Chương 6: Ngồi trên kỳ lân bị quản gia cắm đuôi mèo vào lỗ nhỏ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhan: Chưn nì cóa sếch toi pờ lây

❌ Thả ⭐ cái đi nèeee ⁉️
______________________

"Wallen de Clermont gần đây có động thái, hoàng tử hy vọng cậu có thể bảo vệ tốt công tước hoa hồng." Gary, từng là kỵ sĩ trưởng của Thánh Điện, đưa cho hắn một xấp tài liệu dày cộm. "Light, hay tôi nên gọi cậu là Light de Clermont."

Trong đế quốc này, những người hầu lệ thuộc vào quý tộc như hắn thường không có họ.

"Thông tin của Đại hoàng tử thật chính xác." Light đối diện với Gary, "Tôi đã lập lời thề, chỉ trung thành với thiếu gia. Điều này không phải vì tôi bị mua để phục vụ cậu chủ, mà là do ý nguyện của tôi. Cậu chủ với tôi, cũng như Đại hoàng tử với ngài."

Khi còn nhỏ, Light sống nương tựa cùng mẹ trong khu ổ chuột, chưa bao giờ gặp cha hắn. Sau đó, một trận bệnh nặng đã mang mẹ của hắn đi khiến hắn phải tìm mọi cách kiếm sống. Tiền kiếm được cũng không đủ để sinh tồn, thậm chí hắn phải tranh giành thức ăn với chó hoang. Thực sự, lúc đó hắn cũng không khác gì chó hoang. Ít nhất, Light tự nghĩ như vậy. Khi hắn đến chợ nô lệ, định bán mình đi, cha của Langdon đã xuất hiện và đưa hắn đến một lâu đài tráng lệ. Chính tại nơi đó, hắn gặp người mà hắn quyết định sẽ trung thành cả đời - Langdon de Clermont.

"Tôi hiểu rồi." Gary gật đầu, "Một khi cậu có hành vi gây rối, Đại hoàng tử sẽ tự mình ra tay." Trong lòng Gary không khỏi cảm thấy Light có ngông cuồng. Vì Đại hoàng tử, ông đã tham gia tuyển chọn kỵ sĩ Thánh Điện, từng bước leo lên vị trí kỵ sĩ trưởng của Thánh Điện. Sau khi kiểm soát được giáo hội, ông lại lựa chọn trở về bên Đại hoàng tử, chỉ làm kỵ sĩ cho một mình Đại hoàng tử. Một sự trung thành như vậy... một tình cảm như vậy, một quản gia hèn mọn sao có thể có được? Gary nghĩ thầm.

Light cầm lấy ghi chép về hành tung của Wallen de Clermont, lặng lẽ lật xem, đồng thời suy nghĩ nên đối phó với ông ta như thế nào.

-----

"Chúng con sẽ trở về khiêu vũ, thưa phụ vương." Edric hành lễ, nắm tay Langdon rời đi. Cánh cửa nặng nề đóng lại, che giấu đi nụ cười đầy ẩn ý của quốc vương.

"Edric điện hạ..." Langdon chưa kịp nói hết câu đã bị Khắc Lan cắt ngang.

"Đừng lo lắng Langdon, chỉ là năm nay biến cố sẽ lớn một chút." Anh trấn an và xoa đầu Langdon.

Khi quốc vương đề nghị Edric cùng Langdon ký kết hôn ước, Edric vốn có thể tìm cách từ chối, nhưng anh vẫn đồng ý.

Như vậy, quốc vương sẽ không quá chú ý đến hành tung của anh, khiến cho ông ta nghĩ rằng anh đã từ bỏ vương vị. Edric nghĩ vậy và nở một nụ cười. Dù Langdon có vẻ rất phản đối hôn ước này, nhưng khi anh thành công, hôn ước này cũng sẽ không còn.

Langdon vẫn cảm thấy không có tinh thần. Cậu không thể tưởng tượng được cuộc sống của mình với Light lại có thêm một người thứ ba, dù đó là người cậu ngưỡng mộ nhất - Edric điện hạ. Hơn nữa, cậu rất ghét cảm giác vô lực, không thể kiểm soát mọi thứ trong lòng bàn tay.

"Cậu chủ." Light ôm lấy Langdon đang thất thần bước đi trong hành lang.

"Langdon, em có thể đi về trước." Edric thấy Langdon như vậy, ra lệnh cho Gary dẫn họ ra ngoài.

Lên xe ngựa, Langdon trực tiếp dựa vào Light và ngủ, Light thương tiếc vuốt ve tóc cậu.

Từ khi cậu chủ kết thân với Đại hoàng tử, vũng nước đục này, hắn không thể không tham gia..

----

Langdon mở mắt ra, phát hiện mình đang nằm trong phòng ngủ, "Light."

Light, người vốn đang ngồi trên ghế cạnh giường, liền đứng dậy, cúi lưng nói: "Thiếu gia, hôm nay cậu muốn đi săn kỳ lân không?"

Langdon nhẹ nhàng nắm lấy tay Light, xòe tay ra để so sánh kích cỡ bàn tay với hắn.

"Là do thiếu gia quá kén ăn lại lười biếng." Tay của Light lớn hơn tay Langdon một vòng.

Langdon thu tay lại, xoay người đưa lưng về phía Light, quyết định tiếp tục ngủ.

"Nghe nói con kỳ lân bị thương. Thiếu gia còn muốn tiếp tục ngủ sao?" Light kéo chăn đắp lại cho Langdon.

Langdon lăn vài vòng trên giường, cuối cùng vẫn thở dài mà ngồi dậy, để Light rửa mặt, mặc quần áo và chuẩn bị bữa sáng cho mình.

Tiếp theo, hai người cưỡi ngựa đến khu rừng bên cạnh, nơi mà một đội vệ binh của gia tộc de Clermont đang chờ lệnh của Langdon.

"Bá tước, con kỳ lân đó ở gần hồ trong khu rừng, chân trước bị thương." Đội trưởng vệ binh xuống ngựa, cúi chào Langdon.

"Các ngươi hãy canh giữ bên ngoài. Light sẽ đi cùng ta vào." Langdon cầm roi ngựa lên, tiến vào khu rừng, phía sau là Light theo sát cậu.

Là một quản gia, Light thật ra không cần lúc nào cũng bên cạnh Langdon. Nhưng hắn không thể chịu được khi không thấy Langdon dù chỉ một giây, hắn khó có thể kiểm soát cảm xúc của mình. Vì vậy, mỗi khi Langdon ra ngoài mà không thể mang hắn theo, hoặc khi hắn phải xử lý một số việc một mình, Light luôn cảm thấy rất đau khổ.

"Chính là ở đó!" Langdon xoay người xuống ngựa, nắm dây cương tiến về phía hồ.

Light xuống ngựa, buộc dây cương vào thân cây và đi theo. Theo tài liệu hắn tìm được, sinh vật hiếm thấy này chỉ chấp nhận tiếp cận bởi những Omega đẹp đẽ, và chỉ có những xử nữ thuần khiết mới có thể cưỡi lên nó. Light chuẩn bị một số đạo cụ ma pháp có tác dụng giam cầm hoặc ngụy trang, nhất định phải để thiếu gia cưỡi lên con kỳ lân.

Langdon chậm rãi tiến gần con kỳ lân đang uống nước ven hồ, Light đứng một bên căng thẳng theo dõi.

Con kỳ lân này rất đẹp, lông trắng mịn dán sát vào thân thể, chiếc sừng trên đầu phản chiếu ánh sáng lấp lánh dưới ánh nắng, duy chỉ có vết thương thối rữa trên chân trước là không hoàn hảo. Langdon gần như mê mẩn khi nhìn nó, cậu ngồi xổm xuống, tay tạo ra một luồng sáng trắng, đặt nhẹ lên vết thương. Vết thương dần biến mất dưới ánh sáng trắng.

Trên mặt Langdon chảy vài giọt mồ hôi. Đây là lần đầu tiên cậu dùng ma pháp trị liệu, may mà kết quả không tồi. Cậu đứng dậy, nhẹ nhàng vuốt ve bờm kỳ lân. Con kỳ lân quay đầu nhìn cậu, lỗ mũi phồng lên, phát ra những tiếng khịt khịt ngắn, rồi cọ cọ vào người Langdon. Nhưng khi Langdon định cưỡi lên, nó lại bước sang một bên, nếu không nhờ Light kịp thời chạy lên, có lẽ Langdon đã ngã nhào xuống đất.

"Thiếu gia, chỉ có thiếu nữ trong trắng mới có thể cưỡi kỳ lân. Tôi đã chuẩn bị một đạo cụ có thể ngụy trang hơi thở." Light tạo ra một cái ấn có hoa văn ma pháp hình đuôi mèo.

"Thiếu nữ trong trắng? Ta không phải sao?" Langdon ngạc nhiên hỏi lại.

"Sau khi trở về, sẽ có người dạy thiếu gia về kiến thức này." Light quyết định sẽ mở lớp giáo dục giới tính cho Langdon. Về phần ai dạy cậu thì tất nhiên sẽ là hắn. Hy vọng sau khi thiếu gia hiểu ra, sẽ không còn giận dữ như vậy nữa. Light nghĩ thầm với nỗi lòng chua xót.

Langdon tò mò sờ sờ cái ấn, "Cái này là cắm lên người kỳ lân sao?" Cậu liếc nhìn con kỳ lân đang đảo quanh bên hồ.

"Không phải, là thiếu gia, để tôi giúp người cắm vào" Hắn thành thạo tháo quần của cậu ra, quỳ một gối xuống đất, bắt đầu liếm vào khu vực nhạy cảm của cậu. Hắn bắt đầu bằng cách nhẹ nhàng liếm từng nếp gấp, rồi dùng đầu lưỡi lướt khắp nơi, cuối cùng liếm sạch sẽ tất cả nước dâm.

Cậu che miệng để không kêu lên, nhưng sự kích thích từ hắn đã khiến cậu không thể không tỏa ra mùi pheromone hấp dẫn. Con kỳ lân đến gần, chạm vào cậu bằng cái sừng của nó.

"Hah... đừng, đừng mà... Aa... Hức!" Cậu rên rỉ, toàn thân đỏ bừng. Cậu xoay người định bỏ đi nhưng lại vướng phải con kỳ lân.

Thật sự quá xấu hổ! Dù cậu chưa bao giờ tiếp xúc với những hình ảnh khiêu dâm, cậu vẫn cảm thấy không ổn. Light đã từ tiwf cắm nó vào, từ góc độ của cậu, cảm giác như cậu đang có một cái đuôi mèo.

"Thiếu gia thật đáng yêu," Hắn nghĩ trong lòng.

"Hức.. kỳ lạ quá." Cậu đi vài bước, cảm giác lỗ đít hơi căng và có chút... thực sự chỉ là một chút thoải mái.

Kỳ lân hơi động đậy dưới chân, chủ động đến gần cậu để cậu cưỡi lên lưng nó. Cậu nắm chặt tay nhìn hắn, và khi hắn gật đầu cười, cậu mới từ từ ngồi lên. Con thú lập tức đứng lên, chở cậu đi dạo bên hồ

Langdon ôm lấy cổ của kỳ lân, cậu cảm thấy những sợi lông cứng cáp làm cậu hơi khó chịu, nhưng cậu không còn tâm trí để ý đến điều đó. Chỉ nghĩ đến việc nước dâm từ cơ thể mình đang chảy ra, làm ướt lông của con kỳ lân, cậu đã cảm thấy xấu hổ đến mức muốn lập tức xuống khỏi lưng nó. Cái đạo cụ kỳ quái còn đang làm rung động tràng đạo của cậu, và lông kỳ lân bao bọc lỗ đít làm cậu cảm thấy ngứa ngáy khó chịu. Cậu không muốn sử dụng cái đồ vật đó, nhưng Light đã nói đó là một đọa cụ ma pháp, vì vậy Langdon đành phải giữ chặt và đối mặt với cảm giác trong lỗ đụ càng thêm rõ ràng.

Light đứng gần đó, nhìn Langdon với vẻ mặt đỏ bừng, đôi môi hơi mở ra và phát ra những âm thanh rên rỉ dễ chịu, chân tay căng thẳng và những động tác co rút đít dâm. Light cảm thấy tiếc vì đã không cho Langdon đeo tai mèo, vì như vậy chắc chắn sẽ càng hoàn hảo hơn. Trong mắt Light, thiếu gia của hắn còn đáng yêu hơn cả một con mèo.

"Thiếu gia!"

Đột nhiên, kỳ lân chạy vội về phía sâu trong rừng. Light vội vàng leo lên ngựa và đuổi theo. Dù hắn biết kỳ lân không thể ra khỏi rừng và khu vực này cũng khá an toàn, nhưng Light vẫn không thể ngừng lo lắng.

"Hức... Chậm lại, chậm lại một chút..." Langdon khóc ra nước mắt. Cậu không còn sức để cảm thấy xấu hổ vì việc chất lỏng đang chảy ra từ lỗ đít của mình và dính vào lông của con kỳ lân nữa rồi. Cảm giác khoái cảm không ngừng xâm chiếm lý trí của cậu. Không biết con kỳ lân kích thích phần ma pháp nào của đạo cụ, khiến tần suất đuôi meo rung mạnh hơn trong vách thịt của cậu.

"Đáng ghét... Phải... Phải trừng phạt...Hức... Aaa..."

Biết rằng không nên nắm bờm ngựa, nhưng Langdon vẫn gắt gao giữ chặt lấy và thường xuyên cọ vào thân ngựa của nó, hy vọng có thể giảm bớt cảm giác khô nóng trong cơ thể.

"Bắn, bắn mất, làm ơn... A a a a a!" Langdon nức nở và bắn ra.

Cuối cùng, con kỳ lân dừng lại, quay đầu và đụng vào Langdon. Langdon mê man nhìn nó, vẫn chưa thể lấy lại tinh thần.

"Thiếu gia, ta ở đây!" Light đuổi theo, để lại dấu vết của tin tức tố trên đường.

"Ngu ngốc! Ngươi không mang theo quần áo cho ta sao!" Langdon thấy Light đến tay không, tức giận nói.

Light xuống ngựa, đến gần ôm Langdon xuống, đồng thời rút đuôi meo ra, rồi dùng một cái khăn lau sạch chất lỏng từ lỗ dâm của Langdon. Đuôi meo ướt đẫm, tràn đầy nước dâm của Langdon. Light hơi có ý định liếm thử, nhưng cuối cùng chỉ lặng lẽ cất đuôi mèo vào nhẫn trữ đồ.

"Thiếu gia yên tâm, tôi đã cất nó đi rồi." Light lấy ra khăn tay, nhẹ nhàng lau sạch tinh dịch và nước dâm trên người Langdon. Hắn không thể không cảm thấy ghen tị với cái khăn tay, sau khi lau khô, hắn cẩn thận gấp lại và bỏ vào túi, rồi giúp Langdon mặc lại quần.

"Chúng ta trở về thôi, thiếu gia. Kỳ lân sẽ có người đến xử lý."

"Để cho nó ở trong rừng." Langdon nói.

Light bế Langdon lên ngựa, rồi Light ngồi phía sau, cầm dây cương và dẫn ngựa ra khỏi rừng

______________. 

Hết chương 6.

🫰Dạo nì bị lười đăng chương dù đã edit xong hết rùi 🫰

❌ 40⭐ lên chương mứi ❌

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro