Chương 26 thật là thế sự khó liệu a

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EDIT:yinyin040

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

"Lăng Vân Phàm, tôi thích cậu."

Kỷ Thương Hải nói.

từ khi hai người gặp lại sau, Kỷ Thương Hải nói qua nói lại không ngừng một lần.

Tỷ như tôi là vị hôn phu của cả cậu, tôi là bạn trai cậu.

những lời này nhiều hay ít đều mang theo ý tứ trêu đùa , làm Lăng Vân Phàm không thể nghiêm túc tiếp nhận.

Nhưng hiện tại, biểu tình Kỷ Thương Hải cực kỳ nghiêm túc, đem tình cảm nặng trĩu từ chỗ sâu trong trái tim đào ra, lấy lời nói vì vật dẫn, trịnh trọng mà đưa vào trong tai Lăng Vân Phàm .

Không phải nói giỡn, cũng không phải trêu chọc, là nước đổ khó hốt*, là cái quan định luận*.

nước đổ khó hốt: Mỗi lời nói ra cũng giống như bát nước hắt đi, nước một khi đã đổ đi thì không thể nào thu lại

cái quan định luận có nghĩa: Đến lúc đậy nắp hòm mới phân biệt được người hay kẻ dở.

Tình ý bên trong câu nói như điều thông báo, làm đầu Lăng Vân Phàm như vừa ăn một quyền thật mạnh, cả người hoàn toàn ngốc tại chỗ.

Lăng Vân Phàm hít sâu, hơn nửa ngày mới phục hồi tinh thần lại, cậu nói từng chữ gian nan: " Cậu vì sao lại thích tôi...... cậu là Alpha, tôi cũng là Alpha......"

"Giới tính thứ hai quan trọng đến vậy sao?" Kỷ Thương Hải đánh gãy lời nói của Lăng Vân Phàm.

Lăng Vân Phàm: "Đương nhiên quan trọng, chúng ta đều là Alpha, tin tức tố không thể hấp dẫn nhau, giữa chúng ta sẽ không sinh ra dục vọng......"

Kỷ Thương Hải: "Nếu nó quan trọng như vậy, vì sau khi nó xuất hiện, việc tôi là Alpha thích một Alpha khác vẫn không thay đổi?"

Lăng Vân Phàm lại lần nữa ngốc tại chỗ.

Có ý gì?

Chẳng lẽ trước khi Kỷ Thương Hải phân hóa giới tính thứ hai, đã thích mình rồi?

Nhưng khi còn học cao trung hai người còn vì một Omega mà vung tay đánh nhau a.

Tựa như cảm thấy đánh sâu vào Lăng Vân Phàm còn chưa đủ, Kỷ Thương Hải một lời xác minh phỏng đoán của Lăng Vân Phàm : "Lăng Vân Phàm, tại thời điểm cậu chưa phân hóa thành Alpha, tôi đã thích cậu,  sau khi cậu phân hóa thành Alpha, tôi vẫn như cũ thích cậu."

"Chính là, chính là......" Lăng Vân Phàm nghẹn họng nhìn trân trân.

Cậu vì chuyện hai người tranh đấu gay gắt hồi cao trung, lại thấy mình còn ở đây làm bộ mất trí nhớ mà không dám nhiều lời.

Lăng Vân Phàm đột nhiên bừng tỉnh, nghĩ đến vừa rồi mình không có bại lộ chuyện mình không có mất trí nhớ, lại có thể dò hỏi sự tình hồi cao trung.

Cậu nói: "Tôi...... Tôi thấy ảnh chụp cậu đặt ở trong thư phòng ."

Kỷ Thương Hải an tĩnh, chờ Lăng Vân Phàm nói câu sao.

Lăng Vân Phàm: "Trong anh chụp, phía sau cậu có một nam sinh thật xinh đẹp, người đó hẳn là Omega đi?"

Nói xong, Lăng Vân Phàm nhịn không được nhỏ giọng mà tê một chút.

Cậu tưởng là lấy miệng lưỡi dò hỏi bình thường , như nào mà nói ra lại có cảm giác chua lè.

Kỷ Thương Hải không nói một lời, xoay người rời khỏi phòng, lúc trở lại trong tay đã cầm bức ảnh kia.

Hắn đi đến mép giường, đem ảnh chụp đưa đến trước mặt Lăng Vân Phàm, vươn ra ngón tay chỉ một nơi nào đó ở trên ảnh chụp.

Kỷ Thương Hải chỉ nhanh chóng như vậy ,không chút do dự, có thể thấy được hắn đối này bức ảnh này phi thường quen thuộc.

"Đây là cậu." Kỷ Thương Hải nói, "Đây là bức ảnh duy nhất cậu và tôi đứng chung một khung hình ở cao trung, cho nên ta đem nó để ở thư phòng, không có quan hệ với người khác ."

Lăng Vân Phàm: "......"

Ngày hôm qua cậu còn đối với ảnh chụp âm thầm cầu nguyện, hy vọng Kỷ Thương Hải vĩnh viễn đừng phát hiện trên ảnh chụp đang mình làm động tác khiêu khích.

Hôm nay Kỷ Thương Hải liền nói với cậu, sở dĩ đem bức ảnh này đặt ở thư phòng, là bởi vì trên ảnh chụp có cậu.

Thật mịa nó không thể lường trước được a!

Thấy Lăng Vân Phàm chậm chạp không chịu tiếp thu hết thảy mọi việc trước mắt , Kỷ Thương Hải uốn gối, ở mép giường nửa ngồi xổm, đem nhìn xuống đổi thành ngước nhìn.

Hắn hành động như vậy, làm Lăng Vân Phàm cầm lòng không đậu mà nhìn về phía hắn.

Kỷ Thương Hải duỗi tay, nhẹ đáp ơ trên cánh tay Lăng Vân Phàm: " lúc học cao trung chúng ta  tồn tại rất nhiều hiểu lầm, sau này tôi sẽ đem hết thảy mội chuyện chậm rãi nói cho cậu, hiện tại cậu nên an tâm ngủ đi, bác sĩ nói cậu cần nghỉ ngơi."

Lăng Vân Phàm không thể cự tuyệt, ngoan ngoãn nằm xuống.

"Ngủ ngon." Kỷ Thương Hải một lần nữa giúp Lăng Vân Phàm đắp chăn.

Lăng Vân Phàm: "Ngủ ngon."

Kỷ Thương Hải nghe vậy cười khẽ, tựa xuân phong hóa tuyết.

Hắn đứng lên, một lần nữa đi đến cạnh cửa, duỗi tay chuẩn bị tắt đèn, ngón tay thon dài trắng nõn đặt trên công tắt, Kỷ Thương Hải đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, nhìn về phía Lăng Vân Phàm trên giường: "cậu vừa rồi nói, tôi đối với cậu không có dục vọng."

"A?" Lăng Vân Phàm ngẩn ngơ, "Hở?"

Cậu nói rõ ràng là giữa Alpha với nhau sẽ không sinh ra dục vọng đi.

Kỷ Thương Hải tiếp tục nói: "Tôi muốn nói cho cậu chính là, lý thuyết suông không thể thực hiện, thực tế lớn hơn lý thuyết, với lại tôi đã nhịn thật sự rất vất vả, hy vọng em đừng nói lại những loại lời nói kích thích tôi."

Lăng Vân Phàm: "......"

Cùng với tiếng tắt đèn lạch cạch vang lên, trong phòng lâm vào bóng đêm.

Kỷ Thương Hải đóng cửa, rời khỏi phòng.

Buồn ngủ biến mất Lăng Vân Phàm ngơ ngác mà nhìn chằm chằm trần nhà một lúc lâu, đột nhiên lẩm bẩm lầm bầm lên: "Ai kích thích cậu, trong sách sinh lý rõ ràng viết như vậy, giáo viên sinh lý mà biết có thể sẽ tức giận mà nhảy dựng lên đánh đầu cậu, còn lý thuyết lớn hơn thực tế, tôi rất muốn hỏi cậu một chút, như thế nào mà là thực thế?"

cậu thẹn quá hóa giận, lầm bầm lầu bầu nói một đống, dường như sợ phòng an tĩnh.

Bởi vì an tĩnh một chút, Lăng Vân Phàm liền sẽ  nghe được tiếng tim đập của mình như sấm nổ vang.

Trái tim mỗi nhảy động một chút, bên tai Lăng Vân Phàm đều sẽ quanh quẩn lời thổ lộ vừa rồi của Kỷ Thương Hải.

"Lăng Vân Phàm, tôi thích cậu."

Thẳng thắn bằng phẳng, nhiệt liệt như dương.

Lăng Vân Phàm nhịn không được nghĩ: Vì cái gì Kỷ Thương Hải hồi ở cao trung còn cùng mình đối nghịch , giờ phút này có thể như không có thì mà thổ lộ với mình?

Là bởi vì mình mất trí nhớ sao?

Nếu Kỷ Thương Hải đã biết cậu mất trí nhớ là giả, Kỷ Thương Hải sẽ nghĩ như thế nào? quan hệ hai người  lại sẽ biến thành cái dạng gì?

Lăng Vân Phàm kéo chăn quấn chặt thân mình, thật sâu mà thở dài, vì biết tối nay mình nhất định sẽ trằn trọc, khó có thể đi vào giấc ngủ.

Mà lúc này, Kỷ Thương Hải đi tới phòng cho khách trên ban công.

Hắn không bật đèn, ban công cùng với phòng ngủ toàn một mảnh đen nhánh, ngước mắt nhìn ra xa sâm,  thành thị chưa ngủ say từng nhà đèn đuốc sáng trưng, ánh trăng cùng nghê hồng giao hòa chiếu sáng lẫn nhau, đây là nhân gian thế ứng có ồn ào náo động.

Kỷ Thương Hải dựa lên ban công, để gió đêm tùy ý vỗ loạn vào hắn, ngẩng đầu lên chậm rãi phun ra một hơi.

Đúng lúc này, di động Kỷ Thương Hải vang lên.

Hắn lấy di động từ trong túi ra , biểu tình nhàn nhạt mà nhìn tên người gọi, sau đó bắt máy .

đầu bên kia biện thoại truyền đến âm thanh mang theo ý cười lấy lòng   .

"Alo? Kỷ tổng?"

"việc các huynh đệ làm đêm nay ngài có vừa lòng không?"

"Vừa lòng thì tốt, vừa lòng thì tốt, tôi cũng nói với ngài, huynh đệ kia cũng đã luyện qua, sẽ khống chế lực độ, ngày nói không thể lưu di chứng, khẳng định sẽ không lưu, khiến cho người đó nằm mấy tuần, bất quá nếu lần sau ngày muốn cho hắn què, chúng tôi cũng có thể làm được."

"Ây da, lần này có thể thu được tiền, mấy ngày hôm trước thu được tiền  cũng chưa thể gọi điện thoại cảm tạ ngài, bất quá lần trước các huynh đệ xác thật sơ suất, vốn là dựa theo lời ngài dặn dò chỉ đem hắn đến hạ lâu, không ngờ được hắn chống lại, kết quả hắn dám nhảy lầu."

"Được được được, kỷ tổng ngài yên tâm, tôi cùng huynh đệ của tôi miệng kính, chuyện này hai chúng ta tuyệt đối sẽ không có người khác biết được."

Cúp điện thoại, Kỷ Thương Hải xóa lịch sử, đưa điện thoại bỏ lại vào trong túi.

Hắn hít sâu, cảm thấy hơi lạnh ở phổi bộ trôi giạt từ từ mà dạo qua một vòng, đem trọc khí bài trừ thân thể hắn, làm người cả hắn thả lỏng.

phun một hơi xong, Kỷ Thương Hải đột nhiên bừa bãi mà gợi lên khóe miệng.

Hắn một tay che miệng, tưởng tàng hảo tự mình cảm xúc, trong miệng lại cầm lòng không đậu mà phát ra từng trận cười nhạo.

Làm càn mà cười hai tiếng sau, Kỷ Thương Hải lại bày ra bộ dáng ôn hòa, đứng dậy rời khỏi ban công, hướng phòng ngủ đi đến.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------EDIT:yinyin040

Tới đây rồi nhớ cho tui 1⭐ nhoa

ừ thì công có máu đin đóa!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro