Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Đồ thiếu, ngươi biến mất nửa năm, ta đều lo lắng đến hỏng rồi".

Thẩm Phi đi vòng quanh Đồ Ngôn một vòng, tỉ mỉ kiểm tra một chút, "Ngươi đã cùng cái tên tàn phế của Cố gia ly hôn rồi sao? Đoạn tuyệt sạch sẽ, đừng lưu lại hậu hoạn gì".

Đồ Ngôn nằm trên sô pha hình cung của quán bar, đung đưa chân, trong tay cầm chén rượu nhưng không uống, cậu nghe thấy hai chữ "tàn phế", mày không tự giác mà nhíu lại một chút, "chính là chân có tật một chút.."

Người bên cạnh đều nhìn lại, Đồ Ngôn giải thích một nửa lại ngậm miệng, chỉ nói:" Ừ, ly hôn".

Nam giáp: " Ba ngươi cũng là say, công ty còn chưa có đổ đâu, liền vội vã bán con trai gán nợ".

Bên cạnh có người đáp ứng nói: " Mấu chốt là ba ngươi quá vô trách nhiệm, cũng không lựa chọn kĩ càng, trên đời có ngàn ngàn vạn Alpha có tiền, hắn như thế nào liền coi trọng cái tên tàn phế của Cố gia, ta nghe nói tên tàn phế kia lớn lên vừa xấu, cấp bậc tin tức tố cũng thấp, đi đường còn phải chống gậy..."

Thẩm Phi thoáng nhìn sắc mặt Đồ Ngôn càng thêm kém, vội vàng đưa mắt ra hiệu cho những người xung quanh, "Các ngươi đừng nói nữa, lại nói nữa Đồ thiếu đều phải nhổ ra, người vừa mới khôi phục tự do, các người còn ở đây làm hắn ngột ngạt, nào nào nào, uống rượu, vì Đồ thiếu một lần nửa có cuộc sống mới, cụng ly!"

Đồ Ngôn cong cong môi, giơ chén rượu lên, rượu mạnh trôi xuống cổ họng, giống như dao cắt, khó có thể nuốt xuống.

Cậu không biết chính mình bị làm sao. Theo lý thuyết là nên vì cuộc sống mới cảm thấy vui vẻ.

Uống đến một nửa, nam giáp hơi say mà đi tới, hắn không dám động vào Đồ Ngôn, chỉ xoay người nhìn cổ cậu, Đồ Ngôn bị hắn làm phiền, mắng:" Ngươi mẹ nó nhìn cái gì?"

Nam giáp cười cười, " Ta chỉ muốn nhìn xem ngươi có bị đánh dấu hoàn toàn không, ta thay anh ta hỏi, ngươi biết, hắn vẫn luôn yêu thầm ngươi".

Đồ Ngôn sửng sốt, tay không tự giác mà sờ sờ tuyến thể nhô lên sau cổ, nơi đó vẫn bằng phẳng như cũ, giống như một trái cây tươi chưa bị người hái.

"Không", Đồ Ngôn trả lời, "Nhưng ta không thích anh ngươi, không thể nào".

Nam giáp cười mỉa:" OKOK, ta chỉ giúp hắn hỏi một chút, ngươi đừng giận, ta biết ánh mắt ngươi cao, gả cho người như vậy, nửa năm nay chắc chịu không ít khổ, về sau đều sẽ tốt, đúng rồi, Đồ thiếu, về sau còn trở về đóng phim không?"

Đồ Ngôn chỉ cùng Thẩm Phi có quan hệ thân chút, cùng những người khác nhiều nhất chỉ là xã giao, cũng không biết bọn họ nghe tin tức từ đâu biết cậu đã ly hôn còn tổ chức cho cậu một cái tiệc độc thân, Đồ Ngôn vì mặt mũi chỉ có thể đến nhưng từ lúc bắt đầu ngồi xuống, không biết vì sao tâm phiền ý loạn, khó có thể yên, hắn buông chén rượu, chọc miếng trái cây nhét vào miệng, không kiên nhẫn mà gật đầu, "Ừ"

" Vậy chắc chắn sẽ oanh động giới giải trí a!" Mọi người lại quây bên cạnh Đồ Ngôn, giơ chén rượu, bắt đầu chúc mừng hắn niết bàn trọng sinh.

" Đồ thiếu, ngươi không ở đây, có nhiều chuyện về ngươi a, ta có nghe một kênh truyền thông nói ngươi biến mất là bởi vì ra nước ngoài sinh con, nói ngươi mang thai con của ảnh đế Kỳ Hạ, làm ta cười chết".

Thẩm Phi là fan của Kỳ Hạ, vội vàng biện hộ, "Làm sao? Ta thấy người như Kỳ Hạ có thể xứng với Đồ thiếu". Hắn nheo lại đôi mắt vui vẻ nói: "Ta nghe người ta nói, tin tức tố của Kỳ Hạ là cấp 8, phương diện kia rất mạnh".

Mọi người cười ầm lên: " Mạnh bao nhiêu a?"

" Chính là làm người dục tiên dục tử đi!"

Nói về đề tài này mọi người liền nổi hứng thú, bắt đầu nói về Alpha nổi tiếng trong vòng.

" Ta nghe nói đại thiếu Cố gia cũng là đỉnh cấp Alpha"

Không biết ai đột nhiên nói một câu như vậy, bầu không khí lập tức đóng băng, lặng ngắt như tờ.

Đại thiếu Cố gia là đỉnh cấp Alpha, không sai nhưng Đồ Ngôn gả cho nhị thiếu Cố gia, một người què chưa từng lộ mặt, ngẫm lại cũng biết là che chắn việc kia...

Mọi người hai mặt nhìn nhau, nghĩ thầm, Đồ Ngôn khẳng định là tức giận.

Thẩm Phi cùng Đồ Ngôn có quan hệ thân nhất, liền đi lên, đang chuẩn bị đùa một chút cứu vãn tình hình lại phát hiện cậu căn bản không tham dự cuộc nói chuyện của bọn họ, cậu đang xuất thần mà nhìn dĩa đựng hoa quả, cắn môi, hai má còn ửng đỏ!

Hắn đẩy đẩy cậu, cậu mới như từ trong mộng tỉnh lại, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người đột nhiên đứng dậy, "Ta có chút say, đi về trước".

--FIN--

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#abo#đam