Chương 39: Đi học tiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về đến nhà, Seok Kyung ngồi ở trên ghế salon dùng sức cắn quả táo trong tay, càng nghĩ càng tức giận.

"Seok Kyung, sao vậy? Có người chọc em tức giận sao." Anh để quyển sách trên tay xuống ôm Seok Kyung ở bên cạnh.

"Không có....." Seok Kyung trượt vào trong ngực anh tiếp tục cố gắng dùng sức gặm quả táo.

"Còn nói không có, từ nhỏ em đã quen chỉ cần tức giận là sẽ dùng sức gặm trái cây." Anh chỉ chỉ quả táo trong tay thôi.

"Em không có tức giận, chỉ là cảm thấy có chút cực kỳ buồn nôn." Seok Kyung ném lõi táo còn dư vào trong thùng rác rồi vùi mặt ở trong ngực anh.

"Sao vậy, làm việc quản lý không hài lòng nên bị phê bình?"

"Không có, nếu là phê bình thì tốt rồi." Seok Kyung kể lại chuyện hôm nay Kim Gong Ae nói với Seok Kyung không sót một chữ cho anh nghe.

"Seok Kyung, nếu đi làm không vui vẻ thì không cần đi nữa.... trong nhà cũng không thiếu chút tiền em kiếm về này." Anh ôm Seok Kyung vào trong ngực, đầu gối ở trên vai Seok Kyung.

"Em không muốn ở nhà, ở nhà một mình thật nhàm chán."

Mặc dù phần công việc này rất khô khan, tiền lương mỗi tháng còn khôngbằng tiền Seok Kyung bắt taxi đi làm, nhưng ít nhất so với ở nhà một mình vẫntốt hơn.

"Seok Kyung, có muốn tiếp tục đi học hay không?" Anh vẫn là ôm SeokKyung vào lòng thật chặt.

"Hửm, tiếp tục đi học?" Seok Kyung từ trong ngực anh ngẩng mặt lên.

"Ừ, tháng chín năm nay đại học Seoul muốn mở một lớp tự thi, nếu như emcảm thấy ở nhà quá nhàm chán thì chọn một ngành rồi tiếp tục đi học cũngđược." Giọng anh nghe không ra tâm tình gì, giống như chỉ là cho SeokKyung một lời đề nghị mà thôi.

"Anh, nhưng mà em lại học không giỏi, làm sao đây?" Lại đi học, thậtvất vả mới tốt nghiệp, giờ lại phải tiếp tục đi học sao?

"Không quan trọng, từ từ học, coi như em không làm việc thì anh cũng cóthể nuôi em."

"Tiếp tục đi học, để em suy nghĩ một chút..." Seok Kyung từ trongngực anh đứng lên bắt đầu suy nghĩ có nên tiếp tục đi học hay không.

Tiếp tục công việc...

Tiếp tục đi học......

Chọn cái gì mới tốt đây?

Seok Kyung lại bắt đầu tiếp tục đi học rồi, sau khi suy nghĩ thật lâu rốt cuộc Seok Kyung chọn chuyên ngành tiếng Anh trong học viện tự thi của đại học Seoul, Seok Kyung cũng không biết vì sao Seok Kyung lại chọn chuyên ngành này, có lẽ bởi vì có chỗ nào không hiểu thì anh có thể dạy kèm cho Seok Kyung.

Không biết có phải là do từng đi làm hơn một tháng gặp đủ loại người hay mọi người trong lớp Seok Kyung sống chung với nhau khá dễ hay không mà Seok Kyung không còn bị động quen biết bạn bè như trước nữa, Seok Kyung đã quen được khá nhiều bạn tâm đồng ý hợp.

Giờ tự học, Seok Kyung nhàm chán lật qua lật lại từng tờ sách nhìn nội dung có chút khó hiểu ở trong.

"Joo Seok Kyung tan học cậu có đi đâu không? Nếu không có việc gì thì chúng ta đi dạo phố đi." Song Ni ngồi bên cạnh đẩy tay Seok Kyung một cái.

"Còn có thể đi đâu chứ, tới căn tin ăn cơm thôi, buổi chiều còn có lớp đó." Seok Kyung nghiêng đầu liếc cô ấy, đây là Song Ni - kẻ cuồng đi dạo phố, bắt được chút thời gian rảnh là liền đi shopping.

"Lại là căn tin à! Joo Seok Kyung, cậu ăn mãi ở căn tin không chán sao, đổi chỗ mới ăn đi, nếu không chúng mình ra ngoài ăn McDonald?" Jin Lee Lin ngồi đằng trước nghe Seok Kyung nói buổi trưa tới căn tin ăn cơm thì vẻ mặt không ủng hộ xoay người đề nghị.

"Thôi, mập lên nữa là mình phải giảm cân đó..., lại nói ra ngoài ăn, đi tới đi lui cũng mất gần một tiếng, còn thời gian nào mà ăn nữa chứ, quay về cũng không còn thời gian nghỉ ngơi."

Jin Lee Lin là cô nàng cuồng đồ ăn nhanh, dáng người nhỏ nhỏ tong teo mà có thể ăn cả một thùng lớn hamburger KFC nhưng ăn thế nào cũng không thấy cô ấy tăng ra thêm chút thịt

"Joo Seok Kyung, cậu còn nói mập lần nữa mình bóp chết cậu." Một đôi tay thịt thịt vòng qua cổ Seok Kyung.

"Han Chae, mình sắp bị cậu bóp chết rồi." Seok Kyung vỗ vỗ cái tay vòng trên cổ.

"Joo Seok Kyung cậu còn nói mập nữa, mình dứt khoát không thèm sống nữa." Cái vòng trên cổ buông ra, Han Chae có chút tròn vo từ phía sau Seok Kyung đi tới hàng ghế trống phía trước ngồi xuống.

"Han Chae, cậu không mập, cậu chỉ là đầy đặn mà thôi, nếu đặt ở triều đại nhà Đường cậu còn xinh đẹp hơn cả Dương quý phi."

Han Chae người cũng như tên, ngũ quan dung mạo rất xinh đẹp, tròn trịakhiến người ta yêu thích, chỉ là có chút tham ăn.

"Cũng đến giờ rồi, đi ăn thôi... ăn xong quay về còn có thể nghỉ ngơi đượcmột lát." Seok Kyung giơ cổ tay nhìn đồng hồ, cũng sắp tới giờ mở cửa căntin rồi.

"Đi thôi........"

"Lại căn tin à........."

"Đồ ăn ở đó thật ra cũng không tệ mà!"

Nhanh chóng rời khỏi phòng học, Seok Kyung quay qua nhìn cô gái vẫn ngồi trong phòng học đang cúi đầu đọc sách không hề nói chuyện. "Nim Lin, cùng đi ăn cơm chứ?"

"Không cần, tôi không đói bụng." Cô ấy ngẩng đầu nhìn Seok Kyung một cái rồi lại cúi đầu đọc tiếp.

Seok Kyung nhún vai không để ý, rời khỏi phòng học.

"Joo Seok Kyung, cậu làm gì mà tốt với tình địch thế?" Han Chae tiến tới trước mặt Seok Kyung thấp giọng hỏi.

"Tình địch, từ khi nào thế, sao mình không biết?" Đột nhiên nghe được tin tức kinh người.

"Lần trước không phải Han Yun hẹn cậu đi xem phim sao? Bắt đầu từ lần đó, cậu không cảm thấy cô ấy làm chuyện gì cũng chĩa múi nhọn vào cậu sao." Vẻ mặt Han Chae như là 'cậu mới phất hiện sao' nhìn Seok Kyung.

"Mình cũng thấy thời gian gần đây cô ấy làm cái gì cũng có cảm giác luôn nhắm vào mình, nhưng mà Han Yun không phải mời mình, là mời chúng ta mà, cái hôm cậu ta đưa vé xem phim cho mình là muốn mời cả bốn đứa tụi mình mà."

Seok Kyung nhớ lần trước mặc dù Han Yun có đưa vé xem phim cho Seok Kyung, nhưng tổng cộng có bốn vé, lúc đi xem phim cũng là bốn người chúng tôi cùng đi.

"Đó là bởi vì Han Yun sợ hẹn một mình cậu thì cậu sẽ không đi, cho nên mới kéo ba đứa bọn mình đi làm bóng đèn, mình nghe nói trước kia bọn họ từng là bạn học, Nim Lin bởi vì thích Han Yun nên mới theo Han Yun tới đây học."

"Cậu biết rõ thật đấy." Seok Kyung vươn tay nhéo nhéo cánh tay núc thịt của Han Chae.

"Dĩ nhiên, trước kia mình chính là mật thám nổi danh đó". Han Chae đưa cánh tay thịt tự hào vỗ ngực.

Đến căn tin, Seok Kyung và Jin Lee Lin đi tìm chỗ ngồi, Han Chae và Song Ni tới chỗ bán cơm.

Seok Kyung cầm đĩa ngồi lại chỗ liền nghe thấy Jin Lee Lin vừa ăn vừa nói sao đại học Seoul không có trai đẹp thế này, đại học Seoul không có trai đẹp thế kia.

Seok Kyung có chút buồn cười nhìn cô ấy, đừng nói chuyện quan trọng nhất trong lòng cô ấy chỉ có gà rán với trai đẹp thôi nha?

"Này, này trai đẹp kìa". Han Chae vỗ vỗ Jin Lee Lin Đang mất hồn chỉ chỉ năm người đang ngồi cách chúng tôi bảy tám bàn.

Seok Kyung ngẩng đầu nhìn theo hướng Han Chae chỉ, không cần nhìn mặt SeokKyung cũng biết rõ bóng lưng quen thuộc kia là của ai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro