chương 51

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 51: dự cảm không lành

Hoàng Y Sắc mời rất thịnh tình bức ép, căn bản không chừa đường khách khí. Vì vậy thuận lý thành chương ba người Cao gia đều bị đóng gói mang lên xe, hôm nay Hoàng Y Sắc cũng không có gọi tài xế đến lái xe mà tự mình động thủ. Không khí không có người ngoài càng tự nhiên, rất có ấm cúng gia đình.

Cao mẹ ngồi trên xe rồi vẫn còn bối rối, gãi gãi tóc nói: "Cái kia... Hoàng tổng, có phải làm phiền ngươi quá hay không? Kì thực, bọn ta có thể tự mình xử trí, chỉ là một bữa cơm đâu."

Trong lúc Cao mẹ nói, Hoàng Y Sắc vẫn chăm chú nhìn nàng làm nàng phi thường mất tự nhiên, cuối cùng thì đỏ mặt im lặng đi. Hoàng Y Sắc mỉm cười, tiếu ý đầy ôn nhu thân tình, vừa dung túng như hảo lão công, cũng rất có chức trách mẫu thân điềm đạm. Nói: "Không phiền nhiễu gì. Tiểu Nguyệt đạt kết quả tốt, ta thân là trưởng bối nên tự thân chúc mừng một tiếng. Các ngươi cứ để ta sắp xếp là được rồi."

Cao Huyền Nguyệt cùng Cao Lãm không có ý kiến, đồng loạt gật đầu, chỉ có Cao mẹ nghẹn một cái, muốn nói lại thôi. Cuối cùng đành đè phần mất tự nhiên trong bụng xuống, nỗ lực không bị mị lực của Hoàng Y Sắc làm choáng váng đầu óc. Thiên nột, người này sao có thể tính khí bá đạo mãi không đổi chứ! Đáng ghét muốn chết.

Bất quá, chỉ hồi lâu sau Cao mẹ càng thêm mất tự nhiên, vì Hoàng Y Sắc mang các nàng đến cư nhiên là nhà hàng Tây Dương thập phần sang trọng. Có lần Cao mẹ còn nhìn thấy nhà hàng này in trên báo, cái gì nói linh tinh rằng đồ ăn rất ngon rất đẹp, nhà hàng phục vụ cực tốt. Chỉ có điều giá cả phi thường xa xỉ nha, ăn một bữa còn bằng một năm làm thuê của Cao mẹ cộng lại, chính vì đáng sợ như vậy Cao mẹ mới nhớ kĩ nó. Ai ngờ được còn có lúc được tiến vào chỗ này đây.

Cao mẹ có phần bối rối, tần ngần đứng một hồi, vẻ mặt không thể coi là tốt. Hoàng Y Sắc còn tưởng mình chọn chỗ không đúng, ân cần hỏi: "Sao vậy? Ngươi không thích món tây sao, ta chỉ nghĩ cho các ngươi đổi gió một điểm thôi, nếu không thích thì chốc lát gọi món truyền thống các ngươi thích đi. Nhà hàng này gần nhất còn phục vụ thêm các món truyền thống nữa, mũi vị không tệ lắm."

Có thể được Hoàng tổng cữu ngưỡng đại danh tán dương như vậy, thuyết minh nhà hàng này không tồi chút nào. Bất quá sắc mặt Cao mẹ vẫn xú a xú, không biến đổi bao nhiêu, thấy vậy Hoàng Y Sắc bật cười, bồi thêm một câu: "Ngươi sợ hãi tốn sao, tiền hôm nay là ta trả kia mà."

Bị nói trúng tim đen, Cao mẹ có phần đỏ mặt, nhưng vẫn cứng miệng phản bác: "Mới, mới không phải. Chỉ là, ngươi xem nơi này sang trọng biết bao nhiêu, người bình dân như bọn ta vừa vào liền bắt mắt ngay a!"

Cách ăn mặt của ba người Caogia đúng thực là hưu nhàn bình dân, không phải quần áo thời thượng gì, thậm chíphi thường bình dị. Loại hàng này a, Cao mẹ đã ở ngoài chợ trả giá mà mua đượcmột đống ở nhà, xét ra đặt ở chỗ tầng lớp thượng lưu thế này, không phải rấtquái dị đi. Cảm giác không khác khất cái bò vào hoàng cung là bao nhiêu, liếcmắt một cái liền nhìn ra dị thường rồi, lúc đó vừa ăn lại vừa bị một đám ánhmắt săm soi, làm sao ăn nổi đây?

Hoàng Y Sắc chu đáo nói:"Đánh giá nhân phẩm không thể chỉ dựa bề ngoài. Ngươi thật là. Ta đã đặtphòng trước rồi, ngồi phòng riêng ăn thì sẽ không sao, được chưa?"

Còn trù bị tận như vậy rồisao? Cao mẹ có phần tròn mắt lên.

Dưới sự cứng mềm khuyên nhủcủa Hoàng tổng, bốn cái nữ nhân vẫn như cũ vào trong, còn vào phòng thượng hạngcủa nơi xa xỉ mà ăn cơm. Suốt quá trình Cao mẹ đều cảm thấy mình đang ăn vàngchứ không phải đồ ăn. Thiên nột, ngon chết đi được, chả trách giá lại cao ởtrên trời như vậy. Đám dân đen bách tính các nàng, cả đời còn lâu mới mong đượcmột lần như hôm nay a. Cao mẹ gấp đồ ăn cho hai đứa nhỏ thật nhiều. Ăn cho thậtthống khoái một lần a!

Cao Lãm và Cao Huyền Nguyệtvẫn luôn làm phông nền cho Cao mẹ cùng Hoàng Y Sắc tú ân ái, suốt quá trình tồntại cảm rất thấp. Cao Lãm được Cao Huyền Nguyệt ôm vào trong lòng, chiếu cố gắpđồ ăn. Bé con lẩm bẩm bỏ vào tai Cao Huyền Nguyệt một câu: "Mẫu thân ngươitựa hồ thật hào phóng."

Cao Huyền Nguyệt chỉ cườicười, lại đút cho bé con miếng cá hồi sốt kem chanh, bé con chăm chú nhai. Sauđó hai mắt liền tỏa lấp lánh lấp lánh. Hải sản mãi là niềm thích thú của LãmLãm.

Cao Lãm thì có Cao HuyềnNguyệt chiếu cố, bên kia thì Hoàng Y Sắc vẫn luôn chăm chút cho Cao mẹ, hết gắpđồ ăn lại quay sang bảo phục vụ chuẩn bị món kem Cao mẹ thích để tráng miệng.Bỏ thêm một thớ thịt cua nữa vào cho Cao mẹ, Hoàng Y Sắc ôn nhu hỏi: "Thếnào, sau này có muốn đến đây ăn nữa không?"

Càng lúc Hoàng Y Sắc càng cưxử như thể nàng và Cao mẹ là một cặp lão thê thê, tự nhiên quan tâm đối đãi,thân thiết đến kì lạ. Có nhiều lúc còn làm Cao mẹ ảo não muốn chết, chỉ sợ CaoHuyền Nguyệt bận lòng thôi. Bất quá, ngó qua Cao Huyền Nguyệt một cái, Cao mẹliền bất khả tư nghị, Cao Huyền Nguyệt trước giờ thủ hộ nàng như gà bảo vệtrứng trước rắn, thế nhưng từ lúc Hoàng Y Sắc xuất hiện, nữ nhi nàng lại cứ tạocơ hội cho Hoàng Y Sắc hào phóng. Cao mẹ nghĩ lại rối rắm. Không phải TiểuNguyệt biết được gì rồi đó chứ?

Hoàng Y Sắc làm sao không biếtsuy nghĩ của Cao mẹ, cười nhẹ một tiếng. Vẫn tiếp tục việc lấy đồ ăn ngon chonữ nhân nhà mình.

"Đến, Tiểu Nguyệt, uốngmột ly coi như ta chúc ngươi công thành danh toại!" Hoàng Y Sắc cầm lyrượu nên nói.

Cao Huyền Nguyệt cũng rất phốihợp đáp lại, nhu thuận cụng ly uống cạn rượu. Hôm nay là dịp cao hứng, Cao mẹcũng không tái ngăn cản Cao Huyền Nguyệt uống rượu, chỉ cảm khái: "TiểuNguyệt nha, nhanh thật, mới đây ngươi lại sắp làm một cái đại nhân rồi!"

"Mẹ, ta kính ngươi mộtly, tạ ân dưỡng dục bao nhiêu năm qua." Cao Huyền Nguyệt nói.

Cao mẹ tất nhiên đáp ứng, bữacơm này ăn phá lệ vui vẻ.

Bất quá, nếu không có thêmchuyện ngoài ý muốn nữa thì rất tốt. Cao Huyền Nguyệt có ngàn vạn suy đoán cũngkhông ngờ được một chuyện, hôm nay đích thực là một ngày trọng đại đến đáng sợ.Nàng trọng sinh, biết trước được nhiều chuyện, thế nhưng lâm vào hoàn cảnh tiếptheo căn bản là không kịp trở tay, vạn phần chấn kinh.

Vì sao lại chấn kinh?? Bởi vìnàng trông thấy kẻ mà nàng không thể nào quên được. Không phải là loại nhungnhớ yêu thương, mà càng giống như nhìn thấy một lỗi lầm ngu xuẩn nhất mà bảnthân đã phạm phải- Tần Diêu.

Đời trước tận khi Cao HuyềnNguyệt tốt nghiệp Đại học ra trường, dày công cực khổ dựng công ty, dưới nỗ lựckhắc khổ công ty bắt đầu thành đạt có điểm tiếng tăm, nàng mới bắt gặp TầnDiêu- thiên kim của Tần tổng, chủ một khu nghỉ dưỡng cao cấp. Tần Diêu đíchthực là hình mẫu đáng cho những phái yếu khác ghen tỵ, không chỉ thuộc chủngloại omega quý khí, còn là thiên kim tiểu thư, tính khí dịu dàng thánh mẫu,alpha cùng các beta nam đều truy cầu ùn ùn. Có thể nói là đáng để ngước nhìn.

Bất quá, là người đã nhìn thấybản chất đáng ghê tởm nhất của Tần Diêu, Cao Huyền Nguyệt sớm không hiếm lạdáng dấp hào nhoáng bên ngoài này của nàng ta. Thậm chí chỉ nghĩ đến việc nàngvì nữ nhân như thế mà tổn thương Cao Lãm nhiều lần, chỉ hận không tại chỗ đánhbản thân một trận, thật sự quá cặn bã.

Tần Diêu trùng hợp xuất hiệntại nhà hàng, mặc một bộ váy màu trắng hồn nhiên thanh thoát, phối cùng trươngdung mạo mỏng manh càng đánh vào mỹ cảm người khác. Hệt như hoa huệ tây mongmanh yếu ớt, thánh thiện thuần chân, khiến người ta phải đau sủng. Tần Diêu đilướt qua bốn người Cao Huyền Nguyệt khi ra khỏi phòng ăn riêng, một đường chỉlo thể hiện mình đẹp đẽ thế nào, căn bản không lưu tâm đến các nàng. Mà phíaCao Huyền Nguyệt cũng như vậy, Cao Huyền Nguyệt thần sắc tê liệt, cố để khôngbộc phát tin tức tố chiến đấu ra.

Chợt, Cao Lãm đi lon ton theocác nàng, đột ngột dừng cước bộ, ngơ ngác nhìn chằm chằm Tần Diêu đi xa. Cao mẹhồ nghi hỏi: "Thân ái muội muội, làm sao vậy? Nhanh một chút ra xe để vềthôi, đã trễ lắm rồi đây. Ai u, ăn nhiều quá làm ta đi cũng thấy mệt!"

Hoàng Y Sắc cười cười, trêuchọc nói: "Có cần ta cõng hay không?"

Cao mẹ đỏ mặt: "Ngươithôi đi! Ta, ta không cần!"

Hai cái đại nhân chỉ lo tú ânái của mình, duy nhất Cao Huyền Nguyệt nhìn ra Cao Lãm dị thường. Nội tâm banhthẳng, cỗ dự cảm xấu xí bắt đầu trỗi dậy, nàng cúi người sát xuống Cao Lãm, dịudàng hỏi: "Dì, ngươi sao vậy?"

Cao Lãm cư nhiên không phảnứng, vẫn chằm chằm vào phương hướng của Tần Diêu, trong mắt tự dưng bốc lên hànkhí từng đợt, khí tràng quanh người bé con cũng bị thay đổi đi. Cao HuyềnNguyệt càng chấn kinh, bắt lấy tay Cao Lãm hô: "Dì?! Ngươi làm sao vậy?"

Lúc này Cao Lãm mới như sựctỉnh, ngây ngốc nhìn Cao Huyền Nguyệt, cứng ngắc hỏi: "Nữ nhân vừa đi quađó, cô ta là omega sao?"

Ở thủ đô số lượng omega vàalpha tập trung tương đối nhiều, omega xuất hiện ở đây so với trấn nhỏ Cao Lãmtừng sống thì dày đặc hơn rất là nhiều. Dù Cao Lãm nhận thức đầy đủ trên phươngdiện sinh học cũng có thể suy đoán ra thông qua ngoại hình đặc thù, nữ nhân vừarồi là omega. Có lẽ là bé con hiếu kì?

Cao Huyền Nguyệt không cho làvậy, chỉ một giây nàng có ảo giác bản thân như nhìn thấy Cao Lãm điên cuồng hậnthù của đời trước, phút chốc làm nàng sợ hãi.

Cố đè xuống kinh hãi, CaoHuyền Nguyệt đáp: "Có lẽ là vậy..." ngừng một chút, nàng lại bồithêm: "Dì, quan tâm làm gì. Chúng ta về thôi."

Cao Lãm có vẻ cứng ngắc gậtđầu, bốn người tiếp tục di chuyển, bất quá lúc Cao Lãm để Cao Huyền Nguyệt nắmtay mình dắt đi, bé con có ngoảnh đầu nhìn lại một cái, đáy mắt một mảnh bănghàn dính chặt lấy phương hướng Tần Diêu ly khai. Chấp nhất đến đáng sợ.

Ba người Cao gia về đến phòngtrọ, Hoàng Y Sắc thực thân sĩ hỏi han và dặn dò một lúc mới rời đi. Cao mẹ biếthôm nay quá phận thân thiết với Hoàng Y Sắc, muốn xem thử phản ứng của CaoHuyền Nguyệt như thế nào. Kết quả, nữ nhi nàng lại rất ung dung thản nhiên, nửađiểm cũng không phản ứng như khi Hàn Tạ Thiện quấy rối. Cao mẹ vô hình nảy sinhsuy đoán trong lòng, lại thêm khẩn trương lên.

Cao Lãm lấy lý do mệt mỏi,muốn đi ngủ sớm. Nhưng Cao mẹ sợ bé con ăn nhiều đồ ăn lạ bụng, nên bảo bé conuống một viên thuốc tiêu mới thả cho đi ngủ. Cao Lãm một đường trèo lên giường,đầu vừa dính gối đã ngủ. Cao Huyền Nguyệt vẫn bất an vô cùng, cẩn thận quan sátbé con, dự cảm trong lòng rất không ổn.

Cao mẹ lại lên tiếng:"Tiểu Nguyệt, ngươi nói chuyện với ta một lúc."

...

Gia có lời muốn nói: khỏi nóilòng vòng chắc cũng biết chuyện gì sắp xảy ra rồi :>>>

Chúc mọi người nghỉ lễ vui vẻnhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro