Chương33: Kỳ-trà-Nhạc-xanh-Nhạc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95


Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

Hai chương liên tiếp coi chừng lộn nha mn...

Sáng sớm, Jung Ho Seok đã dậy để chuẩn bị bữa sáng bổ dưỡng cho ngày hôm nay,  tỉ mỉ thể hiện kỹ năng vào bếp của mình.

Khi Kỳ Nhạc Nhạc đi ra sau khi tắm rửa xong, trên bàn các món ăn được dọn ra chặt kín như Mãn Hán Toàn Tịch.

"Trời ạ! Oppa, anh làm nhiều quá!" Làm sao hai người bọn họ có thể ăn hết đây?

"Không sao, ăn không hết đưa cho những thành viên khác, dù sao cũng đều ở cùng một tiểu khu." Anh lại bưng một tô gà hầm lớn, anh tin rằng sức ăn của các thành viên đều rất tốt, nhiều thế này còn chưa đủ nhét kẻ răng của họ.

Nghĩ đến sức ăn của các thành viên, trong Run BTS, và Bon Voyage, Kỳ Nhạc Nhạc cũng không lo lắng nữa.

Quả nhiên, hai người bọn họ chỉ ăn một phần nhỏ, hơn nữa phần nhỏ này về cơ bản đều là Jung Ho Seok ăn. Cho dù là như vậy, Kỳ Nhạc Nhạc nghi ngờ rằng chờ tới khai giảng các bạn học đều không nhận ra cô, bởi vì cô béo đóoo.... (๑•﹏•) (๑•﹏•)

Khi đến thời điểm đánh dấu ngày hôm nay, Jung Ho Seok có chút kháng cự, anh sợ rằng tình huống giống ngày hôm qua sẽ xuất hiện trở lại, kết quả lại bị sự mạnh mẽ của Kỳ Nhạc Nhạc lấn át.

"Oppa, không có chuyện gì, Omega nào cũng sẽ trải qua quá trình này, hơn nữa ngày hôm qua không phải em không có việc gì sao."

Nội tâm Jung Ho Seok giẫy giụa không thôi, lại sợ trên tay không chú ý một chút lại xúc phạm đến cô, chỉ có thể tận lực nằm thẳng đem gáy phía sau giấu đi với ý đồ cự tuyệt.

Không biết vì sao, Kỳ Nhạc Nhạc có loại cảm giác đang bắt nạt trai nhà lành, hơn nữa cô thấy đôi mắt sắc sảo và chiếc mũi cao của anh, cô cảm giác chính mình giống như một tên lưu manh vậy.

Hắc hắc hắc, tiểu mỹ nhân, ngươi trốn không thoát lòng bàn tay của ta đâu! Mau ngoan ngoãn đưa tay chịu trói đi! Kỳ Nhạc Nhạc xé miếng dán ức chế, quả nhiên ngửi thấy tin tức tố của cô, Jung Ho Seok nằm dưới cô, tức khắc khuôn mặt đỏ bừng, cả người nhũn ra, mặc người xâu xé.

Đôi mắt ngắn nước nhìn Kỳ Nhạc Nhạc một cách dịu dàng, khiến cô cảm thấy ngượng ngùng. Tận dụng cơ hội này, anh cảm giác bị cô cắn một cái, và khi cô bất đầu ngất đi, Jung Ho Seok xoay người một cái cùng cô thay đổi vị trí, đây là cái giá phải trả hu hu hu.

Nằm ở nhà như vậy mấy ngày, Jung Ho Seok mới nguyện ý dẫn cô ra ngoài chơi, vừa lúc cũng là một ngày cuối cùng ở bên anh, hai người chờ đến chạng vạng thời tiết mát mẻ liền ra cửa.

Bởi vì chạng vạng mùa hè, thời tiết mát mẻ hơn nên mọi người đều ra ngoài để hít thở không khí, Jung Ho Seok cũng không dám bất cẩn, mũ và khẩu trang mọi thứ đều trang bị.

Khi họ đến sông Hàn, Jung Ho Seok chạy xe đạp, còn Kỳ Nhạc Nhạc ngồi phía sau ôm eo anh. Trên đường đi, gió sông mát rượi phả vào mặt hai người, cảm giác trái tim chính mình đều bay bổng.

"Oppa, anh chở em như vậy, các chị gái khác sẽ không có tức giận chứ? "

Kỳ Nhạc Nhạc bất đầu bắt chước, học lời nói của các trà xanh trong các bộ phim, Jung Ho Seok chưa bao giờ nghe nói những thứ này. "Cái gì các chị khác? "

"Em ôm eo anh như thế này, các chị gái khác sẽ không tức giận đi? Thật đáng sợ, không giống em, chỉ thấy đau lòng cho oppa thôi! "

Jung Ho Seok bị lời nói của cô chọc cười không ngừng, tay cầm xe đạp cũng bất đầu run rẩy. "Vậy oppa chỉ cần Nhạc Nhạc đau lòng thì tốt rồi."

Kỳ Nhạc Nhạc cảm thấy trên mặt nóng lên, cảm giác đem đầu vùi vào sau lưng anh. "Hmm..."

Đi trong chốc lát, Kỳ Nhạc Nhạc nhìn thấy một người bán đồ ăn vặt bên bờ sông, tức khắc cảm thấy thèm ngày thường, các thành viên đều không cho phép cô ăn uống bừa bãi, vì vậy cô túm lấy góc áo của Jung Ho Seok làm nũng vô cùng đáng thương.

Jung Ho Seok vừa định cự tuyệt, nhưng khi thấy ánh mắt khao khát của cô, anh không thể nhẫn tâm nói ra được. "Chỉ có thể ăn một cây, Nhạc Nhạc, em phải ăn ít những thứ này"

Chủ cửa hàng quán ăn thấy vậy liền cười nói. "Chàng trai trẻ à, có cần quản bạn gái nghiêm khắc như vậy chứ? Chả cá nhà chúng tôi rất sạch sẽ, mua cho bạn gái cậu nhiều một chút đi. "

Kỳ Nhạc Nhạc giống như gặp được tri kỷ vậy, đúng không! Ăn chả cá có gì sai! Nó lại không cay!

Nhưng Jung Ho Seok không thích chúng, hiện tại cơ thể của Nhạc Nhạc là quan trọng nhất, đồ ăn vặt không thể ăn quá nhiều, cho nên anh vẫn mua một cây cho cô, Kỳ Nhạc Nhạc cầm một cây chả cá đáng thương vô cùng, hu hu hu, anh ấy thật khó tính.
.
.
.
(Đã chỉnh sửa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro