[Ch.3-2]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Huongntd

Beta: Charon

Mời bậc thầy chụp ảnh tới, ai cũng được, sao lại cố tình là đối tượng tình một đêm của nàng chứ?

Phát hiện mỹ nữ khí chất phòng kế hoạch lại thất thố bất lịch sự như vậy, quản lí phòng kế hoạch Trần Nhâm Trung sau khi tỉnh táo, lập tức lùi lại, còn nhanh tay lẹ mắt thuận tiện lôi người khách lui về phía sau.

Hoàn hảo! May mắn không bị bắn vào.

Nhưng…… Trần Nhâm Trung liếc bậc thầy chụp ảnh đi theo mình một cái. Rõ ràng là hình tượng soái ca cuồng dã, phụ nữ nhìn thấy hắn phải càng trở nên nữ tính mới đúng, sao mỹ nữ khí chất nhất công ty Liễu Tâm Tâm, lại đột nhiên trở nên không khí chất như thế?

Trần Nhâm Trung nuốt nước bọt, nhắc nhở cấp dưới đắc ý nhất của mình hoàn hồn.

“Bạch tiên sinh, tôi muốn giới thiệu với anh Liễu tiểu thư.”

Nghe quản lí giới thiệu, Liễu Tâm Tâm vội vàng lấy lại sự chú ý, thể hiện một nụ cười chuyên nghiệp nhất.

Nàng liều chết cũng không thừa nhận bọn họ có quen biết. Tuyệt đối không!

Không ngờ Bạch Bằng Triển lại bước lên phía trước, còn cười vô cùng sáng lạn.

“Tâm Tâm, sao lại khéo như vậy?”

Cô bé giảo hoạt này, vẻ mặt kia hoàn toàn là giả vờ không quen biết hắn.

Ha ha, hắn sao có thể để nàng vừa lòng đẹp ý chứ?

Hắn chính là đã sớm biết Liễu Tâm Tâm đang làm việc ở đây, nên mới cố ý hợp tác quảng cáo với công ty này.

Cho nên, làm sao hắn có thể dễ dàng thả nàng đi được?

Bạch Bằng Triển cố ý nhìn Liễu Tâm Tâm, biểu tình trên mặt viết: Đừng nghĩ giả vờ không quen biết tôi.

“Tôi……” Liễu Tâm Tâm nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào.

Sao lại như vậy? Người đàn ông này không ngờ lại chào hỏi nàng, còn gọi ra tên của nàng! Chết chắc rồi! Chuyện nàng giả vờ không thể thành rồi.

Liễu Tâm Tâm cố gắng muốn cười trừ, kết quả so với khóc còn khủng khiếp hơn.

Trần Nhâm Trung ở ngoài cuộc nhìn thấy tình huống này, vui vẻ kêu lên

“Bạch tiên sinh quen biết Tâm Tâm sao?”

Bạch Bằng Triển gật gật đầu, nhìn Liễu Tâm Tâm có chút ám muội.

“Đúng vậy! Mấy ngày hôm trước bọn tôi vừa mới –”

Hắn nói chưa nói xong, Liễu Tâm Tâm lập tức cười gượng.

“Ha ha…… Trí nhớ Bạch tiên sinh thật tốt! Tôi mới gặp qua anh một lần mà anh có thể nhớ được con người bình thường như tôi đây!”

Ý là, hai người cũng không thân thiết một chút nào!

Cuối cùng, nàng lại hung hăng liếc mắt một cái với Bạch Bằng Triển.

Người đàn ông chết tiệt, chẳng lẽ không ai chỉ cho hắn định nghĩa của ‘tình một đêm’ sao? Còn tỏ ra rất quen biết nàng.

……

Như thế được lắm, quản lí chắc chắn sẽ càng vui vẻ để người ta lại, sau đó chạy mất tích!

Chán ghét…… Nàng còn chưa chuẩn bị tâm lí một mình đối mặt với hắn!

Quả nhiên Trần Nhâm Trung vừa nghe bọn họ quen biết, lập tức vui vẻ cười to.

“Các bạn quen biết nhau thì tốt quá! Bạch tiên sinh, Tâm Tâm là người phụ trách kế hoạch kia, vậy các bạn hợp tác có vẻ dễ dàng hơn!”

“Đương nhiên!” Bạch Bằng Triển cười như đúng rồi.

“Nào có?” Liễu Tâm Tâm lại cho đáp án bất đồng.

Trần Nhâm Trung liếc mắt nhìn bọn họ một cái, nhất thời không biết nên nói tiếp như thế nào.

Bạch Bằng Triển nhanh chóng tiếp lời,

“Tâm Tâm, anh biết em vẫn còn tức giận vì hai ngày nay anh không gọi điện cho em, nhưng em vẫn biết đó anh luôn luôn bề bộn nhiều việc…… Như vậy đi, anh mời em bữa tối?”

Liễu Tâm Tâm bị Bạch Bằng Triển nói không hiểu ra sao, đang muốn trả lời một câu “tôi không quen anh “, nhưng lập tức lại bị Bạch Bằng Triển ngắt lời.

“Trần quản lí, Tâm Tâm chắc còn giận tôi, anh nói giúp tôi mấy lời đi.” Bạch Bằng Triển cố ý thể hiện vô cùng mờ ám.

Trần Nhâm Trung không hiểu rõ, hơn nữa Bạch Bằng Triển lại là bậc thầy chụp ảnh mà công ty mất một số tiền lớn mời đến, nên không đắc tội được, đành phải hy sinh cấp dưới đắc lực một chút.

“Tâm Tâm, đàn ông vốn sẽ lấy sự nghiệp làm trọng, trong lúc vội vàng sẽ thiếu thời gian, cô không nên so đo với Bạch tiên sinh!”

Liễu Tâm Tâm một chút cũng không cảm kích, biểu tình trên mặt càng lúc càng hung dữ hơn.

Bạch Bằng Triển nhìn sắc mặt Liễu Tâm Tâm càng ngày càng tái mét, đành phải vội vàng nói,

“Không biết Trần tiên sinh có thể để tôi và Tâm Tâm ở riêng một lát không?”

“Ờ, được được.” Trần Nhâm Trung là người thức thời.

“Vậy…… Tâm Tâm, cô giúp tôi tiếp đón Bạch tiên sinh chu đáo nhé.”

Ôi, không thể tưởng tượng được mỹ nữ khí chất khi nóng giận cũng rất đáng sợ …… Vẫn là mau mau tránh đi thì có lẽ an toàn hơn!

Trước khi đi hắn bồi thêm một câu”

“Có chuyện gì các bạn tự thảo luận nhé!”

Cấp trên vừa rời đi, lý trí còn sót lại của Liễu Tâm Tâm hoàn toàn tan rã.

“Anh……” Liễu Tâm Tâm chỉ vào Bạch Bằng Triển, tức giận đến cả buổi cũng không nói ra nửa câu.

Thật giận! Người đàn ông này đã khiến quản lí hiểu lầm quan hệ của bọn họ! Bây giờ xong rồi, chỉ chút nữa cả công ty sẽ đều biết hết!

Tức chết đi được!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro