Chương 3: Cưỡi ngựa, tiểu thiếu gia vừa ăn bánh vừa bị quản gia móc tinh dịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

❌ Thả ⭐ đi rùi đọk ❌
__________________

Langdon tỉnh dậy và phát hiện mình đang nằm trong vòng tay của Light. Cậu nhanh chóng thu hồi tay chân đang quấn lấy Light, rồi lăn ra mép chăn, cố gắng rời khỏi giường một cách lặng lẽ.

"Hôm nay thiếu gia không có ngủ nướng. Thật hiếm thấy, cần phải có khen thưởng mới được." Light ngồi dậy, nhìn Langdon với vẻ thích thú.

"Ta muốn ăn bánh kem Tarte Tatin hai phần." Langdon nhoẻn miệng cười.

Thấy nụ cười đáng yêu của Langdon, Light cũng không kìm được mà cười theo.

Có lẽ bởi vì cùng chảy dòng máu của gia tộc Clermont, dù trên danh nghĩa là người hầu của Langdon, Light thực chất lại đảm nhận vai trò người giám hộ. Sau khi cha của Langdon - Công tước Hoa Hồng tiền nhiệm qua đời, Langdon vẫn còn là một đứa trẻ. Light buộc phải gánh vác trách nhiệm quản lý lãnh địa và công việc trong lâu đài, cùng với nhiệm vụ quan trọng nhất - nuôi dưỡng Langdon. Vì vậy, thực đơn hàng ngày của Langdon đều do Light kiểm soát.

Để tránh Langdon trở thành một tên béo phì, Light kiểm soát chặt chẽ lượng đồ ngọt cậu tiêu thụ mỗi ngày. Tuy nhiên, Langdon vẫn luôn tìm cách ăn vụng, và miễn là không ăn quá nhiều, Light cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. Nhưng những món tráng miệng do đầu bếp làm thì không thể nào ngon bằng những món do Light tự tay làm.

Langdon vào phòng tắm để rửa mặt, và hiếm khi cậu tự làm việc này. Thường thì Light sẽ ôm cậu từ giường vào phòng tắm khi cậu vẫn còn mơ màng, sau đó giúp cậu đánh răng và rửa mặt.

Trong khi Langdon rửa mặt, Light lựa chọn trang phục cho cậu. Việc phục vụ Langdon khiến Light rất vui sướng, ngay cả hương thơm tươi mát trong không khí cũng làm hắn cảm thấy thoải mái.

... Trong không khí hương thơm. Light đột nhiên cứng đờ.

Hắn nhận ra đó là mùi tin tức tố của Langdon hòa quyện với chính mình. Hăn ngửi kỹ lại và nhận thấy tin tức tố của Langdon mang theo một chút hơi thở của mình. Nhưng vì họ có huyết thống gần, tin tức tố của họ tương tự nhau, chỉ khác ở chỗ Alpha và Omega.

"Thiếu gia, tối qua người đã phân hóa thành Omega. Mà gia tộc Clermont sẽ không cho phép một Omega kế thừa tước vị."

Light ôm chầm lấy Langdon, vừa từ phòng tắm bước ra, vừa giúp cậu thay quần áo vừa nói.

"Điều đó ta đương nhiên biết! Nhưng gia tộc Clermont không phải chỉ có mình ta sao? Chẳng lẽ ngươi định phản bội ta sao? Chỉ là một..." Langdon chưa kịp nói hết câu đã bị Light đặt ngón tay lên môi ngăn lại.

"Tôi vĩnh viễn sẽ đi theo thiếu gia. Bao lâu nay rồi, thiếu gia còn nghi ngờ lòng trung thành của tôi sao?" Light thở dài. "Thiếu gia có lẽ đã quên rằng Wallen de Clermont, bác của người, là một Alpha. Vì thiếu gia có mối quan hệ tốt với Đại Hoàng tử, gia tộc Clermont đã bị đẩy về phía Đại Hoàng tử. Và Wallen de Clermont hiện đang ở phía Tam Hoàng tử."

Light không nói ra rằng Wallen de Clermont là cha ruột của hắn. Langdon cũng không biết Light thực chất là anh họ của mình.

"Ta cũng sẽ không bị đánh bại bởi một kẻ đã sớm bị đuổi ra khỏi gia tộc," Langdon ngẩng đầu lên, đối diện với Light.

"Tự tin là tốt," Light sờ đầu Langdon, cậu cố tránh đi, nhưng không đẩy tay Light ra.

"Tôi sẽ tuyên bố rằng thiếu gia đã phân hóa thành Alpha. Còn về tin tức tố, tôi sẽ cung cấp. Thiếu gia cũng nhận ra rồi, mùi tin tức tố của chúng ta rất giống nhau."

Langdon hừ một tiếng.

Tin tức tố không thể bị che giấu, nhưng những người chưa phân hóa hoặc đã phân hóa thành Beta không thể ngửi thấy. Hôm qua Langdon mới biết rằng Light là một Alpha. Cậu chưa kịp nhận ra mùi hương của chính mình, nhưng trên người đã tràn đầy mùi hương của Light. Cậu không chắc liệu tin tức tố của mình và Light có thực sự giống nhau hay không.

Tuy nhiên... sự quấn quýt này nghe có vẻ không tệ. Langdon đỏ mặt.

Vì thiếu kiến thức sinh lý, Langdon không biết rằng mình đã bị Light đánh dấu hoàn toàn và dấu này không thể giải trừ. Cậu chỉ nghĩ rằng vì họ đã làm chuyện đó, nên trên người cậu mới có mùi hương của Light. Light dường như cũng không có ý định nhắc nhở cậu về sự thật này.

"Nếu thiếu gia đã phân hóa, thì cần bắt đầu xử lý công việc của lãnh địa, không thể lười biếng trốn tránh như trước nữa," câu nói tiếp theo của Light làm tan biến những suy nghĩ lãng mạn trong lòng Langdon.

"Công việc của ta không phải đã được người trong lãnh địa làm rồi sao?" Langdon cố tình mở to mắt, chớp chớp hàng mi dài như cánh bướm trước mặt Light.

Light thực sự bị dụ hoặc, nhưng ý chí mạnh mẽ của hắn khiến hắn kiên quyết từ chối yêu cầu lười biếng của Langdon, làm cậu tức giận.

Light kéo chuông trong phòng, lập tức có người hầu đẩy xe đựng đồ ăn sáng vào, từng món ăn được bày lên bàn.

Nhìn thấy bánh kem Tarte Tatin, tâm trạng Langdon tốt hơn hẳn, cậu giang hai tay về phía Light. Light bế cậu lên, đặt cậu ngồi bên cạnh bàn tròn, đeo khăn ăn cho cậu, rồi bắt đầu đút cậu ăn.

"Nóng quá," Langdon lè lưỡi.

Nhìn đầu lưỡi đỏ hồng, Light ngay lập tức nhớ lại cảm giác đêm qua khi họ hôn nhau, lưỡi chạm vào nhau, suýt nữa thì cứng lên.

Langdon sờ mặt mình, cảm thấy nóng quá. Cậu xoay người, nằm úp vào ngực Light, cảm nhận mùi hương tin tức tố, thoải mái hơn nhiều.

Light cũng ngửi thấy mùi hương nồng đậm trong không khí, hắn vẫy tay ra hiệu cho người hầu lui ra, rồi ôm Langdon lên giường. Hắn nhớ lại tình trạng của mình khi phân hóa, dường như không có tình trạng nóng bừng như vậy, khi đó chỉ là một cảm giác dục vọng vào ban đêm, chịu đựng qua thì không sao. Thiếu gia bây giờ như vậy, là do đánh dấu chăng? Hắn tự hỏi.

Langdon ngoan ngoãn nằm trên giường, để Light giúp cởi quần áo.

"Xem ra hôm nay thiếu gia tâm tình rất tốt," Light nhẹ nhàng hôn lên đầu ngón tay Langdon.

Langdon có chút thẹn thùng rút tay về. Không thể phủ nhận rằng hiện tại Light làm tim cậu đập nhanh không kiểm soát được.

"Thưởng thức người hầu cũng là mỹ đức của quý tộc," cậu tự nhủ.

Light nhìn chăm chú vào thân thể trần trụi của Langdon trước mặt, đột nhiên không biết nên bắt đầu từ đâu. Langdon bị nhìn chăm chú có chút bất mãn, hơn nữa thân thể khát khao, cậu nhẹ nhàng đạp vào ngực Light một chút, thúc giục hắn nhanh lên.

Light biết Langdon chờ không được, và hắn cũng rất muốn thấy tiểu thiếu gia khóc lóc vì cao trào. Hắn nhanh chóng cởi quần áo, quỳ một gối lên giường, cúi đầu ngậm lấy bé chim của Langdon.

"Ah!" Langdon theo bản năng bắt lấy tóc Light.

Light biết chỉ cần thỏa mãn Langdon xong, cậu sẽ ngoan ngoãn. Hắn phun ra nuốt vào cặc nhỏ của Langdon, nhìn cơ thể cậu căng thảng, đôi mắt xanh biếc ướt át, môi mở ra phát ra những tiếng rên rỉ đứt quãng. Thấy như vậy, Light cảm thấy rất thỏa mãn, dương vật của hắn cũng trở nên cứng hơn.

Hắn sắp mất kiểm soát.

Hương vị ngọt ngào của hoa hồng bắt đầu làm tê liệt lý trí của hắn.

Light nuốt xuống tinh dịch của Langdon, sau đó đè cậu xuống dưới thân, từ giữa trán liếm dần đến bụng nhỏ, bất kể Langdon vặn vẹo thế nào cũng không buông tay, ngược lại càng thêm hưng phấn. Hắn liếm liếm rốn Langdon.

"Thiếu gia có muốn thử ở bên trên không?" Light nghĩ ra một tư thế mới.

"Bên trên...?" Langdon bối rối nhìn hắn.

Light nhấc Langdon lên, đặt cậu ngồi trên bụng mình. Langdon bị cặc bự chọc vào mông không thoải mái, nhịn không được búng búng, thấy sắc mặt Light có chút đen lại, cậu mới hậm hực thu hồi tay.

"Chơi vui lắm đúng không, thiếu gia?" Light hỏi rất bình tĩnh.

Langdon mếu máo, cậu chủ động ngồi xuống, chưa khống chế được đúng lực, liền ngồi xuống hết mức, trong lúc nhất thời vừa đau vừa sướng, theo bản năng nhào vào lòng Light.

Light vừa buồn cười vừa đau lòng, đương nhiên, sự sung sướng vẫn nhiều hơn . Hắn lúc này rất muốn đè lại eo Langdon, sau đó một cái xoay người, hung hăng thao làm đến cậu khóc mới thôi.

Nhưng Light vẫn nhịn xuống. Hắn rất tự hào vì sự tự chủ của mình.

Light sờ sờ đầu Langdon, hôn lên hàng mi dài của cậu, tay duỗi xuống dưới chậm rãi tuốt nhẹ bé chim của cậu, làm cậu chậm rãi thả lỏng lại. Chờ khi cảm giác lỗ đít không còn khẩn trương, Light mới bắt đầu động.

Langdon nức nở, cắn vào vành tai Light, ngón chân cuộn tròn. Cậu đắm chìm trong khoái cảm, không tự giác đong đưa vòng eo.

"Lại sâu một chút..." Langdon thở hổn hển, buông ra vành tai Light và không tự chủ liếm nhẹ, làm Light càng muốn xoa nắn mông tròn của cậu.

Tiếng thở dốc ái muội của Langdon làm Light càng bị kích thích, hắn giữ chặt eo Langdon, đẩy cậu lên, rồi lại mạnh mẽ đẩy dương vật vào sâu bên trong.

"Hức..."

Ngay khi dương vật của Light hoàn toàn vào bên trong, Langdon đạt cực khoái, bắn ra tinh dịch.

Light cảm nhận được bụng nhỏ của mình bị dính tinh dịch, hắn dùng một chút chấm lên mặt Langdon.

Langdon còn chưa kịp phản ứng, ngây ngốc chạm vào mặt, nhìn Light với ánh mắt bối rối và đáng yêu. Light nheo mắt lại, ý nghĩ muốn để lại dấu vết của mình trên cậu tràn đầy trong đầu hắn.

Hắn bế Langdon lên, đi xuống giường. Langdon lập tức dùng chân quấn chặt eo hắn, lỗ nhỏ gắt gao ôm chặt con cặc, khiến nó càng thêm cứng.

"Light... hức." Langdon ôm lấy cổ Light, cảm giác từ xương cùng truyền đến mãnh liệt làm cậu không khỏi run rẩy.

"Tôi sẽ luôn ở bên cạnh người, thiếu gia," Light nói, tiếp tục đi vài bước, cố ý đẩy mạnh về phía trước.

Langdon khẽ run lên, càng thêm gần gũi với Light.

Light rất thích cảm giác Langdon ôm chặt mình như thế, hắn vuốt ve từ eo đến mông cậu, gãi nhẹ lên mông mềm mại, hoàn toàn luyến tiếc buông ra. Langdon không hài lòng, cắn nhẹ vào vai hắn.

"Không được chạm mông ta lung tung," Langdon hừ nhẹ.

"Xúc cảm rất tốt, thiếu gia có muốn cảm nhận thử không?" Light ngồi xuống, nắm lấy tay Langdon và đặt lên mông của chính cậu.

Mặt Langdon đỏ ửng, cảm thấy cảm giác mềm mại thật sự rất thích.

"Chỉ khi ta cho phép ngươi chạm thì mới được chạm."

"Langdon · de Clermont thiếu gia, hiện tại người có cho phép tôi chạm vào không?" Light nói rồi vừa đụ địt vừa xoa mông Langdon, khiến cậu cảm nhận khoái cảm như điện giật.

"Ah... Hức ta, ta cho phép... hah..." Langdon co bóp tràng đạo, cơ thể co lại tạo nên một đường cong đẹp.

Light tận hưởng việc xoa bóp mông Langdon, đồng thời mạnh mẽ thọc vào và rút ra dương vật.

Langdon gắt gao nắm tóc Light, cơ thể dần dần biến thành màu hồng phấn. Cậu cảm nhận Light sắp bắn, lỗ nhỏ co chặt.

Cảm giác bị cọ xát từ tấm chăn càng làm Light hưng phấn hơn, hắn thọc vào vài lần, khiến Langdon bắn ra lần nữa, thân thể cong lên một cách hoàn hảo.

"Thiếu gia... Muốn sinh một đứa con không?" Light thấp giọng hỏi.

Langdon vẫn còn mê man trong khoái cảm, nhìn Light bối rối.

"Thôi được rồi, thiếu gia tới ăn điểm tâm ngọt đi, lần này tự mình ăn. Bởi vì tôi muốn lấy tinh dịch ra cho người." Light ôm Langdon ngồi vào bàn tròn, từng giọt tinh dịch rơi xuống thảm.

Langdon có chút không vui múc một miếng bánh kem, vừa ăn một ngụm đã bị đít nhỏ đằng sau truyền đến khoái cảm làm nghẹn họng — Light đang nghịch ngón tay bên trong.

"Ta còn sao mà ăn được!" Langdon buông cái muỗng, quay đầu lại trừng mắt nhìn Light.

"Vậy để tôi rửa sạch cho thiếu gia, được không:." Light nói, cố tình ngoéo ngón tay bên trong, làm Langdon kêu lên một tiếng sợ hãi.

"Ngươi nhanh lên." Langdon ngoan ngoãn bất động để Light rửa sạch.

Nhưng, Langdon không hề biết, tối qua không hề có một chút tinh dịch nào được hắn lấy ra.

_______________

Hết chương 3.

Bánh Tarte Tatin của embe nò

*Bánh Tarte Tatin là một món tráng miệng nổi tiếng của Pháp. Đây là một loại tart táo, nhưng điểm đặc biệt là táo được caramen hóa trước khi được đặt lên đế bánh, sau đó phủ lớp bột và nướng.

Nhan: Iuuuu, chưn nì dài quớ i à, hơn 2k chữ lận ók :(((✨

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro