7.Do bị kích thích mạnh nên sữa từ từ chảy ra từ núm vú đỏ tươi(nữ trang)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Tasdiparoa

Chương 7: Do bị kích thích mạnh nên sữa từ từ chảy ra từ núm vú đỏ tươi(nữ trang, mặt đối mặt)

"Nghe em giải thích......" trong suốt nửa năm yêu anh trong thầm lặng, Thịnh Trạch Hoài chưa bao giờ nhìn thấy Thịnh Quân Khê như thế này, đã vậy cậu còn làm anh khóc, "Em xin lỗi, nhưng——"

"Không làm nữa." Thịnh Quân Khê thuận lợi đẩy Thịnh Trạch Hoài ra, anh lau nước mắt của mình, mặc kệ phía dưới dính nhớp nháp như nào anh vẫn mặc quần áo vào rồi lạnh lùng nói, "Thầy đi trước."

Anh đã xin nghỉ làm tạm thời ở trường.

Thịnh Trạch Hoài đứng sững sờ tại chỗ, đầu tiên liếc nhìn cậu em mình vẫn còn cương sau đó nhìn khuôn mặt dục vọng còn chưa tiêu tan của Thịnh Quân Khê, trong lòng cậu có chút lo lắng. Nhưng cậu không thể đi khi đang trong tình trạng như thế này được.

Thịnh Quân Khê chịu đựng khó chịu đi bộ về nhà, anh tức giận mình không có chính kiến, lẽ ra anh không nên đồng ý làm chuyện đó ở văn phòng.

Tắm xong cả người liền sảng khoái nhưng mặt anh vẫn đỏ bừng, con gái anh vẫn đang ở nhà dì, phải một hai tiếng mới đưa con về nhà. Bây giờ đối diện với một căn phòng trống rỗng vậy mà anh lại thấy có chút không quen.

Rõ ràng là chúng ta mới quen nhau chưa đầy một tuần.

Anh thở dài, quyết định đọc sách một lát để xoa dịu cảm xúc, có thể coi là giết thời gian.

Khi đã gần đến giờ, ngoài cửa có tiếng chuông reo, đồng thời có tiếng dì của anh đang nói chuyện với ai đó.

"Con ơi, ngồi xổm ở đây làm gì vậy?" Dì nhìn thiếu niên ngồi xổm trong góc với vẻ mặt như đã mắc lỗi gì đó nên không nhịn được hỏi, "Để dì đỡ con lên."

Cánh cửa mở ra, Thịnh Quân Khê nhìn thấy dì đứng ở cửa ôm con gái, còn Thịnh Trạch Hoài đứng sau lưng dì cúi đầu xách một túi thức ăn, giống như một đửa trẻ mắc lỗi đang chủ động xin lỗi.

Người dì đưa em bé cho Thịnh Quân Khê:"Dì nghĩ thằng bé đợi trước nhà cháu rất lâu rồi, nhìn thịt nó mua đã rựa hết cả."

"Dì vào nhà ăn bữa cơm đã rồi về." Thịnh Quân Khê tự động bỏ qua những lời liên quan đến Thịnh Trạch Hoài, không để ý đến cậu, "Từ đây đến nhà dì cũng khá xa đó."

"Không cần đâu, nhà dì có nấu cơm rồi, giờ đang đợi dì về." Dì mỉm cười hiền lành, vỗ vai Thịnh Quân Khê, "Đừng giận nữa, người ta nhỏ tuổi hơn cháu mà, con cũng đã có rồi, có gì cứ từ từ bảo ban nhau, thôi dì về đây."

 Dì vẫy vẫy tay liền rời đi.

“……” Thịnh Quân Khê im lặng nhìn Thịnh Trạch Hoài vẫn đang cúi đầu, cậu giống như đang chờ anh mắng, bộ dáng như sắp đợi anh tức giận, anh không có biện pháp cũng không đành lòng đuổi Alpha đi, "Vào đi."

"Đây là rau mà em mua, còn có vài thứ bồi bổ cho sức khỏe của thầy." Thịnh Trạch Hoài đặt đồ lên bàn rồi nói, "Thầy giận em hả."

“Ừ.” Thịnh Quân Khê không có phủ nhận.

"Em xin lỗi, em sẽ giải thích." Thịnh Trạch Hoài thận trọng đến gần Thịnh Quân Khê, cậu kéo ống tay áo Omega, giọng nói càng ngày càng nhỏ, "Đừng không để ý tới em được không."

Thịnh Quân Khê đang định mở miệng nói cái gì thì thấy nước mắt đối phương đã rơi xuống đất, anh không nói gì nâng cằm Thịnh Trạch Hoài lên, nhìn khuôn mặt tuấn tú này, vết thương trên mặt vẫn còn đỏ.

Người này tính cách hẳn là phải lạnh lùng và điềm tĩnh mới đúng, sao lại nhiều nước mắt thế nhở?

"Thầy nói không quan tâm đến em khi nào?" Thịnh Quân Khê lau nước mắt cho Alpha, đặt con gái lại vào nôi rồi kéo cậu ngồi lên ghế sô pha, "......Thầy sẽ nghe em giải thích."

Nếu như Thịnh Trạch Hoài có ác ý đó, anh nhất định sẽ không thương tiếc đuổi Alpha ra ngoài, tuyệt đối không có liên lạc gì với cậu nữa.

Có vẻ như ý định 'ở bên Thịnh Trạch Hoài' chỉ là do anh cảm xúc nhất thời.

"Hiệu trưởng chắc cũng có nhắc đến một số tình huống đặc biệt ở trường chúng ta cho thầy." Thịnh Trạch Hoài nói rồi ngẩng đầu nhìn Thịnh Quân Khê, sau đó lập tức cúi đầu với vẻ mặt đáng thương, "Chúng ta đều là Alpha và Omega trong cùng một lớp, đều có huyết thống xuất sắc với mức độ tương hợp cao nên thường xuyên có những trường hợp mất kiểm soát, một với một đã là tình huống nhẹ nhất rồi."

Nghĩa là cũng có nhiều người làm với nhau.....

"Nhà trường không thể kiểm soát được tình trạng này, cũng không thể kiểm soát được. Dù có làm tình trong phòng hiệu trưởng thì hiệu trưởng cũng chỉ đóng cửa lại đợi bọn họ xong việc rồi sẽ coi như chưa có chuyện gì xảy ra." Thịnh Trạch Hoài giải thích, "Em nghĩ nếu hiệu trưởng mở cửa rồi phát hiện học sinh cùng giáo viên thì hậu quả sẽ nghiêm trọng hơn, cho nên em......mới làm vậy. Em không muốn cơ thể của thầy bị người khác nhìn thấy và không muốn thầy bị mất việc vì em, em biết điều đó chắc chắn sẽ rất khó khăn với thầy."

.......Có vẻ hợp lý, Thịnh Quân Khê thầm nghĩ, hiệu trưởng quả thực đã cảnh cáo anh không được dính líu đến học sinh.

"Hiệu trưởng còn nói cho thầy biết, trong trường đã từng có thầy trò với nhau, kết cục của người thầy giáo đó rất bi thảm." Thịnh Quân Khê nhớ lại cuộc trò chuyện mấy ngày trước, "Em có biết chuyện này không?"

"Học sinh đó là bạn của em." Thịnh Trạch Hoài gật đầu, sợ Thịnh Quân Khê bởi vì lo lắng chuyện này nên mới kể lại toàn bộ câu chuyện, "Bạn em cũng là một Alpha giống em. Vào ngày đầu tiên thầy giáo đó mới vào làm, cậu ấy mới gặp lần đầu đã yêu luôn thầy ấy. Phải mất rất lâu cậu ta mới theo đuổi được thầy ấy rồi sau đó họ cũng rất yêu thương nhau. Nhưng gia đình bạn em rất đặc biệt chú trọng về việc xứng đôi và đã phản đối mạnh mẽ chuyện yêu đương của hai người, thậm chí họ còn nghĩ thầy giáo đó sẽ vì công việc tiền đồ của mình mà bỏ rơi con họ  nên đã tung tin đồn là giáo viên đó đã mất việc ở trường và thậm chí không thể ở lại thành phố này, hai người đó cũng vì thế mà chia tay."

Thịnh Trạch Hoài hít một hơi thật sâu rồi nói tiếp:"Nhưng thực ra toàn bộ câu chuyện là giáo viên đó đã tự nguyện thôi việc, hai người dựa vào nỗ lực của chính mình để cùng nhau sống ở thành phố xa lạ. Một năm sau họ kết hôn sinh con và gia đình cũng đã chấp nhận bọn họ."

"Vậy bây giờ bọn họ thế nào?" Thịnh Quân Khê không khỏi tò mò.

"Bạn em thì tiếp quản công việc kinh doanh của gia đình, còn người yêu của cậu ấy vẫn đang làm giáo viên trong trường này." Thịnh Trạch Hoài nói, "Chẳng qua gần đây có mang thai nên ở nhà nghỉ ngơi."

"Thì ra là như vậy." Thịnh Quân Khê như đang suy tư gì, "Thầy còn tưởng——"

"Thầy giáo vì chuyện này mà lo lắng cũng là việc bình thường thôi." Thịnh Trạch Hoài khịt mũi nói, "Trong mắt thầy bây giờ, em chắc chắn là người rất tệ rồi."

"Ngẩng đầu lên." Cơn giận của Thịnh Quân Khê gần như đã lắng xuống, "Nhìn vào mắt thầy."

Thịnh Trạch Hoài nhìn khuôn mặt xinh đẹo của Omega rồi chớp chớp mắt.

"Nếu em muốn nghiêm túc theo đuổi thầy thì ở ngoài trường đừng gọi thầy là thầy giáo nữa." Thịnh Quân Khê nhéo mặt Thịnh Trạch Hoài như thể điều này sẽ làm dịu đi cơn tức giận còn lại của anh, "Còn một điều nữa, nếu em muốn cùng thầy chăm sóc đứa trẻ thì thầy cũng không còn băn khoăn gì nữa và việc thầy ở trường nào cũng không có gì đặc biệt."

"Vậy thầy không giận nữa à?" Thịnh Trạch Hoài để cho Omega nhéo mặt mình, bởi vì lời đối phương nói mà hai mắt sáng lên không ít, "Không gọi là thầy giáo thì em nên gọi như thế nào?"

"Đương nhiên em gọi tôi là anh rồi." Thịnh Quân Khê thản nhiên nói, "Nếu không thì em muốn gọi tôi là gì?"

"Ò......" Thịnh Trạch Hoài cuối cùng cũng dám ôm Thịnh Quân Khê, cậu dang rộng vòng tay ôm lấy anh, "Cho dù có thế nào đi nữa em sẽ không tùy chỗ động dục với anh."

"Tính em như nào thì hãy tự mình hiểu lấy." Thịnh Quân Khê khẽ đẩy Alpha ra, cậu liền nói, "Nấu cơm xong rồi, em có thể ôm anh chứ?"

"Chỉ ôm một lát thôi." Thịnh Trạch Hoài ngửi thấy mùi thơm từ tuyến vú, "Chỉ vậy thôi là được rồi."

Thịnh Quân Khê không còn cách nào khác ngoài việc duy trì tư thế ôm khó xử này.

Khi Thịnh Trạch Hoài lấy lòng đối phương bằng đồ ăn xong rồi đi về, điện thoại cậu không ngừng vang lên, cậu bắt taxi lên xe rồi đọc tin nhắn trong nhóm.

h: Mọi người có biết dùng cái này không?

h: 【 hình ảnh 】

Giản: Sao vậy, muốn chơi kích thích với vợ à, không phải vợ anh đang mang thai sao? Nhẫn tâm đến vậy luôn à?

h: Em ấy nói muốn chơi rồi gửi cho tôi tấm hình trên.......

Giản: Anh không thử từ chối rồi thuyết phục y à?

h: Vô ích thôi, lần mang thai này em ấy còn bám lấy tôi nhiều hơn trước, gần đây y ngày nào cũng ngồi lên người tôi, tôi phải làm sao đây? Tôi yêu em ấy quá nên chỉ có thể chiều theo ý em ấy.

h: Hả, đây ế bằng thực lực, không biết gì đâu, anh hỏi cậu ta thử @dĩnh dĩnh

Giản:.......cái tên này là quần què gì vậy bạn?

Dĩnh Dĩnh: Tôi chưa chơi, nếu chơi sướng thì báo tôi tiếng, tôi cũng muốn mua.

'Dĩnh Dĩnh' trả lời tin nhắn xong liền liếc nhìn đầu trang, lần liên lạc gần đây nhất là một phút trước.

Dù ngày nào cũng gặp Thịnh Quân Khê nhưng mỗi lần nghĩ đến việc sớm gặp anh ấy, cậu vẫn không khỏi cảm thấy vui mừng.

Vài ngày sau, Thịnh Trạch Hoài nhận được tin nhắn riêng của một người bạn, nói rằng vợ anh ta chơi rất sướng, bảo cậu cũng nên thử xem, cậu liền bấm vào địa chỉ mà bên kia chia sẻ rồi bắt taxi đến đó.

Thịnh Quân Khê ở nhà, nhìn dấu hôn trên cổ trong gương, cái mới và cái cũ chồng lên nhau, hai người càng thân mật thì trên cổ anh không có chỗ nào được yên ổn cả.

Nhưng điều khiến anh băn khoăn hơn cả là làm thế nào để chính thức đáp lại Thịnh Trạch Hoài mà không phải tỏ ra gượng ép, anh phiền muộn chuyện này đã mấy ngày nay rồi.

Cánh cửa mở ra, Thịnh Quân Khê bước ra khỏi phòng tắm, nhìn cái túi trong tay mình được đóng gói màu hồng với một trái tim nhỏ trên đó và một dòng LOVE thon dài được đánh dấu bên cạnh.

Thô tục quá, Thịnh Quân Khê phàn nàn.

Sau đó Thịnh Trạch Hoài ôm eo anh cùng ngồi xuống ghế sô pha, đối phương đổ đồ trong túi lên bàn, thẳng thừng nói:"Em muốn chơi trò này với anh."

Thịnh Quân Khê nhìn những thứ kỳ lạ trên bàn, bao gồm dương vật giả, vòng da đen tuyền, máy rung và bộ quần áo được gấp lại. Anh tò mò mở bộ quần áo ra, giây tiếp theo liền thấy hối hận.

Váy lụa đen trong suốt, và đôi tất lưới màu đen.....

"Không được." Thịnh Quân Khê quả quyết nói, "Anh chưa bao giờ chơi kiểu này, cũng chưa từng mặc như vậy."

“Thật sự không thể sao……” môi Thịnh Trạch Hoài hơi run lên, trong mắt rất nhanh liền rưng rưng, cậu cúi đầu xuống lau nước mắt, "Em còn tưởng anh là giáo viên nên sẽ biết cái này."

Thịnh Quân Khê:"Việc này thì có liên quan gì đến việc anh là giáo viên?"

"Anh không muốn chơi với em cũng không sao, em biết, anh nhất định cho rằng em luôn có ác ý, chỉ nghĩ cách hành hạ anh." Thịnh Trạch Hoài lấy ra mấy tờ giấy rồi lau mũi, "Em không có ý định  muốn mua những món đồ chơi này đâu nên anh từ chối cũng không sao cả, em chỉ đến cửa hàng mà bạn em giới thiệu và đã không thể cưỡng lại được nên mới mua những thứ này. Nếu anh ghét chúng thì em sẽ vứt chúng đi, còn nếu thấy em phiền đến anh thì em cũng sẽ đi cùng với mấy thứ này cút ra ngoài."

Thịnh Quân Khê không cãi lại được, anh  đang muốn đứng dậy thì phải kéo người mình ngồi trở về trong lòng của nửa kia, anh nhìn lại mấy thứ ở trên bàn, cuối cùng anh vẫn không thể từ chối cậu được, anh nói, "Được rồi, chỉ lần này thôi đó."

Người đàn ông đột nhiên cười tinh quái, anh bỗng nhiên có cảm giác như mình lại bị lừa lần nữa.

Chiếc quần short ngắn trên người anh nhanh chóng bị Alpha cởi ra, anh nhìn Thịnh Trạch Hoài cầm chiếc váy ngắn lên mặc cho anh, vén áo ống lên là lộ ra bộ ngực đang trong kỳ cho con bú của anh, còn hiện ra cả khe ngực.

Anh quỳ xuống rồi ngồi dậy, cái váy không thể che đậy được cặp mông vừa to vừa quyến rũ.

Thịnh Trạch Hoài đứng dậy, tóm lấy hai chân trắng nõn thon dài, kéo anh nằm trên sô pha, anh nhìn chiếc tất lưới đang từng chút một mang vào chân mình, eo anh bị ôm lên, anh nghĩ rằng chắc đã mang xong hết rồi.

Nhưng rồi lại thấy đối phương cầm vòng da lên, cởi nút, đeo vào đùi rồi thắt lại. Giây tiếp theo người anh bị nhấc lên không trung và được đưa vào phòng ngủ.

Ánh mắt của Alpha quá nóng rực khiến anh phải xấu hổ cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào mặt đối phương, sau đó cái dương vật giả va vào tầm nhìn của anh. Cuối cùng anh cũng ngẩng đầu lên và bối rối nhìn Thịnh Trạch Hoài.

"Em muốn nhìn anh tự mình chơi nó." Thịnh Trạch Hoài nuốt nước bọt, cậu quỳ xuống trước mặt Omega quyến rũ, nũng nịu nói, "Được không?"

Thịnh Quân Khê lúc không có Thịnh Trạch Hoài ở bên cạnh cũng đã từng thủ dâm nhưng làm ở trước mặt Thịnh Trạch Hoài thì vẫn thấy xấu hổ, sợ đối phương lại rơi nước mắt nên anh liền cầm dương vật lên, trong lòng tự an ủi chính mình: Thứ này không có to bằng của Thịnh Trạch Hoài, sợ gì chứ?

Anh đâm vào khe hở của tất lưới, trong giây lát đầu óc liền cứng đờ, anh muốn nhét trực tiếp thứ này vào, kết quả là vẫn dừng lại.

“……” Thịnh Quân Khê đỏ mặt dũng cảm nói, "Anh muốn pheromone của em, nếu không anh......không thể cho vào được."

Thịnh Trạch Hoài phóng thích pheromone của mình ra, trong nháy mắt cả phòng đều có hương vị của cậu, cái lỗ mềm mại phía sau rất nhanh đã rỉ ra nước, khiến anh nhanh chóng muốn thọc nó vào ngay lập tức.

Thịnh Quân Khê cố gắng thử thêm lần nữa, anh trước tiên đặt dương vật xuống rồi dùng ngón tay để nới lỏng lỗ sau, sau vài lần khuếch trương anh cảm thấy quá dày vò nên quyết định nghiến răng đẩy dương vật vào. Có lẽ anh đang đợi cho Alpha xem đủ rồi thì sẽ lao đến đụ anh ngay lập tức......

Khó khăn lắm mới đẩy được đầu dương vật vào, Thịnh Quân Khê hít một hơi thật sâu, anh thở hổn hển và rên rỉ trong khi đưa dương vật vào cơ thể từng chút một, sau khi đi vào được hai phần ba thì dương vật anh lại cương lên không hề báo trước rồi liền xuất tinh.

Xấu hổ quá......anh nghĩ vậy rồi lấy tay che mặt, không muốn làm tiếp nữa.

"Di chuyển tiếp đi chứ." Thịnh Trạch Hoài dùng tay kéo áo nịt ngực xuống, để lộ bộ ngực sáng bóng, cậu tiến lại gần rồi dang đôi chân gợi cảm của anh ra rộng hơn, sau đó lấy cái tay đang che mặt anh ra, "Như thế này mới thấy được rõ ràng hơn."

Thịnh Quân Khê xấu hổ không còn cách nào khác phải tiếp tục di chuyển, mỗi lần đi vào anh đều thở hổn hển, mu bàn chân vô thức siết chặt lại, người bị giam trong vòng tay đối phương, ở trên mắt cá chân anh rơi xuống một nụ hôn.

"Hức......đừng làm vậy....." vừa dứt lời, Thịnh Quân Khê lại xuất tinh, anh xấu hổ đến muốn khóc, "Chơi như vậy mệt lắm."

"Vậy có muốn em giúp anh không?"

Thịnh Trạch Hoài nói xong, không đợi đối phương trả lời đã ôm người lên, bởi vì thứ đó vẫn cắm vào cơ thể anh, Omega chỉ có thể ngồi quỳ và thân thể vẫn đang run rẩy.

Thịnh Trạch Hoài cởi quần quỳ trên giường, dương vật cứng ngắc của cậu đập vào mặt Thịnh Quân Khê, cậu một tay cạy mở miệng đối phương rồi nhét dương vật vào rồi  duỗi người về phía trước vừa đủ để chạm tới dương vật giả.

Thịnh Quân Khi bị dương vật thật và giả cùng lúc đâm vào đến rới nước mắt, thứ trong miệng thô và to, luôn đẩy đến tận cổ họng, thứ ở mông thì bị Thịnh Trạch Hoài dùng sức đâm vào.

Đã hơn nửa giờ nhưng cậu vẫn chưa bắn tinh vào trong miệng anh mà anh thì đã bắn tận ba lần.

“Khụ khụ……”  thứ ở trong miệng đã không còn nữa, Thịnh Quân Khê ho và thở hổn hển, nhưng phía dưới của anh vẫn đang run rẩy dữ dội, nước chảy ra còn nhiều hơn tinh dịch, "Mau lên, mau đụ anh đi. Cái giả quá nhỏ, không thỏa mãn anh được."

Dù gần như ngất đi vì sung sướng nhưng anh vẫn bướng bỉnh như thể mình vẫn chưa thấy thỏa mãn.
Trong nháy mắt, Thịnh Trạch Hoài đã nằm ở trên giường còn anh thì đang ngồi lên người Alpha, tất lưới đã bị xé rách, dương vật giả cũng được rút ra.

"Từ mình đút vào đi." Thịnh Trạch Hoài vỗ vỗ cái mông đầy đặn và nhìn thân hình gợi cảm trước mặt chỉ được một mình cậu chơi đùa.

Thịnh Quân Khê đã có chút bối rối do ảnh hưởng của pheromone, nửa người anh ngồi dậy, cầm lấy dương vật nhắm vào lỗ sau của mình, anh chỉ vừa mới thả ra một chút là đã cảm nhận được Alpha dùng sức đẩy lên làm nguyên cây dương vật vào trong cơ thể mình.

Hai chân anh lập tức đổ xuống giường, sữa từ từ chảy ra từ núm vú đỏ tươi do bị kích thích dữ dội.

"Sâu quá......" Thịnh Quân Khê mặc dù lắc đầu nhưng lại đưa tay lên xoa ngực mình, chủ động duỗi thẳng lưng, cúi người áp bộ ngực mềm mại của mình vào mặt Thịnh Trạch Hoài, "Nơi này.......thấy trống vắng.....A....cắn mạnh quá, anh đau......"

Thịnh Trạch Hoài vừa nghiến vừa cắn, hai tay cậu cũng không rảnh rỗi, mông đã bị cậu bóp đến đỏ lên, ngực cũng bị cậu sờ nổi lên màu hồng phấn.

Động tác thộc vào cũng dữ dội và mạnh bạo, toàn thân Thịnh Quân Khê tràn ngập cảm giác ngứa ran.

"Thật thoải mái......a......dùng lực nhiều một chút.....!" Thịnh Quân Khê vừa nói xong liền cảm giác được dương vật chạm vào điểm nhạy cảm của mình, nó hung ác vừa đẩy vào vừa cọ xát đến chỗ đó, "Hức........chịu không nổi...."

Anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình vì thấy sướng quá đến nỗi khóc

Lúc này, tiếng khóc của con gái ở phòng bên cạnh lại vang lên không đúng lúc.

-Còn tiếp-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro