Ngoại truyện 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                Wonho lãnh đạm như thế ... thật quá xa lạ ! Cậu vốn đã quen hắn lúc nào cũng dây dưa, bây giờ lại như vậy thật khiến người ta sợ !

Chẳng lẽ cậu lại giống mấy đứa nhóc tiểu học thích bị ốm để có người ở bên sao?! Buồn cười a! Trong lòng tự an ủi mình, nhưng nước mắt lại không thể kiềm chế, thấy hốc mắt đã hơi ươn ướt, cậu liền vùi ngay vào đống chăn nhắm mắt lại. Hình như khóc lúc bị bệnh tốt cho cơ thể a. 

***

"Cha... ba ba bị bệnh sao?!"

Wonha chớp chớp hai con mắt, hướng Wonho hỏi.

".....Umh, cho nên mấy ngày nay con phải ngoan ngoãn! Cha sẽ chăm sóc cho con" hắn lấy tay búng lên trán Wonha nói.

" Đau nha! Cha thật hư !"

"Hư? Khoan đã..... hôm qua có phải con chạy đến phòng tắm nhìn lén phải không?" Wonho nhìn nó.

Wonha vừa nghe thấy, liền lộ ra biểu tình 'xong, bị phát hiện rồi'

"Con chỉ là muốn đi tè nha.... đâu biết cha ở trong đó khi dễ ba Hyungwon a.....với lại sau đó con liền về phòng, ba ba cũng đâu có phát hiện!" Wonha đô đô cái miệng lên nói.

"Nói bừa, phòng con cũng có toilet riêng, không đi ở đó lại chạy đến phòng tắm làm gì? Hử?!" Wonho đương nhiên không tin, đứa nhóc này hắn chăm sóc từ nhỏ, nhìn thấy nó nói mà mắt cứ đưa lung tung đi chỗ khác liền biết có quỷ kế rồi.

"Đáng ghét nha! Là do con nghe có tiếng động nên mới chạy tới a" Nó vặn vẹo thân mình nói: " Miễn là con không nói với ba Hyungwon là được chứ gì."

"Cha không nói cái này.....khụ, đương nhiên là không được chạy đi nói lung tung! Nhưng mà từ khi nào con học được thói đi rình trộm thế hả?" Wonho giáo huấn đứa nhỏ, tuy nó là con của hắn, nhưng mới tí tuổi đầu thế này đã như thế thì không được, tránh sau này khỏi....

"Cha nói con rình trộm sao?....Wonha rõ ràng là đi từ cửa chính vào mà! Cha không tin con, con sẽ vào xin lỗi ba ba, từ nay con không dám như vậy....nữa." Nói xong liền nhấc chân chuẩn bị chạy vào phòng.

"Quay lại!" Wonho lập tức kéo nó lại, nếu việc hôm đó hắn không say bị bại lộ, thì chẳng phải đã long trời lở đất sao.

"Hắc hắc, con biết cha sẽ không giận Wonha mà! Cha yên tâm đi, Wonha cũng muốn cha ở cùng một chỗ với ba ba nha!"

Wonho đang rất lo lắng, chuyện bị đứa nhỏ thấy hai người đang làm tình với nhau cũng không phải là chuyện lớn gì, nhưng vẻ mặt cái gì cũng hiểu này của nó mới là lý do khiến hắn lo lắng! Chẳng lẽ hắn giáo dục vỡ lòng cho con sai rồi sao.

" Ý của cha là hôm qua, cái con thấy là....là....." Wonho thật nghĩ không ra từ nào để nói với đứa nhỏ.

" Bác Jihoo nói cha cùng ba ba là vợ chồng! Không phải thầy giáo cũng nói, vợ chồng làm việc đó là chuyện bình thường hay sao?" Wonha thẳng thắng trả lời câu hỏi của cha.

.....Jihoo! Chị rốt cuộc đã nói với nó cái gì a! Wonho nhịn xuống khóe miệng đang muốn co quắp lên......nhưng, cũng phải bội phục khả năng liên tưởng của tên tiểu quỷ này.....

"Cha yên tâm đi, tuy ba ba không phải là cha ruột của con nhưng mà con rất thích ba ba!"

Sau này Wonha lớn lên sẽ hỏi mẹ nó là ai, mà hắn lại không có cách nào nói Hyungwon chính là người đã sinh ra nó.....

"Tiểu quỷ, sao con không hỏi cha có phải là cha ruột hay không?!" Wonho hiếu kì nói.

Wonha trưng ra vẻ mặt như đang nhìn một thằng ngốc nói ".....Chuyện rõ ràng như thế còn phải hỏi sao! Cha đúng là già rồi nên hồ đồ nha"

.....Thật là! Hyungwon cùng tên cáo con này một điểm cũng không giống! Vừa nhớ tới cậu, Wonho không khỏi thở dài!

"Cha....cha....con hứa rồi mà, cha cứ yên tâm đi!....hắc hắc, cha, hôm qua cửa hàng đồ chơi vừa bán xe tăng kiểu mới đó, cha mua cho con đi!"

"...." nếu không phải nó là con ruột của mình, Wonho thật muốn đạp nó một phát dính vách tường!

***
Tuy rằng nhiệt độ tối hôm sau đã hạ bớt, nhưng cậu vẫn phải nằm hai ngày, cơ thể không chút sức lực mới cử động được.

"Em đỡ chút nào chưa?" Dạo này Wonho đa phần đều ở nhà, so với thời gian bận rộn lúc trước thật khác hoàn toàn! Khiến cậu không khỏi tự hỏi.

"Công việc trước đó anh đã sắp xếp xong, cũng nên nghỉ ngơi mấy ngày, trợ lí nhiều như thế, cũng không phải là ngữ ăn không ngồi rồi. Hơn nữa em bị thế này là lỗi của anh, anh chăm sóc em thì có sao!" Nghe hắn nói, cậu cũng hiểu được sơ sơ, nhưng hình như vẫn có chỗ lạ lạ!

" A, đúng rồi, mấy ngày nữa sẽ quay về biệt thự ở, cũng không thể ở khách sạn mãi được!" Wonho nói.

"Oh" Cậu còn tưởng hắn không có chỗ ở nên mới phải ở khách sạn : " Vậy sao anh lại ở đây?"

" Ở đây gần công ty, trước đó anh chỉ có một mình, ở nơi nào chẳng như nhau, về nhà chỉ thêm phiền phức!......Giờ Wonha đến rồi nên quay về nhà ở vẫn tốt hơn!"

"Vậy tôi chuẩn bị để về, nhà anh dù sao cũng có người hầu !" Quả nhiên hắn là vì Wonha đến.....

" Không được, thân thể em không tốt, ở lại dưỡng sức thêm đi!"

"Đúng đó....ba ba đi mà, con muốn theo ba ba nha!......nhưng mà con cũng muốn cha nữa...." Wonha nhìn cậu đầy ủy khuất nói!

"...."

***

Tiến hành dọn nhà cũng thuận lợi, dù sao cũng chỉ là rời khách sạn ! Biệt thự của Wonho mang phong cách thời trung cổ, vừa nhìn thấy cậu chỉ biết há hốc miệng ra ngơ nhác nhìn.

Wonha lần đầu nhìn thấy biệt thự to như thế, cuống lên chạy nhảy lung tung, còn cậu lúc vừa mới nhìn thấy, liền nghĩ tòa nhà này mà kêu biệt thự thì hơi oan uổng, phải là nguyên một tòa lâu đài mới đúng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro