Chương 115

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đảo Ngọc – LandPearl, Thẩm An 17 giờ 30 phút.

Khi ánh nắng chói chang của ngày dài đã dần tắt, bầu trời chuyển từ vàng cam sang đỏ lựng rồi tím ngắt cũng chính là lúc thời khắc hoàng hôn làm say đắm lòng người bắt đầu. Hoàng hôn về mang theo cái nét êm dịu hệt như một cô gái đương tuổi xuân thì của biển xanh. Trên bầu trời, những áng mây bay nhè nhè, xung quanh chỉ còn tiếng sóng xa khơi rì rào hoà cùng tiếng gió vi vu, chạm lông hồng nhẹ một cái vào trái tim của biết bao kẻ yêu đương si tình ngoài kia.

Từng ngọn đèn lân tinh kỳ diệu cũng bắt đầu được thắp lên, hơn một trăm quan khách có mặt ăn mặc lịch sự, trang phục được yêu cầu hôm nay là tông màu trắng, hòa trong cát vàng của đảo Ngọc xinh đẹp. Hôn trường lung linh, đơn giản mà tinh tế được kết từ chín trăm, chín mươi chín nghìn, chín trăm chín mươi chín bông hoa hồng xanh. Một con đường hoa Baby's breath cũng được nối thẳng lên bục chính.

Tất cả đã sẵn sàng cho một ngày đặc biệt trăm năm!

Ngày hạnh phúc của Hạ Thiên và Mạc Quan Sơn!

Đinh... đinh... đinh!

18 giờ 00 phút,

Khi tiếng chuông nhà thờ cách đó không xa báo hiệu thời khắc hoàng đạo, trên con đường hoa hồng xanh tung cánh, một cậu bé ăn mặc bảnh bao, hai cẳng chân trắng ngần cứ thế bước vào lễ đường, vừa đi vừa cầm theo giỏ hoa tung lên, hai mắt đã cười khì khì trông đáng yêu vô cùng. Hạ Tuấn Kiệt lon ton đi đằng trước tung cánh hoa phấp phới, theo sau là một chàng trai Omega trong bộ vest màu trắng, hai tay đã run run cầm bó hoa Baby chậm rãi bước vào.

Xinh đẹp như một vị thiên sứ!

Mạc Quan Sơn hai mắt mỉm cười, trên chiếc bục hôn lễ kia, một người đàn ông đã đứng xúc động. Thân hình Alpha cao lớn, Hạ Thiên tiến lại đón lấy tay cậu, nhẹ nhàng điểm lên mu bàn tay của ai kia một nụ hôn đỏ chói.

Đứng trước cha mẹ hai bên gia đình, trước cậu con trai bé bỏng yêu quý, trước toàn thể một trăm quan khách đang có mặt trong hôn trường, Hạ Thiên lặng lẽ nhìn cậu. Bốn bàn tay đã nắm chặt vào nhau, lời thề ước thiêng liêng được chậm rãi cất lên.

"Mạc Quan Sơn, bà xã của anh, ngày hôm nay đây chúng ta đã về chung một nhà rồi!"

"Nhớ những ngày đầu tiên khi hai chúng ta gặp nhau, anh vô cảm lạnh lùng, chỉ biết làm cho em đau thương rơi nước mắt. Để rồi đến lúc mất đi mới biết bản thân đã yêu em nhiều đến nhường nào. Mười năm bên nhau là mười năm với đủ vị chua, cay, ngọt, đắng của hai chữ tình yêu. Anh không phải là một người lãng mạn thích thể hiện tình cảm, hay nói đúng hơn là một kẻ lãnh băng vô tình. Nhưng vì em, vì yêu em mà anh đã bắt đầu học cắm hoa hồng, học đan len, thích nói lời ngọt ngào chỉ vì muốn em cười, muốn em mãi mãi chỉ có thể yêu một mình anh. Ngày hôm nay đây, được nắm tay em đi đến hết cuộc đời, anh sẽ luôn yêu thương em, nhường nhịn và sẽ mãi thủy chung với tình yêu của em. Anh sẽ cố gắng trở thành một người chồng như em kỳ vọng, sẽ trở thành một người cha tốt cho các con của chúng ta noi theo. Mạc Quan Sơn, anh yêu em!"

"Hạ Thiên, ông xã của em!" Mạc Quan Sơn mỉm cười ngọt ngào, trái tim đã rung lên đứng trước mặt Hạ Thiên rưng rưng nước mắt. 

"Hạ Thiên anh biết không? Ngày đó sau cuộc phẫu thuật được trở về với cuộc sống này, bản thân em đã tự nhủ rằng sẽ tuyệt đối không bao giờ dây dưa, sẽ không bao giờ yêu anh nữa. Lý trí thì không cho phép vậy mà con tim lại cứ bất chấp, hết lần này đến lần khác rung động vì anh, lại yêu anh càng lúc càng sâu đậm hơn. Mười năm yêu nhau của chia xa nước mắt, của đau thương rống hận nhưng cũng là cơ hội để hai chúng ta hiểu thêm về nhau, để càng trân trọng nhau hơn. Em sẽ luôn tin tưởng anh, yêu thương anh và sẽ cố gắng trở thành một người papa tốt. Hạ Thiên em muốn nói, anh là của em! Tuyệt đối chỉ là của một mình Mạc Quan Sơn em thôi! Em yêu anh!"

Hai bàn tay Omega cầm bó hoa Baby xinh đẹp ngay lập tức vòng qua cổ của người đàn ông Alpha cao lớn. Hạ Thiên bật cười hạnh phúc trong tiếng vỗ tay của hơn một trăm con người đang có mặt trong lễ đường. Hắn đem tay ôm trọn vào eo của con người nhỏ bé.

Hai cánh môi phút chốc gắn chặt lấy nhau, quấn quýt hạnh phúc.

"Ưm...!"

"Mạc Quan Sơn! Anh rất yêu em!"

"Hạ Thiên! Em cũng rất yêu anh!"

Hạ Tuấn Kiệt đứng ở giữa cùng Vương Hạo làm chủ hôn cho Hạ Thiên và Mạc Quan Sơn miệng cười thật tươi, tay đem giỏ hoa hồng tung lên phấp phới. Trên đỉnh đầu, những màn pháo hoa "Happy Wedding!" cũng ngay lập tức được bắn lên, lung linh một khoảng trời rộng lớn.

Mạc Quan Sơn đứng trong lồng ngực của Hạ Thiên vô cùng hạnh phúc, cậu đem môi thơm lên môi của hắn một cái yêu thương, hai con người lại càng ôm chặt lấy nhau hơn.

"A... a! Củ Cải cũng muốn được papa và bố hôn nữa!" Củ Cải đứng trước mặt papa và bố của mình thì giựt giựt gấu áo, hai bàn tay mập mập đã xòe ra nắm nắm, chu mỏ cái mỏ lên í ới đòi bế.

Bên dưới khán đài, tiếng khui rượu champagne cùng tiếng vỗ tay đã vang lên náo nhiệt, bật cười thích thú với câu nói nhõng nhẽo của cu cậu nhà họ Hạ nào kia.

Thằng bé đáng yêu quá mức có thể rồi!

"Ây-goo! Con Ủn Ỉn vàng của bố!" Hạ Thiên nhẹ nhàng bế bổng con lên, ôm cả Mạc Quan Sơn và cậu con trai vào trong lòng hạnh phúc.

Chụt!

Hai cái má bánh bao phúng phính của con Ủn Ỉn vàng bị hôn chụt một cái. Tiếng kêu kéo dài, yêu thương có biết bao nhiêu yêu thương cho hết.

"Khì khì khì khì!"

Hạ Tuấn Kiệt hai con mắt cười tít tịt, uốn éo reo lên thích thú. Bên dưới khán đài mọi người cũng đã đứng vây tròn, sẵn sàng chuẩn bị đón hoa cưới của Mạc Quan Sơn. Nói là một trăm quan khách có mặt trong hôn trường ngày hôm nay cũng chỉ là cha mẹ hai bên gia đình, là bạn bè cùng người thân của hai chú rể. Một đám cưới được tổ chức vô cùng thân mật, đảm bảo sự riêng tư và thoải mái nhất cho Hạ Thiên và Mạc Quan Sơn.

"Mọi người đã sẵn sàng chưa?" Mạc Quan Sơn vừa nói vừa mỉm cười hạnh phúc nhìn Hạ Thiên. Hắn hai tay đang bế con ôm chặt trong lòng, gật đầu ý bảo cậu "em hãy tung hoa cưới đi!". Thằng bé đang trong lòng bố chóp chép gặm dâu tây, nhìn thấy ba Mạc chuẩn bị tung hoa cưới thì cũng í ới đòi tụt xuống.

"Củ Cải muốn đi bắt, Củ Cải muốn đi bắt hoa đẹp của ba Mạc cơ!"

"Ây-goo, ây-goo! Con thì đi bắt hoa cưới làm cái gì hả? Đợi ăn của bố thêm mấy bồ thóc nữa rồi bố cho đi bắt nhá! Con Ủn Ỉn mũm mĩm này!" Hạ Thiên hắn cười phớ lớ, đem môi cạp một cái vào hai má bánh bao của con. Nhóc con, chắc lại lén ba Mạc ăn đồ ngọt rồi hả, mới đó mà lại núng nính lên rồi. Đáng yêu thế không biết!

"Khì khì!"

"Một... hai... ba!"

"Vút...!"

Bó hoa Baby'breath màu trắng xinh đẹp được tung lên. Ngay lập tức dưới đám đông kia, Vương Hạo đã co chân nhảy thoắt một cái cầm gọn bó hoa trong tay. Mọi người ồ lên thích thú.

"Lớp trưởng? Tháng tới đến lượt cậu lên xe hoa đó hả?" Vài tên lớp 3 trêu đùa, vỗ bốp vào vai y một cái. Tất cả mọi người đã quây quần, cạn với nhau một ly champagne thượng hạng.

"Ai-shi! Lên xe hoa cái giề! Tôi làm gì đã có người yêu, tôi còn đang sợ ế đây này! Mang hoa về cắm ở đầu giường lấy may của phu nhân Hạ thôi!"

"Ha... ha... ha... ha!"

"Cạn ly!!!"

Lễ đường náo nhiệt trong tiếng cười nói!

Hạ Thiên thơm vào mái tóc của Mạc Quan Sơn một cái. Gió biển thổi nhẹ nhàng, hắn bế cậu con trai nhỏ trên tay, Mạc Quan Sơn cũng đứng tựa đầu vào ngực hắn, một nhà ba con người...

Mỉm cười hạnh phúc!



----------------------------

Hoa Baby Breath!



Hoa hồng xanh xinh đẹp!



Ngày mai là ngày 7 tháng 7 cũng là ngày diễn ra là kỳ thi tốt nghiệp THPT Quốc gia 2022, xin chúc các bạn sĩ tử 2k4 tràn đầy tự tin, bình tĩnh và hoàn thành thật tốt kỳ thi quan trọng này nhé! ❤️❤️❤️❤️❤️

Hạ Thiên và Mạc Quan Sơn cuối cùng cũng về chung một nhà rồi mọi người ơi! Tung bông tung bông đuê!!! 😚😚😚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro