chương 8.2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chuyện xảy ra nhanh chóng trong chớp mắt. Jeonghan kéo chiếc tên alpha kia ra khỏi người Jisoo và đánh hắn một cách tàn bạo, một biểu cảm cáu kỉnh tô điểm trên khuôn mặt hắn mà Jisoo chưa từng được thấy trước đây, nó quá đáng sợ để diễn tả.

Jeonghan đe dọa alpha bằng ánh mắt và giọng nói trầm khàn khi Jisoo nhìn chồng cũ ném tên alpha ra khỏi nhà vệ sinh.


Jeonghan chạy lại chỗ Jisoo, ôm mặt omega nhỏ và kiểm tra xem có vết thương nào không. Jisoo đã quá sốc và chấn thương đến mức không thể cử động cơ thể.


"N-Này, em có sao không? Hắn có làm em bị thương ở chỗ nào khác không? Tôi hứa là em sẽ không bao giờ gặp lại hắn nữa. Tôi sẽ giết chết tên khốn đó—"


Jeonghan cố gắng vô ích khi không thể moi một từ nào đó ra khỏi miệng Jisoo trong khi omega nhỏ chỉ có thể nhìn xuống và sụt sịt trong im lặng, ôm chặt phần áo sơ mi bị rách của mình để che giấu bản thân. Em cảm thấy ghê tởm, em cảm thấy bị xúc phạm.


Bây giờ, sự thật cuối cùng đã in sâu vào tâm trí em rằng em vừa sắp bị tấn công vài phút trước, em không thể ngăn được sự run rẩy trong cơ thể mình. Lúc này, không lời nào phát ra từ miệng Jeonghan có thể giúp ích được gì cho em.


Jeonghan nhanh chóng cởi áo khoác và choàng nó lên người Jisoo, nâng cằm omega nhỏ lên để nhìn rõ mặt em, nhưng trên khuôn mặt xinh xắn của em dường như chẳng còn đọng lại cảm xúc gì.

Đôi mắt xinh xắn tựa như chứa cả dải ngân hà bên trong mà Jeonghan vô cùng yêu quý, giờ lại trở nên vô hồn và tràn ngập sợ hãi. Omega nhỏ trông hoàn toàn mệt mỏi và trống rỗng, đôi mắt em chỉ chứa đầy nỗi buồn và những giọt nước mắt không rơi. Và chỉ Jeonghan mới biết cảnh tượng đó đang tác động thế nào đến trái tim em, khiến em tan nát, giết chết chính em.


Jeonghan cố kéo omega nhỏ đang sụt sịt vào lòng, nhưng Jisoo từ chối ở gần hắn, liên tục lắc đầu và đẩy alpha lớn ra xa.


"Không, đừng chạm vào tôi -"


"Nhưng em run quá, nhóc. Tôi hứa sẽ không làm gì em đâu. Nhìn tôi một lần đi. Đừng đẩy tôi ra. Tôi chỉ muốn chắc rằng em vẫn ổn thôi," Jeonghan mạnh mẽ kéo omega nhỏ vào trong vòng tay hắn, cố gắng giữ vững đứa nhóc omega đang run rẩy và thì thầm hàng ngàn lời xin lỗi vào tai người nhỏ hơn.



Nhưng Jisoo lại một lần nữa đẩy hắn ra.



"Dừng lại, Jeonghan! Làm ơn đừng làm những việc mà anh không muốn. Anh không cần phải giả vờ quan tâm đến tôi. Tôi không sao đâu . Để tôi đi—"

"Anh không giả vờ đâu, Jisoo. Hãy nghe anh nói một lần thôi. Chúng ta cần nói chuyện," Jeonghan nói, nắm lấy cổ tay omega.


Nhưng Jisoo lắc đầu kiên quyết,


"Không có gì để nói đâu, Jeonghan. Làm ơn thả tôi ra. Tôi mệt rồi," Jisoo cầu xin, cố gắng thả cổ tay hắn ra.

Nhưng thay vì buông ra, Jeonghan lại siết chặt hơn,



"Nếu anh nói anh không muốn buông tay thì sao? Nếu anh nói anh yêu em và anh không thể tưởng tượng được việc sống thiếu em thì sao? Em có tin anh không? Vậy thì em có nghe anh nói không?"


Jisoo nhìn hắn với vẻ không thể tin nổi, cố gắng vô ích để thoát khỏi cái siết chặt chết người của Jeonghan quanh cổ tay mình.

"Đừng nói dối một lần nữa. Đây không phải trò đùa đâu, Jeonghan. Tôi không muốn nghe anh nói đâu. Thả tôi ra—"

"Anh không đùa đâu, Jisoo. Anh nói thật đó. Anh yêu em và anh không thể sống thiếu em. Anh muốn cưới em lần nữa—"


Jisoo thô bạo kéo cổ tay mình ra khỏi vòng tay của alpha lớn, không thể tin rằng đây chính là người đàn ông mà mình yêu. Em không thể tin rằng Jeonghan lại có đủ can đảm để nói điều này với em.


Jeonghan luôn là một người đàn ông hoàn toàn ích kỷ, không đồng cảm với bất kỳ ai khác. Lại là một sai lầm khi gặp lại hắn. Làm sao Jeonghan có thể nói ra tất cả những lời này với em dễ dàng như thể hắn không phải là người đã gây ra những tổn thương nặng nề cho em trước đó?

"Hôn nhân không phải trò đùa, Jeonghan! Mới giây phút đó anh ly hôn với tôi vì cảm thấy tôi là kẻ vô dụng trong cuộc đời anh, và rồi khoảnh khắc tiếp theo anh lại muốn cưới tôi vì nhớ tôi?"


Jeonghan lắc đầu liên tục, người đàn ông lạnh lùng và đáng sợ thường ngày đang thể hiện một vẻ mặt đau khổ và tuyệt vọng.

"Lần này anh nghiêm túc đấy Jisoo. Anh muốn cưới em lần nữa và sẽ đối xử tử tế với em lần này. Em có thể cho chúng mình thêm một cơ hội được không ? " alpha lớn cầu xin.


Hắn lại gần Jisoo hơn và cố gắng trấn an omega nhỏ ngừng khóc, đừng đẩy hắn ra. Jeonghan liên tục cầu xin Jisoo cho họ thêm một cơ hội nữa, kết hôn với alpha lớn một lần nữa mặc dù em đã nói không hết lần này đến lần khác.


Jisoo không hiểu. Tại sao Jeonghan lại kiên quyết kết hôn với em trong khi chỉ một tháng trước, alpha lớn đã vứt bỏ em đi như một món đồ chơi rẻ tiền? Jeonghan lại muốn bày trò chơi với em sao? Hắn ấy có thấy vui khi thấy Jisoo khóc và suy sụp hết lần này đến lần khác không?


Tại một thời điểm, Jeonghan đã hôn lên môi em mặc dù Jisoo không muốn ở gần tên alpha lớn một lần nữa chứ đừng nói đến việc hôn hắn. Jeonghan nói với em rằng hắn sẽ không chấp nhận câu trả lời từ chối cho cuộc hôn nhân này khi hắn giữ chặt khuôn mặt Jisoo trong tay, nếm cái vị ẩm ướt trong khoang miệng của em.

Và dù Jisoo yêu Jeonghan và muốn hắn đến bao nhiêu, thì em cũng không muốn hôn alpha lớn nữa, vậy mà Jeonghan lại thèm khát lướt môi mình lên môi Jisoo, như thể mạng sống của hắn phụ thuộc vào điều đó, như thể hắn đang đánh lạc hướng Jisoo bằng niềm đam mê để thuyết phục omega nhỏ về nhà với mình.


Jisoo bắt đầu khóc khi nhận ra Jeonghan luôn ích kỷ như thế nào. Jeonghan chưa bao giờ tử tế hay chu đáo. Chỉ là Jisoo tự huyễn hoặc bản thân khi nghĩ rằng chồng mình là người hoàn hảo.


Jeonghan ngừng hôn em khi nghe thấy tiếng nấc nghẹn ngào thoát ra từ môi nhóc omega. Cảnh tượng đó lại làm trái tim hắn tan nát. Khi Jeonghan cố gắng bắt chuyện với em, em lại càng cuộn mình hơn, giấu khuôn mặt đang khóc giữa hai đầu gối.


Jisoo đã nghe alpha lớn nói đi nói lại với em rằng hắn yêu em. Nhưng Jisoo lắc đầu, không tin vào những lời sáo rỗng đó khi ngước nhìn Jeonghan qua đôi mắt đẫm lệ,

"Anh chẳng yêu tôi chút nào. Nếu anh yêu, thì..... t-thì tôi sẽ không bị quấy rối hàng ngày trên đường phố, hàng ngày trên bất cứ nơi nào tôi đến vì anh. " Jisoo chỉ vào hắn,


"Cha tôi tin tưởng anh sẽ chăm sóc tôi bằng cách gả tôi cho một alpha như anh, biết rằng xã hội đã bất công như thế nào đối với những omega nam không có bạn đời như tôi. Anh từng nói với ông ấy rằng anh sẽ bảo vệ tôi khi ông ấy  vẫn còn sống. Nhưng ngay sau khi ông ấy mất, anh đã vứt bỏ tôi. Anh bảo tôi ra khỏi nhà anh và đừng bao giờ đến trước mặt anh nữa. Anh là người thân gia đình duy nhất của tôi, nhưng chính anh... cũng rời bỏ tôi..."


Jisoo sụt sịt, lặng lẽ thổn thức, nhớ lại tất cả những khó khăn, tất cả những lời mắng mỏ trên đường phố mà em đã nhận chỉ vì được sinh ra là một omega. Em không cầu được sinh ra như vậy, thì tại sao xã hội lại không chấp nhận em? Tại sao người em yêu bằng tất cả mọi thứ lại bỏ rơi em?


"Anh có biết cảm giác đó không? Ngay cả bây giờ tôi cũng cảm thấy mình thật vô dụng. Tôi thậm chí còn không biết phải xoay xở như thế nào. Khi đó, anh luôn quan tâm đến tôi, khiến tôi cảm thấy may mắn và được bảo vệ thật an toàn, vì vậy tôi thậm chí còn không biết làm thế nào để sống sót khi không có anh— nhưng tại sao anh không dạy cho em biết cảm giác bị bỏ rơi như thế nào nếu em có thể bị bỏ rơi dễ dàng như vậy?" Jisoo hỏi chồng cũ, người đàn ông mà em hết mực yêu thương. Giọng em như vỡ ra ở đoạn cuối.


Jisoo nhìn xuống, lau nước mắt,


"Em chỉ cầu xin một điều cuối cùng, làm ơn," em cầu xin, "Làm ơn đừng nói dối em nữa. Em không nghĩ mình có thể chịu đựng việc bị lừa dối thêm một lần nào nữa,"


Omega nhỏ lại vùi đầu vào giữa hai đầu gối, lặng lẽ sụt sịt. Giọng Jeonghan đã cạn từ lâu. Vẻ ngoài lạnh lùng của hắn tan vỡ và hắn đang chứng kiến ​​mình đã khiến omega nhóc mà hắn vô cùng yêu quý trở nên suy sụp đến mức nào.


Jisoo chỉ từng khóc một lần trước mặt Jeonghan, đó là khi cha của omega nhỏ qua đời. Ngoài ra, Jisoo chưa bao giờ khóc trước mặt hắn, kể cả khi họ ly hôn.

Nhưng giờ thì omega nhỏ đang khóc nấc lên. Jisoo rất mỏng manh - em dễ bị tổn thương . Bằng cách nào đó, thực tế về sự mong manh của em đã khiến Jeonghan đau khổ hơn hắn tưởng.


Hắn nghĩ rằng việc gặp gỡ Jisoo sẽ không khó khăn đến thế nhưng thay vào đó hắn lại nhận ra thực tế rằng Jisoo đã phải chịu đựng như thế nào trong suốt thời gian qua.


Tưởng tượng về việc omega nhỏ bị quấy rối hàng ngày bởi mấy tên alpha ngẫu nhiên là đủ để khiến Jeonghan phát điên. Tưởng tượng cảnh Jisoo khóc hàng đêm vì cảm thấy quá bất lực trước số phận của mình cũng đủ khiến trái tim hắn rỉ máu.


Hắn từng là "Yoon Jeonghan." Hắn đã loại bỏ mọi người một cách bất cẩn, nhưng trong số tất cả mọi người, hắn đã chọn Jisoo— người dễ bị tổn thương nhất trong số họ chỉ để khiến em hoàn toàn tan nát.



Có cách nào để hắn bù đắp và giúp Jisoo chữa lành những tổn thương không? Hay giờ đã quá muộn? Jeonghan chỉ biết im lặng và bất lực nhìn omega nhỏ đang vụn vỡ trước mặt.

______________


Một lúc sau, Jisoo cuối cùng cũng ngẩng lên khi đột nhiên nghe thấy tiếng mở cửa, để lộ Wonwoo với vẻ mặt lo lắng.

Cậu alpha chạy vội vào nhà vệ sinh khi ngửi thấy mùi hương quen thuộc của Jisoo quanh đây, mùi hương ấy như thể omega nhỏ đang đau đớn hay phiền muộn. Wonwoo gần như đã nghĩ có điều gì đó tồi tệ đã xảy ra với omega nhỏ tuổi. Sự nhẹ nhõm tràn ngập trong cậu khi nhìn thấy omega nhỏ ở đó,


"Jisoo? Anh làm gì ở đây?"


Giọng nói trầm ấm quen thuộc của cậu alpha khiến Jisoo tê liệt ngay lập tức. Em đóng băng khi nhìn thấy người đàn ông cao hơn và vẻ bối rối trên khuôn mặt cậu ta. Jisoo không nhận ra mình nhớ Wonwoo đến nhường nào cho đến khi nước mắt tuôn ra nhiều hơn, và em chạy thẳng vào ngực Wonwoo.

Cơ thể họ va vào nhau và cậu alpha gần như loạng choạng lùi lại do đầu của em va vào vai cậu ta.

"Ôi chuyện gì xảy ra vậy?" Wonwoo nhận xét, vòng tay quanh eo omega, nhưng Jisoo tuyệt vọng bám lấy alpha, móng tay bấu chặt vào cổ cậu.


Jeonghan không nói nên lời trước cảnh tượng đó, hắn chợt nhận ra mình không phải là người đàn ông duy nhất trong cuộc đời em. Omega nhỏ đã tìm được cho mình một cậu alpha khác, người sẽ chăm sóc cho em trong khi Jeonghan ở đâu đó vẫn đang phủ nhận tình cảm của chính mình.

Một cách vô thức, Jeonghan nắm chặt tay khi thấy Jisoo đang bám lấy một nhóc alpha nào đó không phải mình. Và cậu alpha mà Jisoo đang ôm lấy cũng không ai khác chính là đối thủ kinh doanh lớn nhất của hắn hiện tại— Jeon Wonwoo.



Giờ đến lượt Jeonghan cảm thấy khó chịu sao? Bằng cách đánh mất omega nhỏ của mình vào tay đối thủ?



___________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro