Chương 67: Tâm Ý

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc viết nhập tâm quá đánh nhầm mà không biết, tên của Silvia là Silvia Lautreamont chứ không phải là Sylvia Lautreamont, xin lỗi mọi người.

Dưới đây là chính văn:

Học viện kỵ long Ansarivan, khu ký túc xá Epona.

Nằm ở trên giường, Silvia mặc thuần trắng phong phanh áo ngủ, nhưng không có cách nào ngủ yên.

Ngẩng đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ trăng sáng cùng vì sao treo trên bầu trời đêm, nhưng mà, nhìn một màn yên tĩnh như vậy cũng không thể khiến cho nội tâm của Silvia trở nên lắng lại, làm cho cô không ngừng than thở.

Từ trên giường ngồi dậy, Silvia cúi đầu, nhìn dấu ấn Seikoku nằm ở giữa ngực mình, không kìm chế được đưa tay xuống chạm vào nó.

Dấu ấn Seikoku này, vốn không nên xuất hiện ở trên người Silvia.

Năm đó, Silvia vốn không được Mother Dragon chọn lựa.

Nhưng mà, người thiếu niên kia cho Silvia một tia hy vọng, một cái tưởng chừng như không thể nào đạt được kỳ tích.

Thẳng đến bây giờ, Silvia vẫn còn đang nghi hoặc.

Tại sao vẻ bề ngoài của Shin không hề thay đổi một chút nào dù cho hơn chín năm đã trôi qua.

Thậm chí, Silvia còn nghi ngờ rằng, lần đầu Shin gặp mình chưa hẳn là mười sáu tuổi.

Chưa kể, còn cái khả năng giao cho nhân loại trứng rồng.

Không phải chỉ có duy nhất Mother Dragon có khả năng đó sao?

Tại sao Shin lại có thể giao cho mình trứng rồng đây?

Nghĩ kỹ lại, hình như mình không hề biết một chút gì về hắn ta cả, kể cả quá khứ hay hiện tại. . .

Thế nhưng. . .

Dù là quá khứ hay hiện tại, mình đều được hắn ta giúp đỡ. . .

Tại Orphan's Rite, giao cho mình trứng rồng, khiến mình trở thành Breeder. . .

Lúc con Strada bạo tẩu, không chỉ cứu mình, còn giúp mình định hướng ra con đường trở thành một kỵ sĩ ưu tú. . .

Tại sự kiện Necromancia tập kích, còn cứu mình một mạng nữa. . .

Giúp mình tranh thủ một cơ hội chứng minh chính mình trước mặt Ane-ue, còn giúp mình luyện tập, đạt đến độ cao mình chưa bao giờ đạt đến trước đây. . .

Những sự kiện trong quá khứ một lần nữa chạy qua trong đầu Silvia, nhượng cô phát hiện được, nếu không có Shin, có lẽ hiện tại mình chẳng là cái gì ngoài danh hiệu đệ tứ công chúa.

Rõ ràng mình đã hứa, sẽ trở thành một kỵ sĩ ưu tú để không phụ lòng sự trợ giúp của hắn ta. . .

Nhưng mà rốt cuộc, không có sự trợ giúp của Shin, căn bản cũng không có Silvia hiện giờ. . .

Nếu như Shin không có chuyển đến học viện Ansarivan, như vậy, mình chắc hẳn vẫn phong bế mình nội tâm như trước đây, một mực truy cầu con đường trở thành ưu tú kỵ sĩ, vẫn là Ice Blue Princess trong miệng người khác. . .

Hiển nhiên, có lẽ mình cũng sẽ không có những người bạn như Rebecca, Eco, Ash. . .

Chưa kể, nếu không có Shin, Silvia hiện tại có lẽ đã kết hôn với Glenn, trở thành công cụ sinh đẻ đời sau cũng không chừng. . .

Nguyên lai, bởi vì có hắn ở bên cạnh, mình mới một mực ở yên trên con đường trở thành kỵ sĩ ưu tú. . .

Nghĩ đến đây, Silvia cứ như cảm nhận được nhiệt độ cơ thể Shin thông qua dấu ấn Seikoku giữa ngực vậy, làm cho gương mặt của cô cũng đỏ lên rồi. . .

Mà có khi, lí do gương mặt Silvia đỏ lên là do không biết nên lấy tư thái nào đối mặt với phần tình cảm phức tạp này. . .

"Kỳ thực, công chúa điện hạ chỉ cần nhìn thẳng vào tình cảm của chính mình là tốt rồi!"

Đột nhiên, một thanh âm quen thuộc phảng phất như nhìn thấu nội tâm của Silvia, hơn nữa còn đúng lúc như vậy, cứ như đã tính toán từ trước vang lên.

". . ."

Nghe được thanh âm này, tính tình vốn nhát gan Silvia bị dọa đến mát lạnh, liền muốn mở miệng kêu thành tiếng, chỉ tiếc, bị một bàn tay mềm mại cho ngăn lại, không phát ra được lời nào.

Sau đó, chủ nhân của thanh âm tiếp tục nói.

"Còn tưởng rằng công chúa điện hạ cải biết không ít, rốt cuộc, vẫn nhát gan như trước. . ."

Lúc này, Silvia đã nhận ra được chủ nhân của thanh âm này, đôi mắt ngạt nhiên mở lớn.

"Co. . .Cosette?"

"Chính là em. . ."

Cosette trên mặt mang theo nụ cười bất đắc dĩ, đổi lại thanh âm oán giận của Silvia.

"Xin nhờ, dù ngươi có hiểu ta nhưng cũng đừng dọa ta sợ có được hay không?"

"Là tại công chúa điện hạ không có ngay lập tức nhận ra được thanh âm của em. . ."

Chẳng những không có nhận sai, Cosette trái lại còn chỉ trích Silvia.

"Nếu không phải do công chúa điện hạ một mực nghĩ đến Sonne-sama, thì chẳng lẽ người không nhận ra được thanh âm của em?"

"Cái. . .cái gì!?"

Silvia ngẩn người, ngay sau đó gương mặt dần đỏ lên, miệng cũng lắp ba lắp bắp.

"Ai. . .ai. . .lại nghĩ đến tên đó chứ!"

"Công chúa điện hạ, nhìn bộ dáng hiện tại của người, ngay cả người ngoài cũng không thể giấu diếm được huống hồ chi là nghĩ giấu diếm em. . ."

Cosette lắc lắc đầu.

"Nếu công chúa điện hạ dự định giấu diếm luôn cả em, thì không có ai giúp người phân ưu đâu. . ."

"Ta. . .ta. . ."

Silvia không nói ra lời, sau đó mím môi, lấy hết dũng khí lên tiếng.

"Cosette, ngươi cảm thấy ta nên làm gì?"

"Trước tiên, công chúa điện hạ nên trả lời câu hỏi này mới đúng. . ."

Cosette không hề che giấu sự hiếu kỳ của mình.

"Công chúa điện hạ, người có yêu Sonne-sama không?"

"Yêu. . .gì chứ?"

Gương mặt Silvia đỏ đến mức tưởng chừng như chảy ra nước, bối rối vung vẩy hai cánh tay.

"Ta. . .ta cũng không biết nữa. . ."

"Vậy thì công chúa điện hạ suy nghĩ kỹ một chút Sonne-sama đối xử với người như thế nào?"

Cosette cười một tiếng.

"Nhớ lại lúc Sonne-sama cứu người trước sự tấn công của con Strada, tư thế anh dũng lúc đánh bại con Necromancia, bộ dáng trợ giúp người trở nên mạnh mẽ để đối mặt với Veronica điện hạ, cùng với sự ràng buộc tại Orphan's Rite vào chín năm trước. . ."

Nghe vậy, Silvia không khỏi nhớ lại những kỉ niệm đó, trên mặt cũng vô tình hiện ra nụ cười mê ly.

"Ha ha. . ."

Nhìn thấy một màn này, Cosette giảo hoạt cười cười.

"Xem ra công chúa điện hạ đã nhận ra được tình cảm của mình đối với Sonne-sama rồi."

Silvia cả kinh, nhìn vẻ mặt đầy chế nhạo của Cosette, nhất thời trở nên cực kỳ xấu hổ, oán giận nói một câu.

"Vậy thì thế nào?"

"Rất đơn giản!"

Câu nói kế tiếp của Cosette khiến Silvia suýt nữa nhảy dựng lên.

"Công chúa điện hạ đi tỏ tình với Sonne-sama đi!"

"Tỏ. . ."

Silvia trợn mắt lên, không thể tin được nhìn Cosette.

"Ngươi bảo ta. . .đi tỏ tình với Sonne?"

"Đúng vậy!"

Cosette gật đầu, tỏ ra vẻ mặt muốn tốt cho Silvia nói.

"Đã công chúa điện hạ minh bạch tâm ý của mình, tất nhiên nên nhanh chóng tỏ tình, người xem Sonne-sama đi, không những có kỹ thuật cưỡi rồng tốt, còn có thực lực mạnh mẽ, ngay cả Ursula đoàn trưởng cũng không phải là đối thủ, ngài ấy tốt như vậy, tất nhiên sẽ hấp dẫn những cô gái khác!"

"Những. . .những cô gái khác?"

Nghe lời nói của Cosette, Silvia không chịu được trở nên do dự.

"Người xem, khoan hãy nói đến Eco, ngay cả Rebecca hội trưởng cũng có một chút tình cảm đặc thù đối với Sonne-sama đó. . ."

Mắt thấy Silvia dao động, Cosette tranh thủ cơ hội bồi thêm.

"Tuy rằng không muốn đả kích công chúa điện hạ, nhưng người có lòng tin chính mình có thể so được với Rebecca hội trưởng sao?"

Silvia không nói nên lời.

Rebecca tuy một quý tộc, không thể so sánh được với thân phận đệ tứ công chúa như Silvia, nhưng cái danh đệ tứ công chúa này của cô là đã có kể từ khi cô sinh ra, còn Rebecca là dựa vào nỗ lực với thiên phú của mình để trở thành một Arch Dragonar, tự mình lấy được thành tựu.

Ngoài ra còn có tướng mạo hơn người, thân hình bốc lửa, siêu nhiên khí chất cùng với hoàn mỹ hàm dưỡng.

Cùng với Rebecca so sánh?

Silvia không có được cái tự tin đó. . .

"May mắn là Rebecca hội trưởng vẫn chưa hoàn toàn luân hãm vào, chỉ mới ở giai đoạn có hảo cảm mà thôi. . ."

Cosette tiếp tục phân tích.

"Cho nên, đây chính là thời cơ tốt để công chúa điện hạ ra tay."

"Có thể. . .nhưng mà. . ."

Silvia càng ngày càng dao động.

"Lẽ nào công chúa điện hạ ngay cả tỏ tình cũng không dám sao?"

Cosette đưa ra lời khiêu khích cuối cùng.

"Nếu để Veronica điện hạ biết được chuyện này, nhất định sẽ cho rằng người không có tiền đồ!"

Không, nếu Veronica mà biết cô em gái yêu quý của mình bị Shin trộm đi trái tim, thì chắc chắn sẽ liều chết đi ngăn cản chuyện này, thậm chí có khả năng cho Shin vài đao cũng không chừng.

Nhưng Silvia không biết chuyện này.

Nghe lời nói của Cosette, ánh mắt của Silvia trở nên kiên định. . .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro