2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

WARNING: 16+

-

"Chà, chúng ta có gì ở đây đây?

Một giọng nói sắc bén vang lên và tim Sunoo ngừng đập trong một khắc.

Em có thể cảm nhận được nhịp tim mình trong tai khi từ từ quay lại phía chủ nhân của giọng nói. Sunoo ngay lập tức ngã khụy xuống khi đối mặt với một Alpha cao ráo, đẹp trai. Mái tóc đen và khuôn mặt như điêu khắc. Đôi mắt híp lại, nụ cười lộ ra những chiếc răng nanh.

Đó là một trong cặp Hoàng tử song sinh. Sunoo nhìn xuống và thấy hai tay Alpha đỏ thẫm. Tâm trí em ngay lập tức nghĩ ra mọi cách để trốn thoát.

Không một ai xứng đáng làm con mồi như thế này. Anh ta đã giết ai rồi? Nếu đã bắt được ai đó rồi sao lại còn ở đây tóm cả mình nữa?

"Thật kì quặc. Tại sao ngươi lại nhìn ta như vậy?"

Sunghoon bắt đầu bước về phía em khiến Sunoo hoảng sợ hét lên.

"Tránh ra!"

Hành động lùi ra xa của Omega khiến cả hai bị sốc nặng.

Sunoo cứng đờ. Không thể tin được mình vừa hét vào mặt một Alpha, chứ đừng nói đến một Hoàng thân. Sự mạo phạm này có thể khiến em bị chém đầu. Trong khi Sunghoon thì chết đứng trước hành vi mạnh mẽ đó. Suy cho cùng thì Omega luôn bị xếp dưới trướng Alpha.

Sunoo lắp bắp khi cảm thấy pheromones giận dữ của Alpha bắt đầu xâm chiếm không gian.

"Xin Hoàng tử tha mạng. Thần không cố ý..."

"Ngươi dám ra lệnh cho ta sao!"

Alpha phát điên lên, như muốn xông đến bóp chết con cáo nhỏ thê thảm trước mặt. Sunoo muốn cắn lưỡi chết đi trước sự thay đổi giọng điệu đột ngột. Sự đe doạ của Alpha đang bao trùm lấy em. Đôi mắt đỏ lóe lên nhìn xuống như muốn xé xác Omega nhỏ bé thành trăm mảnh.

Cơ thể Sunoo bắt đầu run rẩy, rên rỉ thu mình lại trước sự giận giữ của Hoàng tử.

"Ồ, cuối cùng anh cũng tìm thấy em rồi!"

Một giọng nói vui vẻ đột nhiên cất lên. Cả hai cùng nhìn người đang ngồi lủng lẳng trên cành cây ngay trên đầu. Đôi mắt Sunoo mở to. Chính là người đã nhìn chằm chằm ở ngự hoa viên.

"Không ngầu đâu, Sunghoon à. Em ấy là của anh."

Heeseung nhảy từ cành cây xuống và đáp chuẩn xác giữa hai người họ. Heeseung che chắn cho Sunoo và nở một nụ cười với Omega đang sợ hãi.

Giá như không rơi vào hoàn cảnh như thế này thì có lẽ em cũng sẽ cười đáp lại Đại hoàng tử. Nhưng Sunoo nhận ra chính người trước mặt em đây cũng là kẻ đi săn. Mà em chính là con mồi của họ.

Sunghoon đánh vào vai của Heeseung.

"Em tìm thấy cậu ta trước, Heeseung hyung. Em là người đầu tiên!"

Heeseung cười toe toét, trả lời.

"Anh đã luôn dõi theo em ấy từ sân hoàng gia."

Sunghoon chế giễu lại.

"Vâng. Nhưng có vẻ anh đã mất dấu cậu ta và em tìm thấy trước."

"Trời đất. Vậy là chuyện chúng ta sẽ chung đụng một Omega là thật sao. Anh cứ ngỡ mình nói đùa không đấy."

Heeseung lắc đầu. Dù biết họ là sinh đôi nhưng anh không thể tin rằng ngay cả khi tìm bạn đời, họ cũng có chung sở thích.

"Chà... Anh không có ý định giao bé con này cho một mình em đâu."

Heeseung mở lời.

"Hoặc chúng ta lại phải chia sẻ hoặc anh sẽ chiến đấu với em để giành lấy xinh đẹp của anh."

Đôi mắt Heeseung ánh lên sắc vàng khi đưa ra lời cảnh cáo. Mặt khác, Sunghoon không phải người dễ bị đe doạ dù cho đó có là anh trai của mình. Với đôi mắt đỏ rực, họ nhìn chằm chằm vào nhau. Khởi đầu cho một cuộc chiến luôn là hai con sói phòng thủ, thăm dò đối phương.

Pheromones đặc lại trong không khí. Mùi gỗ cháy và đắng như thuốc tràn ngập khắp nơi. Bàn tay nắm thành quyền chuẩn bị tung vào nhau.

"Cả hai anh sẽ phải giải quyết chuyện đó nhanh hơn một chút."

Cặp song sinh gầm gừ với người mới xuất hiện. Jongseong đi về phía họ với Jungwon đã bất tỉnh trên vai.

"Chỉ còn năm phút nữa và Omega của hai người đã bỏ chạy mất rồi."

Nhìn lách qua hai Alpha ngốc nghếch kia, Jongseong thấy vị trí của Sunoo đã sớm trống rỗng.

"Hahahahaha. Một omega? Chạy đi? Thoát khỏi cả hai người á? Hahaha."

Riki _ tổng giám mục trẻ tuổi, người cuối cùng tham gia đội săn bắt để xem Omega đó có phù hợp với hoàng gia hay không. Cậu cười ngặt nghẽo bước ra từ bụi cây.

"Nghe hoàn toàn điên rồ. Em nghĩ Omega đó hoàn toàn đủ táo bạo cho vị trí bên cạnh hai người."

Riki cười khúc khích.

Hai Hoàng tử gầm gừ như sói đói trước khi đánh hơi, lao về nơi Omega vừa tẩu thoát.

-

Sunoo cứ chạy mãi đến khi mùi của Alpha mờ dần. Đầu óc em mụ mị chỉ nghĩ đến việc chạy thoát cho đến phút cuối. Em không thể bất cẩn thêm nữa. Ngay cả khi bị cành cây và những tảng đá sắc nhọn chém trúng, đôi chân vẫn được adrenaline bơm đầy năng lượng. Buồng phổi đã bỏng rát vì thiếu không khí nhưng em vẫn cố chịu đựng và thở bằng miệng.

Đột nhiên tuyến thể em cảm thấy đau nhói. Sunoo rên rỉ và những giọt nước mắt trào ra. Họ đuổi đến rồi. Pheromones Alpha đang tấn công và bắt Omega phục tùng.

Ngoái đầu ra sau, cặp song sinh chỉ cách em vài cái cây. Ngay lúc em chạm phải đôi mắt như giết người của Hoàng tử, chân em liền vô lực mà ngã xuống.

"Làm ơn! làm ơn! Tha cho thần..."

Nhưng không hề có sự thương xót, cổ chân em bị hai bàn tay kéo lại, nhấc lên không trung.

"Xin hãy để thần đi. Làm ơn..."

Đôi tay em cào trên mặt đất, cố gâng ngăn kẻ tàn ác đem mình đi. Nhưng vô ích, Alpha mạnh hơn em rất nhiều. Heeseung và Sunghoon kéo em lại gần. Sunoo khóc nức nở khi một trong hai đẩy em ngã vào vòng tay để nhìn thẳng vào mặt em. Sunoo hét lên cầu cứu khi nỗ lực vùng ra.

Heeseung giữ cả hai chân em. Và Sunghoon, một tay giữ cả hai tay em lại, tay kia ôm khuôn mặt lấm lem đối diện với mình. Lực tay họ mạnh đến nỗi xương cốt Sunoo muốn rệu rạo.

Dù trong hoàn cảnh không đẹp đẽ gì lắm, nhưng Sunoo vẫn muốn thử nắm bắt lấy một chút thương xót từ thợ săn.

"Làm ơn...X-Xin hãy tha cho thần..."

Sunoo hướng đôi mắt tuyệt đẹp đang mờ sương của mình về phía Alpha, tìm kiếm một tia hy vọng nhỏ nhoi. Cố gắng mồi lấy sự thương hại.

Có thể trong những trường hợp khác, người bình thường sẽ dễ dàng bị vẻ xinh xắn và đôi mắt đẹp hơn ngàn sắc hoa của em thôi miên. Nhưng lần này thì không. Đôi mắt này sẽ không cứu được em. Em nhận ra điều đó khi tất cả những gì Sunoo nhìn thấy là đôi mắt đỏ lấp lánh đầy quyền lực. Miễn thương lượng.

Trái tim Sunoo chết đi ngay lúc sắc đỏ đó nhìn em. Sunoo sẽ chấp nhận số phận của mình. Nếu không chỉ có một kết cục là tan thành rác rưởi.

Em sẽ bị đánh dấu. Là ai trong hai Hoàng tử? Sunoo không biết. Tất cả những gì em biết là em không mong muốn điều này. Nhưng em lại càng không thể một mình chiến đấu với hai tên như quái vật. Em không có nơi nào để bỏ trốn.

Heeseung và Sunghoon đã thả cả tay và chân của em ra. Họ túm lấy phần gáy áo em như bế một con mèo. Alpha cúi xuống, cả hai liếm tuyến mùi từ hai bên cổ em.

Ở phía sau, một tiếng kèn vang lên, hoà với tiếng hét đau đớn khi răng nanh xé toạc tuyến mùi mẫn cảm. Hương thơm ngọt ngào của cam quýt và hương thảo lan rộng trong không khí khi Alpha cắm răng nanh vào gáy của em.

"Hah.. hah.."

Mắt Snoo trợn trắng, rơi những giọt nước mắt đau đớn nặng trĩu. Miệng há hốc thở hổn hển. Em nắm chặt vạt áo của cặp sinh đôi cho đến khi sự phê pha do hoà quyện Pheromones khiến em buông xuôi.

Em ngất xỉu trong vòng tay của hai người. Cặp song sinh lờ mờ nhìn anh. Lờ đờ dùng lưỡi liếm những giọt máu ngọt ngào còn đọng trên răng nanh của họ. Mắt cả hai sáng mắt lấp lánh và nở nụ cười toe toét trên khuôn mặt.

Giọng nói tuyên bố từ xa ở nói rằng thời gian đi săn đã kết thúc. Và Sunoo đã bị đánh dấu.

"Em giờ là của chúng ta rồi."

-

Sunoo tỉnh dậy khi ánh nắng dịu dàng nhảy múa bên khoé mắt.

Nằm trên một chiếc giường lớn giữa căn phòng nhìn đâu cũng lát vàng, em đã được mặc quần áo mới, vết thương ở chân được băng bó. Cẩn thận ngồi dậy để quan sát căn phòng. Không có ai ở đó.
Chỉ có Sunoo thôi. Em chớp mắt chậm rãi để thoát khỏi cơn đau đầu.

Và rồi em nhớ ra.

Ngự hoa viên.

Cuộc săn đuổi.

Jungwon!

Các hoàng tử!

Em hoảng hốt nhảy ra khỏi giường và chạy đến chiếc gương treo tường. Sunoo nhìn vào cổ mình và được chào đón bằng hai vết sẹo ở hai bên cổ, đặc biệt gần với tuyến mùi.

Em đã bị đánh dấu.

Mắt Sunoo lại bắt đầu ngấn nước.

"Mình phải thoát khỏi đây."

Bước nhanh về phía cánh cửa lớn. Sự chán ghét bản thân và lo lắng cho Jungwon khiến em hành động hơi hấp tấp. Vì khi vừa mở cửa ra, bản thân đã đập mặt vào một lồng ngực rắn chắc.

Là Sunghoon. Sunoo tròn mắt, từ từ lùi lại trong những bước chân không vững.

"Sao em cứ trốn tránh ta mãi thế?"

Sunghoon ngán ngẩm, muốn tiến lại gần Sunoo kiểm tra xem sao chân chưa khỏi đã rời giường rồi. Nhưng Sunoo sợ lắm, làm gì có ai không sợ sau ngần ấy chuyện? Em lập tức lùi lại, dùng hai tay ôm lấy đầu mình.

"Đừng có bắt nạt em ấy nữa, Sunghoon."

"Em có làm gì em ấy đâu!"

Heeseung đóng cửa lại, cảnh báo đứa em cứng đầu của mình trong khi Sunghoon gầm gừ oan ức.

Sunoo không cần biết. Em chỉ nhớ hôm qua chính hai người này đã cưỡng bức đánh dấu em. Chỉ duy điều đó cũng đã khiến em sợ hãi đến muốn chết đi.

Lấy tay che lấy mặt mình. Omega không biết phải làm sao nữa.

Heeseung tiến đến, ngồi xổm trước một Sunoo đang thụp xuống đất.

"Xin chào?"

Anh từ từ nắm tay Sunoo và kéo chúng ra.

"Đừng khóc. Không sao đâu. Chúng ta  không làm tổn thương em đâu mà."

Sunghoon chế giễu và Heeseung ném cho hắn một cái lườm.

"Em đói không? Ta cho người mang đồ ăn lên nhé?"

Heeseung đề nghị.

!K-Không, thần không muốn. Thần muốn về nhà!"

Sunoo cố gắng rút tay mình ra khỏi Heeseung.

"Bây giờ đây là nhà của em rồi, Omega ạ."

Sunghoon chế nhạo Sunoo.

"Đúng vậy. Bây giờ em là omega của chúng ta rồi."

Heeseung vuốt ve má Sunoo khi anh tiếp tục.

"Cung điện này giờ là nhà của em. Em có thể sống xa hoa ở đây không lo thiếu thốn. Bất cứ điều gì em muốn, ta đều sẽ đem đến dâng cho em. Mọi thứ. Đổi lại, em sẽ sinh ra những hoàng tử và công chúa của chúng ta. Những đứa bé Alpha khỏe mạnh và thống trị. Em sẽ là Hoàng hậu độc tôn của đế quốc."

Sunoo có thể cảm nhận được mùi gỗ tuyết tùng mà Heeseung đang tỏa ra để an ủi em.

Mặc dù Heeseung rất chân thành nhưng Sunoo lại kinh hoàng khi nghe những điều đó.

Sunoo không muốn bị biến thành dụng cụ sinh nở. Em không muốn bị nhốt và bị coi như đối tác để Alpha làm tình bất kì lúc nào và bất kì đâu mà họ muốn.

Không phải vì Sunoo không thích ứng được với hoàn cảnh này. Em tin bất kì Omega nào cũng sẽ khao khát vị trí Hoàng hậu. Đặc biệt với hai vị Hoàng tử hoàn hảo ngần này.

"K-không, thần không muốn... Làm ơn.. xin hãy để thần đi."

Bàn tay cảm giác bị Heeseung siết đến tê tái. Em cố vùng ra nhưng không hiệu quả. Rụt rè nhìn lên Heeseung. Sunoo bàng hoàng, sợ hãi khi bắt gặp đôi mắt lấp lánh ánh vàng và đầy giận dữ. Không khí lần nữa tràn ngập mùi gỗ cháy.

Đáng lẽ ra em nên ngậm cái mồm bé xinh của mình lại mới phải. Cái tôi của Alpha khi bị Omega bạn đời của mình từ chối xấu hổ và tổn thương sâu sắc. Đó là một sai lầm.

"Ta đã cố gắng tử tế với em nhưng..."

Heeseung cười cay đắng, di chuyển lưỡi chọc vào một bên má.

Heeseung kéo khuôn mặt em về phía mình, bóp nó nhăn lại thành một khu vực mềm mại.

"Em thực sự biết thử thách lòng kiên nhẫn của người khác. Em không cảm nhận được ta đang cố gắng khoan dung với em sao?"

Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt em vì sự đau đớn. Sunoo có thể cảm thấy không khí trở nên quện lại bởi pheromones Alpha.

"Em nên đón nhận những gì mình sẽ có khi trở thành Hoàng hậu tương lai."

Sunghoon nói.

"Hãy để em nếm thử em ấy trước!"

Sunghoon thô bạo kéo Omega ra khỏi người anh sinh đôi. Sunoo rùng mình khi Sunghoon đặt mũi mình ngay vào điểm đánh dấu. Da gà khắp người em nổi lên khi cảm nhận được bầu không khí trở nên kích thích hơn khi pheromones của Sunghoon cộng với pheromones của Heeseung tỏ ra đồng thời. Mọi giác quan như bị ru ngủ. Thân thể Sunoo dần mất hết sinh lực rồi lâng lâng. Thật mềm mại và ấm áp. Giống như đang chìm vào trong một dòng nước ấm, nước len lỏi khắp nơi và em trôi bồng bềnh.

Đôi mắt Sunoo bắt đầu dao động khi cơ thể bắt đầu không chịu nổi pheromones thống trị. Nhưng ngay lúc nhìn thấy cánh cửa đang ở đối diện mình, đầu óc em đột nhiên tỉnh táo. Bản năng gào thét em mau chạy khỏi nơi quỷ quái này. Với adrenaline tạo nên lòng can đảm, Sunoo cắn vào vai Sunghoon, tông người hắn ra và chạy nhanh ra cửa.

"Mẹ kiếp! Em ta cắn em."

Sunghoon rít lên đau đớn. Heeseung phớt lờ em trai của mình và chỉ nhìn Omega chạy trốn. Suy cho cùng đây là cung điện của họ, con mồi có thể chạy đi đâu được cơ chứ.

Sunoo đã ra khỏi căn phòng. Em bỏ chạy trên một hành lang dài với một bên chân còn đau nhức. Hành lang này nhất định phải dẫn đến đâu đó. Nhưng mà đến đâu? Không một ai biết. Tất cả những gì em có thể nghĩ đến là chạy thật nhanh. Trước khi bất kỳ ai tóm được em lần nữa.

Em chạy một cách điên cuồng. Tại sao mãi mà cảnh vật ngoài cửa sổ vẫn chỉ là cây cối. Em đã thử mở cửa sổ nhưng không có một cái chốt nào cả. Hành lang lại trống rỗng, không có cách nào đập vỡ chúng ra được. Một hành lang trống trải như vô hạn nhưng cuối cùng em vẫn tìm thấy cánh cửa ở cuối hành lang. Không chút do dự, Sunoo mở nó ra.

Đó là sai lầm thứ hai em mắc phải ngày hôm nay.

Sunoo sửng sốt. Em không thể tin được điều đang diễn ra trước mắt mình. Mật bắt đầu dâng lên trong bụng khi viễn cảnh kinh khủng tiếp diễn.

Thứ mà Sunoo nhìn thấy đằng sau cánh cửa đó là một căn phòng. Bên trong căn phòng đó lại là người bạn Omega xinh đẹp của anh. Jungwon... khỏa thân, quỳ bốn chân quay mặt ra cửa. Khuôn mặt trụy lạc trong khi bị một Alpha phía sau hành hạ.

Alpha đó nhìn anh và cười như bị dại. Nhịp tim của Sunoo tăng lên. Em từ từ lùi lại. Một bàn tay kéo em về phía sau và em nghe thấy:

"Xin lỗi, Tiểu công tước Jongseong."

Một người trong trang phục trắng muốt, cổ đeo chuỗi hạt ngăn em xen vào hoạt động bên trong căn phòng đó. Đưa em ra xa và đóng cánh cửa lại.

"Tốt nhất người nên quay lại chỗ của nhị vị Hoàng tử. Nếu không, Beta đi cùng người sẽ bị giết chết ở thận hình ty."

"C-Cái gì cơ?"

Sunoo muốn cắt phăng đôi tai của chính mình. Đầu tiên là Jungwon bị xâm phạm và bây giờ đến Jake hyung bị bọn họ bắt giam? Rốt cuộc là bằng cách nào những điều kinh khủng này lại xảy ra? Tại sao?

"Làm ơn. Cầu xin ngài linh mục hãy cứu rỗi. Xin hãy đem tôi ra khỏi nơi này. Xin hãy đưa chúng tôi về lại bên người vì Thánh thần luôn bên cạnh chở che cho con ngoan đạo..."

Riki thở dài nhìn Sunoo quỳ sạp xuống nền nhà trải thảm hoa sặc sỡ. Cậu cũng không biết làm sao một Omega đơn thuần không có gì ngoài nhan sắc diễm lệ lại dây vào hoàng thất. Nhưng nhìn vào hai dấu răng lộ ra trên cần cổ trắng ngần, Riki biết mình chẳng thể làm gì khác.

"Có thể các Hoàng tử hơi mạnh bạo một chút. Nhưng thần cam đoan, họ đều là những người tốt. Tốt nhất trong số những người ở Hoàng cung này. Ở đây, người sẽ được bảo vệ tuyệt đối. Nếu không, thần e là bạn bè người khó bề yên ổn..."

Lời thẳng thắn của vị tổng giám mục giết chết Sunoo trong phút giây. Tim em quặn thắt khi nghĩ đến Jungwon chịu đựng sự nhục nhã còn Jake hyung bị giam cầm đau đớn.

Không còn sức để chống chọi nữa, Sunoo cứ ngồi đó, dưới chân Riki thẫn thờ. Trong chiếc áo choàng bằng lụa màu ngà ôm bên ngoài bộ đồ ngủ sa tanh trắng. Sunoo trông như một thiên thần bị cắt mất đôi cánh, vì đau đớn mà quỳ gối trước đấng Thần linh cầu xin ban ơn.

Thậm chí những tiếng bước chân dồn dập, dẫn đầu là Heeseung và Sunghoon kéo đến cũng không khiến giác quan em thức dậy.

-

Công cuộc trở lại phòng của cả ba diễn ra trong im lặng. Sunoo không thể cảm thấy gì khác ngoài thất bại. Đầu em bơi trong những suy nghĩ tủi hờn sắp diễn ra với mình trong căn phòng đó.

Và em đoán chẳng sai chút nào vì ngay khi họ bước vào phòng, Sunghoon đã ném em lên giường và nhào lên người em.

Sunoo dửng dưng, nhìn chằm chặp vào kẻ mà thần dân ngoài kia đang tôn thờ. Cái nhìn lạnh lùng khiến em nhận một tiếng gầm gừ từ Alpha.

"Em! Thực sự đã bắt chúng tôi phải chịu đựng đủ lâu rồi. So với những Omega khác, em đúng là một con cáo chết tiệt."

Sunghoon cố gắng kéo xuống chiếc quần tây của mình nhưng Sunoo đã chống cự bằng cách kéo nó lên.

"Thần không phải công cụ phát dục của ngài!"

Sunoo cố hét lên.

Sunghoon nắm lấy mái tóc tơ hồng đào và hét lên khiến Sunoo nhắm chặt mắt đau đớn. "

"Cứ giữ lấy lòng tự trọng đó đi, dấu yêu. Từ lúc em bước vào mê cung đó, mọi thứ của em đã thuộc về chúng ta rồi."

Ánh đỏ trong mắt Sunghoon hiện hữu một lần nữa.

"Và khoảnh khắc em đưa chiếc cổ trần của mình ra cho chúng ta đánh dấu, linh hồn của em đã thuộc về chúng ta."

Sự thiếu kiên nhẫn của Sunghoon khiến anh tiết ra pheromone càng lúc càng nồng. Trong đầu Nhị hoàng tử, nếu Omega không muốn phục tùng như một con người, thì hắn sẽ bắt em ta phải phục tùng bản chất cốt lõi của mình.

Sunoo cảm thấy rùng mình nơi sống lưng. Hơi nóng bwts đầm râm rang khắp da thịt. Phermones của Sunghoon ngứa ngáy như muốn len lỏi vào từng lỗ chân lông trên cơ thể. Kích thích tố mạnh mẽ như vậy. Đúng như mong đợi về một Alpha thống trị.

Thân thể em bắt đầu chùng xuống, bàn tay đang cố ngăn cái nắm tóc của Sunghoon cũng bắt đầu lỏng ra. Tâm trí em chơi vơi trong những vòng xoáy. Em thả bản thân rơi vào tấm nệm mềm mại.

Sunghoon nhìn thấy Omega bên dưới mình khuất phục dần. Hắn không nén nổi nụ cười đắc thắng khi nghĩ rằng cuối cùng cũng có thể vào màn chính.

Mặt khác, Heeseung đang ngồi trên ghế sofa đối diện và quan sát họ. Sunghoon cúi xuống, dùng cái lưỡi điêu luyện liếm tuyến thể của Omega. Hắn nghe thấy tiếng rên rỉ và điều đó khiến máu hắn dồn hết xuống dưới. Không chần chừ thêm, Sunghoon ôm lấy khuôn mặt của Sunoo và phát hoả với em bằng một nụ hôn sâu.

Mẹ kiếp, lần này đến lượt Sunghoon rên rỉ. Hắn chưa bao giờ nếm được Omega nào ngon lành đến thế. Chỉ duy nhất Omega mà hắn bây giờ đang hôn đến mê mẩn. Môi Sunoo có vị như rượu mâm xôi ủ lâu năm. Càng nếm lại càng say, càng thèm muốn.

Sunoo choáng váng. Em không thể đáp lại nụ hôn. Em như bị hỏng hoàn toàn, để Hoàng tử làm những gì hắn muốn. Đầu em bay bổng như vầng mây lơ lửng. Mãi cho đến khi cái lưỡi chết tiệt của Sunghoon bắt đầu cạy mở môi mềm.

"Hnggg."

Sunoo rên rỉ. Em đập vào vai Sunghoon, cố gắng né tránh đi chiếc lưỡi ướt át. Nhưng đổi lại chí có tiếng kêu lên đau đớn khi Sunghoon đặt tay lên cổ em và ấn một ngón tay vào động mạch cảnh. Gần như cắt đứt hơi thở của em với hành động đó. Điều này giúp Sunghoon thành công đẩy lưỡi của mình vào bên trong.

"Lạy chúa! Bên trong em còn ngon hơn nữa."

Sunghoon liếm lấy nước bọt đang tràn hai bên mép của Sunoo khi hắn tiếp tục nhấn môi lưỡi với Omega.

Sunoo cố gắng không đáp lại. Nhưng phermones của Sunghoon mạnh mẽ quá. Nó tràn ngập từng tế bào phổi của Sunoo khiến cơ thể em tan ra từng chút một. Đó là Omega trong em đang đáp lại bản năng thuần túy. Omega của em bắt đầu nhượng bộ.

Em bừng tỉnh khi Sunghoon xé toạc chiếc áo ngủ mỏng manh. Alpha bắt đầu cưng nựng từng tấc da tấc thịt lộ ra. Sunghoon chạm vào núm vú của Sunoo và điều đó khiến em lại rên rỉ trong những nụ hôn.

"Ahh.."

Tâm trí Sunoo đang trở nên hỗn loạn. Những kích thích khiến em đáp lại nụ hôn một cách cẩu thả.

"Mmmh..."

Cố gắng vỗ vào vai Sunghoon khi em sắp hết hơi. Nếu tiếp tục bị tấn công như thế này nữa thì em có thể sẽ hoàn toàn nhượng bộ Hoàng tử và chết chìm trong ngọt ngào.

Chống lại khoái cảm đi! Cố lên! Biết là nó sướng lắm nhưng thôi nào! Mày đâu phải người ham mê sắc dục đâu Sunoo!

Nửa tỉnh nửa mê, Sunoo cắn vào lưỡi Sunghoon.

"Khốn khiếp!"

Sunghoon hét lên. Hắn lùi lại một chút trong khi thè lưỡi ra kiểm tra xem nó có chảy máu không. Hắn ta trừng mắt nhìn Sunoo trong một màu đỏ rực.

Sunoo cố gắng hết sức có thể lùi về phía đầu giường. Em thở khò khè vì gần như thiếu không khí.

"Con cáo vô lương tâm này-y"

"Anh biết mà."

Lời của Sunghoon bị cắt ngang bởi Heeseung.

"Lần đầu tiên nhìn thấy, anh đã không tin. Khi em ấy có thể chạy trốn khỏi em ngay trong lúc đánh hơi. Anh đã nghĩ Omega này có ý chí rất kiên cường."

Heeseung bước đi, đến gần bên chiếc giường. Sunghoon nhìn người anh song sinh của mình. Hắn trèo xuống khỏi giường để đi chữa lành cái lưỡi bị thương của mình.

"Nhưng nhìn hai người lúc nãy, cuối cùng anh cũng hiểu được."

"Em..."

Heeseung nắm lấy quai hàm của Sunoo và khiến Omega nhìn anh bằng đôi mắt mờ đục.

"Em không thể ngửi thấy mùi pheromone."

Heeseung tiếp tục. Đôi mắt của Sunoo mở to.

"Sunghoon đã tiết ra một lượng lớn pheromone, đủ để khiến Beta chảy nước như một con đĩ và Omega ngất xỉu nhưng em... Em không giống bọn họ."

Heeseung cười vui vẻ trước phát hiện của mình.

"Một omega khiếm khuyết sao. Thật kỳ lạ."

Heeseung buông hàm Sunoo ra và đưa tay lên má, vuốt ve chiếc má đào xinh đẹp. Sunoo gần như rên rỉ trước cử chỉ đó.

"Đợi đã! Ý anh là sao??"

Sunghoon nổi cơn thịnh nộ về phía cả hai.

"Em ấy không ngửi được mùi pheromone."

Heesung chọt ngón trỏ vào bên má mềm của Omega.

"Em không thể biến em ấy thành một con chó cái động dục được. Em ấy chỉ dựa vào khả năng nhận thức của mình thông xúc cảm em mang lại mà thôi. Có thể phermone sẽ ảnh hưởng một chút đến bản chất của em ấy. Nhưng cam đoan là không nhiều."

Heeseung búng ngón tay và điều đó khiến Sunoo nao núng.

"Xinh đẹp có thể vui lòng cho chúng ta biết em còn có bất ngờ gì nữa không?"

Heeseung hỏi em. Sự chú ý của cả hai Alpha bây giờ đều đổ dồn vào Omega. Sunoo coi đây là một cơ hội. Một cơ hội để mở đường cho việc cặp song sinh sẽ để em đi.

Nhanh chóng sửa lại tư thế và nhìn họ, không bận tâm mình đang bán khỏa thân. Hít một hơi thật sâu.

"Thần là một omega lặn."

Sunoo bắt đầu.

"Lúc đầu thần nghĩ mình trình bày dưới dạng Beta vì bản thân không thể ngửi thấy mùi pheromone. Nhưng một lần khi tiếp xúc với một Alpha đang trong cơn động dục, các giác quan bắt đầu hoạt động và thần buộc phải vào kì phát tình. Bác sĩ chẩn đoán đầy đủ cho thần và kết luận rằng thần là một omega lặn."

Sunoo tiếp tục cố gắng xem cặp phản ứng của Hoàng thân.

Làm ơn hãy thất vọng về thần. Thần không mong chờ gì hơn điều đó.

Sunoo tiếp tục.

"Vậy nên các vị thấy đó. Chẳng có ích gì khi biến thần thành Omega hay Hoàng phi hay bất cứ thứ gì khác. Thần là một Omega lặn, điều đó có nghĩa là thần có ít cơ hội mang thai hơn."

Sunoo hít một hơi thật sâu, hy vọng những lời cuối cùng sẽ giúp em thoát khỏi tình huống này.

"Đế quốc cần một người thừa kế. Và Sunoo không thể cho bách tín điều đó. Các Hoàng tử đã chọn sai Omega rồi. Vì vậy, trong khi mọi chuyện vẫn có thể sửa đổi, xin hãy dừng việc này lại. Hãy thả bạn bè tôi ra và tìm một Omega xinh đẹp khác mà mọi người có kết đôi."

Sunoo thở dài khi nói xong. Em hy vọng rằng nhị vị Hoàng tử sẽ giác ngộ và để em ra đi.

Đó là cách mọi chuyện luôn xảy ra. Cuối cùng, ai rồi cũng sẽ thất vọng. Tất cả những điều Sunoo nói về việc chưa sẵn sàng để đón nhận tình yêu đều là dối trá. Em đã luôn sẵn sàng từ rất lâu. Yêu thương, được trân trọng, đáp lại và cùng nhau đầu bạc răng long.  Nhưng tất cả những Alpha Sunoo từng gặp đều không ngần ngại rời bỏ em khi biết em là một Omega lặn.

Chưa bắt đầu mà đã thua cuộc rồi. Sunoo cúi đầu, nước mắt cố không trào ra lần nữa. Chà, ai lại muốn một Omega không đánh hơi được mùi hương và không thể sinh con, đúng không? Nghĩ đến điều đó khiến trái tim em thập phần chua chát.

"Chúng ta có thể."

Sunoo ngẩng đầu lên và ngơ ngác nhìn hai thanh niên cao quý nhìn mình với nụ cười.

Sunoo có bỏ lỡ gì không vậy?

Heeseung và Sunghoon nhìn em rất tự nhiên, không hề có chút ác ý mà đầy tự tin như thể họ đã mong đợi điều này.

Cặp song sinh trèo lên giường và đẩy em nằm xuống. Tầm nhìn của Sunoo là hình ảnh hai alpha đẹp trai trong mắt chỉ có mỗi mình em. Đôi mắt ánh lên sự chắc chắn nhưng lại có chút ham muốn. Heeseung bên trái và Sunghoon bên phải.

Heeseung mỉm cười dịu dàng.

"Có lẽ em đang nghĩ rằng mình không đủ tốt. Nhưng em đang quên một điều gì đó."

Sunghoon cười toe toét và tiếp tục .

"Chúng ta là những người đã chọn em. Ngay cả khi đã bắt gặp Omega khác trong mê cung. Ta vẫn bỏ qua mà tìm đến với em."

Cặp song sinh cúi đầu xuống mỗi bên cổ của Sunoo. Em rên rỉ khi hai anh em gặm nhấm những dấu vết mà họ để lại ngày hôm qua.

"Vì vậy, chúng tôi phải là người quyết định em là ai."

Họ đồng thanh nói. Sunoo đang cảm thấy choáng váng. Pheromone êm dịu... Em có thể cảm nhận được nó. Omega có thể không ngửi thấy nó nhưng chắc chắn có thể cảm nhận được sự ấm áp đang bao bọc cơ thể và tâm hồn mình. Căn phòng chợt tràn ngập mùi cam quýt của gỗ nguyệt quế và bụi mâm xôi cùng làn gió trong lành của đại dương mùa hè.

Sự căng thẳng của Sunoo bắt đầu giảm dần. Em để cơ thể mình khuất phục trước cảm giác mới lạ.

Lần này thôi, em sẽ không đau nữa phải không?

Có vẻ như em không có nhiều lựa chọn. Dù có nói gì với hai con người cao quý này, họ cũng sẽ không bao giờ để em đi. Ít nhất, cũng đã có ai đó muốn Sunoo dù rằng khiếm khuyết em vẫn còn đó. Chỉ điều đó thôi đã khiến bức tường phòng thủ trong em sụp đổ.

Heeseung và Sunghoon muốn chắc chắn rằng em sẽ cảm nhận được những cảm xúc của họ bằng cách phủ lên, đánh dấu pheromone khắp căn phòng. Họ sẽ tiếp tục cho đến khi Omega bên dưới hấp thụ chúng, căng đầy như một miếng bọt biển và chẳng còn gì ngoài mùi hương của họ chảy trong huyết quản em.

-

Rồi đó, chap sau vô công chuyện rồi đó. Ai chưa đọc cảnh báo ở phần mô tả truyện thì quành lại đọc đi nhe. Quay xe còn kịp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro