chương 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 27: vô sỉ

Gia có lời muốn nói: ai da, mỹ nhân đòi gia không thể không chiều, chương này tặng nàng nhé Mong nàng không chê~~~

**********

"Dì, ta không có kết giao với ai hết!"

Trong câu này, ngữ khí Cao Huyền Nguyệt phi thường nghiêm túc, cơ hồ muốn thề thốt với Cao Lãm. Còn có một phần khẩn khoản, đi qua hai đời rồi, Cao Huyền Nguyệt mới biết thứ gì quý giá cần trân trọng, nàng tuyệt đối không muốn tổn thương Cao Lãm dù một lần nào nữa.

Cho nên, với Cao Lãm lời lúc này chỉ là bông đùa, nhưng với Cao Huyền Nguyệt lại phải nghiêm túc như thế. Bất quá, Cao Lãm còn quá nhỏ để lý giải phức tạp khổ sở trong mắt Cao Huyền Nguyệt, cười khúc khích nói: "Nguyệt, ngươi là thẹn thùng sao? Ngươi nha, ta sẽ về mách tỷ tỷ ngươi kết giao sớm này! Yêu sớm sẽ học hành không tốt đâu, có biết không a~"

Vẫn là đang vui đùa.

Cao Huyền Nguyệt chăm chú nhìn Cao Lãm, kiên nhẫn lặp lại lần nữa: "Dì, ta quả thật không có kết giao với ai hết! Ngươi phải tin ta."

Cao Lãm chẹp chẹp miệng, nãi thanh nãi khí nói: "Hảo, mới không so đo với ngươi. Ta đói rồi a~"

Cao Huyền Nguyệt thở dài trong lòng, nhìn Cao Lãm từ đầu tới cuối chỉ là đùa giỡn trẻ con, trong lòng nàng dâng lên vô lực, phải làm sao để Cao Lãm hiểu đây. À mà thôi, năm dài tháng rộng, chỉ cần nàng kiên nhẫn, nhất định sẽ được.

Sau đó, Cao Huyền Nguyệt cùng Cao Lãm trở về. Trong túi đồ đạc đều là đồ của ba người, Cao Huyền Nguyệt không chút tiếc tiền với hai nữ nhân đời mình, cho nên quần áo đều thuộc loại tốt nhất, giá cả đắt nhưng vẫn giá trị tương xứng. Cao mẹ nhìn thấy đồ còn xuýt xoa một phen: "Tiểu Nguyệt, ngươi nha, đồ đắt thế này, ngươi mua loại tầm trung được rồi!"

Cao Huyền Nguyệt cười nhẹ, thản nhiên nói: "Hết thảy xứng đáng."

Cao mẹ vẫn không an tâm: "Ngươi hoa nhiều tiền thế, vạn nhất có bất trắc gì thì thế nào đây?"

Cao Huyền Nguyệt ngẫm nghĩ, đời trước và đời này tuy thay đổi nhiều lắm, nhất là chỗ ở, nhưng tương đồng một điểm điều kiện nhà nàng cũng không quá tồi tệ, sẽ không xảy ra đột xuất cần tiền gì, cho nên nàng mới an tâm dùng hết tiền vào tháng này như thế.

Bất quá, người tính vốn không bằng trời tính, chân trước Cao Huyền Nguyệt vừa dùng tiền xong chân sau liền có chuyện kéo đến. Lúc nàng đang học trên lớp, đột ngột điện thoại đặt trong túi quần rung lên. Cao Huyền Nguyệt có điện thoại nhưng không hoang phí thời gian nhiều vào nó, cho nên thông thường ít có liên lạc, nếu có thì chắc chắn phải là cuộc gọi đặc biệt quan trọng. Cho nên, nàng đứng dậy xin phép lão sư ra ngoài một chuyến.

Ở cuối hành lang, Cao Huyền Nguyệt ấn nút nghe, hỏi han: "Mẹ, làm sao lại đột nhiên gọi ta?" Bên kia yên lặng mấy giây, dự cảm bất an của Cao Huyền Nguyệt trỗi dậy.

Lúc này chợt có tiếng rêи ɾỉ và thở dốc nho nhỏ, mắt Cao Huyền Nguyệt tức thì mở lớn, cấp thiết gọi: "Mẹ? Mẹ, ngươi làm sao vậy?"

Tiếng Cao mẹ đứt quãng trong rêи ɾỉ: "Nguyệt... Tiểu Nguyệt, ta... ta tới động dục kì..."

Ầm vang một tiếng! Cao Huyền Nguyệt giật mình lên.

Cao mẹ tốt xấu là omega trên ba mươi tuổi, phương diện màu mỡ thể chất thì không cần phải bàn luận. Bất quá, kì động dục của Cao mẹ vẫn luôn là bốn tháng một lần, rất có chu kì và đều đặn, mới tháng trước Cao Huyền Nguyệt còn chở mẹ mình đến bệnh viện, an toàn nhờ thuốc ức chế trải qua động dục kì, hoàn toàn ổn định, lý nào bây giờ lại đột ngột phát sinh? Này quá mức quỷ dị, nhất định có bàn tay nào đó nhúng vào.

Cao Huyền Nguyệt vội vàng xin phép lão sư nghỉ một buổi. Lão sư thoạt đầu không có muốn đáp ứng, quy định trường là quy định, nháo loạn cơ hồ không hay ho. Cao Huyền Nguyệt phải nói ra nguyên nhân lão sư mới hoảng hồn đáp ứng. Gia cảnh Cao Huyền Nguyệt là chuyện ai cũng biết, khó khăn như vậy thế nhưng vẫn giữ thành tích dẫn đầu trường, năng lực quả thật nghịch thiên. Cho nên lão sư âm thầm châm chước chút đỉnh.

...

Lại nói Cao Huyền Nguyệt cả sách vở cũng không kịp lấy chỉ kịp nhắn một cái tin, nhắc Thiệu Hải giúp mình, xong đã vội lấy xe chạy đến công xưởng của Cao mẹ. Một đường, một chút động tác dư thừa nàng cũng không có, nhanh nhất có thể mà lao đi. Omega lâm vào động dục đừng nói bản thân khó chịu thế nào, còn có thể bị xâm phạm nữa. Cao mẹ là omega đơn thân còn nuôi thêm đứa nhỏ, tuy rằng tính khí có ba phần kiều mị nhưng vẫn luôn biết giữ mình. Mấy năm qua thời gian lâm vào động dục kì đều trải qua ở bệnh viện rất an ổn. Duy nhất lần này, sự tình phát sinh không kịp trở tay, quá mức quỷ dị.

Cao Huyền Nguyệt chạy đến được công xưởng đã là bốn mươi lăm phút sau đó, vì đường xa nàng lại cố sức đạp xe nhanh, đến nơi thể lực tiêu hao quá độ, lảo đảo choáng váng đầu óc. Không có thời gian nghỉ, Cao Huyền Nguyệt gấp gáp đi tìm mẹ mình ngay, nhưng trong công xưởng lại đang xảy ra chuyện gì đó, có âm thanh ồn ào.

"Tống lão bản!" Cao Huyền Nguyệt tiến đến hô một tiếng.

Tống lão bản chính là người thuê Cao mẹ làm việc, tuy rằng làm chủ nhưng vì từng xuất thân giai cấp công nhân, tính khí tương đối ôn hòa. Buôn bán công xưởng tốt, Tống lão bản cũng đối đãi với nhân viên khá tốt, có thể nói là mấy năm qua sống rất nhân đạo, có tình người. Đối với vị lão bản này, Cao Huyền Nguyệt cũng rất cảm kích, ngày rảnh rỗi thường đến bổ túc học thêm cho con trai của Tống lão sư, giao tình đôi bên không tồi.

Tống lão bản trông thấy Cao Huyền Nguyệt đến thì sáng mắt lên, giọng gấp gáp: "Tiểu Nguyệt, ngươi đến rồi, ngươi xem, người này là ai, nãy giờ hắn ta vẫn một mực đòi mang mẹ ngươi đi!"

Cao Huyền Nguyệt lạnh lùng nhìn kẻ trước mắt, còn ai ngoài Hàn Tạ Thiện, làm sao lại trùng hợp xuất hiện thế này, nói chuyện này không liên quan đến hắn, có quỷ mới tin. Khí tràng quanh người Cao Huyền Nguyệt thoáng chốc lạnh băng đi, dung mạo vốn dĩ ma mị như hoa đào nhanh chóng phủ sương tuyết. Hàn Tạ Thiện, hắn ta tay chân cũng quá là dài rồi! Nàng đã đánh tiếng không ít lần với hắn, kết quả tà tâm chưa chết.

Hàn Tạ Thiện thấy Cao Huyền Nguyệt xuất hiện tự dưng sống lưng lạnh toát lên, cắn răng đè xuống cục tức, vịt đến miệng lại bay. Hắn hung hăng trừng Tống lão bản, nếu không phải tên beta này nhất quyết không cho hắn mang Cao mẹ đi, sự tình đâu trễ nải như vậy chứ? Tức chết hắn.

"Tống lão bản, mẹ ta ở đâu?" Cao Huyền Nguyệt hỏi.

Tống lão bản chỉ vào căn phòng đóng kín cửa, mười mươi nói nhanh gọn: "Sáng nay mẹ ngươi đến làm việc thì sắc mặt không tốt lắm, có đồng sự nói nàng không khỏe, ta còn tưởng trời đông nên nàng bị cảm lạnh, thể chất omega vốn dĩ yếu ớt. Nhưng nửa giờ sau, đồng sự lại chạy vào báo, nói nàng đột nhiên phát sốt, còn phát tán tin tức tố lung tung, phỏng chừng động dục kì. Ta hoảng hồn liền định gọi cho ngươi, bất quá giữa đường lại nhảy ra vị tiên sinh này, nói rằng người quen muốn đưa mẹ ngươi đi viện. Mẹ ngươi không chịu nên đã tự nhốt mình trong phòng!"

Tình hình đại khái vẫn còn kiểm soát được, huống hồ mới vừa động dục kì hai ba giờ, thần trí Cao mẹ hẳn còn chưa mất sạch, coi bộ vẫn còn kịp. Cao Huyền Nguyệt lạnh lùng liếc Hàn Tạ Thiện, tin tức tố chiến đấu mơ hồ tỏa ra, nếu không phải nàng kiểm soát lý trí tốt có lẽ đã lao vào đấm tên vô sỉ này một phát rồi. Nhưng trước mắt, mẹ nàng trọng yếu hơn, cho nên nàng lạnh lùng quay đi gõ cửa phòng.

Dù thế, trong không khí vẫn còn rõ ràng tin tức tố đặc trưng của alpha, đầy tính xâm lược và áp bức, khiến người ta hít thở không thông. Đây là tín hiệu cảnh cáo đồng thời là biểu hiện alpha đang trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu. Vài beta tuyến mùi quá yếu trụ không nổi, bị ép lui mấy bước.

"Tống lão bản, lần này thật sự gây phiền toái cho ngươi. Tiểu Nguyệt xin ghi nhớ kĩ ân tình này, nhất định báo đáp!" Lúc mang được Cao mẹ ra, Cao Huyền Nguyệt cảm kích nói với Tống lão bản. Dù gì chuyện này phát sinh ngay trong chỗ làm việc của hắn, ít nhiều ảnh hưởng rồi.

Tống lão bản khoát tay: "Chớ nói vậy, ta chỉ làm điều nên làm. Ngươi mau chút đưa mẹ ngươi đến viện, để lâu không tốt."

"Ân." Cao Huyền Nguyệt trước khi đi vẫn còn lạnh lẽo nhìn Hàn Tạ Thiện một cái, trong mắt sát khí nồng đậm đến ăn mòn xương cốt.

Cao mẹ vì lâm vào trạng thái mộng mị, thể lực bị rút đi, khá là kiệt sức. Nàng để mặc Cao Huyền Nguyệt đưa đi đâu thì đi. Chỉ cần cảm nhận được mùi của con gái mình, nàng liền rất an tâm.

...

Thêm một hồi giày vò nữa Cao Huyền Nguyệt mới vất vả mang đượcCao mẹ đến bệnh viện. Bác sĩ thấy tình trạng này còn giật mình, vội cho y tá beta ít ảnh hưởng đem Cao mẹ vào khoa dưỡng đặc biệt của omega.

Bác sĩ có một người là chỗ quen biết của mẹ con Cao Huyền Nguyệt, cũng là người thường phụ trách cho việc omega trong trấn đến đây dưỡng sức qua động dục kì. Trông thấy tình trạng của Cao mẹ, bác sĩ nhíu mày nói: "Cái này sao có khả năng? Không phải tháng trước mẹ ngươi vừa trải qua rồi hay sao, sao đột nhiên lại không đúng kì như vậy?"

Cao Huyền Nguyệt nghĩ đến Hàn Tạ Thiện, trong mắt lóe lạnh lùng, đáp: "Chuyện này ta chưa rõ, nhưng có thể đã có ngoại lực tác dụng vào. Bác sĩ có cách nào giúp mẹ ta bớt thống khổ hay không?"

Omega nếu bị bỏ mặt trong động dục kì, nhẹ thì bị tổn thương tinh thần có khả năng trầm cảm, nặng thì mất mạng vì không được phát tác. Bản năng nguyên thủy nhất định sẽ giày vò họ tìm chỗ đến phát tiết, cho nên omega thời kì này tương đối cần đặc thù chiếu cố. Nhất là người đã lập gia đình, nếu bạn đời không ở bên, có thể nói là khiến họ chịu tổn thương sâu sắc.

Cao mẹ thiếu thốn nhiều lắm, dù rằng bề ngoài tỏ vẻ không sao cả, hỉ hỉ hả hả. Nhưng nội tâm vẫn là yếu ớt, vì Cao Huyền Nguyệt, Cao mẹ nhất quyết không tái giá. Vì vậy mà Cao Huyền Nguyệt canh cánh trong lòng, những năm qua đều cố sức tận bồi với Cao mẹ, bất quá không ngờ lại có thể phát sinh loại chuyện đáng chết này!

Cao Huyền Nguyệt ngồi ngoài hành lang, bác sĩ có cho nàng thuốc viên uống để hạ thấp nồng độ pheromones phát tán mới cho nàng vào đây bồi Cao mẹ. Bên trong phòng điều sức đã kiểm tra thao tác gần nửa giờ, vẫn không thấy động tĩnh gì. Cao Huyền Nguyệt mơ hồ lo lắng, nàng lấy điện thoại, gọi đi một cuộc.

"Alo? Huyền Nguyệt?" Người nghe máy chính là Nhậm Lệ Lệ, hiện tại có thể tính là bằng hữu tốt của Cao Huyền Nguyệt. Giao tình không tệ.

"Lệ Lệ, ta có chút chuyện nhờ ngươi giúp đỡ, có thể không?"

Nhậm Lệ Lệ sảng khoái: "Hảo a, là chuyện gì?"

"Mẹ ta đột ngột xảy ra chút chuyện, hiện tại ta đang ở bệnh viện, chiều nay có lẽ không kịp về. Ngươi có thể nào, đón dì ta giúp được không?"

Cao Huyền Nguyệt và Nhậm Lệ Lệ quen biết hai năm, có vài lần Cao Huyền Nguyệt đến nhà Nhậm Lệ Lệ để học nhóm hoặc giúp đối phương dạy kèm, phụ mẫu Nhậm Lệ Lệ đặc biệt hoan nghênh. Đặc biệt là Cao Lãm, dáng dấp phá lệ khả ái, chọc người ta yêu thích, cho nên cũng kết thân với nhà người ta. Cao Huyền Nguyệt lần này gặp chuyện ngoài ý muốn, chỉ có thể nhờ Nhậm Lệ Lệ chiếu cố Cao Lãm giúp mình một ngày.

Nhậm Lệ Lệ quan tâm hỏi: "Được, được rồi, mẹ ngươi đang yên đang lành sao lại có chuyện, đã thu xếp được chưa? Tình trạng khá lắm không?"

Cao Huyền Nguyệt cũng không rõ ràng đáp: "Hiện tại chưa rõ, nhưng không tính là nghiêm trọng lắm. Ngươi giúp ta chiếu cố dì ta."

"Được được, cứ để đó cho ta."

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro