[Ch.7-4]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tranh

Beta: Charon

Tập trung nhìn, cô mới phát hiện Đinh Tiểu Ưu đang cầm một cái chổi nhỏ. “Cậu cầm chổi làm cái vậy?” Liễu Tâm Tâm không giải thích được hỏi.

“Quét hồ ly tinh a!” Sau khi bình tâm, Đinh Tiểu Ưu hùng hổ trả lời. Tập tục của Trung Quốc không phải là cầm chổi cản hồ ly sao? Chổi trên tay cô tuy rằng hơi nhỏ một chút, nhưng chắc là tác dụng cũng như nhau. Thấy cô bạn thân như vậy, Liễu Tâm Tâm cảm động đến muốn rớt nước mắt… “Sao cậu khóc? !” Đinh Tiểu Ưu khẩn trương hô to, không lường được là nước mắt Liễu Tâm Tâm lại ồ ạt chảy vỡ đê…

 Ảnh cũng đã chụp xong, thế nhưng còn phải chỉnh sửa và chọn lựa thêm, bởi vậy Momoko Tao cùng Hiroshi Fujiki lưu lại ở Đài Loan lâu hơn. Mấy ngày kế tiếp quả thực là chuỗi lộn xộn, Momoko Tao khiêu khích vô cùng rõ ràng mà lớn mật với Bạch Bằng Triển, còn kéo theo tâm tình kháng Nhật trong công ty trở nên cực kỳ nghiêm trọng.

“Ta nói Tâm Tâm a.” Một nữ đồng sự A mở miệng.”Thế nào cũng phải thị uy một cái chứ! Lẽ nào cứ nhìn nhỏ giặc lùn kia cướp đi người đàn ông của cô sao?”

 ”Việc này…” Là nàng có thể quyết định sao? Liễu Tâm Tâm nói như không nói, nữ đồng sự B cũng vội vàng mở miệng. “Nhất định nha! Cô xem nhỏ giặc lùn kia, thực sự là chẳng biết cảm thấy thẹn!” Huhu… Ta có một phần tư huyết thống giặc lùn… Liễu Tâm Tâm khóc thét trong lòng.

 ”Không chỉ có như vậy! Ngày hôm trước cô ta còn mặc y phục hở hang, khom lưng cực thấp ngay trước mặt Bạch tiên sinh… Đồ giặc lùn chẳng biết thẹn!” Huhu… Ta có một phần tư huyết thống giặc lùn… Liễu Tâm Tâm khóc ròng trong lòng.

 ”Xin đi, vậy đáng tính gì đâu?” Một gã nữ đồng sự hầu như là hổn hển kêu lên, “Ngày đó tôi còn thấy cô ả không mặc áo nịt ngực, thả rông bộ ngực trước Bạch tiên sinh! Ả giặc lùn thực sự bại đức ——”  Huhu… Ta có một phần tư huyết thống bại đức của giặc lùn… Liễu Tâm Tâm khóc thét trong lòng.

 ”Còn kinh khủng hơn nữa nhá! Tôi thấy ả mặc một chiếc áo ba-đờ-xuy, bên trong không mặc thêm cái gì, đi vào phòng Bạch tiên sinh! Ả giặc lùn phóng đãng——”  Huhu… Ta có một phần tư huyết thống phóng đãng của giặc lùn… Liễu Tâm Tâm lại khóc thét trong lòng.

 ”Trách không được Nhật bản thịnh hành phim cấp 3 như vậy, thực sự là ả giặc lùn hạ lưu!” Huhu… Ta có một phần tư huyết thống hạ lưu của giặc lùn… Liễu Tâm Tâm càng không ngừng ở trong lòng khóc thét.

 ”Này cô ả đi vào thật lâu sao?” Đang hừng hực thì có người nhớ tới trọng điểm, vội vàng mở miệng. Nghe thấy vấn đề này, đột nhiên cả phòng im lặng. Đối mặt với ả giặc lùn tích cực như thế, vậy “trinh tiết” của Bạch tiên sinh còn có thể bảo toàn được không? Yên lặng không bao lâu, một câu long trời lở đất nói ra đã đánh vỡ sự im lặng, “Tôi thấy bộ ngực đó là giả quá!”

 ”Cái kia chắc chắn là làm thật sao? Giả như vậy.”

 ”Phải không? Chắc chắn là mất không ít tiền!”

 ”Xem ra cũng hoàn hảo nha. Làm được như vậy…”

 ”Kỹ thuật chỉnh hình của Nhật bản đại khái cũng chỉ tầm thường thôi ha!” Một người cười nhạo tung tin.

 ”Chỉ sợ là cô không chịu bỏ đống tiền lớn như vậy đi làm!”

 ”Chắc chắn… bạn tôi a…”  Trong nháy mắt, tiêu điểm chuyển đến vấn đề mà phụ nữ quan tâm. Đinh Tiểu Ưu vừa vào phòng làm việc của Liễu Tâm Tâm, thấy dáng vẻ khổ sở của Liễu Tâm Tâm, đang bị cả quân đoàn phụ nữ mồm năm miệng mười bao vây xung quanh. Thật là đứa trẻ đáng thương…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro