Chương 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ Tư Triết ở trong phòng ngủ bồi hồi một lúc, khi hắn thay xong quần áo khác đi tới phòng khách, thấy omega ngồi trên ghế sofa đưa lưng về phía hắn.

Hai người tối hôm qua mới thân mật xong, nhưng không chỉ là kết giao tin tức tố, mà còn có thể giúp họ nhạy bén nhận ra cảm xúc của đối phương.

Ví dụ như hiện tại.

Từ Tư Triết nhanh chóng nhận ra omega đang sa sút.

Hắn đến gần, dép lê đi trên sàn phát ra âm thanh, nhưng Quan Dực cũng không hề phát hiện, tựa như đang trầm tư vào chuyện gì.

"Sao vậy?" Từ Tư Triết ngồi bên người Quan Dực, hỏi.

Suy nghĩ của Quan Dực bị cắt đứt, ánh mắt còn hơi tan rã, cậu lấy lại tinh thần, mở miệng nói: "Không gì."

Từ Tư Triết cũng không vạch trần, chỉ cầm lấy thuốc ức chế trên bàn.

Đúng như dự đoán, omega lập tức khẩn trương, hô hấp cũng gấp gáp.

Alpha thở dài, hắn sao có thể không biết suy nghĩ của Quan Dực.

"Quan Dực." Hắn gọi.

Quan Dực ngước mắt nhìn hắn, trong mắt mang theo sốt sắng, lại giấu một ít mịt mờ khổ sở.

Từ Tư Triết cân nhắc lời nói của mình, sau đó thả nhẹ giọng, an ủi: "Anh dùng thuốc ức chế, chỉ vì sợ bản thân làm em bị thương."

"Anh không biết lần phát tình tiếp theo là khi nào, tối qua là do chúng ta may mắn, không có hoàn toàn rơi vào kỳ phát tình, anh vẫn có thể bảo trì tỉnh táo, vẫn có thể khống chế bản thân."

Hắn nhìn omega, "Nhưng anh không dám hứa chắc trong những lần phát tình tiếp theo, anh vẫn có thể khống chế chính mình. Anh không muốn lại làm em bị thương, trong kỳ phát tình."

"Vậy nên không cần phải đau buồn, được không em?"

Từ Tư Triết nói xong, trong phòng khách an tĩnh một lúc, Quan Dực đang suy tư ý nghĩa trong lời nói của hắn.

Một lúc sau, omega chầm chậm quay đầu nhìn Từ Tư Triết.

Cậu há miệng, nhẹ nhàng cắn cắn môi.

Trong mắt omega hàm chứa một ít không xác định, cậu hỏi: "Anh... anh nói, anh biết tối qua biết mình đã làm gì?"

Từ Tư Triết không nghĩ cậu sẽ hỏi như vậy, nhưng vẫn gật đầu, "Biết."

Quan Dực nghe câu trả lời, lông mi run run mấy lần, cậu bỗng thở phào nhẹ nhõm, khi nói chuyện giọng nói mang vẻ mừng rỡ, "Em..." Cậu nhìn thẳng vào mắt Từ Tư Triết, hai má hơi đỏ lên, "Được, em biết rồi."

Lặng lẽ dịch dịch thân thể, Quan Dực kéo gần khoảng cách giữa hai người, "Em biết rồi." Cậu lặp lại lần nữa.

Em biết dụng tâm của anh.

Cũng biết thái độ của anh đối với em.

Quan Dực duỗi tay nắm lấy tay Từ Tư Triết, "Được, nhưng mà bác sĩ nói bệnh... bệnh đó của tụi mình, trừ uống thuốc, còn nên cùng đối phương trao đổi tin tức tố."

"Em... ý của em là, là... tụi mình cần thỉnh thoảng..." Quan Dực trước kia nhiều lần mặt dày quấn lấy Từ Tư Triết làm chuyện thân mật, đột nhiên hôm nay bắt đầu e lệ, làm thế nào cũng không thể lại giống như trước, "Ôm nhau, hôn môi cũng có thể..." Cậu rầm rì.

Từ Tư Triết trở tay nắm chặt tay Quan Dực, bàn tay lớn bao lấy tay omega, "Anh biết." Nói xong, đột nhiên cúi đầu hôn lên trán omega, "Giống như vầy, anh biết mà."

Quan Dực đột nhiên được hôn, bị kinh hỷ dọa cho mở to hai mắt, miệng cũng hơi há.

Từ Tư Triết nhìn bộ dạng của cậu, trong lòng dễ chịu rất nhiều, hắn nhếch môi lên, vừa định nói vài câu với đối phương, nhưng không ngờ, trên môi đột nhiên truyền đến một nguồn xúc cảm ấm áp mềm mại.

Lần này đến phiên hắn giật mình.

Alpha cúi đầu nhìn quả đầu xù của Quan Dực, sau đó nghe thấy người kia nhỏ giọng nói: "Là... là như vầy."

Một tay Quan Dực lẳng lặng nắm góc áo của Từ Tư Triết, hai tai toả nhiệt, "Như vậy mới tính là hôn môi."

Từ Tư Triết không đoán được hành động của Quan Dực, đột nhiên bị trêu đùa một phen, sau đó liền trực tiếp duỗi tay bắt lấy cằm đối phương, nghiêng người hôn lên.

Vừa hôn xong, Quan Dực thở hổn hển, hai tay đặt trong ngực Từ Tư Triết, cậu chầm chậm hồi sức, ngẩng đầu nhìn Từ Tư Triết, "Thuốc ức chế..."

Sau đó, Từ Tư Triết tiêm thuốc ức chế vào người.

Thuốc chậm rãi có tác dụng, xao động trong cơ thể Từ Tư Triết dần trở nên bình lặng.

Quan Dực ở bên người hắn, "Có không khó chịu gì không anh?"

Từ Tư Triết lắc đầu, "Không sao."

Quan Dực thở phào nhẹ nhõm.

Có thuốc ức chế, ảnh hưởng của kỳ phát tình bị hạ xuống mức thấp nhất.

Kỳ phát tình của alpha kéo dài bảy ngày, trong bảy ngày này hai người trải qua như mọi ngày khác, thay đổi chính là tâm tình của hai người, và cả phương thức ở chung. Từ Tư Triết cũng không còn thái độ kịch liệt bài xích omega.

Vào ngày thứ hai sau khi kỳ phát tình kết thúc, Từ Tư Triết tìm đến vị bác sĩ kia.

Khác biệt ở chỗ, đứng bên cạnh hắn lần này chính là Quan Dực, là omega của hắn.

Một phen kiểm tra theo lệ, bác sĩ nhìn báo cáo của hắn không khỏi vui mừng, "Tình huống tốt hơn rất nhiều, chẳng bao lâu nữa sẽ khôi phục."

Hai người không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó bác sĩ mở miệng lần nữa, y chỉ vào Quan Dực bên cạnh.

"Nhưng mà —— "

Từ Tư Triết nhìn chằm chằm bác sĩ.

"Omega của cậu." Bác sĩ tháo kính, "Cậu ấy quá gầy yếu, đặc biệt còn đang mang thai, cần phải bổ sung dinh dưỡng nhiều hơn. Alpha phải chú ý chuyện này nhiều chút, nếu không thì chuyện lớn chuyện nhỏ gì cũng không ổn."

Quan Dực đột nhiên bị điểm danh, nghiêm túc nghe bác sĩ nói xong ngoan ngoãn gật đầu, "Tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ."

Bác sĩ nhìn sang alpha bên cạnh.

Từ Tư Triết mới lấy lại tinh thần, hắn nắm chặt tay Quan Dực, "Được, tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro