part 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Căn phòng thuở nhỏ của Seungmin luôn có cảm giác quá rộng so với thân hình cao gầy đã trưởng thành của anh. Quá rộng lớn, ngay cả khi anh thích ở trong nhà và học bài trong khi anh trai và bạn bè của anh ấy lại thích đi chơi xa nhà. Nhưng hiện tại, khi Minho và Yongbok đang lấp đầy chỗ trống, cuối cùng anh cũng có cảm giác đúng đắn. Giống như ở nhà.

Minho nhẹ nhàng tháo bím tóc của con gái ra, dịu dàng dỗ Yongbok yên lặng khi bé càu nhàu vì bị di chuyển trong lúc ngủ. Seungmin lảng vảng phía sau hai người, giơ tay ra để Minho đưa dây buộc tóc cho anh.

Con gái của họ đã quá mệt mỏi và cáu kỉnh để thay có thể cho bé bộ quần áo ướt đẫm mồ hôi, vì vậy họ quyết định chỉ phủ phấn em bé lên lưng và lót chiếc khăn tay mà Seungmin đã lấy từ trong túi ra trước đó vào.

"Eomma, ở lại." Yongbok thì thầm trong giấc ngủ, hoảng sợ giơ tay về phía Minho, cô ngay lập tức ngước nhìn Seungmin.

Anh gật đầu, thì thầm. "Chúng ta có thời gian mà. Anh chắc chắn mẹ hiểu việc dỗ một đứa trẻ đi ngủ khó khăn như thế nào."

Minho gật đầu, tháo kẹp tóc của mình ra và đưa cho chồng, chuẩn bị nằm xuống bên cạnh con gái họ.

Seungmin đặt những món đồ trang sức lên tủ, liếc nhanh qua tất cả đồ đạc để kiểm tra kỹ xem đã mang mọi thứ từ xe lên chưa. Anh quay lại phía vợ con khi nghe thấy Minho nhẹ nhàng gọi.

"Yeobo," cô nói, giọng mạnh mẽ ngay cả khi cô cố gắng giữ yên lặng vì em bé đang ngủ của họ. "Lên đây nào."

Seungmin nhìn chằm chằm. Đúng vậy, căn phòng có vẻ quá rộng, nhưng chiếc giường có thể trở nên chật chội, nhất là khi có một đứa trẻ có xu hướng nằm dài như một con sao biển khi ngủ. "Nhưng mà, Yongbok không đòi anh," anh ngập ngừng nói.

Minho trợn mắt nhìn anh, Seungmin cực kỳ, cực kỳ yêu hành động quen thuộc đó. "Con gái anh thì không," cô xác nhận, giọng vẫn nhẹ nhàng nhưng ánh mắt sắc bén. "Nhưng vợ anh thì có. Vậy anh có lên đây hay không? Hãy quyết định trước khi em viết giấy ly hôn, yeobo."

Seungmin nhếch mép cười. "Không cần liên hệ với luật sư đâu, Jagi à. Dịch sang một bên nào."

Minho làm theo, đặt thân hình bé nhỏ của con gái vào sát tường hơn, chừa ra một khoảng trống rộng rãi để Seungmin ôm cô từ phía sau.

"Anh nghĩ là mọi chuyện ổn rồi," anh thì thầm vào tóc cô khi họ đã ổn định chỗ nằm một cách thoải mái.

"Em không biết anh thì sao..." cô lên tiếng, xem xét cẩn thận để tránh đẩy chồng rớt khỏi giường. "Nhưng em không thích việc bố mẹ chồng phát hiện ra rằng em là một người đe dọa ly hôn và dùng bạo lực như một ngôn ngữ tình yêu."

"Ồ?" Seungmin có vẻ thích thú, còn Minho cảm thấy một nụ cười tự mãn đang hiện lên trên mặt đức lang quân của mình. Cô thầm rên rỉ, biết ổng sắp nói gì. "Vậy là em yêu anh à, yeobo?"

"Em sẽ nhét mặt anh vào dép của em, Seungmin-ah." cô dứt khoát nói, dần cảm thấy sự thoải mái của cơn buồn ngủ đang kéo mí mắt mình lại.

"Dạ, vợ yêu." Seungmin thì thầm sau lưng cô, biết rằng đóng vai một người chồng ngoan ngoãn sẽ càng khiến cô khó chịu hơn. Đúng như dự đoán, hơi thở của Minho trở nên hỗn loạn. Seungmin lặng lẽ cười, đặt lòng bàn tay lên bụng cô và kéo cô sát vào người mình. "Anh cũng yêu em, Mino-ya," anh nói, và để khung cảnh xung quanh chìm vào giấc ngủ không mộng mị.


ᘏ ⑅ ᘏ   ഒ    zᶻ
꒰˶  - ˕ -꒱ ⌒)ᦱ



Yongbok không biết chuyện gì đã xảy ra và cũng không thể nhớ gì nhiều khi bé giật mình tỉnh dậy, nhưng trái tim bé đập thình thịch với suy nghĩ sợ hãi rằng bé nhất định phải giữ bố mẹ ở bên nhau. Nỗi sợ hãi bò khắp tứ chi, những cảm xúc đáng sợ to bự sau giấc ngủ vẫn đeo bám không ngừng.

Một làn nước mắt khác dâng lên trong mắt bé, nhưng trước khi em có thể mở miệng gọi Eomma và Appa, em quay sang bên cạnh và thấy họ đang ngủ ngay bên cạnh mình.

Bé vui vẻ reo lên, giơ tay về phía mẹ.

Ngay cả khi đang ngủ, bàn tay của Minho vẫn tìm đến tay em, ôm lấy bàn tay nhỏ bé của Yongbok. Yongbok mỉm cười khi thấy bàn tay của Appa đan chặt vào tay mẹ mình, và những ngón tay nhỏ bé của em nằm ở giữa. Sức nặng và hơi ấm từ tay bố mẹ bao bọc lấy em, vẫy gọi cô bé ba tuổi quay trở lại giấc ngủ đang dang dở.

Không có chuyện ni hôn nào ở đây.




END



Tạm biệt em bé Bokkie, nếu các bà có fic nào về gia đình nhỏ này thì có thể request tui trans nhé, tui sẽ cân nhắc :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro