Chương 41: Đám cưới của anh họ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

Sửa được lỗi rồi nên mình đăng ở đây luôn nhé. Xin lỗi vì làm phiền...

───────

Buổi tối Kỳ Nhạc Nhạc đưa anh đến Hồng Nhai Động rực rỡ ánh đèn, Kim Nam Joon lấy máy ảnh anh mang theo chụp không ít ảnh.

Ban đêm ở đây có rất nhiều người, vì sợ bị phát hiện kỳ và Kim Nam Joon chỉ ăn một ít đồ ăn vặt rồi nhanh chóng rút lui, lỡ như anh bị nhận ra  nhiều người như vậy ở đây như vậy không biết chạy hướng nào mới là đáng sợ.

Kim Nam Joon bưng một bát cơm cháy vị khoai tây và mì lạnh, khuôn mặt dưới chiếc mũ nở nụ cười rạng rỡ, lúc này anh thật sự cảm thấy rất hạnh phúc, cảm giác có cô bên người thật sự rất vui vẻ.

Vào ngày hôn lễ diễn ra, Kim Nam Joon dậy sớm để làm tóc và chọn quần áo, hôm nay anh phối quần áo rất hợp với cô, vừa ra khỏi phòng đã làm mẹ Kỳ xem đến ngây người.

"Ai nha! Thật là đẹp mắt!"

Tuy rằng nghe không hiểu lắm, nhưng nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của mẹ vợ, anh liền biết mẹ vợ rất hài lòng với chiếc áo khoác ngắn tay, quần đùi và mũ len của mình.

"Tiểu Kim à, những người trẻ tuổi nên có tinh thần tràn đầy năng lượng như vậy." Ba Kỳ điện thoại phiên dịch cho anh xem.

"Cảm ơn bác trai, bác gái ạ.'' Kim Nam Joon ngượng ngùng nở nụ cười.

Kỳ Nhạc Nhạc cũng trang điểm một chút, dù sao cũng là tham gia hôn lễ, không thể quá tùy tiện, cha Kỳ và mẹ Kỳ đi đến hôn lễ trước để hỗ trợ, hai người bọn họ có thể đến trễ một chút.

Gần 11 giờ trưa, hai người mới chuẩn bị ra cửa, trước khi đi anh xịt một ít nước hoa Napoleon, đem đầu tóc chỉnh lại một chút.

"Oppa, xịt cho em một ít với, quá thơm! Bất quá mùi gỗ mun nghe thơm hơn nhiều."

Những lời Omega nói với Alpha như vậy tương đương như đang đùa giỡn đối phương, chọc Kim Nam Joon đỏ bừng khuôn mặt, cô thích nhất là chọc ghẹo chú gấu ngốc nghếch này.

Còn chưa bước vào cửa khách sạn, anh họ cô đã vui vẻ bước ra. "Đây là em rể thứ tư của anh đi? Thật cao lớn."

Còn gọi bà xã lại đây lại đây để giới thiệu em gái và em rể, chị dâu mặc váy cưới lộng lẫy tiến lại gần, chỉ dựa vào Kim Nam Joon chỉ lộ đôi mắt ra ngoài thôi mà đã ngây người tại chỗ. "BTS? RM?"

Thấy mình bị nhận ra, Kim Nam Joon đơn giản tháo khẩu trang và chào lại lần nữa, chỉ có anh họ hoàn toàn không hiểu gì cả. "Ngốc đá yêu chết?" (nguyên văn của tác giả mình không hiểu)

Kỳ Nhạc Nhạc mỉm cười. "Anh họ à, bọn em vào trước không làm phiền anh đón khách nữa."

Chờ hai người họ bước vào, chị dâu cười không khép được miệng giơ ngón cái lên. "Em gái thật lợi hại" thấy chồng mình không có phản ứng, cô ấy nói.

"Em rể của anh thân phận rất lớn, là một siêu sao toàn cầu đấy."

Bên kia, Kim Nam Joon vừa vào cửa đã thấy mọi người xếp hàng tặng quà, vội vàng lấy trong túi áo ra một xấp tiền Nhân dân tệ dày cộp, làm chấn động không ít khách khứa ở đây. Gia đình nào vậy, tham gia một đám cưới có thể đi nhiều như vậy? Kỳ Nhạc Nhạc ở một bên cũng trợn mắt há mồm, anh à anh thật sự ngây thơ.

Mấy cô dì đang đón khách bên cạnh cũng vội vàng vây quanh cô, mồm năm miệng mười khen cô có phúc khí, anh chàng này thật có lòng. Làm Kim Nam Joon sợ đến mức một cử động nhỏ cũng không dám.

"Dì ơi anh ấy là người nước ngoài sẽ không hiểu tiếng Trung đâu ạ, mọi người còn đang bận, bọn con đi trước nhé."

Sau đó nhân cơ hội nhanh chóng kéo anh thoát thân, trốn vào một bàn, Kim Nam Joon rốt cuộc mới dám thở phào nhẹ nhõm, đây cũng được coi là một văn hóa. Sock!

"Bên ngoài đều là họ hàng của em sao?" Kim Nam Joon bất đầu hoài nghi nhân sinh.

"Ừm, họ là họ hàng bên nhà ngoại của mẹ em, những người trung niên như họ đều không có ý xấu!"

Khi buổi lễ chính thức bắt đầu, Kỳ Nhạc Nhạc đeo khẩu trang và đội mũ lên cho anh, kéo anh đi lấy bó hoa và nhận bao lì xì, tuy rằng không hiểu mấy cái nghi thức này. Nhưng Kim Nam Joon vẫn đi theo cô, còn được những trưởng bối lớn tuổi nhét cho vài bao lì xì đỏ.

Thời điểm ăn cơm lại kiến thức được quy mô của đại lục, các món ăn khác nhau được xếp chòng lên nhau như những tòa tháp. Thấy Kim Nam Joon không biết gấp món nào, Kỳ Nhạc Nhạc liền gấp cho anh các món chính, chẳng hạn như chân giò, gà nướng tôm hùm, cá vược toàn bộ đều gấp vào chén của anh.

Các trưởng bối ngồi cùng bàn nhìn chàng trai thẹn thùng ăn cơm, sao có thể bỏ đói con của mình! Ăn nhiều vào, ăn không đủ thì lấy thêm!
.
.
.
(Đã chỉnh sửa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro