5 phút nha em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 11....vô Cty làm việc

Tiêu chiến vừa về đến nhà đã đưa mắt tìm kiếm Vương Nhất Bác . Tầm mắt dừng lại trên thân ảnh đang loay hoay chạy qua lại trong phòng bếp chuẩn bị bữa tối  của mình..

Tiêu Chiến  di chuyển lại gần nhà bếp từ đằng sau ôm eo Vương Nhất Bác  cầm đặt lên vai cậu hít mùi hương trên người em mà dễ chịu khiến cho anh cứ hít mùi hương cơ thể  em  rất  , thơm ngọt ngào trong xanh như hương hoa cỏ tự nhiên chứ không phải mùi của các loại nước hoa ngoài kia , mùi hương làm anh mê đắm gần như nghiện suốt đêm

Anh Chiến anh về rồi , sao không đi tắm đi rồi xuống dùng cơm * Vương Nhất Bác  vừa nói vừa gỡ con bạch tuột cứ bám dính người em  không buông  ra.

*hôn 1 cái rồi anh buông * anh mặt dày lên tiếng nói

Anh Chiến ..mọi người đang nhìn kìa anh đi ra đi* em liền ngượng ngùng đỏ mặt , da mặt em đã mỏng lắm nên rất dễ xấu hổ chứ không như ai kia nha mọi người..

Xí... Anh hôn em là chuyện đương nhiên với lại anh em sắp thành vợ chồng rồi. hôn nhau là chuyện bình thường mọi người không ai nói gì đâu, em mau làm lẹ ..nếu không để anh ôm em mãi nha * anh cười cười bàn tay thì mò  mẫm làn da nhẵn mịn trong lớp áo của em mãi..

Cuối cùng em cũng chịu thua độ bám dai của anh họ Tiêu  ,Vương Nhất Bác  quan sát xung quanh không có ai ,em liền xoay qua chồm lên rồi  nhanh chóng  hôn anh 1 cái chụt , rồi quay mặt đi chỗ khác mà thẹn thùng . Từ phía sau nhìn thấy 2 tai em  đã đỏ lên hết anh cười thỏa mãn buông em  ra đi về mà tắm rửa .

Năm năm trôi qua em ấy khiến cho mọi người, phải công nhận tài nghệ nấu ăn của em  không thể xem nhẹ, đã thành công làm khẩu vị Tiêu Chiến cũng  thay đổi theo thời gian , chỉ cần món em nấu đều bị anh càn quét sạch sẽ trên dĩa..

Xong bữa cơm đầy ngọt ngào của đôi  trẻ còn xót lại là 1 đóng cẩu lương cho mấy người làm trong nhà..

Cả 2 cùng xem ti vi ăn trái cây tráng miệng, Vương Nhất Bác vừa xem phim liền cầm đĩa mà  ghim 1 miếng táo đưa qua cho anh  nhưng anh không cầm lấy mà trực tiếp dùng miệng cắn xuống còn khen ngon.* táo hôm nay ngọt hơn mọi bữa nha ..em gọt táo còn ngọt nữa.. Hihihi..

Vương Nhất Bác nhìn anh mà ngớ ra như  người rồi mới   hoàn hồn khi anh nở nụ  cười khiến cho em phải nỗi hết da gà suy nghĩ.... Anh ấy có cần sến súa vậy không ta , đây có phải là  Tiêu Chiến  mà mình yêu  không vậy..sao mình thấy ớn lạnh quá.. 

Vương Nhất Bác lắc đầu ngao ngán mà xem phim tiếp.. Sau 2 tiếng trôi qua thì em cũng buồn ngủ ,nên  cả 2 lên phòng đi ngủ. Anh liền  kéo em  ôm vào lòng hôn em rồi  chúc em ngủ ngon . Cái ôm của anh vô cùng ấp áp làm cho em  rút sâu hơn vào lòng anh hưởng thụ cảm giác được người xem như trân bảo mà bảo vệ yêu chiều..  Sau một lúc thì.. anh cũng lên tiếng

*anh có việc muốn nói với em* 

*àk.. , dạ , anh cứ nói đi * Vương Nhất Bác liền xoay qua mặt đối mặt với Tiêu Chiến 

* em muốn vào công ty làm không*

*được sao ạ?* em liền  ngạc nhiên 

*ừk, có thể được  * nhìn em anh liền khẳng định..

*oh...vậy thật vậy sao, tốt quá rồi, cảm ơn anh Tiêu Chiến ,* em liền  vui mừng nói cảm ơn anh da diết..

Tiêu Chiến nhìn thấy vẻ mắt đó vui mừng của cậu làm anh cũng vui theo.rồi anh liền dang tay ôm chầm lấy em vào lòng ,sau đó đưa bàn tay của mình mà mò xuống đủng quần em ,mà  va chạm vào nơi nhạy cảm của em ,khiến cho em ngạc nhiên mà lên tiếng..

Anh Chiến.. Anh đang làm gì..

Anh muốn ăn thịt sư tử..

Không được..

Sao không được..

Hôm trước anh ăn rồi mà ..

Hôm trước là hôm trước ,hôm nay là hôm nay phải khác nhau chứ...

Không được.. Buông em ra..,Aaaaaaaaaa..

Sáng hôm sau.. Vương Nhất Bác bị tên háo sắc họ Tiêu hành suốt một đêm cho tới sáng mới chịu dừng, khiến cho em tức giận mà không thèm nói chuyện với anh dù một câu..anh vừa mới sáng đã bỏ em ở nha mà đi làm..

Em  ở nhà không biết  làm gì rất chán , mấy vết tím đỏ mà anh để lại trên người em  vẫn còn rất đậm nên em phải mặc áo cao cổ để che kín lại. Chứ để cho ba mẹ Tiêu nhìn thấy thì không tốt.. Bởi ba mẹ em không ở bên cạnh em nữa.. Họ đã chuyển về Lạc Dương sinh sống rồi.. Chừng nào em và anh kết hôn thì họ mới lên với em...

Cuộc sống đôi trẻ vui vui vẻ vẻ cứ thế diễn ra , ngày ngày cùng nhau đi làm  tối về ôm nhau ngủ đôi khi vận động chút cơ thể trước khi ngủ. Nhưng nghỉ thì ít mà vận động thì nhiều nha ..cấm nghĩ đen tối..

Sáng hôm sau sẽ thấy cảnh tượng 1 vô cùng ngạc nhiên, một người giận ,một  người giận dỗi lạnh nhạt không thèm quan tâm người kia, còn 1 người  lại thì phải lẽo đẽo theo sau người nọ mà xin lỗi dỗ ngọt  đến mãi ,em mới xìu lòng mà cùng anh tới công ty..

Công ty Tiêu Thị..

Hôm nay là ngày đầu tiên Vương Nhất Bác  lên xe ngồi chung với anh..tới cửa cty em liền đi vào  trước ,  . Lý do  là em   muốn hòa nhập với mọi người nên không muốn mọi người suy nghĩ em dùng anh mà vào cty làm việc..

Vương Nhất Bác vừa bước vào, thì cũng gặp được chàng Vu Bân  là bạn thân thời cấp 2  ..sau này anh lên đại học rồi xin vào cty anh làm việc  .cho đến hôm nay... Vu Bân nhìn thấy Vương Nhất Bác mà suy nghĩ. .không ngờ Tiêu Tổng lại có mắt nhìn quá.. Người đã đẹp gương mặt còn dễ thương nữa chứ.. Chắc thằng quỷ này nhờ mình đây nè......anh ta thấy em liền nở nụ cười... Mà lên tiếng..

Chào em..anh là Vu Bân bạn thân Tiêu Chiến .cũng là người phụ trách cty ..

Dạ.. Em Ten Vương Nhất Bác.. Mong anh giúp đỡ..

Không sao...em theo anh đến giới thiệu với mọi người nào..

Vâng ạ...

Mọi người tập trung một chút , tôi xin giới thiệu đây là Vương Nhất Bác  , sau này em  ấy sẽ là thư  ký  của  Tiêu Tổng , mọi người nhớ giúp đỡ em  ấy  nhiều vào * Vu Bân giới thiệu Vương Nhất Bác cho  mọi người biết . 

*Dạ xin chào mọi người , em tên  Vương Nhất Bác  , sau này có gì mong mọi người giúp đỡ em  nhiều ạ.* Vương Nhất Bác  tươi cười giới thiệu về mình..

Bây giờ mọi người  liền say sưa với gương mặt có một không ai mà trầm trồ trước nhan sắc của Vương Nhất Bác  , phải nói là mỹ nhân thịnh thế da trắng mắt to  với cặp má mochi  ..với một nụ cười như nắng ấm xua tan mệt mỏi trong cty...

Giới thiệu sơ qua rồi ai làm việc nấy , Vương Nhất Bác liền  theo Vu Bân chỉ chổ  nngồi xuống rồi làm việc . 

Chổ này là chỗ  ngồi làm việc gần với phòng tổng giám đốc Tiêu  . Từ bên trong nhìn ra thì sẽ thấy ngay chổ em ngay phải không Tiêu Chiến.. Tao không ngờ mày tâm cơ vậy luôn á.
.

Tổng giám đốc  Tiêu của  chúng ta  đang chiêm ngưỡng nhan sắc trời ban, mới có thể nhìn thủng tấm kính trước mặt để nhìn rõ người ngoài kia hơn  vậy ta..Vu Bân chọc anh

Tiêu Chiến.. Chừng nào mày mới chịu kết hôn vậy hả...Tiêu phu nhân nhỉ..

Được lắm Vu Bân.. Hình như   tiền lương của mày  dư lắm thì phải .. Có muốn tao trừ ít một khoản mấy của mày thì sao ta ..

Vu Bân nghe Tiêu Chiến liền nở nụ cười  rồi giả ngu chạy khỏi phòng của anh... Còn anh thì dìu dắt em ngồi xuống bàn làm việc rồi bước vào phòng...

Cho giờ nghỉ trưa mọi người trong cty liền  tụ lại làm quen với Vương Nhất Bác  , có người ngưỡng mộ cũng có người ganh ghét với nhan sắc của em  . Nhưng đa số mọi người đều rất vui vẻ chào đón em , còn anh thì đen mặt nhìn mấy người kia bu quanh cười nói với bảo bối nhà mình mà bực tức không biết làm gì .

Thời gian trôi qua thật nhanh mới đó mà Vương Nhất Bác đã 1 tháng  em tập làm quen với công việc  .

Hôm nay là sinh nhật bà Mộng Gia ,cũng trùng hợp là cuối tuần cả 2 không phải đi làm nên bà tổ chức 1 bữa tiệc nhỏ ngoài trời, vậy nên từ sớm anh và em  loay hoay chuẩn bị mọi thứ .

Thật ra bà Mộng gia đã chuẩn bị mọi thứ anh và em chỉ cần đến thôi là được , vì là tiệc gia đình nên không có khách khứa gì nhiều , chỉ có gia đình , Vu Bân , Khải Hoan, ông bà Vương và gia đình Vương vy và con mắm thúi Vương nhã..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro