Chương 8: Tâm lý sợ hãi alpha

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tháng lặng yên trôi qua,   trừ bỏ thông tin vụ kiện Lâm Sơ Dương để lại cho Du Triết Hãn xử lý cũng không còn bất luận tin tức gì liên quan tới cậu.

Thật giống như cậu chỉ xuất hiện trong giấc mơ ngắn ngủi của hắn mà thôi,  sau khi mơ tỉnh lại, liền mất đi giá trị tồn tại.

Theo như lời hắn chính là như vậy, cậu từ trong giấc mơ hắn biến mất hoàn toàn khỏi thế giới……

Nếu không phải hai tin nhắn trong hòm thư kia thời thời khắc khắc nhắc nhở sự tồn tại của Lâm Sơ Dương, nếu không hắn có lẽ thật sự sẽ cho rằng đây là một cảnh tưởng tượng trong mơ.

Kỳ thật, Du Triết Hãn có đi đến công ty luật sư tìm cậu, họ lại nói rằng một tháng trước cậu đã từ chức, ai cũng không biết cậu đi đâu……

Án kiện về Cố Khuynh, hắn đã sửa sang lại hoàn chỉnh, cũng có sự trợ giúp của Tỷ, trận kiện này coi như đã thắng, mà Cố Khuynh rốt cuộc cũng thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn của sự nghiệp nổi tiếng.

Hậu hoa viên Lâm gia.

Một làn da trắng nõn, thanh niên thân hình gầy ốm nằm ở trên giường được bện bằng dây mây, trên mặt có một quyển sách《 mười vạn chuyện vì cái gì》, một bàn tay làm gối đầu, một cái tay khác đặt ở trên bụng, có vẻ như vô cùng thích thú.

Xung quanh bốn phía cậu là một mảnh đất màu xanh nhạt dạt dào cảnh đẹp, bên cạnh cậu hoa tươi nũng nịu nhẹ nhàng cuối sát xuống đất, tựa như đamg nhìn lén dung mạo của thanh niên.

Bỗng nhiên, một bàn tay cầm lấy quyển sách chắn ánh nắng mặt trời trên mặt cậu.

Ánh mặt trời chói mắt, cậu nhíu nhíu mày, đối phương còn cố ý quấy rầy, bất đắc dĩ đôi mắt đào hoa né tránh ánh sáng.

Thấy rõ bộ dáng người tới, Lâm Sơ Dương một phen ôm vòng eo người nọ, giật giật đầu tóc xù xù của người nọ, nhỏ giọng mềm mại kêu một tiếng, “Anh hai……”

Lâm Sơ Dương làm nũng Lâm Sơ Đình bất đắc dĩ xoa xoa đầu tóc lộn xộn, ôm qua eo cậu, một tràn lời nói quở trách cũng chỉ có thể nuốt xuống bụng.

Lâm Sơ Dương có hai người anh trai, anh cả lạnh lùng Lâm Sơ Hồng, anh hai ôn nhu Lâm Sơ Đình, hai người  đều là Alpha cực kỳ chất lượng.

Nhưng mẹ Lâm lại vì chuyện này mà phiền não thật lâu.

Bà vẫn luôn mong muốn sinh một Omega nhỏ xinh mềm mại đáng yêu, lại không dự tính được sinh liên tiếp đều là hai Alpha cao to. Tuy rằng đều thật ưu tú cũng thật hiếu thảo, nhưng mẹ Lâm vẫn hy vọng sinh được một Omega.

Sau đó thẳng đến khi Lâm Sơ Dương đến, mẹ Lâm xem như tâm nguyện cũng đã được đáp ứng, không hề nhìn hai thằng con Alpha, cũng không hề ra sức thúc giục bọn họ tìm con dâu Omega cho mình.

Kỳ thật ngay từ đầu Lâm Sơ Dương là Beta, nhưng mẹ Lâm đã cảm thấy thật thỏa mãn.

Cho nên địa vị Lâm Sơ Dương ở Lâm gia rất cao, gần như mọi chuyện đều vừa ý cậu.

Thẳng đến khi Lâm Sơ Dương 23 tuổi lại một lần nữa phân hoá thành Omega hàng thật giá thật, mẹ Lâm cũng bởi vì vui mừng mà khóc.

Mà trong nhà duy nhất chỉ có một người con là Omega, địa vị Lâm Sơ Dương trong nhà đã vượt qua cha Lâm gia chủ  gia đình.

“Em nha, vẫn là giống con nít.” Lâm Sơ Đình nhéo mặt cậu khẽ cười nói.

Lâm Sơ Dương cười hì hì, lại cọ cọ ở trong ngực ấm áp của anh trai, mới mở miệng nói: “Anh hai, anh tới tìm em là có chuyện gì muốn nói sao?”

“Em đó, cả ngày chỉ biết chơi!” Lâm Sơ Đình kéo mũi cậu, “Ngày mai là sinh nhật 80 tuổi của ông Du, ông mời cả nhà chúng ta, thuận tiện em cũng nên mượn cơ hội này đi ra ngoài mà giải sầu, kết giao một ít bạn bè.”

Chỉ từ sau sự kiện kia, Lâm Sơ Dương vẫn luôn đóng cọc trong nhà, cửa chính không ra cửa phụ không đi, không phải đang ngủ thì chính là đang xem luật thư pháp thật dày.

Lâm Sơ Dương không nói, người trong nhà cũng ngại ngùng hỏi, sợ làm cho cậu nhớ lại những thứ không tốt.

Chỉ là thời điểm ngày đó ở bệnh viện, hắn mơ hồ cảm giác được trên người  Lâm Sơ Dương có mùi vị một loại tin tức tố Alpha xa lạ, hắn hỏi anh cả, anh cả cũng tỏ vẻ mình ngửi được.

Chính là khi có kết quả báo cáo kiểm tra trừ bỏ xương cùng bị thương với vết thương trên trán còn lại bên ngoài hết thảy đều bình thường, hắn coi như Lâm Sơ Dương vô tình đụng trúng.

Nhưng, sau đó hắn lại phát hiện Lâm Sơ Dương chỉ cần ngửi được tin tức tố Alpha, cậu liền sẽ hoảng loạn, sắc mặt tái nhợt, cho đến khi người kia đi rồi mới khôi phục bình thường.

Lâm Sơ Đình cùng anh cả từng có ý đồ lấy cớ dẫn cậu đến bác sĩ tâm lý, lại bị Lâm Sơ Dương lấy các loại lý do từ chối, cuối cùng Lâm Sơ Đình chỉ có thể cẩn thận quan sát tình huống của cậu nói cho bác sĩ tâm lý.

Bác sĩ tâm lý ra kết luận là: Lâm Sơ Dương khả năng bởi vì đã chịu đả kích đối với tin tức tố của Alpha sinh ra bóng ma tâm lý, hình thành một loại tâm lý sợ hãi đối với Alpha.

……

Lâm Sơ Dương cau mày, kỳ thật cậu cũng không muốn đi, chính là nhìn ánh mắt chờ đợi của anh hai, cậu lại không đành lòng cự tuyệt. Lúc trước bởi vì chuyện của cậu mà đã gây ra không ít phiền phức cho anh hai, cậu lại không nghĩ sẽ làm cho anh trai khó xử lần nữa.

Nhưng mà, yến hội khẳng định sẽ có rất nhiều Alpha, như vậy đến lúc đó……

Lâm Sơ Đình nhìn cậu nhíu chặt mày cùng gương mặt  dần dần tái nhợt, tâm như bị đau. Tuy rằng hắn cũng không muốn ép buộc em trai, nhưng hắn không muốn nhìn thấy tình trạng Lâm Sơ Dương càng tồi tề như vậy, nếu không đến lúc đó thật sự hối hận không kịp.

“Yên tâm, anh cùng anh cả sẽ bảo vệ tốt cho em.” Lâm Sơ Đình ôm Lâm Sơ Dương tay cậu đặt ở trong lòng bàn tay hắn, tay nhỏ ấm áp bị mồ hôi lạnh vây quanh.

Lâm Sơ Dương khẽ cắn môi, rốt cuộc gật đầu đáp ứng.

Lâm Sơ Đình trên mặt nháy mắt cười như nở hoa, một tay đem người nhỏ bé xinh đẹp bế lên, nâng mông nhỏ cậu, hướng phòng trong đi nhanh đến, “Giúp em chọn lễ phục, hiện tại liền đi thử nhỉ?”

“Ừm.” Lâm Sơ Dương ôm cổ anh hai, nghe anh nhàn nhạt nói chuyện, bất an trong lòng tiêu tan không ít.

Lâm Sơ Dương lễ phục là màu trắng, làm cho làn da cậu càng thêm trắng nõn,  phần eo thu gọn biểu hiện thân hình cậu thật tốt, trước ngực mang một kim cài áo tinh xảo hình chuồn chuồn, có vẻ càng thêm xinh đẹp đáng yêu.

Mẹ Lâm đôi mắt tỏa sáng nhìn con trai Omega nhỏ nhắn đáng yêu trước mắt, tiến lên một bước đem cậu ôm lấy, “Ai nha, con trai tôi nhìn thật đẹp mắt, đêm mai nhất định là nổi bậc hơn các Omega khác.”

“Mẹ, người còn chưa nhìn các anh trai đâu.” Lâm Sơ Dương bị mẹ Lâm dùng sức xoa ở trong ngực, gian nan mở miệng.

Mẹ Lâm ánh mắt hơi mang ghét bỏ nhìn lướt qua bộ dạng mặc lễ phục của hai con trai Alpha, “Hai người bọn nó ngày thường đều như vậy, có cái gì đẹp, vẫn là Sơ Dương chúng ta đẹp.”

Lâm Sơ Hồng: “……” Có đạo lý……

Lâm Sơ Đình: “Mẹ, con hoài nghi là con được người ta giao hàng tới, con yêu cầu đi làm xét nghiệm ADN!”

Mẹ Lâm lắc đầu, nghiêm túc nói: “Không, anh cả con mới là giao hàng đưa tới, còn con …… Là ta nhặt từ thùng rác về.”

Lâm Sơ Hồng: “……” Tôi cái gì cũng chưa nói, đâu có chuyện gì mà liên quan tới tôi? Tìm một cơ hội sẽ cho  thằng hai ăn đòn!

Vừa mới dứt lời bà liền nhổ mấy sợi tóc trên đầu đưa cho Lâm Sơ Đình, “Nè, đi làm xét nghiệm ADN đi, cửa ở kia không tiễn!”

Lâm Sơ Đình cầm mấy sợi tóc   sắc mặt ngỡ ngàng nhìn thoáng qua Lâm Sơ Hồng, từng người đều nhìn thấy tia bất đắc dĩ trong mắt đối phương.

Thượng đế đem tình thương của mẹ rải ở nhân gian lại cho bọn họ cô đơn vì bọn họ bung dù quá sớm.

“Phụt.”

Tiếng cười nho nhỏ từ trên người em út ở trong ngực mẹ Lâm truyền đến.  Đôi mắt đào hoa sáng ngời chớp chớp, răng nanh trắng tinh lộ ra hơn một nửa, có vẻ nghịch ngợm, cái miệng nhỏ anh đào hồng hào nhợt nhạt mỗi bên má tạo nên một cái lúm đồng tiền.

Lâm Sơ Đình nhìn thoáng qua Lâm Sơ Dương ở trong lòng ngực mẹ Lâm cười đến run rẩy, lại cùng anh cả nhìn thoáng qua, hai người ăn ý cực kì tiến lên đem Lâm Sơ Dương ở trong ngực mẹ Lâm cười đến quên trời quên đất, kéo ra, ném lên sô pha, chọc cậu,  Lâm Sơ Dương cười đến lăn lộn xin tha.

Nhìn thoáng qua Lâm Sơ Dương bị anh cả trên sô pha đánh sắp nháo thành đoàn, tâm Lâm Sơ Đình rốt cuộc thả lỏng một chút.

Tạm thời không đi so đo vì cái gì anh cả được người ta giao tới, còn hắn lại là từ thùng rác nhặt về……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro