X

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyền lợi và những biệt đãi của một người cai trị có được là gì, chính là sự phục tùng và tuân thủ vô điều kiện từ tất cả mọi viên quan và người hầu cận, cho dù đó có là những yêu cầu vô lý như thế nào. Cùng với đó chính là việc được chăm sóc từ chân tơ, kẽ tóc, bởi không ai có thể bắt người đứng đầu tự nấu ăn, giặc giũ, thậm chí tắm rửa.

Có hơn mười Omega xinh đẹp mỗi lần phục vụ tắm rửa cho Chúa tể. Alpha biết được điều này ngay khi tạm kết thúc màn âu yếm với Omega của mình.

Alpha cảm thấy vui mừng, bởi ít nhất sau những sự việc quá đỗi bất ngờ liên tiếp xảy ra, Yoonie vẫn tin hắn. Bởi nụ hôn có được giữa hai người đã nói lên tất cả. Yoonie nói đúng, Alpha đã không thể không cảm thấy bối rối bởi mùi gỗ tuyết tùng hòa quyện cùng hương hoa thơm ngát tỏa ra từ Omega lạ mặt. Sẽ là một lời nói dối đáng khinh nếu hắn cố phủ nhận sự hiểu biết về Omega. Bởi trong suốt cuộc hành trình, Alpha Kim Seokjin trên hai lần giúp hắn gợi nhớ về những ký ức đã vô tình phai bạc. Người đàn ông đã cố thuyết phục hắn, đảm bảo hắn phải nhớ cho bằng được thân phận cao quý vô tình bị lãng quên. Rằng; hắn là Park Jimin; Vạn đế chi vương của Đế chế Monster vĩ đại. Một con Quái vật bạo tàn trên chiến trường đẫm máu. Cùng với đó chính là danh tính Omega duy nhất được Chúa tể bảo vệ bằng tình yêu độc hữu trong cả hậu cung rộng lớn, kẻ có được dấu ấn Alpha và mùi gỗ tuyết tùng thấm sâu vào tuyến hương vốn dĩ.

Hắn đã cố phớt lờ, giả vờ ngu ngốc, để không nghe, không hiểu, không nhận thức được bất cứ câu từ nào được gửi đến từ Alpha. Hắn thà sắm vai Alpha ngốc nghếch, không quá khứ, chẳng mộng lớn, quyền cao, một lòng một dạ hướng về Omega mang dáng dấp của một thiên thần tuyệt thế.

Những câu chuyện cắt rời được lồng ghép lên nhau, manh mối được thu thập từ vài ba câu từ chắp vá, đã đủ để hắn có thể vén một phần ba của bức màn quá khứ đau thương. Chồng chất thù hằn, bi phẫn, để hiểu rõ một điều trọng yếu rằng không có kết cục nào cho hắn và Yoonie.

Suy nghĩ rối loạn dâng lên trong tâm trí hắn, nhưng tất cả đều hướng về một khung hình nhỏ với hơi thở ấm, vùi đầu lên ngực hắn để say giấc mỗi ngày, hàng triệu tinh cầu được khảm đầy trong đôi mắt vương nỗi buồn man mác. Omega xinh đẹp đến mức không dám tổn thương, đôi môi đào với dấu vết nhạt nhòa không dễ gì phai nhạt, nhắc về chuỗi dài biến cố bi thương do một tay Quái vật.

Mặc kệ quá khứ đã từng không có gì ngoài hận thù và mất mát, giống như hai bản thể tách rời trên hai con người ở quá khứ trót vướng vào xoay vần của số mệnh, bắt đầu không phải yêu và kết thúc chỉ là oán, thì ngay bây giờ trong ngực Alpha mang trái tim với dòng máu nóng, chỉ bị khuấy động bởi một dáng hình. Bỏ lại tất cả những gam màu tươi sáng nơi từng khung ảnh có sự tồn tại của một Omega xinh đẹp.

Alpha kẻ từ chối đương đầu với quá khứ, càng không chấp nhận tương lai không có người hắn yêu ở đó. Linh hồn, trái tim và hơi thở chỉ đáp lại tiếng gọi của duy nhất một người. Thậm chí cuộc chiến giữa vô vàn cung bậc đau thương và cơn thịnh nộ của hận thù, không bao giờ đúng sự thật với Alpha, giống như một cơn mê sảng trong cơn ác mộng kéo dài mà hắn chỉ muốn thức giấc để rút vào vòng tay ấm, chờ đợi cơn rùng mình sợ hãi lặng lẽ thoái trào.

Alpha người đã thản nhiên từ chối mọi hầu hạ tắm rửa của bất cứ ai, chậm rãi hưởng thụ những cái chạm tay dịu dàng của Omega lên da trong khi ngâm mình trong nước ấm. Sau tất cả những gì đã xảy ra và mối quan hệ gắn kết rõ ràng được thiết lập thì Omega vẫn chưa hoàn toàn cởi mở với hắn. Đặc biệt từ lúc bước chân vào cổng cung điện, mặc kệ nụ hôn vừa mới có, Yoonie vẫn không muốn chia sẻ bồn tắm lớn với hắn. Thay vào đó, giúp hắn làm sạch bụi bẩn còn sót lại sau chuyến đi dài, mặc xong trang phục và đương nhiên bị đẩy ra ngoài.

Alpha ngồi trên một chiếc ghế được đặt giữa căn phòng được trang trí bằng màn che với nhiều họa tiết, những chiếc thảm lông dày và mịn một cách đáng kinh ngạc được trải khắp căn phòng. Vô số món ăn và rượu được bày sẵn trên chiếc bàn được đúc bằng vàng ròng dành riêng cho người cai trị, Alpha thay vì tập trung vào cuộc chiến khốc liệt đang diễn ra trong dạ dày lại từ chối sự hầu hạ của Omega, chỉ để nhìn trân trân vào cánh cửa lớn, nơi những khung gỗ quý được trạm khắc một cách kỳ công.

Chưa bao giờ Alpha có cảm giác lo lắng và chờ đợi như thế này trước đây, kể cả những khi lên núi hái thuốc, hoặc tham gia vào những buổi săn, với tâm lý rằng, mỗi khi trở về nhà, Omega nhất định sẽ ở đó và chờ đợi, vì vậy không có nhiều hơn cảm giác nhớ nhung tồn tại bên trong Alpha. Nhưng đây là Đế đô, nơi rõ ràng xa lạ, và như những gì Alpha có thể nhìn bằng đôi mắt của chính mình thì không ai trong cung điện này sẵn sàng chào đón Yoonie. Trong khi bên cạnh tồn tại một kẻ không ngần ngại trong việc tỏ ra địch ý, với mong muốn giết chết Yoonie ngay tức thì. Cho nên, tất cả những gì Alpha có thể nghĩ đến chỉ là sự an nguy của Yoonie, dù rằng người thầy lang đáng kính luôn ở cạnh và đảm bảo. Tuy vậy, đối với Alpha điều đó vẫn chưa đủ. Yoonie chỉ khi nào ở bên cạnh Alpha, trong bán kính bàn tay có thể với lấy, và mùi hương có thể cảm nhận bằng tất cả giác quan, thì khi ấy sự an toàn của Yoonie mới nằm trong vùng kiểm soát.

Lâu như những gì hắn có thể nhớ, cánh cửa lớn được đẩy ra sau một tiếng ôx, nhưng nụ cười tan ngay trên môi khi hắn nhìn vào khung hình to lớn của Alpha, người rõ ràng đã thay đổi bộ giáp nặng nề của Đế chế để có được trang phục thoải mái hơn, trong một buổi tiệc nhỏ được tổ chức trong cung điện.

" Chúa tể''

Sau khi hành lễ, Seokjin sải bước về bàn tiệc được bày biện bên phải vị trí thuộc về kẻ trị vì. Theo như ý muốn của Quái vật, bữa tiệc đã không có sự tham gia của bất cứ quan đại thần hay giáo chủ nào của Đế quốc. Đương nhiên, bởi sự mất tích của kẻ trị vì đã được ém nhẹm,  mặc cho bao kẻ gièm pha.

Sau cuộc viễn chinh, đội quân Monster - những Alpha đã dùng máu để tuyên thệ với lòng trung thành đối với Đế chế đầu lâu và Quái vật đã không trở lại Đế đô, thay vào đó dưới sự dẫn dắt của tướng quân Kim Seokjin dồn tất cả binh lực cho việc tìm kiếm tung tích của người cai trị.

Min có lẽ đã quá lo lắng để nhận ra mình thậm chí đã trả lời như thế nào về những lời nói của vị tướng quân đạo mạo, vì đôi mắt của Alpha đang bận tập trung tìm kiếm một khung hình sang trọng và xinh đẹp cùng với mùi hương pha trộn giữa gỗ tuyết tùng và dược liệu, hoặc gỗ tuyết tùng và hoa cẩm chướng.

Đôi mắt của Alpha nheo lại để nhìn vào Omega mang theo mùi hương xa xỉ, gương mặt đã mất đi sự tiều tụy xác xơ, Omega lộng lẫy trong trang phục dành cho người phối ngẫu của Chúa tể. Những đóa hoa được cài lên mái tóc nâu sang trọng, đôi mắt to tròn được trau chuốt bởi phấn xám phản chiếu sự rực rỡ của những ngôi sao trên bầu trời. Đôi môi màu mận chín khiến người khác chỉ muốn chạm vào ngay tức khắc. Bông tai ngọc bích, vòng cổ được nạm đầy đá quý, lối đi của Omega vương vãi ánh sáng.

Nỗi buồn, sự cô đơn, thất vọng đã không được tìm thấy trên gương mặt xinh đẹp của Omega. Và có thể nói, Omega xuất hiện trước mắt Chúa tể bằng một vẻ ngoài lộng lẫy nhất của mình. Vì Omega, người duy nhất có thể chạm vào trái tim Chúa tể, hiểu được con Quái vật sẽ gào rú như thế nào một khi nhìn thấy mình.

Sau khi lắng nghe và cố tiếp thu những lời nói của Alpha Kim Seokjin, Omega đã không thể ngăn được nước mắt. Hơn cả lòng căm thù dành cho loài quỷ dữ, chính là sự chua xót và đau đớn về tình trạng của Alpha. Người đã mất đi toàn bộ ký ức sau cuộc viễn chinh đẫm máu. Vậy nên mới có thể dễ dàng để tâm trí bị điều khiển trong tay loài ma quỷ. Rằng kẻ nên chết năm năm trước lại có thể đứng bên cạnh Quái vật. Omega biết đây không phải lúc để cho sự đau đớn, và yếu đuối được phơi bày. Omega phải gạt bỏ nước mắt, để đương đầu cùng mưu sâu kế hiểm của loài quỷ không tim.

" Chúa tể, xin người hãy dung thứ cho những hành động dại dột của thần. Rằng nỗi nhớ thương và lo lắng về an nguy của người đã khiến thần không thể tỉnh táo. Nhưng xin Người hãy hiểu rằng, thần chỉ là một Omega đang chờ đợi tin tức Alpha của mình trong nỗi tuyệt vọng và đớn đau quá mức"

Min nhíu mày, không thể tiếp tục ngửi thấy sự đau khổ phát ra từ Omega tan vỡ. Khi mà hợp chất hòa trộn giữa hai mùi hương từ Omega đã khiến Alpha chao đảo. Nó mang một cảm xúc không nói nên lời, có thể là yêu thích, cũng có thể là chán ghét. Hắn thậm chí không thể phân biệt.

" Ta có thể hiểu được cảm giác lo lắng của ngươi, cho nên ta không trách ngươi, nhưng nếu ngươi vẫn không từ bỏ ý định xấu xa của mình, ta nhất định sẽ không tha thứ"

Omega lắng nghe lời nói của người cai trị, bàn tay nắm chặt bên trong vạt áo, cố nén bi thương phẫn uất.

" Thần đã hiểu, thưa Chúa tể"

Không chờ sự cho phép của kẻ trị vì, Omega đi thẳng về phía trước, ngồi xuống vị trí bên cạnh Alpha, đôi mắt tập trung vào vết thương trên tay Alpha.

" Vết thương của Người..."

Omega nắm lấy bàn tay Alpha, hơi tựa người về phía trước, giọng nói là sự đau đớn và hối lỗi vô cùng.

" Không sao"

Alpha nhíu mày, đáp lời, và nhanh chóng rút tay. Cho đến lúc này, thì sự hồ nghi trong Alpha đã được lý giải, rằng mùi hương của sự pha tạp này thật sự khiến Alpha cảm thấy ván đầu.

Trong khi Alpha vừa đứng lên từ vị trí của mình thì khứu giác đã bắt ngay mùi thảo dược nhẹ nhàng trong gió.

Yoongi xuất hiện trên ngưỡng cửa với y phục đơn giản màu xanh nhạt được viền hoa. Không có bất kỳ món trang sức hay phụ kiện nào trên người Omega, sự đơn giản đến mức nhạt nhòa của trang phục chỉ tôn sùng cho vẻ đẹp sắc sảo một cách diễm lệ của Omega. Kẻ vốn được ca tụng bởi những đường nét tinh tế dưới sự ưu ái của các vị thần.

Làn da trong vắt và phát ra loại ánh sáng như pha lê, một cái nhìn điềm tĩnh từ đôi mắt của thiên hà rộng lớn, nơi từng ánh sao băng vụt sáng trên bầu trời, khiến kẻ phàm trần đánh rơi nỗi nhớ từ trong tiền kiếp. Omega chỉ được tìm thấy và đánh cắp từ tay của những vị thần tối thượng, trong cơn say bí tỉ giữa những buổi tiệc rượu linh đình. Omega được say từ ánh mắt, và giết chết trong nụ cười.

Alpha kẻ đã quên đi sự tồn tại của vạn vật xung quanh chỉ khi vừa chạm mắt với Omega. Bởi Yoongi là tội lỗi của Thiên đàng, vì đã đánh rơi thiên thần xuống trần thế. Min thậm chí chấp nhận khổ hình chỉ để không buộc mình ngừng suy nghĩ về sự ngọt ngào trong giọng nói, và ánh sáng phát ra từ làn da, cả bộ óc thông minh quyến rũ của Omega. Đối với Alpha, một trăm lớp thổ cẩm cũng không xứng đáng trên người Omega. Yoongi chỉ nên được nhìn bằng mắt, ngưỡng mộ bằng chính sự thành thật của Alpha.

" Yoonie"

Alpha đã không thể ngăn sự hồ hởi trong cử chỉ và giọng nói, cả sự phấn khích và nhẹ nhõm đều thể hiện trong từng nét mặt.

Nhớ lại những điều Yoonie đã nói, chỉ được thân thiết khi có hai người, cho nên trước khi cánh tay có thể vung tới rồi ôm chầm Omega như một điều vốn dĩ, Alpha chỉ đứng đó, không rời khuôn mặt của Omega cười toe toét.

Yoongi nhìn vào vẻ ngoài của Alpha, ngoại trừ nét mặt tươi cười và ánh mắt si mê ra, mọi thứ đều gợi nhớ về cơn đau không thành tiếng. Quái vật vô tình, tàn nhẫn, cơn ác mộng khủng khiếp nhất đối với Omega.

" Yoonie thật xinh đẹp" Alpha cẩn thận  chiêm ngưỡng khuôn mặt của Omega một cách không ngần ngại.

Yoongi bừng tỉnh, kéo nụ cười bình thản trên môi, đáp.

" Ngươi đã soi mình vào gương chưa? Thật ra dáng một đế vương"

" Ta không phải đế vương, ta chỉ là Min thôi"

Alpha bĩu môi và Yoongi chớp mắt.

" Ngươi nói đúng, ngươi là Min"

Min của ta.

" Yoonie mau đến ngồi với ta, ở đây có rất nhiều món ăn, ta vì chờ Yoonie mà vẫn chưa ăn gì hết đó"

Alpha dùng một tay không bị thương kéo Yoongi về phía trước. Trước cái nhìn kinh ngạc của Seokjin và Shin, đặt Omega ngồi vào vị trí của mình, trong khi bản thân nhanh chóng ngồi xuống bên cạnh.

" Chúa tể, vị trí đó Ngài không thể tuỳ tiện để bất cứ ai ngồi vào, hơn nữa đây còn là Omega" Seokjin đứng lên từ vị trí của mình, nói.

" Yoonie không phải là bất cứ ai, Yoonie là Omega của ta. Tại sao ta ngồi được mà Yoonie lại không thể?" Min liếc nhìn Seokjin bằng đôi mắt giận dữ.

Tất cả những hầu cận theo chân Quái vật đủ lâu để biết được Alpha là một kẻ độc tài như thế nào. Và vị trí tối thượng là một điều cấm kị, ngay cả với Shin, Omega được Chúa tể hết mực sủng ái cũng không dám mơ tưởng. Cho nên hành động quá đỗi tự nhiên của Alpha đã khiến bất cứ ai chứng kiến cũng phải rùng mình.

" Min" Yoongi vuốt nhẹ cánh tay Alpha, chậm rãi nói." Ta không muốn bị nhìn chằm chằm khi ăn, ngươi thật sự muốn ta trở thành trung tâm của sự chú ý hay sao"

" Đương nhiên là không rồi" Alpha nhanh chóng đáp.

" Ta nhất định sẽ ăn rất ngon miệng nếu được ngồi bên kia" Omega vừa nói, vừa liếc xuống bên dưới, sau đó chỉ bừa vào một chỗ trống bên cạnh Shin, người đang nhìn chằm chằm về phía này bằng con mắt đầy lửa máu.

" Vậy ta..."

" Min, đừng quên ngươi ở đây là vì điều gì. Nếu ngươi không ý thức được mình là một vị vua, sẽ có ai chấp nhận mệnh lệnh của ngươi?"

Không để Alpha kịp nói thêm bất cứ lời nào, Yoongi đã chủ động dùng lý lẽ để đánh gãy tất cả. Và Alpha chỉ có thể đáp lại bằng một cái gật đầu.

Yoongi bước đến vị trí mình tự chọn, đáp lại ánh mắt của tướng quân Alpha bằng một cái gật đầu.

Bữa ăn trôi qua chậm rãi trong không gian yên lặng đến ngỡ ngàng. Và chỉ kết thúc trong hơn một giờ sau đó.

Yoongi đã phải thuyết phục Alpha trở về phòng ngủ của riêng mình, trong khi ước muốn của Alpha rõ ràng là phải bên cạnh Omega. Và một lần nữa, lời nói của Omega đã trở thành chân ngôn đối với Alpha. Người đã phải nghe theo trong miễn cưỡng. Với điều kiện phải có hơn một nụ hôn trước khi ngủ.

Omega với nụ cười thoả hiệp trên môi, để Alpha lấp đầy buồng phổi bằng mùi dược liệu nhẹ nhàng, áp nụ hôn dịu dàng lên trán.

Sau khi để Beta trở về nghỉ ngơi, Omega chậm rải sải bước về căn phòng được bố trí. Không quá xa nơi ở của Alpha, cũng không thuộc về hậu cung, nơi chỉ có một Omega cư ngụ.

Chỉ còn không đầy mười bước chân để đến cửa phòng trước khi Yoonie bị chặn lại bởi một khung hình quen thuộc.

" Min Yoongi!"

Mất đi sự ngọt ngào trong giọng nói, âm giọng phát ra từ đôi môi đầy của Omega hoàn toàn là chán ghét và khinh bỉ.

" Ta không hiểu tại sao một tên ác nhân như ngươi vẫn có thể sống sau khi trở thành con điếm của tất cả chiến binh trong Đế quốc, nhưng ta cũng thấy tò mò về cảm giác của một kẻ cao ngạo như ngươi sau khi mất mùi. Không phải mùi đàn hương đã từng là niềm kiêu hãnh của ngươi sao, hả, Ác quỷ khuyết mùi"

Yoongi nhìn thẳng vào trong mắt Omega, im lặng. Yoongi có thể nhìn thấy cơn thịnh nộ và sự ghen tuông lớn dần trong đôi mắt sáng của Omega. Và điều này khiến Yoongi không thể ngăn trận cười run rẩy bên trong cơ thể mình.

Yoongi lờ đi và băng ngang Omega đi về phía trước. Cho đến khi Omega tiếp lời.

" Dù mục đích là gì, ta tuyệt đối sẽ không để ngươi được toại nguyện. Với tất cả những tội lỗi đã gây ra, ngươi sẽ không có được cái chết dễ dàng"

Yoongi quay đầu để có cái nhìn trực diện với Omega, chậm rãi nói.

" Tội lỗi lớn nhất của ta chính là hôm đó không thể giết chết ngươi."

Shin trừng mắt nhìn Yoongi, sau đó mỉm cười.

" Cuối cùng ngươi cũng nói được một câu thật lòng. Một kẻ như ngươi, cho dù có chịu trăm ngàn khổ hình vẫn không thể từ bỏ ác tâm. Bản chất của ngươi đúng là một con quỷ đội lốt người"

Yoongi giữ nét mặt lạnh lùng để đối diện với nụ cười mỉa mai của người đối diện.

" Ngày nào ngươi còn sống, ngày nào ngươi vẫn bên cạnh Chúa tể, là ngày đó ác tâm được vùi ngươi dưới ba tất đất của ta cũng không hề biến mất. Ngoài bản thân ta, chính ngươi cũng hiểu, ta đối với ngươi không đơn thuần chỉ là ghen tuông mù quáng"

Sau đôi chút ngỡ ngàng, Omega vội bật cười thành tiếng.

" Với tất cả những chuyện đã xảy ra, và hậu quả rõ ràng vẫn chưa phai nhạt, ngươi vẫn không chịu từ bỏ tính tự mãn của mình? Ngươi quá tự tin, hay thật sự là một tên ngốc vậy Min Yoongi?"

" Ít nhất ta đã luôn sống thật với mình. Không như ngươi. Có khổ sở hay không khi nặng lòng với một người không thể?"

Nụ cười trên môi Omega chợt tắt, thay vào đó là nét sửng sốt đến ngỡ ngàng.

" Ngươi cũng như ta hiểu rõ bản thân Quái vật ghét nhất chính là gì. Ta không nghĩ ngươi chưa từng nghĩ đến kết cục dành cho một kẻ phản bội."

Sau hồi bị những lời nói của Yoongi làm cho lay chuyển, Omega bèn lấy lại bình tâm rồi đáp.

" Ai sẽ tin lời nói của ngươi. Một Omega vì ghen tuông mù quáng mà tính kế hại người, độc địa đến mức giết luôn đứa trẻ chưa chào đời. Ngươi đừng vội tự mãn, bởi chính ngươi cũng biết rằng Quái vật sẽ như thế nào một khi Ngài thức tỉnh và nhớ lại những trò lố bịch ngươi đã gây ra. Cái chết chỉ là một sự giải thoát quá đỗi nhẹ nhàng, thậm chí ngươi không thể tưởng tượng được cơn thịnh nộ của Chúa tể. Kẻ dám đi lại mệnh lệnh của Ngài, vẫn dám sống"

" Ngươi đừng tưởng có thể tiếp mê hoặc được Chúa tể, bằng mọi cách ta sẽ khiến Ngài thức tỉnh. Và ngươi nên nhớ một điều rằng, người cai trị Đế chế đầu lâu chỉ có duy nhất một Omega và người đó là ta Hwang Shin"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro