[Ch.3-1]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Huongntd

Beta: Charon

Ôi, buồn ngủ quá……

Liễu Tâm Tâm có chút ai oán ngả mình xuống mặt bàn, lén véo đùi mình một cái, để giữ cho bản thân tỉnh táo.

Mỹ nữ khí chất là không thể ngáp giữa bàn dân thiên hạ được, Tiểu Ưu lại nói uống thuốc tránh thai thì không được uống cà phê, nhưng thuốc này làm nàng cả ngày buồn ngủ nha!

Thật thảm……

Nàng không bao giờ muốn tình một đêm nữa!

Nếu biết sẽ khiến người ta mệt mỏi như vậy, nàng tuyệt đối không chơi đùa như vậy. Còn bị Tiểu Ưu bắt nuốt viên thuốc xuống, thật là một cơn ác mộng chân thật.

Đều là tại con nhỏ kia, hại nàng bây giờ nhận nhiều thống khổ như vậy…… Ô ô, sớm biết vậy thì trước đó không cần nổi hứng lên!

Ô ô, càng nghĩ càng buồn thảm……

Nhưng chút nữa công ty có kế hoạch mới phải làm, vì dự án quảng cáo hơn một ngàn vạn, công ty còn đặc biệt thuê riêng một bậc thầy nhiếp ảnh gia, nàng phụ trách tiếp đãi nên hoàn toàn không thể xin phép về nhà ngủ.

Nàng thật đáng thương…… Liễu Tâm Tâm càng không ngừng tự hối tiếc.

Đây là quảng cáo quan trọng của công ty, thực hiện kế hoạch đặc biệt, sẽ phải làm việc giống như con quay!

Liễu Tâm Tâm muốn ngáp một cái, nhưng nàng không dám, sợ phá hỏng khí chất của mình. (charon: nàng này cũng Y Y tự sướng gớm  ) )

Ô ô ô……

Quên đi, vẫn nên chuyên tâm chuẩn bị tư liệu cần dùng cho chu đáo, lát nữa bậc thầy nhiếp ảnh đến, nàng phải chuẩn bị kịch bản gốc và tình trạng ở trường quay cho nhiếp ảnh gia, sau đó vài ngày nữa mời nữ ngôi sao Nhật Bản chính thức chụp ảnh.

Việc này cũng phải mất vài tuần!

Liễu Tâm Tâm ngáp một cái tao nhã, còn có mười phút nữa mới nghỉ trưa, nàng vụng trộm dùng QQ cá nhân nhờ Tiểu Ưu giúp nàng mua cơm trưa.

Buồn ngủ quá…… Trong lúc chờ đợi, nàng phải đi gặp Chu công trước—(charon: nghĩa là đi ngủ)

Thời gian cũng trôi qua thật mau, mới ngủ không bao lâu, Liễu Tâm Tâm đã bị Đinh Tiểu Ưu gọi dậy.

“Ăn cơm đi!” Đinh Tiểu Ưu dùng một loại ánh mắt thương hại nhìn nàng.

“Làm sao vậy?” Liễu Tâm Tâm nhìn Đinh Tiểu Ưu một cách khó hiểu. Vì sao lại nhìn nàng như vậy chứ? Chẳng lẽ vừa rồi nàng ngủ đến nỗi mất hết hình tượng sao? Không thể nào?

Đinh Tiểu Ưu nhìn cô bạn thân mà không nói gì, thật không phải nếu để lát nữa Liễu Tâm Tâm chịu đả kích.

Cô quyết định vẫn nên để cô gái bé nhỏ này ăn no đi đã!

“Ăn cơm trước nói sau.” Ăn no bụng, ít nhất sẽ không ngất xỉu, như vậy cô sẽ không phải đỡ Liễu Tâm Tâm.

Cô rất thông cảm cho cô bạn thân…… Ông trời đúng là không thương xót Tâm Tâm rồi!

Chờ nàng phát hiện người hợp tác lần này là ai, tuyệt đối sẽ ngất xỉu.

Đáng tiếc, Đinh Tiểu Ưu còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý cho Liễu Tâm Tâm một chút, quản lí phòng kế hoạch đã cùng một người đàn ông vừa nói vừa cười đi đến.

“Tâm Tâm, cậu tự cầu phúc đi.” Đinh Tiểu Ưu vừa nhìn thấy người tới, lập tức vỗ mông, rời đi.

Không muốn thấy cô bạn thân té xỉu, như vậy trong lòng cô sẽ dễ chịu hơn một chút……

“Sao lại thế?” Liễu Tâm Tâm còn chưa kịp biết rõ ràng, vừa ngẩng đầu nhìn thấy người tới, lập tức “phốc ” phun nước uống từ trong miệng ra.

Tại sao có thể như vậy? Sao lại đúng là hắn?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro