8. "Đụ anh trước đi rồi hãy nói." (Chơi trước gương)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tasdiparoa

Chương 8: "Đụ anh trước đi rồi hãy nói." (Chơi trước gương)

"........Em đi cho." Thịnh Trạch Hoài không muốn dừng lại chút nào, nhưng cậu cũng không nỡ nghe tiếng con khóc, cậu lấy khăn tắm che lại dương vật đang cương lên của mình, hôn má Thịnh Quân Khê rồi nói, "Anh mệt thì ngủ trước đi, lát nữa em đưa anh đi tắm."

Thịnh Quân Khê không có gật đầu đồng ý, anh nhìn Thịnh Trạch Hoài đi ra khỏi phòng ngủ sau đó nhìn cơ thể bừa bộn của mình, anh vẫn còn rất hứng và lỗ sau thì chảy nước không ngừng.

Thịnh Trạch Hoài lấy sữa mẹ để lạnh ra hâm nóng và đang cố hạ hỏa, về mọi mặt cậu vẫn đang ở độ tuổi sung sức, khi bộ dáng của Thịnh Quân Khê hôm nay hiện lên trong đầu cậu thì dục vọng của cậu lại bùng lên.

Tiếc quá, Thịnh Trạch Hoài nghĩ thầm, lần này vẫn chơi chưa đủ, lần sau nên  tìm cơ hội gì để Omega mặc lại thứ đó nữa đây.

Cảm giác kỳ lạ trong cơ thể Thịnh Quân Khê vẫn chưa nguôi ngoai, anh quỳ trên giường, đưa ba ngón tay trực tiếp đâm vào trong, vừa khuấy vừa thở hổn hển, mấy phút sau anh vẫn cảm thấy còn chưa đủ, liền cầm lên cái dương vật giả bị ném cách đó không xa rồi thuận lợi đâm nguyên cây vào bên trong khiến anh vô thức siết chặt lỗ sau lại, toàn thân cũng căng chặt.

Sao Thịnh Trạch Hoài còn chưa về.....cho con uống sữa lâu như vậy à? Anh cảm thấy thời gian đang trở nên khó khăn.

Không lâu sau, Thịnh Quân Khê mệt đến kiệt sức, dương vật giả vẫn cắm vào mông, anh không còn sức để kéo nó ra nữa, liền quỳ xuống giường hướng mông về phía cửa.

Khi mắt anh sắp nhắm lại thì chân anh bị kéo ra làm anh ngã xuống giường hơn nữa do đang có đồ vật nhét bên trong nên động tác ngã của anh có chút vụng về.

"Em tưởng anh đã ngủ rồi." Tim Thịnh Trạch Hoài đập kịch liệt, đây là lần đầu tiên Omega trắng trợn dụ dỗ cậu, cậu nắm lấy cán dương vật giả rồi đẩy vào sâu mấy lần, khi nhìn thấy đối phương run rẩy và xuất tinh thì cậu liền dừng lại rồi ném đồ vật đó ra xa xong đút dương vật của mình vào.

Thịnh Quân Khê vùi mặt vào trong chăn, mềm mại nằm ở trên giường để cho Thịnh Trạch Hoài hung hăng tấn công, giây tiếp theo người anh đột nhiên bị nhấc bổng lên không trung, anh liền cuống quýt ôm lấy eo đối phương, cảm nhận dương vật của Alpha mỗi lần di chuyển đều đâm vào sâu hơn.

Anh mơ mơ màng màng nghĩ: Muốn dẫn mình đi đâu thế......

Thịnh Trạch Hoài đi đến phòng tắm thì dừng lại, một tay ôm Omega vào lòng, tay kia thì mở cửa, cậu bế anh đến bàn để Omega có thể thấy bộ dáng quyến rũ của mình trong gương.

"Nhìn dáng vẻ hiện tại của anh đi, vừa rồi anh còn cố ý dụ dỗ em." Thịnh Trạch Hoài nhéo cằm Omega để anh nhìn bản thân mình trong gương, "Anh nói xem em làm sao mà giữ bình tĩnh được đây."

"Hức......anh không muốn xem...." Thịnh Quân Khê xấu hổ quá, anh cúi đầu xuống nhưng lại bị ép đối mặt với mình trong gương, anh thấy mặt mình đỏ bừng, trên mặt anh như thể đang hiện rõ ba chữ to đùng 'muốn bị đụ' vậy, "Xấu hổ quá....."

"Sao lại phải xấu hổ? Em rất thích." Thịnh Trạch Hoài hôn Omega xinh đẹp, "Anh mặc bộ trang phục này trông rất đẹp."

Ánh mắt Thịnh Quân Khê dời xuống, anh nhìn thấy quần áo lộn xộn và cơ thể mình lộ ra núm vú đầy vết cắn, dương vật cương cứng và còn rõ ràng thấy được mình đang chảy nước.

Mọi nơi anh có thể nhìn thấy trên cơ thể mình đều được bao phủ bởi dấu vết do Alpha tạo ra.

"Sao đột nhiên muốn.....ưmm.....tới, chỗ này....." giọng nói của anh bị cắt ngang bởi sự tấn công của Thịnh Trạch Hoài, anh bị đẩy đến gần gương nhưng để  không phải va vào, anh chỉ có thể đưa hai tay về phía gương để bám vào và nhìn bản thân trong gương đang bị dục vọng chiếm lấy, "Ha....aa.."

"Bởi vì em muốn cho anh biết." Thịnh Trạch Hoài bóp mông Omega rồi xoa xoa, "Sao anh lại khiến em muốn anh đến vậy?"

"Anh xinh đẹp, thân hình gợi cảm và còn rất dịu dàng. Mỗi lần anh cười luôn khiến tim em đập nhanh hơn——”

“Đừng, đừng nói nữa.” đây là lần đầu tiên Thịnh Quân Khê nghe Thịnh Trạch Hoài tự hào khen mình một cách chi tiết như vậy hơn nữa còn đang bị người này địt đến nỗi yếu ớt, "Xin em....."

“Em rất thích anh, anh à.” Thịnh Trạch Hoài hôn lên tai Thịnh Quân Khê rồi nói, "Em yêu anh."

"Anh biết rồi......A ưmm....." Thịnh Quân Khê dùng tâm trí bối rối của mình nghĩ cách làm thế nào để bịt miệng Thịnh Trạch Hoài lại rồi anh nói, "Anh cũng thích em......nên đừng nói nữa...."

Anh nói xong thì hối hận, không phải hối hận vì nói thích mà là anh rất buồn vì đã thổ lộ tình cảm trong lúc làm tình, nếu Alpha của anh cho rằng anh nói chỉ có lệ thôi thì phải làm sao bây giờ?

"Thật sao? Anh thích em à?" Giọng điệu của Thịnh Trạch Hoài rõ ràng là rất phấn khích, "Vậy là anh đồng ý ở bên em?"

Thịnh Quân Khê định muốn giải thích điều gì đó nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt của Thịnh Trạch Hoài qua gương thì anh nuốt lại lời nói vào trong, nói như vậy xem ra cũng không tệ......

Anh nói: “Ừm.”

Anh lại bị lật người lại, ngồi lên bàn rồi sau đó bị Alpha ôm chặt vào lòng, cậu hôn ngấu nghiến anh rất lâu, cho đến khi cả hai đều thở không ra hơi.

Thịnh Trạch Hoài hưng phấn nói:"Tốt quá.....chỉ có mình em được nhìn thấy vẻ gợi cảm này của anh."

"Tự tin vậy luôn à? Nếu muốn giữ anh ở bên cạnh em mãi mãi thì hãy thể hiện ra bản lĩnh thực sự của mình đi." Thịnh Quân Khê cố tình dụ dỗ đưa bàn chân đến xoa xoa dương vật đang cửng lên của cậu, "Đụ tôi trước rồi hãy nói."

Đối mặt với sự 'khiêu khích' như vậy, Thịnh Trạch Hoài đương nhiên vui vẻ chấp nhận thử thách, cậu đặt hai chân của Omega lên vai, dùng một tay bảo vệ đầu đối phương rồi đẩy thẳng dương vật của mình vào và bắt đầu tấn công dữ dội.

Mặc dù Thịnh Quân Khê đã nhiều lần xin tha, cậu vẫn không dừng lại mà đụ anh ngày càng mạnh hơn, tất lưới và váy bị xé rách, hai chân anh bị kéo ra để lại vết đỏ trên phần thịt đùi đầy đặn, nhìn có vẻ rất hấp dẫn.

Thịnh Quân Khê thấy hối hận vì đã nói 'đụ tôi đi'. Alpha này quá trâu bò , sao anh có thể chịu nổi khi bị một dương vật lớn như thế đụ trong thời gian dài chứ? Mông anh gần như tê dại và không thể cảm nhận được gì, nhưng vì liên tục bị đâm đến chỗ nhạy cảm thì anh vẫn sướng đến mức hai mắt trắng dã.....

Khi anh sắp ngất đi thì động tác của đối phương bắt đầu chậm lại, có mấy lần nó thúc mạnh vào trong khoang sinh sản của anh nhưng sau đó vẫn cố ý né ra rồi bắn tinh vào trong.

Cả người anh mềm nhũn trong vòng tay Thịnh Trạch Hoài, anh không còn sức mà cử động nữa, chỉ cảm nhận được ngón tay đối phương đang thọc vào trong hậu môn của mình, ban đầu anh còn kinh hãi, sau đó mới thở phào nhẹ nhõm vì Alpha chỉ đang moi tinh dịch bên trong ra.

Nhưng nó vẫn ở lại trong cơ thể anh rất lâu mới chịu lấy hết tinh dịch ra, anh nheo mắt nhắm lại một lúc, nước trong bồn tắm cũng đã được điều chỉnh, hai người ngồi cùng nhau trong bồn tắm, bầu không khí này rất thoải mái thậm chí còn tuyệt hơn lúc làm tình.

Dường như không có gì khác biệt so với trước khi chúng ta ở bên nhau, và dường như có điều gì đó đã trở nên khác biệt.

Mãi cho đến khi nụ hôn mỏng và dày đặc rơi xuống tấm lưng trắng nõn của Thịnh Quân Khê, anh mới tỉnh táo lại và tựa vào vòng tay của Alpha.

"Sớm biết như vậy anh đã không mạnh miệng." Giọng điệu của Thịnh Quân Khê nhẹ nhàng hơn rất nhiều, còn mang theo chút làm nũng, "Thể lực của em tốt thật, giống như một con quái vật vậy."

"Trong khoảng thời gian không tìm thấy anh, em đã nghĩ đến anh rồi chịu đựng một mình khi đến kỳ động dục." Thịnh Trạch Hoài luồn tay vào mái tóc ướt của Omega, "Em muốn đợi anh rồi sau đó sẽ làm tình với anh để bù đắp tất cả những gì em đã chịu đựng trước đây."

"Vậy nếu anh chuyển đi nơi khác và không bao giờ quay trở lại thì sao?" Thịnh Quân Khê cảm thấy lòng mình nặng trĩu, "Nếu là thế thì em sẽ làm gì?"

"Vậy thì em sẽ kế thừa sản nghiệp gia đình sau đó nỗ lực mở rộng nhân mạch, em nhất định phải tìm được anh." Thịnh Trạch Hoài nói, "Nhưng đến lúc đó em có thể sẽ trở thành một tên điên, nếu anh  từ chối em, không yêu em, em sẽ giam cầm anh để anh chỉ thuộc về mình em."

“……” với những lời nói đáng sợ như vậy, Thịnh Quân Khê chỉ quay đầu lại rồi bẹo khuôn mặt vô cảm của Thịnh Trạch Hoài, "Cố chấp đến vậy luôn à?"

"Là gia truyền." Thịnh Trạch Hoài nói xong rồi mỉm cười hài lòng nói tiếp, "Nhưng anh đã sinh ra một cô con gái đáng yêu của chúng ta còn nói với em rằng anh thích em."

"Bởi vì tình cảm của em dành cho anh rất chân thành." Thịnh Quân Khê quay người rồi ngồi trên người Thịnh Trạch Hoài,"Sao anh có thể không rung động trước tấm lòng nhiệt tình và chân thành của em được đây?"

Rõ rành cậu đang ở độ tuổi ham vui nhưng lại rất dịu dàng, kiên nhẫn và tỉ mỉ trong cách đối xử với anh và con gái.

Dù có bao nhiêu ngày đêm bị con gái khóc đánh thức, Thịnh Trạch Hoài vẫn sẽ ôm con gái vào lòng mà không hề phàn nàn, để anh tiếp tục ngủ ngon lành còn tự mình canh cho con bú sữa và bồng con đi ra xa.

Cậu sẽ nấu những món anh thích, sẽ ôm anh vào lòng khi anh buồn vì một điều nhỏ nhặt nào đó và sẽ ngoan ngoãn cúi đầu khi mắc một lỗi nhỏ rồi chờ đợi sự 'phê bình' của anh.

Cậu sẽ mỉm cười chạy đến bên anh mỗi khi hai người gặp nhau và sẽ hôn lên trán anh vào mỗi buổi sáng khi hai người ngủ cùng nhau rồi đi chuẩn bị bữa sáng cho anh.

Thịnh Quân Khê có thể nhìn ra đây không phải giả vờ để muốn chơi đùa nhất thời với anh, mà là sự chân thành muốn chung sống với anh.

Khi tắm rửa xong thì Thịnh Quân Khê đã ngủ say rồi, Thịnh Trạch Hoài bế người trong tay lên giường, bóp chút sữa cho con gái uống rồi mới nhẹ nhàng nằm xuống ôm Omega ngủ.

Một thời gian trôi qua, Thịnh Trạch Hoài không thể khống chế được suy nghĩ của mình, cậu muốn đưa Thịnh Quân Khê về gặp bố mẹ.

Thịnh Quân Khê nghe cậu nói vậy liền nói:"Như vậy có sớm quá rồi không?"

"Tại sao." Thịnh Trạch Hoài rõ ràng đã ủy khuất không ít, cậu bây giờ đang cuộn tròn thành một quả bóng nằm ở bên cạnh Thịnh Quân Khê, "Thì ra có một mình em muốn chúng ta kết hôn thôi ....."

"Không có, không phả là anh không nghiêm túc với em....." Thịnh Quân Khê vội vàng giải thích, anh ôm chặt lấy Alpha rồi vỗ lưng an ủi cậu, "Em vừa mới qua sinh nhật thứ 20, gia đình em không thấy như vậy có hơi sớm quá à?"

"Ba mẹ em 18 tuổi đã kết hôn rồi sinh ra em rồi." Thịnh Trạch Hoài ngước mắt lên, "Hơn nữa họ nghĩ chỉ cần em thích và nghiêm túc với người đó thì có thể đưa người về gặp họ."

"Vậy được rồi." Thịnh Quân Khê xoa đầu Alpha, "Khi nào đi?"

Thịnh Trạch Hoài không chút nghĩ ngợi: “Ngày mai.”

"......." Thật là, một ngày cũng không chờ nổi.

Khi đến khu biệt thự giàu có, Thịnh Quân Khê cảm thấy tim mình như sắp nhảy ra rồi, theo những gì Thịnh Trạch Hoài đã nói trước đó thì ba mẹ em ấy chắc khó đối phó lắm, lỡ bọn họ ở trước mặt anh làm Alpha của anh buồn thì anh nên làm gì bây giờ?

Khi gặp họ rồi anh mới biết suy nghĩ của mình thật thừa thãi.

Họ trông rất trẻ, tóc ngắn và dày, ăn mặc quần áo rộng rãi đứng đợi hai người ở cửa, đầu tiên là mẹ của cậu nhìn anh rồi mỉm cười hỏi anh có mệt không rồi sau đó đưa tay kéo anh vào nhà.

Em gái cậu vừa mới vào cấp hai đang ngồi trên sô pha xem TV, thấy có người vào nhà liền ngồi dậy, đầu tiên là hưng phấn hét lên:"Anh!" Sau đó nhìn Thịnh Quân Khê rồi nghi ngờ nói, "Anh dâu?"

Thịnh Quân Khê lúng túng ho khan, tai gần như đỏ bừng, anh nói:"Chào em."

Thấy Omega không có phủ nhận, em gái liền không chút do dự khen ngợi anh dâu xinh đẹp, "Anh ơi—— anh lấy đâu ra một người vợ xinh đẹp như vậy hả, em cũng muốn có."

Mặc dù em gái vẫn chưa phân hóa nhưng đã được xác nhận là Alpha.

"Được rồi được rồi, đừng nghịch ngợm nữa." Mẹ nắm lấy tay Thịnh Quân Khê ngồi xuống, cẩn thận nhìn khuôn mặt trẻ trung đoan trang của Omega, "Rất đẹp, thậm chí còn đẹp hơn cả lúc mẹ còn trẻ."

"Đừng nói bậy, em vẫn còn đẹp lắm." Ba mở miệng phản bác lại, sau đó nhìn Thịnh Trạch Hoài rồi nói, "Mau đi lấy đồ ăn thức uống ngon cho người ta đi con."

Thịnh Trạch Hoài liền chạy như bay lên lầu.

Thịnh Quân Khê ngước mắt nhìn nam Omega lớn tuổi trước mặt, cảm thấy người này rất tốt bụng, đang suy nghĩ vẩn vơ thì anh nhìn thấy dấu vết không che đậy trên cổ đối phương cũng như vết cào trên cổ tay của Alpha lớn tuổi.

........Thật là tình cảm a.

"Ở bên cạnh nó con có cảm giác thế nào?" Người mẹ mỉm cười nhìn theo đứa con trai còn chưa xuống lầu rồi nói, "Con nhìn nó nhỏ vậy thôi chứ nó mà nghiêm túc thì nhất định sẽ rất kiên trì."

Khi y nói thì ba ba có ho một chút.

"Nó giống như ba và ông nội nó vậy, nếu đã nhận định là người đó thì đời này sẽ không thay đổi." Mẹ dường như đang nhớ lại quá khứ, y mỉm cười hạnh phúc, "Lúc đó mẹ nghĩ, một cậu bé trẻ tuổi như vậy, liệu có thể làm mình hạnh phúc không? Cuối cùng ông ấy đã làm được mọi điều ông ấy đã hứa với mẹ và mẹ thực sự rất hạnh phúc."

Thịnh Quân Khê không biết nên nói gì, anh chỉ mỉm cười.

Lúc này em gái sôi nổi nói thêm:"Cái này em biết lâu rồi, từ khi anh trai theo đuổi anh dâu, anh trai không về nhà nhiều, mẹ nấu những món anh trai thích anh trai vẫn không chịu về, anh trai còn nói là vất vả lắm mới ở lại được nhà anh dâu nên không muốn về."

“……”  khóe miệng Thịnh Quân Khê giật giật, cuối cùng cũng nhận ra có gì đó không ổn, anh liền nhớ lại những lý do mà Thịnh Trạch Hoài đã đưa ra để được quấn lấy anh và ở lại nhà anh.

Khi Thịnh Trạch Hoài bưng thức ăn đi xuống lầu, liền thấy ánh mắt của Thịnh Quân Khê như hình viên đạn xẹt về phía này, cậu liền cảm thấy mình xong đời rồi.

Trên đường về nhà, Thịnh Quân Khê không để ý đến cậu, cậu có đáng thương hay nịnh nọt thế nào cũng vô dụng, cho dù về đến nhà Thịnh Quân Khê cũng không nói một lời.

"Chỗ này của em đau quá, anh có thể chạm vào giúp em được không?" Thịnh Trạch Hoài nắm lấy tay Thịnh Quân Khê sờ lên dương vật của mình, cố gắng xoa dịu bầu không khí bằng cách này, "Nó có chút nhớ anh."

Thịnh Quân Khê nghẹn một cục tức, cố bình tĩnh nói:"Cút."

Thịnh Trạch Hoài có chút không hiểu, hỏi:"Anh giận à?"

“Hả——” Thịnh Quân Khê nhiều lần nhắc nhở mình nên nói quá lớn tiếng, anh hỏi, "Tại sao em lại lừa dối anh rằng em với gia đình có quan hệ không tốt?"

Điều đó khiến anh lo lắng và đau lòng suốt thời gian dài.

"Em chỉ........nếu không giả vờ đáng thương, anh sẽ không cho em tiếp cận anh." Giọng Thịnh Trạch Hoài càng ngày càng nhỏ, "Ba mẹ em nói, đối với người mình thích thì cứ dùng chút thủ đoạn, có nói xấu họ cũng không sao cả....."

Hóa ra cả gia đình này đều là đồng phạm?

.......Quên đi, Thịnh Quân Khê không muốn dây dưa thêm, dù thế nào đi nữa thì Thịnh Trạch Hoài vì rất thích anh nên mới làm vậy, nhưng để bình tĩnh lại, hôm nay anh không muốn ngủ với Alpha.

Anh nói với Alpha bằng giọng lạnh lùng:"Hôm nay em ngủ ở phòng khách đi."

-Còn tiếp-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro