

Có vật gì cứng cứng đặt trên đùi cậu, không cần nghĩ cũng biết là cái gì, má cậu hồng lên, bụng đã tròn thế này, hắn còn muốn làm sao?
Hơi thở của hắn càng lúc càng bất ổn, tay đặt trước ngực cậu, sau đó nhẹ nhàng chạm vào mông cậu. Cậu run rẩy chờ đợi hắn tiến nhập, hắn vẫn chưa tiến nhập...

"Kẹp lại!" Hắn khép hai chân cậu lại, khí quan nóng rực tiến vào giữa hai chân.

Nghe tiếng hắn thở dốc, cậu không biết tại sao, hành động này, so với hắn trực tiếp thâm nhập còn khó chịu hơn rất nhiều lần! Đầu óc như sôi lên, cậu choáng váng nằm yên mặc kệ hắn.

Một lát sau hắn xuất ra, áp vào lưng cậu nghỉ ngơi, cậu ngỡ ngàng nhìn hắn, buột miệng nói

"Kỳ thực.. Anh có thể đi tìm phụ nữ mà !"

Hắn ngẩng đâu lên, cậu mở to mắt, ánh mắt hắn.... thật kinh sợ!  Cậu không dám nói gì nữa, chờ phản ứng của hắn! Quả nhiên, hắn giơ tay lên, cậu nhắm mắt lại, chờ hắn đánh, hắn lại khẽ nói.

"Lần sau, không cho em nói lung tung nữa!" Lúc cậu cho rằng hắn sẽ đánh cậu, tay hắn lại đặt lên bụng cậu, nhẹ nhàng vuốt ve. Cậu nghĩ hắn rất thích đứa con này, nếu như người mang thai không phải là cậu, cậu sẽ cho rằng Wonho kỳ thực cũng không quá xấu, vì trong mắt cậu, những người thích trẻ con đều không phải là người xấu. Nhưng Wonho, chỉ đơn giản vì đứa trẻ này sẽ chứng minh, cậu  hoàn toàn đều thuộc về hắn!

Trong lòng hiểu rõ, nhưng nhìn ánh mắt say mê hòa lẫn ôn nhu của Wonho , cậu còn cho rằng, hắn sẽ là một người cha rất tốt...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro