Page 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

mình. đã đánh mất cậu ấy để rồi nghe từ thâm tâm vọng lên một câu 'cuộc sống mà'. mình bỏ quên rồi. bỏ quên ánh ngày hạ của mình sau lưng. mình chẳng thể quay đầu lại vì quay đầu lại là thấy bầu trời của mình đã thành ánh đêm của ai kia. mình sợ lắm. mình mất cậu là mất ngày hạ ấy. xa rồi mùa hạ năm đó của chúng ta. mình nhớ cậu. muốn ôm bầu trời của mình vào lòng. tiếng gọi ánh nắng ơi của mình cứ tắt dần. lạnh quá, nơi đây toàn mưa chứ chẳng có nắng. tớ không có nắng. nắng ơi, hạ chưa qua mà sao nắng đã đi. Hạ ơi, sao lại tắt nhanh thế...
                                                        ai che nắng soi tới quả đất của em rồi?
tớ muốn ngắm bình minh lên có nắng. tớ muốn khi đổ mưa vẫn sẽ là nắng rồi khi đêm xuống nắng vẫn cạnh bên. nắng chẳng đẹp mà sao lại thích thế hả. có nhớ đâu mà sao cứ phải mong. chẳng muốn nắng tắt đâu nên dù có là của ai thì cũng đừng tắt vội, quả đất vẫn ngóng chứ đừng nhật thực cậu nhé...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro