Chương 2: Thiếu gia nhỏ bị đánh giấu hoàn toàn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

❗ Thả ⭐ đi rùi đọk 😤 ❗
____________________

Khi Light thay áo ngủ trở lại, Langdon đã cuộn tròn trong chăn ngủ. Light nhấc góc chăn, chui vào, kéo Langdon vào lòng mình, thì thầm một câu chú, phòng lập tức tối đen.

Ôm thiếu gia thật sự quá tuyệt, Light nghĩ, tim đập nhanh đến mức hắn không thể ngủ. Hắn bắt đầu nhắm mắt suy nghĩ về công việc ngày mai, nhưng gương mặt quyến rũ của Langdon trong lúc phân hóa vẫn luôn hiện lên, làm hắn khó có thể tập trung.

"Nóng quá... Light..." Langdon cọ sát vào hắn theo bản năng, vô ý liếm vào tuyến thể trên cổ hắn.

Tin tức tố của Langdon tràn ngập khắp căn phòng.

Light, vốn đang không ngủ được, đột nhiên tỉnh táo hẳn. Hắn không hiểu vì sao dấu hiệu tạm thời lại mất hiệu lực nhanh như vậy, nhưng lần này... chỉ sợ hắn không thể kiềm chế được.

Hắn luôn nghĩ mình chỉ có thể đứng sau lưng nhìn thiếu gia. Light thầm nghĩ, rồi cắn mạnh vào tay mình, đau đớn giúp hắn nhận ra đây là hiện thực.

Langdon búng tay, phòng bừng sáng. Cậu mở mắt, ánh mắt đầy hơi nước, trông thật đáng yêu và dễ thương. Cậu không hiểu vì sao đợt nhiệt triều này lại bùng phát, rõ ràng trước đó đã được Light xử lý tốt. Cái tên nô lệ vô dụng này! Langdon vừa tức giận vừa bất lực.

Bé chim nhỏ của Langdon cứng đơ chạm vào Light, phía sau cũng không ngừng ngứa ngáy. Cậu bất lực ôm lấy cánh tay Light.

Light cố gắng kiềm chế niềm vui sướng, cố gắng không làm Langdon sợ hãi. Hắn cố gắng giữ giọng bình tĩnh, "Hãy để tôi lo liệu mọi thứ, thiếu gia." Tay hắn luồn vào áo ngủ của Langdon, vòng qua bé chim nhỏ của cậu, rồi chạm vào phía sau. Hắn nhẹ nhàng xoa lỗ đít, ngón tay dính một chút chất lỏng. Sau đó, hắn chậm rãi đẩy ngón tay vào, Langdon phát ra một tiếng rên rỉ ngọt ngào, rồi lập tức cắn chặt môi.

"Tiếng của thiếu gia rất êm tai. Là chủ nhân, cũng nên ban thưởng cho người hầu, không phải thiếu gia thường nói vậy sao? Thiếu gia hiện tại rên rỉ, cũng là ban thưởng cho tôi." Light cố gắng giữ giọng bình tĩnh, trong khi tay hắn tiếp tục thâm nhập, tiếng nước ái muội vang lên.

"Aa... Hức..." Langdon rên rỉ, vô thức căng thẳng thân thể.

Chỉ là thưởng cho một nô lệ mà thôi, Langdon nghĩ, cậu không còn cố gắng kìm nén tiếng rên của mình.

Light chèn thêm ngón tay thứ ba, Langdon lập tức nắm chặt cánh tay hắn, móng tay hơi ấn vào da. Light cúi đầu, hôn nhẹ lên trán cậu, "Đừng sợ, thiếu gia. Tôi luôn bên cạnh thiếu gia." Nói xong, hắn nhẹ nhàng hôn môi Langdon.

Dù thiếu kinh nghiệm, Langdon cũng hiểu ý nghĩa của việc hôn môi. Cậu mở to mắt nhìn Light.

"Đừng... đừng... Hức... Che mắt ta lại..." Langdon cố gắng di chuyển tay Light, nhưng vì cơ thể yếu ớt nên không thể làm được, chỉ như đang vuốt ve tay hắn.

Không muốn để thiếu gia thấy trò hề của mình. Những lời này bị Light nuốt trọn.

Hắn toàn tâm thăm dò mặt sau của Langdon, ngón tay thâm nhập sâu hơn, cố tình cọ xát vào bên trong. Langdon run rẩy trong lòng hắn, mã mắt chảy ra chất lỏng trong suốt, như thể sắp bắn ra. Khoái cảm từ từ leo lên, từng bước đẩy Langdon vào biển tình dục.

"Ha, đừng chạm vào chỗ đó!" Langdon căng thẳng thân thể, muốn tránh xa ngón tay đang quấy rối lỗ nhỏ của mình

"Đã biết, thiếu gia." Light rút ngón tay ra, chưa kịp để Langdon cảm thấy trống rỗng, hắn đã tách chân cậu ra, hung hăng cắm vào.

"Cái, cái gì A a a a a a a a a a a a a!" Bị cắm vào trong nháy mắt, cảm giác lấp đầy kỳ dị khiến cậu bắn ra, nước mắt ướt đẫm khuôn mặt.

"Đừng khóc." Light dịu dàng liếm đi nước mắt của cậu.

"Thật lớn... căng quá...thật là khó chịu." Langdon ủy khuất kêu lên.

Con cặc của Light lại căng lớn hơn, khiến Langdon càng thêm ủy khuất, khóc đến đỏ mắt nhìn Light.

"Rất nhanh thiếu gia sẽ thấy thoải mái."

Light hồi tưởng lại cảm giác vừa rồi khi ngón tay thăm dò ra điểm nhạy cảm của Langdon, không chút nương tay mà cọ xát, đâm thọc, khiến Langdon không còn tâm trí để lo lắng về việc dương vật của hắn quá lớn. Cậu chỉ biết kêu lên và cào những vệt đỏ trên lưng hắn.

"Light... Light... Nô lệ..." Langdon khẽ kêu, môi hơi hé mở.

"Tôi không phải nô lệ, thiếu gia." Light cố ý cọ sát vào vị trí khát khao của Langdon, tay hắn cũng bắt đầu đùa bỡn đầu vú của cậu, thứ đã cương cứng từ khi nào.

"Ah... Nhanh lên, nhanh nữa!" Langdon dùng mặt cọ vào ngực Light.

Light suýt nữa không kiềm chế được, muốn bắn ra ngay bên trong cậu. Chỉ nghĩ đến việc bản thân đang trong thân thể thiếu gia đã khiến hắn muốn bắn. Nhưng hắn không thể, không thể đánh dấu cậu ngay lúc này.

"Nhanh lên... Ta muốn ngươi bắn bên trong!"

Không thể chịu nổi nữa, Langdon hung hăng cắn vào Light, để lại một dấu răng.

"Thất lễ, thiếu gia." Light mạnh mẽ thọc vào vài cái, thỏa mãn mà bắn vào bên trong cậu. Khi hắn rút dương vật ra, chất lỏng trắng đục theo lỗ đít hơi mở chảy ra, trông thật gợi tình. Và dĩ nhiên, Light lại cứng lên lần nữa.

"Ta mệt rồi." Bản năng được trấn an, Langdon lập tức ngủ thiếp đi, chẳng hề bận tâm đến Light. Điều tệ hơn là, trước khi ngủ, cậu còn sờ nhẹ dương vật của Light và nói một câu châm chọc.

Light chỉ có thể cười khổ mà thu dọn tàn cuộc. Hắn không nỡ đánh thức Langdon, huống chi... đánh dấu đã thành công.

Dù thế nào, Langdon cũng không thể thoát khỏi hắn.

_____________

Hết chương 2.

✨ như cũ nhó💋✨

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro