5 phút nha em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7...lo lắng cho em 2


Ông cụ Tiêu  nhìn một vòng hết thảy, chống gậy thật mạnh xuống đất vang lên bộp ..... một tiếng này, như dội vào lòng mọi người, lạnh giọng nói :

-Thế này là như thế nào? Đây có phải là đứa con bướng bỉnh đòi từ hôn  hay sao ,trong miệng anh không Vợ chồng Trương Đông ,Sao tôi thấy có gì đó không đúng lắm thì phải, 2 người mau giải thích cho mọi người đây biết..

Cụ lão gia ......chuyện này ...... Truong đông  nhìn bá Vương vy mà ấp a ấp úng không biết phải mở lời thế nào Vương vy  đã xen vào nói :

-Chuyện này cụ  lão gia, Vương Nhất Bác  nó  ....tại nó..

Thì bên ngoài 2 người phụ nữ chạy vào nhìn thấy Vương Nhất Bác mà đau lòng ,ôm chầm lấy em vào lòng ngực mà nức nở..

Nhất Bác con có sao không nói cho mẹ biết đi...ai làm con như vậy chứ..

Mẹ ơi con không sao..tại Quan huy theo cô Vương vy chặn đường con không cho con vào trong nhà, nên con quằn co với họ mới vậy...

Mày im ngay.. Tao không cho mày bước vào bao giờ mà mày nói vậy hả. ..mày nói nữa thì tao tán mày cho mày xem...

-Cô im miệng ngay cho tôi , nơi này  đến lượt cô xen vào sao mà lên tiếng .ông bây giờ đã  khác hoàn toàn với vẻ hiền lạnh dễ nói chuyện ban đầu mà thay đổi 100% , thái độ của ông như một bậc trưởng bối uy nghiêm cứng rắn trước nhà..

Tôi thấy khen cho cô Vương vy quá. gia đình vợ chồng cô châm chọc  anh chị mình đến  thế phiệt  không còn gì nữa , mà còn dung túng nói lời xúc phạm người khác mà cao giọng quá . với lại Vương khang là anh của cô ,còn thằng bé Vương Nhất Bác  không phải  cháu  trai  ruột của cô  sao  hả

Vương vy  ấp úng mãi không trả lời được, thực ra sự việc ngày hôm nay là do một tay ả hoán đổi  đến  hôn ước, đối với Gia đình trương  gia có trăm lợi mà không có  hại ..nếu liên hôn với Tiêu  gia có thể trợ giúp mình không ít vậy mà tại vì nó đa đã không còn gì nữa..

Bây giờ ta không muốn gì nữa, chúng ta  không thể ép buộc ,vậy hãy  hỏi ý thằng bé một chút xem nó muốn thế nào .

Toàn bộ ánh mắt lại dồn vào người Vương Nhất Bác  đang được Tiêu Chiến đã  ôm trọn trong lòng ngực mình . Một thiếu nên 13 tuổi lại nhẹ tênh , lọt thỏm trong lòng anh mà dụi dụi , các vết xây sát và bụi bẩn càng làm em thêm thảm hại, nhưng bây giờ em không có sức lực đểu ý đến những điều này nữa chỉ mê man nắm chặt áo anh mà nhìn.. Còn ba mẹ Vương chỉ đứng bên cạnh mà đưa tay an ủi đứa con trai mà họ cưng chiều nhất.. 

Nhất Bác ý của con thế nào.  Vương khang liền  nói rồi nhìn  vào em mà nở nụ cười. .

Khi nghe thấy tên mình, em  liền  ngước mắt lên nhìn Tiêu Chiến , nhận được ảnh mắt an ủi và khẳng định của anh , em yên tâm rúc vào cánh tay đang ôm mình kia từ đầu đến cuối không hề nhìn ba  mà cười rất tươi..

Ông cụ gia nhìn thấy liền lên tiếng nói... Xem ra ý của thằng bé đã rõ vậy rồi, cho nên  chúng ta không làm phiền nữa, đi thôi  nhường không gian cho hai đứa..

Tiêu Chiến chỉ đợi câu nói này của ông ngoại lên bế người đi thẳng, ông cụ  gia cũng nối bước theo. Vợ chồng Vương y  muốn cản Tiêu Chiến , lại bị ba Vương cản lại  mà nói

Mấy muốn gì nữa đây.. Con tôi mà có gì thì tôi không để yên cho các người yên đâu..

Ông Vương nói xong khiến cho gương mặt 3 người nhà họ truong  tức giận mà không biết làm gì. . Nhưng  Tiêu Chiến cũng không quan tâm ai , anh cảm thấy người trong lòng đang dần lịm đi, hơi thở vô cùng nhẹ  nhàng dễ mến..

Sau đó vợ chồng Vương vy và Vương nhã tức giận mà dậm chân mà bước ra về...  Thì bà cụ vừa đến nhìn Vương Nhất Bác mà xót thương mà nói..

A Chiến con mau gọi bác sĩ A lộ mau đến khám cho thằng bé nhanh lên

Vâng ạ...

Một lúc sau Vương Nhất Bác đã được nhờ  Bác sĩ  Tuyên Lộ của  gia đình của nhà họ Tiêu chăm sóc vết thương ,Tuyên Lộ cũng khá hoang mang.Đến khi nhìn thấy thiếu niên gầy gò nằm trên giường cô mới biết,bệnh nhân của mình không phải là ông bà mà là cậu thiếu niên xinh đẹp này..

Tuyên Lộ khám cho Vương Nhất Bác , băng bó vài vết xước rướm máu trên người em, lại truyền một bình vitamin thấy em an ổn ngủ say lúc này mới đóng cửa mà bước ra ngoài.

A Lộ  con mau ngồi xuống đi con , bà mới nấu trà sữa đấy, mau uống đi .

Tuyên Lộ nhận lấy cốc trà sữa Bà cụ  đưa qua nhấp một miếng , trước ánh nhìn chằm chằm của mọi người cô gian nan nuốt ngụm trà sữa xuống khẽ hắng giọng nói .

-Để con nói qua một chút tình hình của em ấy ạ với ạ..

-Ừk.. Ừk.... con nói đi hahahaha . Tuyện Lộ con thông cảm thấy thằng bé như thế cả nhà ta rất lo lắng lắm.. Nó có bị gì thì A Chiến sẽ sống sao đây..

Em ấy bị xây xát trầy da một số chổ, có vài vết bầm tím do va đập mạnh, tinh thần hoảng loạn . Tạm thời cháu chỉ kiểm tra được như thế, đợi sau khi em ấy tỉnh lại cháu sẽ khám lại một lần nữa kĩ càng hơn  mong mọi người đừng lo nữa ạ..

Tuyên Lộ nói song thì bầu không khí trong phòng cũng trở nên  nhẹ nhõm

-Đúng là khốn nạn mà  .cướp tài sản người khác, mà giờ còn tráo đổi thân phận nữa chứ. Bà cụ nhìn thấy mà đau lòng tức giận quát.

-Bà bình tĩnh không nên cáu giận, bình tĩnh nào , bây giờ em  đã về với chúng ta rồi, chúng ta từ từ chăm sóc em mong bà đừng suy nghĩ mà hao  bệnh rồi sao ạ

A Chiến bà muốn biết bên kia có để yên cho thằng bé ở đây không . Bà cụ lo lắng hỏi .
..

Bọn nó dám.. Gia đình họ  Tiêu dễ bị ăn hiếp hay sau ..còn Vương vy kia dám đùng đến cháu dâu cũng ong thì ong không tha cho bọn chúng.  ông lại quay sang Tuyên Lộ nói :

A lộ con có thể gửi cho  2 chú một bản báo cáo sức khỏe sau khi cháu kiêm tra xong không  con ..để chú phải kiện 2 người đó nữa..

-Vâng ạ , cháu sẽ gửi cho 2 chú mong 2 chờ con

-Được ...2 chú cảm ơn cháu  nhé..

Ba và chú định làm gì? Tiêu Chiến  lên tiếng hỏi, dường như anh đã đoán được ý của 2 ông nhưng vẫn muốn xác nhận lại lần nữa..

-Không có gì gửi cho Tiêu gia một bản xem thử thôi. Tiêu Trung và Vương khang  cười lạnh đáp.

-Con cũng nghĩ vậy, hơn nữa đoạn phim lúc nãy Tiêu Chiến bị bắt nạt con đang nhờ người lấy về rồi cộng thêm bệnh án mà bọn chúng dám gây ra ,rồi để   xem Vương vy và Chồng của ả  còn dám làm gì với chúng ta..


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro