Câu trả lời của bố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Một cậu bé không hiểu tại sao bạn cùng bàn luôn xếp thứ nhất, còn cậu luôn xếp ở vị trí thứ hai mươi mốt.
    Về nhà, cậu hỏi bố:" Bố ơi, con ngốc nghếch lắm phải không? Con luôn nghe giảng chăm chú, làm bài tập nghiêm túc, nhưng tại sao con luôn thua kém bạn cùng bàn ạ?". Người bố nghe con trai nói hiểu rằng lòng tự trọng của con đang bị tổn thương bởi điểm số cao thấp ở trường. Anh chỉ im lặng nhìn con trai, vì anh cũng không biết trả lời con thế nào.
   Một kỳ thi nữa lại đến, con trai anh xếp thứ mười bảy, người bạn ngồi cùng bàn vẫn xếp thứ nhất. Về nhà, cậu bé lại hỏi bố câu hỏi tương tự. Anh nghĩ trí tuệ của mỗi người khác nhau, người xếp thứ nhất chắc chắn rất thông minh. Tuy nhiên, anh có nên trả lời con như vậy không? May thay, anh không nói ra điều đó.
   Có vài lần, anh cũng muốn nói với con những câu giống như đa số các bậc cha mẹ khác là: Vì con ham chơi, con chưa học chăm chỉ, con vẫn chưa cố gắng bằng người khác... Tuy nhiên, với trí thông minh bình thường  thành tích học bình thường như con trai anh, cậu bé đã cảm thấy áp lực rồi. Vì thế, anh không trả lời con nhưa vậy. Anh muốn tìm một đáp án hoàn hảo cho câu hỏi của con.
    Cậu bé tốt nghiệp Tiểu học, mặc dù cậu học hành chăm chỉ hơn trước, nhưng vẫn không thể nào bằng cậu bạn ngồi cùng bàn. Tuy nhiên, nếu so sánh với những năm trước, thành tích của cậu luôn tiến bộ. Đến năm lớp mười hai, để thưởng cho sự tiến bộ của con, anh đã dẫn con ra biển chơi. Trong chuyến du lịch này, anh đã tìm thấy câu trả lời cho câu hỏi của con trai.
   Họ ngồi trên bãi cát, ngắm đàn chim hải âu đang tìm kiếm thức ăn và nô đùa trên bãi biển. Anh chỉ nhìn vào đàn chim biển và nói vs con trai:"Con nhìn những chú chim hải âu đang tìm kiếm thức ăn kìa, khi sóng biển đánh vào bờ, những con chim khác sẽ nhanh chóng bay lên, chúng chỉ cần vỗ cánh hai ba cái là bay vút lên trời, còn chim hải âu lại rất chậm chạp, chúng mất rất nhiều thời gian mới bay lên được. Tuy nhiên, loài chim thực sự bay qua được đại dương chỉ có hải âu mà thôi."
    Bây giờ, cậu con trai không còn lo lắng đến bản xếp hạng của mình nữa, cũng không còn ai hỏi cậu xếp thứ mấy nữa, vì năm ngoái, cậu đã đỗ thủ khoa vào trường đại học. Trong dịp kỷ niệm, trường cấp ba mời cậu về tham dự và phát biểu kinh nghiệm học tập trước các em học sinh và các bậc phụ huynh. Trong bài phát biểu, cậu đã nhắc đến câu trả lời của bố cậu khiến mọi người phải xúc động.

Cảm nhận:
  " Trên đời không hai chiếc hoàn toàn giống nhau, cũng không hai người hoàn toàn giống nhau. Mỗi người đều đặc điểm khả năng riêng biệt, thế không cần phải ngưỡng mộ sự thông minh tài năng của người khác để khiến mình tự ti. Nếu bạn thật sự cố gắng, bạn cũng sẽ phát hiện mình tài năng khiến người khác ngạc nhiên."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro