Page 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

mở bút hồi 10 khúc mười tư

bóng nắng rơi trên tán cây, thoắt ẩn thoắt hiện mái tóc nâu mặt trời khô xơ. nắng đông chẳng lạnh mà chẳng ấm. nhạt nhòa mà cớ gì lại đẹp đến rung động tâm hồn thơ ca nơi tớ. nhất cử nhất động ánh nắng vàng đẹp, bay là là phấp phới sau gợn mây ban sáng, mỏng mềm đoan trang rồi lại mạnh mẽ đánh vào thị giác cái sự chói sáng tuyệt đẹp. mùa lên bông nắng đâu chẳng thấy, ôm từng chồi non vào lòng chờ ngày nắng lên kéo theo sức nắng gay gắt ngày hạ sinh ta, mùa thay lá nắng đủ làm xao xuyến để tim ta treo ngược cành cây rồi rụng xuống. chiếc lá cuối cùng. đông sang rồi, thay lá đâm chồi rồi sẽ lên bông, nắng này, tớ hỏi, bao giờ tim ta mới rộ hoa ngát hương thơm để ong bướm bay dập dìu, để ngày lên chồi nắng gắt thay lá sang năm ta có nhau. 365 ngày mới sắp tới. muốn nắng đi cùng tớ chính là ước mơ viển vông. nhưng mà này. đổi lá thì đổi lòng, lá vàng rồi thì cũng sẽ lên xanh, xanh rồi lại vàng. 365 ngày mới tớ muốn có nắng ngắm trăng lên, đi lang thang để sáng tới, trả nắng về bên người, để nắng hiện hữu như một thứ vật quý giá tượng trưng cho vẻ đẹp mỹ miều hiếm có.
mưa có đổ thì nắng che cho tớ, trăng có lên thì ta lại có nhau, ấm trong lòng mà lạnh ngoài thân. nắng ôm tớ được không. tớ không hỏi đâu, cho tớ nói một câu. bởi nói một câu ta còn chẳng dám gắng huống chi là chờ ngày nắng ôm. này, nắng say giấc nồng, tớ kéo nắng đi, giấu nắng để ngày ngày đêm đêm tớ ngắm nhé. ngắm nhiều mòn mặt nhà nắng lại bắt đền tớ. một ngày tớ mệt, tớ không có nắng, 2 mùa không nắng, nhiều năm không nắng rồi một kiếp vắng nắng. đêm đông đổ để ngày cháy hạ. viết chẳng hay đâu, mệt rồi. lạc đề vì ta lạc mắt nắng. viết không hay vì tay run chạm nắng. rủa mây che nắng, rủa mưa dọa nắng bỏ chạy rồi rủa tớ làm nắng cách xa.
đông hà nội ngày 26.12.2022, khúc nhạc ngày nắng cuối đông hạ màn được chăng, văn dở tình nát lòng tan. tạm gắng ta cố qua đông. khúc nhạc hạ màn ta dừng tay. mỏi rồi nghỉ đi nắng nhé.
hạ bút ngày 26.12.2022 tròn 11 kém 15, khép lại một năm đầy thương đau với nắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro