PN - 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm nay ABO thời tiết bất thường. Thẩm An bây giờ đã vào mùa thu rồi mà vẫn nắng nóng không tưởng. Chắc phải đợi thêm vài ngày nữa không khí mới dễ chịu đi một chút. Từ 6 giờ sáng, Hạ Thiên cùng Mạc Quan Sơn đã tất bật đóng gói quần áo trẻ con, xe nôi các loại cho vào hộp quà, bọc giấy dán nơ hoa cực kỳ xinh đẹp.

A Khâu sinh em bé rồi!

Hạ Trình anh đã được lên chức bố rồi!

Dự tính phải hơn một tháng nữa A Khâu mới sinh em bé. Ai ngờ cu cậu tính nết y chang ông bố khoa học khác người nào kia, vừa mới đủ ba mươi hai tuần tuổi đã í ới đòi ra, làm hai tên papa đang làm việc trong phòng nghiên cứu thuốc của bệnh viện Trung Ương thành phố Z trở tay không kịp.

Hạ Hiểu Phong cứ thế oe oe cất tiếng khóc chào đời!

Cả buổi tối hôm qua hai vợ chồng Mạc Quan Sơn đi đi lại lại, tính lên tính xuống mãi đến hơn một giờ sáng mới trèo lên giường đi ngủ. Ngày mai cậu ấm nhà Hạ Trình tròn một tháng tuổi, hai tên papa này không biết nên tặng quà gì đây. Quần áo, xe nôi, thú nhồi bông hay bỉm sữa... có quá nhiều thứ làm Hạ Thiên hắn không biết chọn cái nào.

Căn bản là khi nhà bạn quá giàu và nhà người nhận quà cũng quá giàu. Bạn tặng cái gì thành ra cũng không quan trọng lắm, chủ yếu vẫn là tình cảm to lớn của hai ông chú dành cho nhóc nhỏ Phong Phong thôi!

...

Hai vợ chồng tất bật từ 6 giờ sáng, đến 9 giờ thì cũng lên được xe đến nhà Hạ Trình. Nhà Hạ Trình nằm ở ngoại ô thành phố Z, từ nhà Mạc Quan Sơn đến đó cũng mất khoảng hai mươi phút lái xe trên đường.

Một căn biệt thự cao cấp được bao trọn bởi hàng cây rẻ quạt màu vàng óng, lấp ló trong sân đã thấy xe của Kiến Nhất và Triển Chính Hy đỗ ở đó rồi. Hai vợ chồng nhà họ Triển hôm nay lại đến sớm quá cơ.

"Bác Hạ Trình!" Củ Cải reo lên thích thú, trên eo bố Hạ Thiên lúc la lúc lắc chào thật to bác Hạ Trình.

"Ây! Củ Cải!"

"Hạ Thiên, Quan Sơn, hai đứa đến rồi đó hả?" Hạ Trình đang từ trong nhà bếp pha trà thảo mộc mời hai vợ chồng Kiến Nhất, nhìn thấy Hạ Thiên bế Củ Cải cùng Mạc Quan Sơn tay xách một túi quà to đã ngay lập tức hô lên, chạy ra đón tiếp. Đến chúc mừng Phong Phong đầy tháng nhưng cũng không cần phải mang nhiều quà cáp như vậy chứ.

"Yoh!" Hạ Thiên gật đầu vui vẻ chào lại anh.

"Anh Hạ Trình, anh Khâu! Kiến Nhất và Chính Hy hai ông đã đến rồi hả? Đến sớm ghê!"

"Tại nhà ông đến muộn thôi!" Kiến Nhất cười hì hì vỗ bốp vào vai Mạc Quan Sơn một cái. Cậu đặt túi quà to sang tay của Hạ Trình, một nhà ba con người ngay lập tức sáp lại nhân vật chính đang ngồi ở giữa nhà trên ghế salon.

A Khâu bế Phong Phong trong lòng.

Thằng nhỏ vừa mới ti sữa xong hai mắt mở to tròn, thao láo hóng chuyện các cô chú tới chơi. Mới một tháng tuổi mà đã biết cười đùa rồi.

Kiến Nhất cũng đang mang thai, em bé được bảy tháng tuổi. Nhìn thấy Hiểu Phong hai má phúng phính a a ô ô thì ngay lập tức bật cười theo, y xoa vào bụng mình mấy cái. Thật mong ba tháng nữa thiên thần của vợ chồng y cũng ra đời mạnh khỏe như vậy.

Củ Cải đang được bố bế, nhìn thấy em bé trong lòng bác Khâu hai mắt cũng sáng lên, cu cậu đem tay vuốt nhẹ vào má em một cái cười tít mắt.

"Oaa ~! Má em bé mềm quá! Bố bố, má em bé mềm như bánh mochi vậy đó!"

"Ha ha ha ha!"

Sáu tên người lớn đang ngồi quây tròn xung quanh ba con A Khâu, nghe câu nói của Củ Cải ngay lập tức bật cười thành tiếng. Triển Chính Hy cũng đem tay chọi chọi vào má cu cậu, nhéo nhéo mấy cái thích thú.

"Má em bé mềm như bánh mochi sao? Chú thấy má con cũng mềm như bánh phô mai đó! Bố Thiên với ba Mạc nuôi kiểu gì mà núng nính quá cơ!"

"Ây-goo! Ây-goo!"

"Củ Cải thích em bé như vậy? Hay bác Khâu bảo ba Mạc sinh thêm cho con một em bé nhé?" A Khâu nựng nựng Phong Phong trên tay, mỉm cười vui vẻ trêu nhỏ cu cậu đang duỗi chân dài trong lòng Hạ Thiên.

Củ Cải đang ngồi uốn éo trong lòng bố bé, nghe câu hỏi của bác Khâu ngay lập tức mở to hai mắt, ôm chặt vào eo Hạ Thiên í ới giãy lên, hai tay xua lấy xua để.

"Hoi hoi ~! Củ Cải bây giờ chưa muốn có em nhỏ đâu ạ. Củ Cải muốn bố với papa cơ!"

"Ha ha ha ha!"

"Nhóc con! Khôn hết phần người khác rồi đó!"

Mạc Quan Sơn đang ngồi gọt táo cho cả nhà, nhìn biểu cảm nũng nịu uốn éo của Củ Cải thì cũng bật cười vui vẻ, cậu đem tay lấy một miếng táo thật to cho con, nhéo nhéo vào mặt thằng bé âu yếm. Thực ra cả cậu và Hạ Thiên đều chưa muốn có thêm con vào lúc này. Hai người vừa mới kết hôn, Củ Cải con cũng vừa mới về gia tộc họ Hạ được sáu tháng, cả hai vợ chồng cậu đều muốn dành thời gian chăm sóc cho đứa con trai nhỏ nhiều hơn nữa, bù đắp lại quãng thời gian ba năm đầu đời Củ Cải con không có bố Hạ Thiên ở bên. Bao giờ cu cậu đi học tiểu học, có lẽ đến lúc đấy hắn và cậu mới tính đến chuyện sinh thêm một đứa con.

"Kiến Nhất dạo này sức khỏe của ông thế nào rồi? Mang thai những tháng cuối bắt đầu sẽ rất vất vả đó!"

Kiến Nhất bây giờ đang nằm dài trên ghế salon nhà Hạ Trình, ghế được làm từ chất liệu da cao cấp, nằm lên cực kỳ thích. Y vừa cắn một miếng táo đỏ to, vừa cười hì hì nhìn tên bạn thân đang chuẩn bị đồ ăn trong nhà bếp.

"Tôi chỉ hơi mệt một chút thôi à. Còn lại trong người tất cả đều khỏe lắm, có Chính Hy lo hết rồi mà, khì khì! Nhưng chắc chắn phải đủ ngày tôi mới cho nó ra cơ. Cái thằng tiểu quỷ, con nghe rõ chưa hả? Bao giờ đủ ngày mới được chui ra đó nhé!" Kiến Nhất đem tay xoa xoa vào bụng mình, lùng phùng hai má nhai miếng táo "nghiêm khắc" nhắc nhở cậu con trai. Nó đem chân đạp đạp, giẫy giẫy mấy cái trong bụng, xem ra lại muốn oe oe chào đời trước như cu cậu nhà Hạ Trình nào kia rồi.

Thật không thể hiểu nổi, ba người bọn y vất vả sinh con mà tại sao chúng nó lại giống hết ba ông bố kia vậy? Chẳng thấy nhóc con nào giống ba papa một chút gì cả. Đúng là giống cái kiếp đi đẻ thuê ghê!

Một nhà sáu con người với hai đứa trẻ con cứ thế ngồi nói chuyện, ăn cơm đến tận chiều tối mới về. Lúc lên xe Hạ Trình cùng cô giúp việc còn mang sơn trà cho mỗi nhà mấy cân mang về. Gia đình bà ngoại Phong Phong ở thành phố U, chẳng trách trong nhà lại có nhiều lê vàng và sơn trà như vậy. Hai cặp vợ chồng nào kia cứ thế chào tạm biệt nhóc tì Phong Phong ra về, nhất định cuối tuần tới sẽ lại đưa Củ Cải sang chơi.

...

Hạ gia bây giờ là 10 giờ tối.

Hạ Thiên vừa chỉnh lại điều hòa cho con, vừa yêu thương thơm lên đầu Củ Cải một cái. Cả một ngày dài sang nhà bác Hạ Trình chơi với em bé Phong Phong, có lẽ cu cậu đã mệt nhoài rồi. Bố vừa đọc xong một câu chuyện đã thiu thiu trong lòng hắn ngủ mất. Bây giờ thì nằm cuộn tròn như con sóc nhỏ, hai tay ôm hai con cá mập ngủ say. Hạ Thiên mỉm cười vuốt nhẹ lên đầu thằng bé, hai chân cũng phải thật nhẹ nhàng đóng cửa rời phòng.

Mạc Quan Sơn ba ngày hôm nay hành động rất khác thường. Mỗi buổi tối trước khi đi ngủ đều lén hắn đọc tin tức gì đó cực kỳ bí mật. Lúc nằm ngủ cũng nằm cách xa hắn một chút. Có lần từ nhà tắm đi ra, Mạc Quan Sơn đang nằm chổng mông trên giường xem điện thoại, vừa nhìn thấy Hạ Thiên con người Omega nào kia đã giật nảy lên, ôm chặt điện thoại giấu xuống gối, hai tai hai má đỏ bừng nhìn hắn bối rối.

"Ai! Hạ Thiên, anh làm em giật mình đó!" Mạc Quan Sơn tắt vội điện thoại, rúc vào trong chăn lo ló hai con mắt nhìn hắn mặc quần áo.

Không phải mọi thứ của anh em đã nhìn thấy hết rồi sao, hai tai, hai má còn đỏ mặt chuyện gì vậy?

"Tại em xem điện thoại chăm chú quá mới thế đó!"

Mạc Quan Sơn hai mắt cứ thế mở to tròn xấu hổ, không dám nhìn chồng mình nữa.

Hai chân đứng trước cửa phòng ngủ, Hạ Thiên ôm đầu bất lực. Không phải Mạc Quan Sơn cậu đang có chuyện gì giấu giếm hắn chứ? Khi hai bàn tay vừa chạm vào tay nắm cửa mở ra, một mùi hương tin tức tố ngọt ngào của Omega mỗi lần muốn quyến rũ Alpha đã sộc vào hai cánh mũi. Pheromone bay nhẹ nhàng quấn chặt lấy thân thể của hắn, luồn lách qua lớp áo ngủ chạm vào "phân thân nam tính" nào kia.

Hạ Thiên hai con mắt mở to trợn tròn!

Dưới ánh nến hương lung linh huyễn hoặc, chiếc đèn pha lê chiếu vàng lấp lánh...

Một người con trai lả lơi gợi tình, trong tà áo lụa khỏa thân mỏng manh đang ngồi bên cửa sổ. Cậu đưa tay lắc nhẹ ly rượu champagne thượng hạng, mút mát ngón tay đá ánh mắt quyến rũ. Hai gò má hây hây hồng phấn, một chiếc quần lót ren lọt khe cũng được thoáng ẩn thoáng hiện giữa hai cẳng chân thon nhỏ.

Mạc Quan Sơn nghiêng đầu mỉm cười nhìn hắn...

"Ông xã ơi ~! Anh mau đến đây đi ~!" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro