𝟙𝟘

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Renjun nhìn bộ dáng anh chán ghét nhưng vẫn ra vẻ không sao cả, liếc xuống lầu dưới, dứt khoát đứng lên, giọng mỉa mai nói: "Cậu không muốn lãng phí thì không lãng phí đi! Nhưng tôi thì không thể không qua chào hỏi bà chị dâu một chút được! Trùng hợp như vậy, chỉ chưa tới một giờ đồng hồ đã lại gặp mặt, quả thực đúng là có duyên mà!" Nói xong, không nhìn cánh tay đưa ra có ý ngăn lại của Jaemin, anh sải bước đi xuống lầu.

Hye Won không nghĩ tới đường đường giám đốc nhà xuất bản JSPark hóa ra lại là một nam thanh niên trẻ tuổi, đầy hứa hẹn như vậy. Đối với danh tiếng của giám đốc Jisung, năm năm trước cô đã từng được nghe. Đó là một cây bút trên mạng rất nổi tiếng trong giới xuất bản, trang web từ trước đến giờ đều rất thu hút! Cô vẫn luôn cho rằng giám đốc của JSPark là một vị nữ sĩ, hôm nay gặp mặt mới khiến cô thực sự bất ngờ.

"Giám đốc Park, rất cảm ơn anh đã coi trọng tôi!" Hye Won lịch sự mỉm cười. Từ khi bắt đầu gặp đến giờ, thái độ của Jisung đối với cô đều là đánh giá cao! Cô cảm thấy bản thân ngồi trước mặt một giám đốc xuất bản nổi tiếng thế này có vẻ thật nhỏ bé nha! Tuy nhiên, Jisung lại giống như gặp được "tuấn mã", luôn hết lời khen ngợi khả năng sáng tác của cô, khiến cho Hye Won cảm thấy người như đang bay bổng!

"Wonie, không cần quá khách sáo! Tôi rất thích văn phong của em! Tôi đã chú ý đến em từ lâu. Trên mạng em có thể được coi như là một nhà văn nổi tiếng. Tôi hy vọng em sẽ suy nghĩ đến lời đề nghị này, tới nhà xuất bản của chúng tôi làm tổng biên, tôi sẽ để em phụ trách việc in ấn của tất cả các tác phẩm văn học mạng. "Jisung đẹp trai tươi cười, nhìn không có vẻ gì là một nhà xuất bản nổi tiếng kiêu ngạo, trái lại còn rất thân thiện, gần gũi.

"Ha ha, cảm ơn giám đốc Park..."

"Cứ gọi tôi Jisung là được rồi!" Jisung nhẹ nhàng nhắc nhở.

Thực ra, hai người trên mạng xem như là đã biết nhau qua Line, có thể coi như bằng hữu. Có điều, cô lại không biết người đó chính là giám đốc JSPark. Hôm nay gặp mặt khiến cô có chút bị động, nhưng cô cũng rất hiểu, ở trên mạng, anh không nhất thiết phải lấy thân phận thật để xuất hiện, vì vậy anh cũng không thể yêu cầu người khác nói với mình tất cả trăm phần trăm sự thật! Giống như cô, chẳng phải lúc ấy vẫn lấy nick là Wonie đấy ư...

"Vậy được rồi!" Cô có chút ngại ngùng nói, "Jisung, anh xác định tôi có thể làm tốt công việc chủ biên của nhà xuất bản sao? Dù sao thì các anh vẫn xem trọng nhất là lợi nhuận..."

Jisung mỉm cười: "Wonie! Em không tự tin vào chính bản thân mình à?"

Hye Won lập tức liền phủ nhận: "Tôi đương nhiên là rất tin tưởng vào bản thân, chỉ là tôi lo lắng..."

"Không cần lo lắng! Toàn bộ các tác phẩm của em tôi đều đã có vinh dự đọc qua. Tuy rằng tốc độ sáng tác rất chậm, nhưng tất cả đều là tinh phẩm. Em dưới tư cách là biên tập viên tiểu thuyết và quản lý bình luận đều làm rất tốt, quan điểm độc đáo, lời nói sắc bén, tôi thực sự đánh giá cao!" Jisung đột nhiên nghiêm túc nhìn cô nói.

"Cái gì? Anh nói là, các tác phẩm của tôi... anh toàn bộ đều đã đọc qua?" Chuyện này làm sao có thể? Cô từ khi mười lăm tuổi đã bắt đầu sáng tác. Mà đến bây giờ cũng đã có hai mươi mấy tác phẩm! Anh ta nói đã đọc hết toàn bộ rồi? Sao có chuyện ấy được? Trong số đó còn có hơn mười bộ là tiểu thuyết tình cảm, một đại nam nhân thế này sẽ đọc thể loại đó sao? Hye Won liếc nhìn anh nghi ngờ. Anh ta không phải là vì muốn thu hút mà giả bộ đi. Không thể không thừa nhận, làm giám đốc Hoa Bá, anh thực sự là có chuẩn bị mới đến!

Jisung đột nhiên bật cười. Sau đó lập tức thu nụ cười lại, nghiêm trang nói: "Wonie, tác phẩm đầu tiên của em là 'Nắng mai', viết về tình yêu tuổi học trò, ngây thơ trong sáng, lúc ấy bút danh của em là 'Woo'... " Jisung thuộc như lòng bàn tay, bắt đầu liệt kê.

"Trong hơn hai mươi mấy bộ tác phẩm của em thì tiểu thuyết tình cảm chiếm chủ yếu. Trong đó, xuất sắc nhất phải kể tới cuốn em viết cách đây ba năm 'Trật bánh', nói về tình yêu công sở. Cá nhân tôi rất thích nhân vật nữ chính trong truyện đó, tên là Chaeyoung. Cô ấy luôn bị vây quanh bởi những mối quan hệ phức tạp giữa cấp trên và cấp dưới trong công ty, nhưng từ đầu đến cuối vẫn luôn có thể giữ được chuẩn mực đạo đức của bản thân mình. Gần đây nhất em vừa mới kết thúc 'Nữ giám đốc Kim', lại là một cô gái kiên cường, dũng cảm, thông minh mà thiện lương, đã làm xúc động hàng ngàn độc giả. Riêng cá nhân tôi cực kỳ thích..." Đang nói, Jisung đột nhiên nghiêng người về phía trước, nhìn Hye Won có chút ngạc nhiên giật mình, trên môi nở nụ cười ái muội: "Riêng cá nhân tôi cực kỳ thích... những lời nói, hành động trong tình yêu do em miêu tả, có một lần khiến tôi... khi đang đọc mà... kìm lòng không nổi..." Ánh mắt Jisung nhìn cô có chút nóng rực, khiến cô không khỏi đỏ bừng mặt.

"Anh... Anh... Ôi trời!" Anh ta sao có thể nói được như vậy chứ? Không có khả năng! Cô nghĩ rằng trong thế giới ảo này, sẽ không có ai quan tâm đến sự tồn tại của cô. Mặc dù cô đã được công nhận bởi một lượng độc giả lớn, với số người theo dõi ngày càng tăng. Nhưng cô vẫn chưa chuẩn bị tâm lý có một người hiểu sâu như thế về mình. Anh ta vậy mà lại rất hiểu cô!

"Wonie! Tôi biết rõ khả năng của em, có lẽ vị trí chủ biên tôi đề nghị này đối với năng lực của em là không tương xứng lắm. Thế nhưng, tôi tin tưởng, hợp tác cùng với tôi tại JSPark, tôi sẽ giúp em nhìn thấy giá trị lớn hơn nữa của mình. Niềm đam mê của em cần có tôi giúp phát huy!" Lời nói của Jisung rất có sức cuốn hút, trong ánh mắt còn hàm xúc ý tứ sâu không lường được!

Tim Hye Won đột nhiên đập nhanh. Tựa hồ như đã động lòng! Cô sẽ chấm dứt cuộc sống tự do làm việc trên mạng, thực sự làm một nhân viên văn phòng sao? Không biết cái cơ thể đã được quen nuông chiều này có thích ứng được với những hoàn cảnh bị người khác phân công, sắp xếp hay không?

"Sao anh lại biết rõ về tôi vậy? Cho dù JSPark có muốn tuyển người, có vẻ như cũng không cần thiết phải tìm hiểu kỹ về tôi như thế đi?" Cô có chút xấu hổ nói. Lúc này, khuôn mặt cô đã đỏ như gấc chín! Cho tới bây giờ cô chưa từng nghĩ đến, một ngày nào đó, sẽ có một người đàn ông ngồi trước mặt cô nói lên cảm nhận của mình về những cuốn sách cô viết, đặc biệt là về những miêu tả của cô trong tình yêu! Trời ạ! Chuyện này... ngoài chữ xấu hổ ra không còn từ nào để nói nữa.

Jisung đột nhiên im lặng. Anh cúi đầu uống cà phê. Yoomi nhìn đầu anh hơi có chút rung rung, chợt có ảo giác, dường như là anh đang cười. Giống như rất cố gắng để nén cười!

"Anh không sao chứ? Jisung?" Hye Won nhẹ nhàng cúi xuống xem xét kỹ hơn, muốn xác định chắc chắn điều mình nhìn thấy.

Đột nhiên, Jisung ngẩng đầu, khóe miệng lộ ra nụ cười: "Tin tôi đi. Tôi là Jisung, cũng là Elaine!" Ánh mắt quỷ dị khiến cho người nghe lập tức giật mình.

"Khụ khụ!" Hye Won đột ngột ho sặc. Hơn nữa lại còn bởi chính nước bọt của cô!

Cái gì? Anh ấy là... Elaine? Ôi! Có lầm hay không? Khó trách anh ta biết hết mọi chuyện về mình! Anh như thế hóa ra lại là Elaine, người đã khuyến khích cô sáng tác từ hơn mười năm trước đến giờ? Người mà cô nghĩ là một độc giả nữ trẻ tuổi trung thành? Người mà cô đã từng cùng thảo luận về thời kỳ kinh nguyệt, về mẫu người yêu lý tưởng của phụ nữ...

"Không phải là nữ sao?" Trời đất! Có lầm hay không?

Jisung buồn cười nhìn bộ dáng giật mình của cô, còn tốt bụng lấy tay vỗ vỗ lưng giúp cô đỡ ho. Trông giống như con mèo nhỏ trên phim, ăn vụng cá bị mắc nghẹn vậy.

"Anh quá đáng thật!" Hye Won cuối cùng cũng tìm lại được tiếng nói của mình.

"Ha ha ha! Cho tới bây giờ tôi chưa từng nói tôi là nữ, là em tự nghĩ như vậy thôi!" Biểu tình vô tội của Jisung càng làm cho cô thêm buồn bực.

"Nhưng mà anh cũng đâu có phủ nhận? Anh cứ để cho tôi hiểu nhầm như vậy mãi! Lại còn cùng tôi thảo luận về..." Ôi trời! Xấu hổ chết mất! Cô còn nhớ rõ đã mấy năm rồi, hàng tháng mỗi lần đến kỳ, Elaine đều chu đáo nhắc nhở cô chịu khó nghỉ ngơi, không nên thức đêm, chú ý giữ gìn sức khỏe. Cô còn nhắc anh cũng phải chú ý như vậy. Chuyện này... Ôi, thật là! Cô chỉ muốn tìm một cái lỗ nào đó mà chui xuống!

"Ha ha... Wonie, đừng nghĩ nhiều! Hôm nay tôi hẹn gặp em chẳng qua là đúng dịp thôi. Nhưng tôi cũng hy vọng chúng ta vẫn có thể làm bạn tri kỷ như trước! Em cứ coi tôi là Elaine như trong cảm nhận của em từ trước tới giờ!" Jisung chân thành nói.

Hye Won đảo tròn mắt. Làm sao có thể? Trong lòng cô rõ ràng Elaine là một cô gái trẻ! Cô ấy còn từng hỏi qua cô có kinh nghiệm gì trong chuyện nam nữ hay không! Mà chính cô còn có lần lớn tiếng dạy bảo, cảnh báo cô ấy nhất định phải đem lần đầu tiên quý giá của mình dành cho người đàn ông mình yêu nhất! Toàn những lời vớ vẩn! Sắc mặt Hye Won càng ngày càng khó coi hơn. Cô như thế nào cảm thấy bản thân mình như đang bị lột trần đứng trước mặt Jisung? Anh ta sao có thể như thế... Trời ạ! cô rầu rĩ không thôi, cúi đầu uống trà, hận không thể đứng lên chạy trốn khỏi đây ngay lập tức.

"Em sao vậy, Wonie? Giận à?" Jisung đột nhiên ngưng cười, dè dặt nhìn sắc mặt Hye Won...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro