Chương 30:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nàng ngồi xe, cô liên tục dùng tay vuốt tóc nàng như một lời an ủi. Nàng mắt đỏ hoe, giọng run run nhưng đã thôi khóc nửa, hỏi cô.

" Jeong... đưa em... đi đâu vậy?"

Cô cười.

" Tự nhiên thấy em khóc, chị lại nhớ tới bà chị già hay nhõng nhẽo của mình quá. Cũng lâu rồi chị chưa về thăm Seungyeon."

" Ừm... đúng rồi... khoảng thời gian qua chị ở bên em suốt... Thật có lỗi với chị ấy quá."- Nàng thở dài cảm thấy có lỗi khi lãng quên chị chồng của mình.

Cô cười gật đầu trả lời.

" Ừ... Cùng về ăn đồ ăn của chị hai nào."

Tính tong... Tính tong...

Cô nắm tay nàng, nhẹ nhàng bấm chuông cửa. Đứng đợi hoài cũng không thấy ai ra mở, cô và nàng lo lắng, cô đập cửa và gọi to tên chị mình.

" SEUNGYEON UNNIE, EM VỀ RỒI NÀY... MỞ CỬA CHO EM ĐI UNNIE!!!"

Cạch...

Tiếng mở cửa, trước mặt cô và nàng là một người đàn ông trông cũng cao ráo. Anh ta ngạc nhiên nhìn hai cô gái rồi nở nụ cười rạng rỡ chào cô.

" Em là Jeongyeon, em gái của Seungyeon đúng không?"

Cô trố mắt nhìn người đàn ông lạ xuất hiện trong nhà của mình, cẩn thận hỏi đồng thời kéo nàng ra sau lưng của mình.

" Anh là ai?"

" Xin lỗi... Tôi là Ok Taecyeon, bạn trai của Seungyeon."- Taecyeon vừa trả lời vừa tránh sang một bên mở rộng cửa để cô và nàng có thể vào nhà.

" Seungyeon có bạn trai rồi sao?"- Cô lại há hốc mồm, bà chị FA cứ tưởng muôn đời bị ế nay lại có một người bạn trai đẹp trai phong độ thế sao? Không thể tin được -" Nhưng mà Seungyeon đâu rồi ạ?"

Taecyeon đóng cửa lại, đi vào nhà rất tự nhiên vừa rót nước cho cô và nàng vừa trả lời.

" Em ấy vừa ra ngoài mua chút đồ ăn, sẽ trở về ngay thôi."

" Sao anh không đi mua mà bắt chị của tôi đi mua?"- Cô chất vấn. Đàn ông con trai kiểu gì mà để bạn gái mình tự đi mua thế kia.

Taecyeon bối rối.

" Anh cũng có đề nghị đi nhưng Seungyeon không cho..."

" Anh ấy mới từ nước ngoài về, không có quen thuộc đường sá ở đây."- Seungyeon từ đâu xuất hiện đã kịp trả lời thay bạn trai.

" Unnie/ em chào chị."- Cô thấy Seungyeon liền mừng rỡ, nàng lại đứng dậy chào lễ phép.

Taecyeon thấy bạn gái của mình cũng chạy tới xách đồ phụ. Cô nhìn liền gật đầu coi như cũng có chút đàn ông. Seungyeon thấy em gái về liền lạnh lùng nói lẫy.

" Cũng còn biết đường về nhà sao?"

Cô cười trừ, chạy tới ôm chị gái thân yêu của mình mà nũng nịu

" Yah.... Nhà của em sao em lại không biết chứ... Hi..hi... nhớ chị quá."

" Đừng có xạo xạo. Cô từ ngày có Nayeon thì cần gì đến bà chị già này. Tránh ra đi."- Seungyeon giận em gái mình bỏ bê mình nên cho cô em một bài học, còn mạnh tay đẩy cô ra.

Cô tất nhiên là lì lợm không chịu thua liền nhào tới ôm chặt chị mình hơn nữa.

" Em là thật sự nhớ chị mà... Em chỉ có mỗi người chị này thôi... đừng làm thế với em chứ."- Cô dụi dụi đầu vào ngực bà chị thân yêu của mình mà nũng nịu tiếp.

Nàng nhìn mà càng thêm yêu cô, xem cô đáng yêu chưa kìa, cô đúng là người của gia đình mà. Seungyeon chính là luôn bị em gái mình làm cho mũi lòng, cô cũng nhớ nó lắm chứ, mà nó mê gái quá có màng gì đến cô đâu, thử hỏi xem có đáng giận không chứ? Mà quên mất, cô vội đá em gái của mình sang một bên rồi vội vã chạy vào trong bếp lo cho người yêu.

" Để em giúp anh."

" Thôi anh tự làm được mà, em ra nói chuyện với em gái đi."- Taecyeon là một chàng trai ôn nhu, tuy học vấn cao, gia đình giàu có nhưng không bao giờ khinh người. Bằng chứng là anh yêu say đắm Seungyeon ngay từ cái nhìn đầu tiên, biết Seungyeon không giàu có nhưng anh chính là yêu tâm hồn của cô.

" Cứ kệ nó đi, nó có bạn gái nó rồi."- Seungyeon chu mỏ trả lời.

Taecyeon cười trừ.

" Như vậy thì kì lắm."- Anh không ngại mối quan hệ của cô và nàng vì anh từ nhỏ sống ở phương tây, suy nghĩ rất thoáng. Anh còn ủng hộ cô và nàng, sẵn sàng chuẩn bị một món quà to đùng để tặng em vợ và em dâu nhân ngày cưới nữa.

Tối hôm đó.

Gia đình bốn người ngồi ăn cùng nhau, cô lên tiếng bắt đầu tra khảo anh rể tương lai.

" Anh hiện tại đang làm nghề gì?"

" Anh làm bất động sản."- Taecyeon đang ăn, nghe cô hỏi liền nuốt nhanh miếng thịt để trả lời.

" À..."

" Anh ấy là CEO."- Seungyeon nói thêm -" Taecyeon từ sống ở nước ngoài."

" Nhà anh có bao nhiêu chị em?"- Cô hỏi tiếp, ngữ điệu giống như mẹ vợ hỏi con rể.

" Chỉ có mình anh thôi."- Taecyeon thì như một người con rể nghiêm túc trả lời mẹ vợ.

Jeongyeon gật gù như đã hiểu, cô gắp một miếng cơm lên ăn sau đó thì nàng cũng tò mò lên tiếng.

" Em tò mò không biết anh chị đã gặp nhau như thế nào nhỉ?"

Taecyeon ngại ngùng nhìn Seungyeon rồi từ tốn kể.

" Anh gặp Seungyeon ở một quán cafe gần công ty, cô ấy làm ở đó và anh thật sự bị cuống hút bởi ánh mắt của Seungyeon. Cứ thế ngày nào anh cũng đến mua cafe ở đó và không biết yêu Seungyeon từ lúc nào luôn."- Taecyeon vừa kể vừa hạnh phúc, ánh mắt anh rực sáng mỗi lần nhắc đến Seungyeon khiến Seungyeon nghe xong cũng ngượng chín mặt.

" Woa!"- Nàng có vẻ rất thích thú nên đã reo lên một tiếng.

Cô vẫn nghiêm túc hỏi.

" Sao anh lại về đây làm? Em thấy điều kiện bên nước ngoài rất tốt mà."

" Là vì nơi đây là quê hương của ba mẹ anh, nên anh muốn làm việc và ổn định ở đây luôn. Nhờ thế mới gặp được Seungyeon."- Taecyeon thành thật trả lời.

Seungyeon liến Jeongyeon, hỏi gì mà hỏi lắm thế, cô gắt gỏng em gái mình.

" Lo ăn đi, hỏi nhiều thế?"

Cô nhăn mũi.

" Em chỉ lo cho chị thôi mà."

" Anh xin thề sẽ cho Seungyeon một cuộc sống hạnh phúc và yêu thương Seungyeon hết mình nên em hãy tin tưởng và giao Seungyeon cho anh được chứ?"- Taecyeon chân thành mong muốn Jeongyeon chấp nhận anh.

Nhìn vào đôi mắt của Taecyeon, cô có thể thấy được sự chân thành từ người bạn trai của chị gái mình, cô cười gật đầu đồng ý, tuy nhiên vẫn nghiêm nghị tuyên bố.

" Tất nhiên là em không có ý kiến gì. Nhưng nếu anh làm chị của em khóc thì sẽ biết tay em."

Cô nói còn dùng thêm hành động mô tả, nàng ngồi kế bên cũng phải bật cười. Seungyeon thấy thế cũng bật cười hạnh phúc, đứa em gái này của cô thật sự rất lo lắng cho cô mà. Taecyeon gật đầu.

" Anh hứa sẽ không làm chị em khóc, nếu có cũng là khóc trong sự hạnh phúc. Nếu không tùy em xử lí."

" Em hy vọng sẽ không có trường hợp phát sinh. Ha.. ha..."

" Ha.. ha..."

Một buổi tối, căn nhà nhỏ bốn người ngồi sum vầy, cùng nói chuyện, cùng cười giỡn, hạnh phúc ngập tràn khắp nơi.

P/s: Mọi người đang làm gì??? Có vote cho Bell không??? Ai đang chuẩn bị lót dép hóng... Giựt dép.... Cho cái ghế ngồi cho thoải mái nè..... Plè.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro