Chương 7: Thư viện play

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

⁉️ Thả ⭐ đi rùi đọkkkk huhu😭
______________________

Lâu đài thư viện mặc dù gọi là thư viện, nhưng thực ra là một tòa lâu đài với nhiều tháp liên kết nhau, nơi chứa đựng kho sách của gia tộc.

Light chọn vài quyển sách từ giữa các kệ, đi đến thư phòng, gõ cửa và được phép vào.

"Thiếu gia."

"Ừ? Đây là cái gì?" Langdon tò mò cầm một quyển sách và mở ra.

"Thiếu gia đã trưởng thành, nên tiếp thu giáo dục giới tính." Light bình tĩnh nói.

Langdon xem qua sách, ngoài các cuốn sách về ma thuật, tất cả đều đã được Light đọc qua và xác nhận không có nội dung gì không nên để Langdon tiếp xúc. Vì vậy, mặc dù Light đã làm việc này nhiều lần, nhưng Langdon hầu như không biết gì về các kiến thức này.

Light đầu tiên giải thích về ba loại giới tính trong hệ ABO, "...... Thiếu gia là Omega, sau khi bị đánh dấu, mỗi tháng sẽ có một kỳ phát tình ngắn. Khi Omega bị đánh dấu, Alpha cũng sẽ vào kỳ mẫn cảm đồng bộ."

P/S: Nghĩa ở đây là khi bé Langdon đến kì động dục thì anh ta cũng sẽ đến kỳ mẫn cảm ấy

"Đánh dấu không thể gỡ bỏ sao?" Langdon bỗng nhận ra một điều rất quan trọng — cậu đã bị Light đánh dấu.

"Đó là lỗi của tôi, thiếu gia có thể trách phạt tôi tùy ý, đều là lỗi của tôi." Light cúi đầu thật sâu.

Langdon im lặng. Mặc dù bị một người hầu đánh dấu khiến cậu cảm thấy không thoải mái, nhưng cậu không thể tưởng tượng mình bị bất kỳ ai ngoài Light đánh dấu. Cậu chắc chắn sẽ sai người ám sát bất kỳ Alpha nào dám đánh dấu mình. Nhìn vào việc nô lệ không dám làm mình mang thai, cậu đành chấp nhận.

Langdon giơ tay lên, ra hiệu để Light đứng dậy.

Light tiếp tục giải thích về sinh lý, cố gắng dùng ngôn ngữ rất học thuật, nhưng không thể không nghĩ đến những lần gần gũi với Langdon, dương vật của hắn lại cương lên. May mắn thay, Langdon đang nghe chăm chú nên không phát hiện ra.

"Có phải vì yêu ta mà ngươi trở nên như vậy? Ngươi yêu ta. Hừ, điều đó cũng là đương nhiên. Là người hầu, dĩ nhiên phải kính trọng chủ nhân vĩ đại của mình." Langdon lắc đầu, tóc của cậu bay lên theo động tác.

Light xoa đầu Langdon, cay đắng thừa nhận.

Có lẽ cách giáo dục của mình... thật sự có vấn đề, hắn nghĩ.

"Cái này nhìn thú vị đấy. Đến đây ôm ta." Langdon lật sang một trang, trên đó vẽ hai người đang làm tình.

Light làm theo lệnh, âm thầm điều chỉnh lại mình, để con cu đang cứng mềm xuống.

Hắn ôm Langdon ngồi trên ghế, tiếp tục giải thích.

"Thiếu gia có tử cung ở đây, có thể mang thai sinh mệnh mới." Light nắm tay Langdon, nhẹ nhàng đặt lên bụng mình.

Langdon có vẻ không hài lòng, vung tay ra, "Ta sẽ không mang thai."

Light sờ đầu Langdon, tay tiếp tục di chuyển xuống, nắm lấy bé chim nhỏ của Langdon. "Nghe nói tinh dịch của Omega cũng có thể làm người mang thai, nhưng chưa có ai thực nghiệm điều này cả." Đồng thời, Light cởi quần ngoài của Langdon, qua lớp quần lót, khéo léo vuốt ve dương vật của cậu, khiến Langdon phát ra những tiếng rên nhẹ.

"Ở đây, Omega sẽ cảm thấy khoái cảm, đặc biệt là trong kỳ động dục. Omega sẽ khao khát tinh dịch được bơm vào." Light xoa xoa lỗ đít của Langdon, đồng thời đẩy nhẹ quần lót vào bên trong. Langdon có vẻ khó chịu, di chuyển cơ thể như muốn trượt xuống dưới đùi Light.

"Tư thế này gọi là tư thế đèn treo. Thiếu gia có muốn thử không?" Light chỉ vào một bức tranh mà Langdon đã lật qua trước đó.

"Không cần, trông có vẻ mệt mỏi quá." Langdon nằm lên đống sách.

"Còn cái này thì sao?" Light lật sang một tờ, trên đó vẽ hai người giao hợp trên ghế.

"Ta muốn đối mặt với ngươi." Langdon lại từ chối.

Light hôn lên mặt Langdon, định kéo quần lót của cậu xuống, nhưng không may làm rách nó. Hắn âm thầm quyết định sẽ sửa lại chiếc quần lót này sau. Sau đó, hắn từ từ cởi bỏ các nút áo của Langdon, làm quần áo của Langdon rơi xuống đất.

"Đây là đầu vú. Nếu bị kích thích sẽ cứng lên. Khi mang thai, dù là nam Omega, bộ ngực cũng sẽ căng lên và đầu vú sẽ tiết ra sữa tươi." Light nắm lấy ngực của Langdon, mặc dù ngực cậu không to, nhưng hắn vẫn cố tình nắn bóp và liếm đầu vú, thưởng thức vẻ ngoài của nó khi cứng lên.

Langdon nắm tóc Light, cảm giác bé chim của cậu không còn được âu yếm mà bị bỏ rơi. Cảm giác này thật sự không dễ chịu. Langdon nhíu mày.

"Vì thiếu gia đã bắn quá nhiều, để bảo vệ cơ thể thiếu gia, tôi cần phải tạm thời ngăn chặn." Light kiềm chế sự hưng phấn của mình, lấy một chiếc khăn tay và quấn quanh bé chim nhỏ của cậu. Langdon có vẻ không hài lòng, cố gắng gỡ bỏ, nhưng sự chú ý của cậu nhanh chóng bị âm thanh nước dâm từ hậu huyệt hấp dẫn.

"Không được phát ra âm thanh." Langdon đỏ mặt, kéo tóc Light để ra hiệu.

Light rút tay ra, phát ra tiếng "cô pi", "Đây là chất lỏng bôi trơn do Omega tiết ra, giúp bảo vệ cho không bị tổn thương trong quá trình làm tình. Thiếu gia không cần... Khụ, chất lỏng của thiếu gia rất ngon." Light liếm tay, làm sạch chất lỏng trên đó.

Langdon thấy Light nói như vậy một cách nghiêm túc, dù cảm thấy hơi kỳ lạ, vẫn ngầm đồng ý với hành động của hắn. Tuy nhiên, phản ứng cơ thể không phải là điều Langdon có thể kiểm soát, đầu tiên là vành tai đỏ, sau đó toàn thân dần trở nên hồng hào. Light thấy vậy, rất muốn hôn từ trên xuống dưới toàn bộ cơ thể Langdon, để mỗi vị trí đều có dấu hôn của mình, để lại dấu vết của bản thân. Đối với Light, như vậy vẫn chưa đủ.

Trước đây, Light chỉ cần ở gần thiếu gia là đã cảm thấy hài lòng, nhưng sau khi bất ngờ đánh dấu cậu hoàn toàn, Light trở nên rất khó kiềm chế dục vọng của mình. Hắn muốn... ngày càng nhiều hơn.

Light thử thăm dò bên trong lỗ dâm. Có lẽ do đã quen với việc bị xâm nhập trong nhiều ngày, bé cúc nhanh chóng vào trạng thái thích ứng. Light chỉ cần một chút là đã cắm vào sâu bên trong.

Langdon thì thào: "Căng quá...hức.." Không biết là đang nói đến việc không thể xuất tinh hay cảm giác bị lấp đầy hoàn toàn trong đít nhỏ.

Dương vật được bao bọc chặt bởi sự ấm áp của động thịt. Light hít một hơi sâu, cố gắng kìm chế ý muốn điên cuồng va chạm trong cơ thể Langdon. Hắn dựa vào ký ức để thăm dò điểm nhạy cảm của cậu, con cặc rút ra và đẩy vào, đột nhiên hắn rút hết ra, chỉ để quy đầu tiếp tục xâm nhập.

"Thật là khó chịu... Nhanh lên..." Langdon ngửa đầu cắn vào cằm Light.

Phía sau không được thỏa mãn, trong khi phía trước bị lấp đầy không thể phát tiết, Langdon đã bị tình dục làm cho rối loạn, nước mắt không tự chủ chảy ra. Cậu quấn chân quanh eo Light, cơ thể mềm nhũn, đá nhẹ vào hắn, thúc giục hắn nhanh chóng tiến vào.

"Ta ra lệnh cho ngươi... Ô... Vào... Aa... Vào, vào đi!"

"Nếu thiếu gia đồng ý sinh cho ta một đứa trẻ, ta sẽ lập tức vào ngay." Light cố tình cọ xát, đồng thời thỉnh thoảng vuốt ve bé chim đnag không thể bắn của Langdon.

"Hức... Đồ khốn... Nô lệ... Nhanh lên..." Langdon nắm lấy dương vật của Light, cố gắng đẩy vào sâu hơn, nhưng do lần đầu tiên như vậy, động tác của cậu hơi vụng về, khiến con cá chà bặc bị trượt ra ngoài.

Light thở dài, hôn Langdon một cách dữ dội, môi và lưỡi quấn quýt nhau, đồng thời dùng sức đẩy vào, khiến lỗ đít của Langdon căng ra. Hắn di chuyển chậm rãi, nhưng cảm giác khoái cảm trong cơ thể Langdon như muốn nổ tung.

"Bắn... Hức... Ta muốn ra..." Langdon cố gắng thoát khỏi sự kiềm hãm đang phải chịu đựng của bé chim nhỏ, nhưng không thể. Cậu tức giận đánh Light vài cái, nhẹ nhàng cắn vào yết hầu của hắn, như thể sắp cắn đứt cổ hắn. Sự kích thích này làm Light càng thêm hưng phấn, tần suất va chạm trở nên nhanh hơn.

Light say mê đắm chìm trong động thịt của Langdon như bị dục vọng chi phối, hắn không ngừng vuốt ve làn da non mềm của cậu

"Không, không cần... A a a a a a a a a a!" Langdon chưa xuất tinh, nhưng hậu huyệt lại phun ra chất lỏng, tưới lên con cặc đang cọ xát vào vách thịt. Bị kích thích như vậy, Light lập tức xuất tinh. Hắn rút dương vật ra, chất dịch màu trắng của Langdon và tinh dịch của Light chậm rãi chảy xuống từ lỗ đít.

Light nhanh chóng lấy khăn tay ra, nhưng cặc nhỏ của Langdon không xuất tinh ngay lập tức. Sau khi Light vuốt ve một hồi, Langdon mới bắn ra, làm dơ quần áo của Light.

Langdon dựa vào ngực Light, lắng nghe nhịp tim của hắn, rồi từ từ bình tĩnh lại sau khoái cảm.

"Tại sao ngươi không cởi quần áo?" Langdon cảm thấy bất mãn khi thấy nô lệ không cởi bỏ hết quần áo, trong khi mình lại trần trụi.

"Vâng, thiếu gia." Light nhanh chóng cởi hết quần áo của mình.

Nhưng khi Langdon thấy cơ thể khỏe mạnh và cơ bắp của Light đối lập với cơ thể mềm mại của mình, cậu quyết định để Light mặc quần áo vào.

Chỉ là một nô lệ thôi, cậu nghĩ thầm.

"Thiếu gia có muốn đi tắm không?"

"Hôm nay ta muốn tự mình tắm, ngươi không cần giúp ta."

Langdon được hắn ôm vào phòng ngủ, rồi một mình bước vào bồn tắm. Cậu lười biếng nằm trong bồn, ngửa đầu nhìn lên trần nhà, nơi được trang trí bằng những ngôi sao nhỏ mà chính cậu đã vẽ, thêm cả những hoa văn ma pháp, trông giống như những ngôi sao thực sự. Langdon nhắm mắt lại, hồi tưởng lại những sự việc gần đây, đặc biệt là điều vừa xảy ra. Cậu cảm thấy mình cần phải lén lút đến thư viện vào ban đêm.

"Meo ——"

Langdon biến thành một con mèo trắng, kêu nhẹ một tiếng. Khi không thấy hắn có phản ứng, cậu chạy chậm ra khỏi phòng ngủ và chui vào thư viện. Cậu ngậm một cuốn sách, xếp thành một chồng dày trên mặt đất, cẩn thận mở từng cuốn sách, bỏ phong ấn trên mặt, và xem từng cuốn một. Bé mèo lông xù không có biểu cảm rõ ràng, nhưng bé lại không ngừng cào sàn nhà.

----

"Loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng."

Âm thanh chói tai phát ra khi cửa kính bị một vật sắc nhọn gõ, làm Carter tỉnh táo lại. Hắn vốn đang mơ mộng về việc biến thành một con kỳ lân để đi du ngoạn, thì lại chứng kiến cảnh tượng bất thường này. Rõ ràng chỉ là một tiểu quỷ kiêu ngạo khó hầu hạ, sao lại có vẻ như vậy... Hình như cậu có điều gì đó không rõ ràng với tên quản gia. Carter cảm thấy tâm trạng mình trở nên rối bời.

Carter đứng dậy, kéo bức màn ra và thấy một con mèo nhỏ đang dựa vào kính, mặt đang có biểu cảm kỳ lạ. Hắn mở cửa sổ và ôm con mèo vào trong. Con mèo không chút khách khí, vừa vào liền nhảy lên bàn sách, cúi đầu nhìn vào những tài liệu liên quan đến Langdon mà cấp dưới đã đưa cho hắn.

"Meo¬" Con mèo lộn xộn trên những tờ giấy một lúc, rồi nhảy xuống đất và biến thành người.

"Lan, Langdon?" Carter hoảng hốt.

Langdon mặt đầy vẻ không hài lòng ngồi xuống ghế, "Đáng giận... Có chuyện này mà còn giấu giếm ta. Kẻ hèn đó rốt cuộc còn giấu diếm ta bao nhiêu chuyện nữa? Hừ, chẳng lẽ hắn còn muốn tranh đoạt quyền lực với ta sao?" 
_______________

Hết chương 7.

Nhan: Tình hình là tui đã bước vào giai đoạn lười biếng hầu hết các editor đều có thì phải 😭😭, truyện edit xong hết rùi nhưng siêu lười đăng chương mới:((🫰

⁉️Chưn sau coá giam cầm pờ lây⁉️

🤫Mở khoá 40⭐ để đọc chưn mứi🤫

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro