Ngoại truyện 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Yên tâm đi.....anh sẽ không làm đau em!" Wonho nói, đưa ngón tay hướng phía sau của cậu.

Cơ thể vẫn không tự chủ được mà căng cứng.

Ngón tay Wonho nhẹ nhàng thong thả đâm vào, sau đó từ từ tăng lên, đợi đến khi nơi nhỏ hẹp kia của cậu được mở rộng đến mức không thể mở rộng thêm, Wonho mới đưa phân thân cứng rắn của hắn đặt ở phía sau, rồi vừa lúc cậu còn chưa chuẩn bị đã đột ngột tiến vào!

" A......" Cậu kêu lên một tiếng đau đớn, thân thể lại trở nên cứng ngắc như trước!

Wonho cũng khó chịu nói: "Thả lỏng, đừng căng thẳng như thế, như vậy càng khó vào, thả lỏng một chút, không sao đâu!"

"......" Cậu cũng rất muốn thả lỏng, nhưng có phải nói được thì liền làm được! Nghĩ như thế, nhưng cậu vẫn tận lực thư giãn, cố thả lỏng cơ thể.

Qua một lúc lâu sau, cậu có thể cảm thấy mồ hôi của Wonho đang nhỏ xuống trên lưng cậu, rồi sau một hồi thở dốc, thứ đang bất động trong cơ thể cậu bắt đầu động.

Mỗi một lần như thế đều làm cậu tránh né, cơ thể theo bản năng muốn nhoài về phía trước, thoát khỏi hành vi đau đớn này. Nhưng bàn tay Wonho chế trụ thắt lưng cậu mạnh đến mức cậu biết dù cố gắng mấy cũng vô dụng.

"ưmh...a...." cậu cúi đầu rên rỉ.....

"Anh sẽ làm cho em thoải mái!" Wonho lại cắn nhẹ phía sau cậu, chỉ là lời hắn nói cậu cũng không nghe rõ ràng nữa.

Phía dưới liên tục ma sát kịch liệt! Wonho từng cái một dồn ép lên mông cậu! Cảm giác thẹn, đau đớn và còn có một chút khoái cảm dần dần cướp đi thần trí cua cậu!

"....." Wonho tốc độ ngày càng nhanh, trong phòng chỉ còn tiếng vang dâm mĩ do thân thể va chạm vào nhau......bức bách đến mức khiến cậu không thở nổi. Đầu ngón tay bám chặt vào thành giường nhưng lại bị Wonho ngăn cản!

"Đừng bám, móng tay sẽ bị nứt!" thanh âm Wonho truyền vào tai.

Sau đó tay cậu bị Wonho đưa về lại giường! Bây giờ mỗi lần cậu muốn bấu chặt cái gì để làm phân tán lực chú ý, đều bị Wonho phát hiện mà trả về chỗ cũ.

Đột nhiên Wonho dừng lại, xoay người cậu, nhất thời hai người liền đối mặt với nhau! Cậu cúi đầu không muốn nhìn thấy thân hình lõa thể của Wonho.

"Muốn bám thì bám vào tay hay lưng anh đi!" Wonho nói, sau đó dừng lại một chút bổ sung: "Miễn sao đừng làm tay bị thương là được!"

Cậu vừa nghe, liền trách tại sao lúc nãy lại không kiềm chế bám chặt vào giường! Nhưng bây giờ phải đối mặt với Wonho thế này. Chí ít lúc nãy còn có thể úp mặt vào gối .....

Ngay lúc Wonho nâng chân cậu lên, cậu liền lập tức quay đi chỗ khác.

Wonho cũng không nói gì, chỉ cúi đầu cắn một ngụm nơi lỗ tai khiến cậu không tự chủ được kêu lên, bởi vì hắn đang khom lưng nên vật đó càng thêm chôn sâu trong cơ thể cậu.....

"a........"

Thấy phản ứng của cậu, Wonho cũng cười khẽ vài tiếng.

"Thoải mái sao?" vừa nghe Wonho nói, cậu thật muốn đá hắn ngay từ trên giường rớt xuống. Bây giờ so với khi bị hắn ép buộc trước đây cậu còn xấu hổ hơn! Hồi đó Wonho cũng không phải không ở trên giường nói chuyện phóng đãng, thậm chí còn gấp trăm lần so với giờ, chỉ là bây giờ tâm tình cậu không còn như trước!

"Anh không đùa nữa, nếu không mặt em sẽ xuất huyết mất." Wonho vòng chân cậu qua thắt lưng hắn, hướng cậu nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro