Ngoại truyện 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"....." Cậu cuộn thân thể lại, chuột rút đúng là làm người ta đau đến kêu cũng không được.

Wonho nhẹ nhàng giúp cậu xoa bóp, nhưng mỗi lần hắn đụng vào, lại khiến cậu tê hơn lúc ban đầu.

" Đừng! đừng đụng vào nữa!.....a!" Cậu liều mạng gạt tay Wonho, đẩy hắn ra.

Thấy cậu đau dữ dội như thế, hắn liền đứng dậy xoay người rời đi, cậu muốn gọi hắn lại nhưng cơn đau khiến cậu không mở miệng được. Đến khi hắn quay lại, trên tay đã cầm một túi nước ấm! thì ra hắn về phòng lấy túi nước này sao.

Nước ấm làm ta dễ chịu không ít, trong người bỗng cảm thấy ấm áp!

" Sao rồi? đỡ chút nào chưa? Có cần gọi bác sĩ không?" Wonho hỏi.

"Không cần đâu, tôi đỡ rồi, bây giờ đang là mùa đông, bắt họ ra khỏi nhà vì chuyện cỏn con thế này thì không nên!"  Cậu lắc đầu nói.

Wonho có chút không đồng tình: "Đó là chức trách của ông ta, nếu không thì sinh ra bác sĩ làm gì chứ ! Hơn nữa  như vậy mà là chuyện cỏn con sao? Lỡ như có chuyện gì thì anh sẽ hối hận cả đời a!"

"Chỉ tại anh đè tôi lâu quá mà thôi! Tôi đã nói không sao mà!" Cậu biện giải nói.

"...." Wonho ánh mắt hơi hạ xuống : ".....anh không phải cố ý, chỉ là.....anh thật sự rất vui, nên mới......"
Wonho nhỏ giọng nói với cậu.

Nghe hắn nói xong, cậu bỗng rơi vào trầm mặc, trong đầu cố gắng nghĩ ra cái gì để nói, nghĩ mãi bỗng vô thức thốt lên: "Cảm ơn!"
Lời vừa nói ra, cậu liền giật mình. Tại sao cậu lại cảm ơn hắn nha! sao không nói cái khác chứ, có phải là chưa từng học văn đâu! Nhìn về phía Wonho đang ha ha cười  khiến cậu càng thêm xấu hổ. Cậu cầm túi nước chườm ấm áp trên tay, thật thoải mái! Cho dù nhà có hệ thống sưởi ấm nhưng độ ấm này vẫn khiến người ta bị mê hoặc!

"Ấm sao?" Wonho cười hỏi!

"Umh!" Cậu gật đầu.

"Không lẽ điều hòa để thấp quá sao?" Wonho nhìn về phía điều hòa nói.
" Túi chườm nóng, ngày mai anh đi lấy thêm vài túi nữa!"

Vốn nghĩ cũng không cần làm thế, nhưng thấy Wonho đang cao hứng như vậy, cậu cũng không nỡ tạt cho hắn một gáo nước lạnh.

"Hôm nay anh rất vui! Chúng ta đi ăn thôi!" Wonho cuối cùng cũng để cậu đi ăn cơm!

Cơm nước đã hâm nóng lại mang lên, cậu im lặng ngồi xuống. Sau đó Wonho liền kéo ghế ngồi bên cạnh cậu, bọn họ cách nhau chỉ vài thước, cậu lén dịch thân thể bị Wonho phát hiện!

"Nếu em còn nhúc nhích anh sẽ ôm em!"

"....."

Đưa cậu lên lầu nghỉ ngơi,  sau đó Wonho nói công ty có việc, khi nào về sẽ nói chuyện quan trọng với cậu, cậu tuy rất hiếu kì nhưng cũng kiềm chế tâm tình trở lại phòng! Wonho có chuyện gì quan trọng cần nói với mình chứ?! A.....mình hình như cũng có chuyện muốn hỏi Wonho  nha! Rốt cuộc là cái gì ....thật nghĩ không ra!

Một lúc sau....

"A....mình chưa hỏi hắn "Alice" kia rốt cuộc là ai nha!"  Cậu rốt cục cũng nhớ ra!
"Không phải, thế là được rồi!"
Wonho tán thành gật đầu: "Nhiệt độ cao quá cũng không tốt, dễ bị khô người lắm! Nếu em lạnh thì cứ dùng"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro