Chương32: Anh là chính cung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor : Minseul95

Lưu Ý: Chữ in (nghiên) là tiếng Anh.

"Được rồi, mau buông Nhạc Nhạc ra, đừng có làm cô ấy chóng mặt nữa."

Kim Nam Joon nhanh chóng bảo ba đứa em mình buông cô ra.

"Tại sao, các anh lại ở đây vậy?" Kỳ Nhạc Nhạc hơi hoang mang.

"Tại sao buổi chiều sảy ra chuyện lớn như vậy mà em lại không nói? Có biết oppa lo lắng như thế nào không? "

Kim Seok Jin bật ra chế độ rap Jin, và nói một cách điên cuồng. "Ừ, anh còn nghe nói em sốt cao và bất tỉnh, oppa cũng thiếu chút nữa thì ngất theo rồi, em biết không? "

Kỳ Nhạc Nhạc bị những từ tiếng anh làm cho choáng váng đầu, đây là gì? Nhưng dù thế nào đi nữa, một lời xin lỗi chắc chắn là đúng đắn.

"Xin lỗi đã làm các anh lo lắng, lần sau nhất định sẽ nói cho mọi người biết! "

Nghe cô nói như vậy, sáu người dù có tức giận đến đâu, cũng không thể nổi giận, còn có thể làm gì được nữa? Đương nhiên là tha thứ cho cô rồi!

"Tối nay em muốn ngủ với Nhạc Nhạc! "

Jeon Jung Kook trực tiếp nằm trên giường của Jung Ho Seok ăn vạ không chịu đi, làm sáu vị anh lớn còn lại nhìn đến trợn mắt há mồm, cái trình độ la lối khóc lóc, làm các anh lớn khó có thể nhìn nổi cái bóng lưng này!!l

Kim Tae Hyung cũng nằm xuống không muốn rời đi.

"Vậy thì em cũng muốn!"

Chuông cảnh báo của Jung Ho Seok vang lên. "Đều không được, toàn bộ điều về nhà của chính mình cho anh, không được phép ngủ ở ký túc xá."

Tuần này anh là chính cung, những người khác đều là thiếp, nào có thiếp lại khi dễ trên đầu chính cung chứ.

"Anh à ~ chỉ tối nay thôi mà."

Park Ji Min trực tiếp làm nũng, hai đứa nhỏ kia cũng hùa theo. "Anh à ~"

Vô luận làm nũng như thế nào, Jung Ho Seok vẫn không nhân từ mà nương tay. "Không được, nếu mấy đứa muốn ở lại, mặt sau mấy cái cuối tuần anh đây cũng sẽ tới được chứ?"

Vừa nghe lời này, Maknae-line cũng không dám lỗ mãng, vẫn là thời gian sau quan trọng hơn.

"Được rồi tất cả chúng ta đều ra ngoài đi, để cho Nhạc Nhạc có thể thoải mái nghỉ ngơi."

Kim Nam Joon đưa anh em ra khỏi phòng, rồi nháy mắt với người bạn đồng niên 94z của mình.

"Nhạc Nhạc, nghỉ ngơi thật tốt nha, bọn anh ra ngoài trước đây."

Jung Ho Seok thuận tay đóng cửa lại.

Kỳ Nhạc Nhạc lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, về sau cô phải làm sao bây giờ! Đoan Thủy đại sư thật không dễ làm mà.

Bên ngoài vẫn còn ánh đao hỏa ảnh, những người còn lại muốn ngủ trong ký túc xá, nhưng Jung Ho Seok không đồng ý. Ngay từ đầu đã thỏa thuận rất tốt, nếu chúng ta phá vỡ thỏa thuận, chẳng phải sau này sẽ rối tung lên sao?

Kim Seok Jin đặt tất cả những nguyên liệu mang đến đều cất vào tủ lạnh, và nói với Jung Ho Seok mấy câu.

"A, Ho Seok lần này là em làm sai, em hẳn phải là thông báo cho mọi người tất cả chuyện này."

Jung Ho Seok biết mình đuối lý, cũng không có phản bác.

"Bác sĩ còn nói gì nữa?"_Min Yoon Gi liếc nhìn căn phòng, vẫn còn hơi lo lắng.

Jung Ho Seok một năm một mười nói với anh em những gì bác sĩ yêu cầu.

"Anh vừa lúc lấy lại đây một ít thịt bò Hàn Quốc và thịt gà nguyên con, đặt chúng vào tủ lạnh bên phải, em có thể làm cho Nhạc Nhạc ăn vào ngày mai, đừng để cô ấy chạy lung tung."

Kim Seok Jin thuận tay thu dọn toàn bộ tủ lạnh.

"Em biết nấu ăn không?" Min Yoon Gi có chút nghi ngờ khi em trai mình không thường xuyên nấu ăn.

Jung Ho Seok đã học nấu ăn với mẹ trong hai tuần vừa qua, làm mấy món ăn lớn cũng không có vấn đề gì đối với anh cả.

Lời này làm cho Maknae-line có chút giật mình, không được, bọn họ cũng phải luyện tập mới được, Kim Tae Hyung quyết định ngày mai sẽ tìm một đầu bếp để học hỏi thêm, anh không tin rằng mình không thể nấu một bàn ăn được!

Mà Kim Nam Joon chỉ có thể bắt đắt dĩ cười khổ, anh học như thế nào, cho dù là có công thức nấu ăn, cùng video dạy học, nhưng đồ ăn anh làm ra điều thảm không nỡ nhìn!

"Vậy cũng tốt, chăm sóc cô ấy thật tốt, có chuyện gì thì báo cho bọn anh liền."

Min Yoon Gi mấy ngày nay đã không về Daegu, hiện tại anh đang ở Hannam-dong, mặt khác các thành viên còn lại cũng quyết định ở gần đây chứ không về quê, miễn cho có tình huống khẩn cấp gì, lại không thể về kịp.

Rốt cuộc cũng tiễn đi mấy tên tình địch, Jung Ho Seok mới dám thở phào nhẹ nhõm, đi vào phòng bếp ướp thịt gà, để ngày mai hầm. Hôm nay phát sinh sự tình làm anh có chút bất ngờ, anh cũng ý thức được, Omega đối với Alpha bọn họ là tồn tại như thế nào.

Cũng không ngoa khi nói rằng đó là cuộc sống, chẳng trách có rất nhiều Alpha khi mất đi Omega đều lựa chọn kết liễu đời mình, khi nghĩ đến khả năng đó, tim anh đều đau như cắt sống không bằng chết.
.
.
.
(Đã chỉnh sửa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro